Bài viết: 64 

Thần côn quân tẩu
Chương 10: Vương Chi Sùng
Chương 10: Vương Chi Sùng
(*⁰▿⁰*)
[BOOK]"Cầm Cầm, nào, mau tới đây, cháu không phải nhớ ông nội sao? Mau lại đây, để cho ông nội nhìn xem cháu gái lớn của ông nội đã trưởng thành chưa, vẫn là gầy hay mập ra?"
Giọng nói hơi âm lãnh của ông lão vang lên trong đêm tối, Khương Cầm ngồi trên giường nghe thấy thanh âm này, theo phản xạ liền bước xuống giường, thậm chí còn không mang giày liền chân trần giẫm lên sàn nhà, Khương Cầm hồn nhiên không phát hiện dưới sàn nhà truyền đến cảm giác lạnh lẽo, từng bước từng bước đi về phía cửa sổ.
Khương Nhã nhìn thấy một màn này, sống lưng nổi lên một tầng mồ hôi lạnh, mắt thấy Khương Cầm sắp tới gần cửa sổ, Khương Nhã mới mím môi, từ trên giường một bước chạy nhanh tới dùng sức kéo Khương Cầm trở về, phòng bị lui ra phía sau vài bước, Khương Nhã ngước mắt nhìn bóng dáng mờ nhạt ngoài cửa sổ, sắp xếp ngôn ngữ một chút, mới mở miệng nói: "Ông nội, ông muốn làm gì?"
"Nhị nha đầu, cháu cũng có thể nhìn thấy ông nội à, nhị nha đầu, ông nội ở phía dưới lạnh lắm, một mình quá tịch mịch, ông liền muốn trở về thăm các cháu một chút."
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
Khương Nhã nhớ rõ lúc ông nội qua đời đã hưởng thọ chín mươi tám tuổi, là ông lão sống lâu nhất trong thôn, trên mặt ông nội Khương cùng trước khi chết không có gì khác nhau, trên người mặc thọ y trước khi chết thay, trên thọ y màu đen thêu hoa văn tơ vàng, nửa đêm thoạt nhìn làm cho người ta không khỏi sinh ra một chút cảm giác sợ hãi.
"Ông nội, cháu đã nghe chị hai nói, ngày mai cháu sẽ nhờ mẹ cháu đốt tiền giấy, quần áo, nhà cửa, ông muốn gì mẹ cháu sẽ đốt cho ông cái đó, ông đừng đến tìm chị cháu, được chứ? Sức khỏe của chị cháu không tốt, ông làm như vậy, ngày mai chị cháu sẽ bị bệnh. Khương Nhã lựa lời khuyên nhủ.
" Không không không, ông chỉ muốn nhìn Cầm Cầm, nhị nha đầu, ông một mình ở dưới kia cũng không có người nói chuyện, cháu cứ để Cầm Cầm cùng ông nói chuyện một lát, được không? "Trên mặt ông nội Khương hiện ra thần sắc cầu khẩn, thoạt nhìn làm cho người ta đồng tình.
Nhưng Mà Khương Nhã vẫn kiên định lắc đầu, nắm lấy tay Khương Cầm càng thêm dùng sức, chỉ sợ không cẩn thận Khương Cầm liền tránh thoát kìm chế của cô chạy qua.
Nhân quỷ thù đồ, dĩ nhiên người đã đi sang một thế giới khác, như vậy cũng không nên lưu luyến trần gian nữa.
Khương Nhã phi thường rõ ràng nhớ rõ, ông nội Khương cho tới bây giờ cũng không muốn chết, cho dù trước khi chết vẫn như cũ nhớ mãi không quên, thẳng đến chết cũng không cam lòng nhắm mắt lại.
Cho nên, sau khi ông nội Khương chết, trên mặt phủ một tờ giấy trắng, cho đến khi hạ táng, Khương Nhã nhớ rõ hai mắt ông cụ mở to không hề nhắm lại.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
" Nhị nha đầu, cháu quá khôn khéo cũng quá cực đoan, từ nhỏ cháu đã là ma quỷ rồi, ba đứa bé trong nhà các cháu, cháu là đứa không được coi trọng nhất, trên thực tế hai vợ chồng lão nhị đối với cháu là tốt nhất, đau lòng nhất. Lúc trước ông nhớ lúc cháu vừa mới sinh ra, tiểu cô của cháu liền ôm cháu đi, nói là đưa cháu đi làm con gái cho nhà giàu, lúc ấy cháu vừa mới sinh ra, khóc rất lớn. Cuối cùng khi cháu bị đưa đến nhà người ta, lão nhị lại luyến tiếc chạy đến nhà người ta đi ôm cháu trở về, cháu nói vì sao cháu lại tinh quái như vậy? "Ông nội Khương giống như đang nhớ lại, lại giống như đang kể lại một câu chuyện rất bình thường.
Khương Nhã nhớ rõ chuyện này, lúc Khương Nhã vừa mới sinh ra, đúng lúc kế hoạch hóa gia đình, vốn Dương Quý Mai sinh con đầu lòng là con gái Khương Cầm, nhưng đứa thứ hai lại sinh Khương Nhã, vẫn là con gái, nếu Dương Quý Mai muốn tiếp tục sinh con trai, vậy thì phải nghĩ cách tránh người của văn phòng kế hoạch hóa gia đình, điều kiện trong nhà cũng không tốt, cho nên mới muốn đưa Khương Nhã ra ngoài.
Đáng tiếc, cuối cùng Khương Hán Sinh vẫn không nỡ, ôm đứa nhỏ trở về.
" Nhị nha đầu, thời gian đã đến, ông nội liền đi trước. "
Theo những lời này của ông nội Khương, trong tầm mắt của Khương Nhã, bóng dáng ông nội Khương dần dần phai nhạt, cuối cùng biến mất không thấy đâu.
Khương Nhã đang muốn lôi kéo Khương Cầm trở lại giường, trước mắt bỗng dưng choáng váng một trận, còn không kịp phản ứng, đợi đến chớp mắt sau Khương Nhã mở hai tròng mắt lại phát hiện mình vẫn nằm trên giường, ngay cả Khương Cầm bên cạnh cũng nằm ngủ say.
Khương Nhã cảm giác có chút quỷ dị, đưa tay nhéo nhéo hai má mình, không thể xác định.
Vừa rồi rốt cuộc là nằm mơ, hoặc là nói, vừa rồi cô cùng Khương Cầm là hồn phách ly thể?
Quay đầu nhìn đồng hồ báo thức ở đầu giường, nương theo ánh trăng ngoài cửa sổ, Khương Nhã mơ hồ nhìn thấy thời gian trên mặt đồng hồ chỉ vào vị trí mười hai giờ tám phút.
Nói cách khác, vừa rồi thời điểm ông nội Khương xuất hiện, vừa vặn là mười hai giờ.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
Sáng sớm hôm sau, Khương Nhã dậy sớm, quay đầu liếc mắt nhìn Khương Cầm còn đang ngủ trên giường, Khương Nhã trầm mặc một lát, cuối cùng không đánh thức Khương Cầm, mà là một mình ra cửa.
Chuyện đêm qua cô không có biện pháp, cũng không rõ, cho nên cô cần tìm người hỗ trợ.
Mà ngày hôm qua suy nghĩ một đêm, Khương Nhã đột nhiên trong đầu nghĩ đến một người, một ông lão thần bí.
* * *
Sáng sớm, trên lá cây còn đọng sương sớm, Khương Nhã giẫm lên mặt đất hơi ẩm ướt, theo con đường nhỏ quanh quất đi lên, bên cạnh là cây cối rậm rạp, giữa đường đều mọc một chút cỏ dại, Khương Nhã thật cẩn thận đi nửa giờ, cuối cùng dừng ở trước một tòa viện tử.
Từ bên ngoài sân nhìn vào, hoàn toàn bất đồng với con đường vừa rồi, cái viện này vừa nhìn đã biết là thường xuyên có người xử lý, bốn phía quanh sân trồng một ít hoa cỏ, ánh mặt trời màu vàng sáng sớm chiếu xuống, xuyên thấu qua khe hở giữa rừng cây đem tòa tiểu viện kia bao phủ lại.
Thế ngoại đào nguyên, không khác gì như thế.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
Tường vây sân là dùng hàng rào vây thành, từ chỗ Khương Nhã nhìn qua phương hướng này, liếc mắt một cái là có thể thấy rõ ràng từng cảnh từng vật bên trong viện.
" Cạch cạch! "Một tiếng vang lên, cửa phòng trong viện bị đẩy ra, một ông lão bộ râu hoa râm từ trong phòng đi ra, tư thế đi bộ có chút không bình thường, bước chân khập khiễng nhưng thoạt nhìn ông lão không hề có vẻ chật vật chút nào.
Ông lão toàn thân tràn đầy sức sống, cả người tản ra một loại khí tức đặc thù.
Ông lão nhận thấy tầm mắt Khương Nhã, ngẩng đầu liền nhìn thấy tiểu nữ oa (bé gái) bên ngoài tường viện.
Mặc một thân quần áo cũ mộc mạc, hai má ngược lại thoạt nhìn trắng bóc, nhưng mà cái đầu trọc lóc, trên đầu mới nhú một ít tóc lại có chút cay mắt.
Ông lão khẽ nhướng đôi mày bạc, nhìn phương hướng Khương Nhã, cũng không mở miệng cứ như vậy nhìn cô.
Khương Nhã bị ông lão nhìn như vậy, trong lòng thoáng có chút thấp thỏm, bàn tay buông xuống bên cạnh lặng lẽ nắm chặt, hít sâu một hơi, mới lấy dũng khí nhìn về phía ông lão kia.
Ông lão này Khương Nhã cũng không quen thuộc, ngay cả kiếp trước Khương Nhã nhận biết ông lão cũng chính là lúc ông lão được những quý nhân thượng tầng kia lái xe đón từ trong thôn đi Khương Nhã mới có chút hình ảnh.
Về sau Khương Nhã mơ hồ nghe người ta nói qua, ông lão này từ thời kỳ chiến tranh liền làm nghề kia, người làm nghề đó đều chú trọng nhân quả.
Mệnh cách phải là ngũ hại tam khuyết (*), ngũ hại tam khuyết chỉ là một loại mệnh lý.
(*) ngũ hại tam khuyết: Năm bất lợi và ba thiếu
Cái gọi là năm bất lợi, không có gì ngoài" Góa, quả, cô, độc, tàn. "
Tam khuyết nói trắng ra chính là" tiền, mệnh, quyền "ba khuyết thiếu.
Thế giới này vận hành có phép tắc của riêng nó, do thám thiên cơ thay đổi quy tắc vận hành sự vật sẽ bị ông trời trừng phạt. Sự vật phát triển có nhân quả của riêng mình, mạnh mẽ nhúng tay vào thay đổi nhân quả, vậy sẽ mang đến tai bay vạ gió.
Tất cả mọi thứ đều chú ý đến nhân quả tạo hóa, cái gọi là có nhân tất có quả, kết quả phải có nguyên nhân. Thiên đạo sáng tỏ, nhân quả tuần hoàn. Nếu như tự tiện nhúng tay vào mà thay đổi nhân quả, như vậy bộ phận nhân quả tạo hóa lực bị thay đổi thì người nhúng tay sẽ phải gánh chịu.
Kết quả phần lớn sẽ lấy ngũ tệ tam khuyết làm chủ yếu.
Xem tướng mạo, đo sinh tử, vận rủi đều tùy vào đó.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
Dường như cảm thấy có người tới tìm mình rất mới mẻ, ông lão tên là Vương Chi Sùng, đừng nhìn bề ngoài ông thoạt nhìn sáu mươi tuổi, trên thực tế người đã từng gặp Vương Chi Sùng đã không còn nhiều lắm.
Dù sao ông năm nay đã hơn một trăm tuổi, đa số người đã gặp qua ông đều đã trở thành một nắm đất vàng, thời gian trôi qua thật nhanh.
Chớp mắt, một mình ông ở trong núi sâu này đã gần hai mươi năm, nếu như không phải hôm nay tiểu nha đầu này đột nhiên tới, ông cũng sắp quên trên thế giới này còn có những người khác.
Chẳng qua, tiểu nha đầu này dám một mình lên núi, ngược lại lá gan không nhỏ.
* * *
" Cháu chào ông, xin lỗi vì đã quấy rầy. "Khương Nhã nhịn không được mở miệng nói.
Tầm mắt Vương Chi Sùng vẫn như cũ dừng trên người Khương Nhã, từ đầu đến chân đánh giá một lần, thấy Khương Nhã không có động tác gì, khóe môi Vương Chi Sùng khẽ nhếch lên, giương lên một chút độ cong rất nhỏ, trầm mặc một lát mới mở miệng nói:" Tiểu nha đầu, cháu tìm lão già như ông có việc gì? "
Thanh âm của ông lão có chút khàn khàn, dường như đã lâu không trao đổi với người khác, dẫn đến vừa mở miệng đã có chút không quen.
" Ông ơi, cháu muốn hỏi một chút, nếu như nửa đêm mười hai giờ mình tỉnh táo nhìn thấy người đã chết hai năm đột nhiên xuất hiện, sau đó lại đột nhiên biến mất, kết quả tỉnh lại thấy mình lại nằm trên giường, hiện tượng này là gì? Một giấc mơ, hay là một cái gì đó khác? "
Khương Nhã trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, Khương Nhã cảm thấy nếu như mình vòng vo, hoặc là giở thủ đoạn, như vậy nhất định sẽ bị ông lão trước mặt liếc mắt một cái liền nhìn thấu.
Cô có loại trực giác, ông lão này có thể cho cô câu trả lời cô muốn.
Hai tròng mắt cơ trí của ông lão chống lại đôi mắt thủy nhuận không chút né tránh của Khương Nhã. Vương Chi Sùng đột nhiên cảm thấy tiểu nha đầu này.. rất hợp khẩu vị của ông.
Không đúng, bỗng dưng sắc mặt Vương Chi Sùng trầm xuống, vẫy vẫy tay với Khương Nhã, nói:" Cháu lại đây, để cho ông nhìn rõ một chút. "
Khương Nhã cảm thấy vẻ mặt ông lão không đúng, nhưng cũng không cự tuyệt, từ cửa viện đi vào, cất bước đi tới trước mặt ông lão thì dừng bước.
Ông lão lần thứ hai tinh tế đánh giá khuôn mặt Khương Nhã, ánh mắt càng thêm trầm xuống.
Khương Nhã lúc này có chút chột dạ, ông lão này hẳn là sẽ không nhìn ra cái gì đi, kiếp trước nghe nói ông lão này chính là Thái Đẩu của giới Huyền Học, bói quẻ càng là không có quẻ nào không chính xác.
" Tiểu nha đầu, cháu mệnh số không đúng, rõ ràng là dương thọ không tới bốn mươi, hiện tại mệnh số cháu lại trở thành không xác định được, cháu có thể nói cho ta biết cháu mấy năm nay rốt cuộc đã trải qua những gì? Mệnh cách của chau như vậy lão nhân gia ta sống cả đời vẫn là lần đầu tiên gặp, không giống như là đổi mạng. "
Khương Nhã nghe ông lão nói xong, trong lòng" lộp bộp "một chút, chột dạ không thôi.
Rũ mắt che giấu vẻ khác thường trong mắt, Khương Nhã buồn bực nói:" Cháu nghe không hiểu ông đang nói gì."[/BOOK]
Chỉnh sửa cuối: