0 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
144 1
Kiếm tiền
manman1901 đã kiếm được 1440 đ
Người Chơi Đều Cho Rằng Ta Là Tà Thần

Tác giả: Sư Tử Tinh Hệ

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, OE, Tình cảm, Huyền huyễn, Võng du, Dị thế, Xuyên việt, Dị năng, Trọng sinh, Cường cường, Thần thoại, Chủ thụ, Sảng văn, Giang hồ ân oán, Trò chơi, Cải trang giả dạng, Phương Tây, Kim bài đề cử, Linh dị thần quái, Thị giác nam chủ, Thực tế ảo, Chậm nhiệt, Cthulhu, Vạn nhân mê, Xuyên game

Editor: Mẫn Mẫn

Số chương: 772 chương

6490a52354b8080e93b4e888

Lịch ra chương: Tạm thời chưa có lịch cố định

Link thảo luận: Mẫn Mẫn

Giới thiệu:

Lane đột nhiên xuyên việt, trở thành một người cùng tên cùng họ, vừa mới thoát chết khỏi trận hỏa hoạn, trên người còn bị quỷ ám. Cậu có được sinh mệnh lần thứ hai, cùng với vẻ đẹp phi nhân loại.

Nghe qua có phải rất giống khởi đầu của một câu chuyện nghịch tập? Chỉ còn thiếu bước leo lên đỉnh cao nhân sinh?

Đúng vậy, Lane cũng từng nghĩ như thế, nếu như đây không phải là một thế giới có tồn tại Cthulhu và các tà thần.

#quái vật hình như đều rất thích cậu#

#vấn đề là, trong cái thế giới này trở thành vạn nhân mê, liệu tôi còn có thể cứu chữa được không? #

Lane từng tuyệt vọng, nằm trong bệnh viện hoang vắng giữa đêm khuya lặng lẽ chờ đợi cái chết. Không ai ngờ, lại có một người lảo đảo bước vào thế giới của cậu, dùng chính sinh mệnh của mình làm cái giá, chỉ để cầu mong cậu có thể sống sót.

Lane thực sự cảm động, cho đến khi cậu truy cập được vào diễn đàn trò chơi.

#Vừa mới sống lại, chia sẻ cho mọi người biết một tin vui, tôi đã có vợ mới, vợ của tôi là bạch nguyệt quang trong lòng tôi! #

#.. Không đúng, chạy mau! Vợ cậu rõ ràng là tà thần mà! #

Lane: ?

* * *

Thế kỷ 23, kỹ thuật thực tế ảo nhập vai đã phát triển đến mức cực kỳ hoàn thiện. Dưới công nghệ này, những trò chơi kinh điển như COC và DND một lần nữa bước vào thời kỳ hoàng kim, vô số người chơi đắm mình trong thế giới ảo, trải nghiệm "sinh mệnh thứ hai" của mình.

Thị trường có vô số tựa game, người chơi phân tán khắp nơi, cho đến khi một tựa game thực tế ảo vô danh lặng lẽ xuất hiện, ngay ngày đầu tiên đã bùng nổ toàn mạng.

Không còn cách nào khác, là vì nhân vật trong này thật sự quá đẹp!

"Không hiểu nên hỏi cái này: Gương mặt đó có tồn tại thật không vậy?"

"Đây chắc chắn là nhan sắc app99 (đạt 99 điểm trên app) rồi! Tôi mẹ nó liếm phát điên luôn! Vợ ơi lại đây!"

"Lão tặc vô liêm sỉ! Dùng cái chết để cày hảo cảm, rõ ràng đó là vợ tôi!"

"Ha ha, sắc đẹp vượt ngoài sức tưởng tượng của loài người thì không ai có thể vẽ ra được, làm tôi mê mẩn chết mất!"

Khi người chơi vừa liếm màn hình vừa bình luận, cuộc tranh cãi về việc Lane rốt cuộc là tà thần hay NPC đặc biệt lập tức bùng nổ khắp diễn đàn.

"Nhìn kìa! Nhìn kìa! Rõ ràng nhan sắc cậu ta vượt qua cả app99, người chơi khi đối diện với cậu liền đứng hình! Cậu ta chắc chắn là tà thần rồi còn gì nữa!"

Lane: ?

Người chơi B: "Chúng ta nên cẩn thận, trước quan sát các NPC quanh cậu ta rồi mới kết luận."

Tên điên cao hai mét, thủ lĩnh bang hội lớn nhất thành phố, tín đồ cuồng nhiệt với hai nhân cách, thợ trồng hoa sở thích dị thường..

Tất cả đều nhìn cậu với ánh mắt cuồng nhiệt, sùng bái: "Chủ nhân của ta.."

Các người chơi: "Tà thần. Không sai, cậu ta 100% là tà thần!"

Lane: . Không, tôi thật sự không phải mà!

#cầu xin NPC các người đừng đâm sau lưng tôi nữa! #

#tôi thật sự không phải tà thần a! #

Đọc nhắc nhở:

Truyện sẽ không hoàn toàn tuân theo quy tắc chạy đoàn, nếu có phần quy tắc sẽ được giải thích rõ.

Không cần biết về chạy đoàn vẫn có thể đọc.

Tag: Cường cường · Kỳ ảo ma huyễn · Trò chơi võng du · Sảng văn

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lane ┃ Vai phụ: Cthulhu ┃ Khác: Game thực tế ảo

Một câu tóm tắt:

Nhìn một lần là phát điên vì nhan sắc

Lập ý:

Kiên trì là chính mình

Lưu ý:

- Mình là editor mới, mình không biết tiếng trung, edit hoàn toàn dựa trên convert, chỉ có thể đảm bảo đúng từ 70% trở nên. Nếu có vấn đề về xưng hô hay bất kì cái gì khác mong các bạn để lại bình luận cho mình biết, có thời gian mình sẽ sửa. Do phải tra từ điển nhiều nên mình sẽ ra chương khá chậm, mong mọi người thông cảm. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
 
Chỉnh sửa cuối:
0 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 1

Đêm khuya.

Druid nằm rạp xuống đất, cả người gần như dán lên sàn nhà, hắn thu mình trong góc khuất giữa quầy trực và sàn nhà, nơi bóng tối dày đặc, tận dụng góc chết trong tầm nhìn, giả vờ chính mình là một chậu cây vô tri vô giác.

Hắn lặng lẽ đếm từng nhịp tim, dù chán nản đến mấy cũng không dám thoát game để lên diễn đàn tán dóc, bởi hắn không chắc liệu mình có bỏ lỡ cơ hội duy nhất này hay không.

Trước quầy, nữ y tá dường như đang xem phim. Một tay cầm điện thoại, một tay còn cầm chân gà và đủ loại đồ ăn vặt linh tinh gặm, thi thoảng lại phát ra tiếng mút xương, cắn sụn. Cô ta ăn ngon lành, căn bản không hề phát hiện có người đang ẩn nấp ngay gần đó.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Druid sắp mất kiên nhẫn. Điều làm hắn tuyệt vọng hơn cả là hiện tại đã gần 3 giờ sáng. Ba giờ là lúc y tá đổi ca. Nếu còn không tìm được cơ hội để trộm chìa khóa trước khi y tá thay ca, chỗ ẩn náu của hắn chắc chắn sẽ bị phát hiện. Như vậy, mọi nỗ lực vất vả khó nhọc trước đó cũng đều trở nên vô nghĩa.

Cái trò chơi chết tiệt này thời gian hồi sinh lên đến tận 12 tiếng, mà 10 tiếng nữa thời gian thử nghiệm của trò chơi sẽ kết thúc! Nghĩa là nếu chết bây giờ, mọi nỗ lực phía trước đều sẽ uổng phí!

Nhưng may mắn thay, dường như quản trị viên của trò chơi đã nghe thấy tiếng cầu nguyện của hắn. Đúng lúc Druid đang tự hỏi liệu mình có nên liều chết hay không, thì chuông điện thoại trước quầy vang lên.

Nữ y tá nhăn mặt, không kiên nhẫn đứng lên. Thân thể cao lớn đột ngột đứng dậy khiến chiếc ghế cô ta đang ngồi lập tức phát ra tiếng động lớn. Vì dây điện thoại quá ngắn, cô ta phải bước hẳn sang bên phải quầy để nghe máy.

Chính là lúc này!

Druid trừng mắt nhìn chằm chằm vào chùm chìa khóa đặt cạnh máy tính trên quầy. Thừa dịp y tá vừa di chuyển ra xa, hắn lập tức hạ rạp người xuống, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Trong đầu kêu gào:

"Chính là bây giờ! Dù phải đánh đổi tất cả, mình cũng phải lấy được chùm chìa khóa đó!"

Theo nhịp tim càng lúc càng gấp, adrenaline dâng trào, một giọng nói lạnh băng chợt vang lên trong đầu hắn.

【Điều kiện phù hợp, mở ra châm vận (tiêu hao may mắn để tăng tỷ lệ thành công) 】

【Kỹ năng đặc biệt: Thất bại. 】

【Tiêu hao 30 điểm may mắn. 】

Chùm chìa khóa trên mặt bàn lặng yên không một tiếng động biến mất, toàn bộ quá trình hoàn toàn không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Nữ y tá to lớn như núi thịt khổng lồ từ đầu đến cuối không quay đầu lại. Druid giả vờ không nhìn thấy ngón tay nhân loại bị nàng gặm dư trên bàn, thừa dịp thời gian tàng hình vẫn còn hắn nhanh chóng di chuyển từ chỗ tối cũ sang chỗ tối khác, nhanh chóng trốn vào hành lang.

Dần dần rút lui khỏi khu vực nguy hiểm, Druid nắm chặt chùm chìa khóa mà hắn vừa tốn tận 30 điểm may mắn mới lấy được. Hắn không thể tin mình thật sự làm được.

Một người chơi chỉ mới cấp 10 như hắn, ở bản đồ ít nhất cũng phải cấp 30, vậy mà lại lấy được chìa khóa mấu chốt!

Không được, thừa dịp thời gian trải nghiệm còn chưa kết thúc, thu thập thêm chút thông tin, như vậy khi bước vào nội trắc (thăm dò nội bộ) lần sau càng có thêm nhiều lợi thế.

(Đoạn nội trắc mình không hiểu lắm, ai biết comment chỉ mình nha)

Druid tin tưởng tuyệt đối, bắt đầu sửa sang lại toàn bộ manh mối vừa thu nhập.

Đầu tiên, bệnh viện này rõ ràng không bình thường: Ban ngày và ban đêm hoàn toàn là hai thế giới khác nhau. Vừa đến đêm, những y tá và bác sĩ ban ngày bình thường liền biến thành các loại quái vật kì lạ. Ví dụ như nữ y tá trông như núi thịt khổng lồ ở quầy, hắn nhớ rõ ràng lúc ban ngày đối phương chỉ là một người gầy yếu.

Tiếp theo, bệnh viện này cực kỳ quỷ dị, theo quan sát của Druid thường xuyên có người vô cớ mất tích, nhưng chẳng ai phát hiện ra điều bất thường.

Đây rõ ràng là một phó bản cao cấp!

Druid đã sớm mở diễn đàn tường thuật trực tiếp lại quá trình khám phá phó bản này, đáng tiếc hiện tại trò chơi còn đang ở giai đoạn thử nghiệm, không cho phép phát sóng trực tiếp, chỉ có thể thông qua văn bản và hình ảnh để truyền tải ra ngoài.

Bây giờ đã lấy được chìa khóa mấu chốt. Druid sốt ruột muốn khoe khoang, vừa cầm chiếc chìa khóa lên định chụp, hắn liền phát hiện phía dưới hình như kèm theo một tấm ảnh.

Vừa rồi quá mức vội vàng, Druid căn bản không để ý chính mình lấy được cái gì, có lẽ là bức ảnh bị kẹt dưới chùm chìa khóa, nên khi hắn trộm chìa khóa, bức ảnh cũng bị lấy theo.

Nghĩ đến đây, Druid nhìn thoáng qua tấm ảnh, liếc mắt một cái liền sững sờ.

Không phải vì điều gì khác, mà là.. Người trong ảnh thật sự quá đẹp.

Nhân loại thật sự có dung mạo hoàn hảo như vậy sao?

Trước đây, Druid từng lướt mạng xem vô số video về những mỹ nhân nổi danh các thời đại. Từ những minh tinh Âu Mỹ ngũ quan thâm thúy, mĩ nhân Hồng Kong phong tình vạn chủng, đến các idol Nhật hoạt bát trong sáng, thậm chí cả những gương mặt không chút tì vết do AI tạo ra. Druid tự cho rằng mình đã duyệt qua hết thảy kiệt tác mà Nữ Oa lẫn Thượng Đế từng dày công tạo nên.

Nhưng gương mặt trước mắt này cho hắn biết, hóa ra câu nói "thiên ngoại hữu thiên" là thật.

Trong ảnh là một thiếu niên mặc trang phục bệnh nhân, tóc bạch kim, đôi mắt như mặt hồ xanh biếc.

Làn da cậu tái nhợt đến mức gần như trong suốt, nhìn như bệnh nặng mới khỏi, có một loại cảm giác yếu ớt bệnh tật. Gặp quỷ rồi, Druid một đại thẳng nam cư nhiên thật sự get (cảm nhận – văn mạng) được cảm giác mong manh yếu ớt mà cư dân mạng thường hay ca tụng, cảm giác chỉ cần dùng chút lực cũng có thể đem thiếu niên trong ảnh bẻ gãy.

【Đang tiến hành đo lường tinh thần.. 】

Druid lấy lại tinh thần, nhìn.

Hệ thống đột nhiên nhảy ra nhắc nhở, khiến hắn chấn động.

"Cái quái gì đây? Kiểm tra tinh thần? Ta chưa làm gì hết mà.. Ê, hệ thống, mau nói kết quả đi, sẽ không phải là ám đầu chứ?"

(Ám đầu: Là hành động GM (người điều khiển game) tung xúc xắc bí mật, người chơi không biết kết quả - nên rất căng thẳng)

Hệ thống không trả lời. Druid định gõ quản trị viên, bỗng nhiên giật mình:

Trước quầy vang lên một tiếng hét lớn:

"Ai! Là ai trộm ảnh của ta!"

Tiếng bước chân từ phía sau vang lên, dồn dập. Lúc này, kỹ năng tàng hình đã hết thời gian sử dụng, Druid thầm kêu không ổn, vội vàng dùng kỹ năng một lần nữa.

【Tàng hình: Thất bại】

"Đại ca! Nữ thần! Đừng làm khó ta ngay lúc này chứ!"

Hệ thống vẫn không hề đáp lại, ngược lại tiếng bước chân càng lúc càng lớn, Druid còn có thể thấp thoáng nhìn thấy thân hình to lớn như ngọn núi xuất hiện ở chỗ góc ngoặt hành lang, sợ đến mức hắn vội vàng rón ra rón rén chạy theo hướng khác.

Nhưng không may, bên kia hành lang cũng vang lên tiếng giày cao gót.

Kẹp giữa hai tiếng bước chân, Druid bắt đầu trở nên hoảng loạn, chân không cẩn thận đụng ngã ghế dài trong bệnh viện, lập tức toàn thân cứng đờ.

Nhưng càng đáng sợ hơn là nữ y tá trước quầy dường như nghe thấy động tĩnh, tiếng bước chân dừng một chút, rồi lập tức lao thẳng về phía này.

Phía bên kia tiếng giày cao gót dẫm trên mặt đất cũng càng lúc càng dồn dập.

Xong rồi.

Druid biết, mình vẫn bị lật xe, buồn bã mở chức năng ghi hình tự động, tính ghi lại khoảnh khắc tử vong trong giai đoạn thử nghiệm này.

Lúc này, cửa phòng bệnh sau lưng hắn đột nhiên mở ra, một đôi tay vươn ra, trực tiếp kéo Druid vào phòng bệnh, Druid chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh từ phía sau, vừa định theo bản năng kêu lên, đã bị một bàn tay bịt miệng.

"Suỵt.. Các nàng vẫn còn ở bên ngoài." Người nọ thì thầm bên tai Druid.

Druid không được tự nhiên run lên một cái, chính bản thân hắn cũng không biết đây là cảm giác gì, thời điểm âm thanh kia vang lên cảm giác như có một dòng điện xuyên qua toàn thân, khiến đầu óc hắn tê dại.

Hắn còn chưa kịp hỏi gì, bên ngoài vang lên tiếng nữ y tá, giọng trầm thấp nghẹn ngào: "Con chuột nhắt đê tiện! Ta sẽ xé xác ngươi ra thành từng mảnh, rồi sau đó moi xác ngươi lấy lại tấm ảnh!"

Druid bất giác tưởng tượng bộ dáng của nữ y tá, thịt mỡ trên người tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau phủ kín cả cơ thể, trông như một ngọn núi thịt ngồi ngay ngắn trước quầy, thậm chí có thể nhìn thấy mạch máu cùng màu vàng của mỡ, đôi mắt thật nhỏ, thỉnh thoảng lại lóe lên sự thèm khát rợn người, đáng sợ nhất là miệng nàng, son môi đỏ tươi như được nhuộm bằng máu trẻ em, hàm răng sắc như răng cá mập, xương cốt đều bị nàng dễ dàng cắn đứt.

Sau khi Druid đăng hình nữ y tá lên diễn đàn, người chơi tự đặt cho cô ta biệt danh "đồ tể thịt sơn".

Tiếng bước chân trầm trọng ngừng ở trước cửa phòng bệnh, Druid tưởng rằng đồ tể thịt sơn sắp phá cửa xông vào, nhưng bên ngoài lại có một âm thanh khác vang lên.
 
Chỉnh sửa cuối:
0 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 2

"Ngươi đang làm gì đó?"

Một giọng nói âm trầm lạnh lùng, rõ ràng cũng là giọng của nữ nhân, vang lên.

Nghe thấy thanh âm kia, "thịt sơn đồ tể" vô cùng khủng bố trong lòng Druid ngay cả giọng nói cũng lộ ra vài phần sợ hãi.

"R-rất, rất xin lỗi! Bởi vì có kẻ trộm đột nhập nên.."

"Về lại vị trí của ngươi."

"Nhưng mà.."

"Muốn ta nói lại lần thứ hai sao?"

"Vâng, vâng!"

Nghe đến đó, Druid đột nhiên nhớ ra chính mình đã từng nghe thấy âm thanh này ở đâu! Không phải là giọng của y tá trưởng tóc đỏ đó sao?

Y tá trưởng tóc đỏ là một trong số ít NPC mà hắn từng tiếp xúc trong bệnh viện này. Bởi vì mái tóc đỏ rực, kết hợp cùng gương mặt tinh xảo và chiếc áo blouse trắng như thiên sứ, cô ta có chút nổi tiếng trên diễn đàn. Druid thậm chí còn từng coi cô ta là "vợ trong game" (một trong số đó).

Chỉ là so với ban ngày, giọng của y tá trưởng giờ đây lại thêm phần lạnh lẽo, khiến hắn lúc đầu không nhận ra.

Nhưng điều đó cũng chẳng có gì lạ. Phải biết rằng, "thịt sơn đồ tể" ban ngày vẫn còn là một cô gái tóc vàng mắt xanh thân hình gầy yếu, đến đêm lại biến thành quái vật khổng lồ. Cái bệnh viện quỷ dị này, ban ngày và ban đêm hoàn toàn là hai dáng vẻ khác biệt, nghe hai người nói chuyện, rõ ràng y tá trưởng tóc đỏ thậm chí còn đáng sợ hơn cả "thịt sơn đồ tể".

May thay, âm thanh ngoài cửa rất nhanh liền biến mất, tiếng giày cao gót xa dần, dường như đã đi tuần ở các khu khác. Druid nhẹ nhàng thở phào một hơi, lúc này mới có thời gian nhìn kỹ người đã cứu mạng mình.

Chỉ một cái liếc mắt thôi, hắn lập tức sững sờ.

Người trước mắt hắn đã từng thấy qua, vừa mới mấy phút trước, trên ảnh chụp mà hắn trộm được cùng với chiêc chìa khóa.

Druid vốn dĩ cho rằng bức ảnh kia đã là cực phẩm, nhưng hắn không ngờ tới người thật trước mắt còn đẹp hơn ảnh chụp gấp nhiều lần.

Druid :(﹃)

【Đang tiến hành kiểm tra tinh thần.. 】

Tiếng nhắc nhở của hệ thống khiến hắn giật mình hoàn hồn, miễn cưỡng lấy lại tinh thần. Phải cố gắng lắm Druid mới dời được ánh mắt khỏi gương mặt đối phương, lắp bắp nói:

"Cảm ơn cậu.. Vừa rồi đã cứu tôi."

"Không cần cảm ơn. Tôi chỉ tiện tay kéo cậu một cái mà thôi." Thanh niên dường như nhớ tới gì đó, nhẹ nhàng cười cười "Hơn nữa, cậu cũng đừng vội cảm ơn tôi, bởi vì nguy hiểm của cậu vẫn chưa kết thúc đâu."

Trong phòng bệnh âm u, khóe môi thanh niên khẽ cong lên, bình thản nở nụ cười thâm sâu khó đoán. Kết hợp với cảnh vật quỷ dị trong bệnh viện, khiến Druid sinh ra cảm giác vừa thoát được ổ sói lại rơi vào hang hổ.

"Không không không, không dám làm phiền! Tôi đi ngay đây.." Druid vội vàng xoay người, vội vàng đi đến cửa phòng bệnh định mở cửa..

Lúc này, giọng nói bình tĩnh của Lane vang lên sau lưng: "Cậu định ra ngoài sao? Cậu chắc chắn chứ?"

"Người bên ngoài.. Còn chưa có đi đâu."

Druid sửng sốt một chút. Theo tầm mắt của Lane, ánh mắt hắn chậm rãi nhìn về phía cửa, chần chờ một lúc, trong ánh mắt bình tĩnh của Lane, hắn cắn răng chậm rãi cúi người, quỳ rạp xuống mặt đất ghé mắt qua khe cửa nhìn ra ngoài.

Hình ảnh kế tiếp khiến hắn sửng sốt, máu trong người sôi trào.

Một đôi giày cao gót đỏ đang lẳng lặng đứng ngay ngoài cửa.

Y tá trưởng tóc đỏ kia, từ đầu tới giờ vẫn chưa hề rời đi! Tiếng bước chân vừa rồi chỉ là một cái bẫy!

Chuyện này sao lại như vậy..

Druid co người trong góc phòng, cả người run nên bần bật. Bên ngoài, y tá trưởng tóc đỏ dường như đã biết mình bị phát hiện, không còn giả vờ nữa. Giọng cô ta trở nên quyến rũ đến mức như sắp nhỏ nước, hoàn toàn khác hẳn với giọng nói lạnh lẽo vừa rồi.

"Lane tiên sinh~ta là Mary đây. Đến giờ thay thuốc rồi, phiền ngài mở cửa một chút nhé?"

"Giờ này mà thay thuốc cái gì chứ! Đại lão, ngài ngàn vạn lần đừng mở cửa!" Druid phát ra tiếng than khóc, "Tôi còn chưa muốn chết hu hu hu hu."

Tuy rằng tử vong trong trò chơi cũng chỉ là offline, nhưng hắn mãi mới đi vào được tới khu trung tâm của phó bản nguy hiểm này, có thể sống thêm một giây cũng là một chiến tích!

Mà Druid không hề biết, ngay lúc này, Lane cũng đang bối rối.

Cái tên ngốc này, từ đâu chui ra thế?

Lane là một người xuyên không. Ở kiếp trước, cậu chết trong một đám cháy, sau đó cậu xuyên vào thân thể của một người cũng vừa được cứu ra từ đám cháy. Ban đầu cậu còn cảm thán chính mình may mắn, nhưng ở đây hai ba ngày, cậu liền không còn nghĩ như vậy nữa.

Thế giới này, thật sự quá nguy hiểm.

Ban ngày và ban đêm ở đây là hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Trên hành lang là những y tá không phải con người tuần tra qua lại, ban đêm còn có đủ loại quái vật lảng vảng. Không thể thoát ra, cũng không thể nói cho bất kỳ ai, tất cả khiến cậu vô cùng tuyệt vọng.

Đây rốt cuộc là cái thế giới quái quỷ gì vậy?

Điều tồi tệ nhất là cơ thể hiện tại của cậu quá đẹp, nếu ở thế giới bình thường, không cần nhiều lời chắc chắn kiếm được bộn tiền, nhưng nơi này là chỗ nào? Tại loại địa phương kì quái này làm vạn nhân mê, cậu là ngại chính mình chết không đủ nhanh sao.

Tối qua, cậu tận mắt nhìn thấy bệnh nhân phòng bên cạnh chỉ vì không cẩn thận hé cửa mà bị nữ y tá khổng lồ kéo ra ngoài, trở thành bữa khuya của nó. Lane đã chẳng còn chút hy vọng nào với cái thế giới quái đản này nữa, thậm chí còn sinh ra một loại tâm lý buông xuôi, mặc kệ mọi thứ.

Thật mệt mỏi, hủy diệt hết đi, nhanh một chút. Jpg

Y tá trưởng tóc đỏ cũng xem như người quen cũ của cậu, mỗi đêm đều đứng trước cửa phòng cậu gõ cửa ý đồ muốn tiến vào. May mà bệnh viện quỷ quái này hình như có quy tắc đặc thù, nếu người bệnh trong phòng không tự mình mở cửa, thì người bên ngoài không thể tiến vào phòng bệnh.

Từ khi nhìn thấy kết cục của bệnh nhân phòng bên cạnh, Lane từng thề tuyệt đối không bao giờ mở cửa. Cậu có thể chết, nhưng tuyệt đối không muốn bị ép thành bánh nhân thịt hoặc bị cắn nuốt xuống bụng một cách kinh khủng như thế.

Miệng nói tuyệt đối không mở cửa, thế nhưng vừa rồi, thấy người ở ngoài gặp nguy hiểm, Lane vẫn ra tay cứu người. Cũng không có ý gì khác, nếu cậu đã định sẵn phải chết ở thế giới này, cứu được người nào thì hay người đó.

Giọng nói kiều mị ngoài cửa dần dần biến mất, y tá tóc đỏ dường như cảm nhận được người bên trong sống chết không chịu mở cửa, giọng nói dần trở nên hung hăng, cánh cửa bị gõ đến rung trời. Cả cánh cửa rung lên như sắp vỡ tan. Druid nhìn cánh cửa không ngừng chấn động, chỉ cảm thấy quái vật ngoài kia có thể xông vào bất cứ lúc nào.

"Tiên.. Tiên sinh, chúng ta không nghĩ cách gì sao?" – Druid run rẩy hỏi.

Lane thản nhiên, ánh mắt bình tĩnh nhìn lướt qua Druid: "Con người có số mệnh. Sống chết do trời. Yên tâm đi, đến lúc phải xuống, ai cũng đều sẽ đi xuống cả."
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back