Bài viết: 377 

Chương 54.2: Không hối hận. [Đã Beta]
[HIDE-THANKS][BOOK]Chương 54.2: Không hối hận. [Đã Beta]
Editor/Beta: Yue
Hiệu trưởng Mộ choàng tay qua eo cô, trong mắt mang theo ý cười, trêu chọc cô, "Không có việc gì, em nói rất đúng, vì đứa bé có thể danh chính ngôn thuận*, chúng ta có nên lấy giấy chứng nhận trước không?"
".. đúng vậy." Hạ Nguyên nghiêm nghị nói. Cô thực sự đã quên, lẽ ra bọn họ phải có được giấy chứng nhận xong thì con mình mới được danh chính ngôn thuận. Cô lập tức nói: "Nếu không thì chiều nay hai đứa mình đi luôn?"
Sớm xác định sớm an tâm.
"Tiệc cưới thường kết thúc vào lúc hai hoặc ba giờ chiều. Chúng ta không nên trì hoãn việc lấy chứng nhận kết hôn, vừa lúc hôm nay em hiếm khi mặc một bộ váy đẹp như vậy.. Mà đăng ký kết hôn có cần mang sổ hộ khẩu theo hay không? Anh có chứ?"
".. Không đúng," Cô còn chưa cầu hôn mà!
Mộ Cảnh Hành: "..."
Anh nhịn không được xoa xoa mũi của cô, "Cứ như vậy liền gả cho anh rồi, không hối hận hửm?"
Anh vẫn chưa cầu hôn cô.
"Không hối hận!" Hạ Nguyên nói dứt khoát.
* * *Nếu thực sự kết hôn như thế này, cô thật đúng là kiếm lời, ngoại trừ lương tâm hơi cắn rứt, trong lòng Hạ -thẳng nam- Nguyên tự nhủ, ở đây không giống như bên kia của cô chỉ cần cùng nhau cuộn chăn bông mà ngủ, bên này cưới xin đều phải có trình tự. Những người khác có, làm sao Cảnh Hành của cô không có?
"Nhưng hôm nay là tiệc cưới của người khác, chúng ta đừng quá chói mắt cản trở ánh đèn sân khấu của người ta, hôm khác chúng ta lại làm." Thật vất vả viện ra một cái cớ, Hạ Nguyên đảo mắt nói.
Để mọi thứ thật sự thuộc về cô còn cần có một thứ cuối cùng để hoàn thành, cho cô thêm một chút thời gian.
Mộ Cảnh Hành cũng đang có suy nghĩ của riêng mình, không nhìn ra cô không đúng, gật gật đầu nhướng mày nói, "Không cần lấy giấy đăng ký kết hôn, em đã đủ chói mắt rồi."
* * * Xem ra, anh cần phải tăng thêm tốc độ, người khác có Nguyên Nguyên nhất định cũng phải có.
"..."
Hai người nhìn nhau, đồng thời đều nghĩ mang lại bất ngờ cho đối phương.
Danh chính ngôn thuận: Đủ danh nghĩa, tư cách chính đáng thì nói người khác mới nghe[/BOOK][/HIDE-THANKS]
Editor/Beta: Yue
(Yue: 1 chương nữa hết truyện rồi. Hê Hê)
(Yue: 1 chương nữa hết truyện rồi. Hê Hê)
[HIDE-THANKS][BOOK]Chương 54.2: Không hối hận. [Đã Beta]
Editor/Beta: Yue
Hiệu trưởng Mộ choàng tay qua eo cô, trong mắt mang theo ý cười, trêu chọc cô, "Không có việc gì, em nói rất đúng, vì đứa bé có thể danh chính ngôn thuận*, chúng ta có nên lấy giấy chứng nhận trước không?"
".. đúng vậy." Hạ Nguyên nghiêm nghị nói. Cô thực sự đã quên, lẽ ra bọn họ phải có được giấy chứng nhận xong thì con mình mới được danh chính ngôn thuận. Cô lập tức nói: "Nếu không thì chiều nay hai đứa mình đi luôn?"
Sớm xác định sớm an tâm.
"Tiệc cưới thường kết thúc vào lúc hai hoặc ba giờ chiều. Chúng ta không nên trì hoãn việc lấy chứng nhận kết hôn, vừa lúc hôm nay em hiếm khi mặc một bộ váy đẹp như vậy.. Mà đăng ký kết hôn có cần mang sổ hộ khẩu theo hay không? Anh có chứ?"
".. Không đúng," Cô còn chưa cầu hôn mà!
Mộ Cảnh Hành: "..."
Anh nhịn không được xoa xoa mũi của cô, "Cứ như vậy liền gả cho anh rồi, không hối hận hửm?"
Anh vẫn chưa cầu hôn cô.
"Không hối hận!" Hạ Nguyên nói dứt khoát.
* * *Nếu thực sự kết hôn như thế này, cô thật đúng là kiếm lời, ngoại trừ lương tâm hơi cắn rứt, trong lòng Hạ -thẳng nam- Nguyên tự nhủ, ở đây không giống như bên kia của cô chỉ cần cùng nhau cuộn chăn bông mà ngủ, bên này cưới xin đều phải có trình tự. Những người khác có, làm sao Cảnh Hành của cô không có?
"Nhưng hôm nay là tiệc cưới của người khác, chúng ta đừng quá chói mắt cản trở ánh đèn sân khấu của người ta, hôm khác chúng ta lại làm." Thật vất vả viện ra một cái cớ, Hạ Nguyên đảo mắt nói.
Để mọi thứ thật sự thuộc về cô còn cần có một thứ cuối cùng để hoàn thành, cho cô thêm một chút thời gian.
Mộ Cảnh Hành cũng đang có suy nghĩ của riêng mình, không nhìn ra cô không đúng, gật gật đầu nhướng mày nói, "Không cần lấy giấy đăng ký kết hôn, em đã đủ chói mắt rồi."
* * * Xem ra, anh cần phải tăng thêm tốc độ, người khác có Nguyên Nguyên nhất định cũng phải có.
"..."
Hai người nhìn nhau, đồng thời đều nghĩ mang lại bất ngờ cho đối phương.
CHÚ THÍCH
Danh chính ngôn thuận: Đủ danh nghĩa, tư cách chính đáng thì nói người khác mới nghe[/BOOK][/HIDE-THANKS]
Chỉnh sửa cuối: