Chương 50 Lục thiếu bạo tẩu!

[HIDE-THANKS]
Cố Vân Tịch một giấc này ngủ sâu cực kỳ cô hoàn toàn không biết, bởi vì giấc ngủ này của cô mà bên ngoài mém tí lật trời rồi!

Chờ Cố Vân Tịch lần nữa mở to mắt, đập vào mắt đó là một mảnh trắng xóa hình như là phòng bệnh?

Bên ngoài truyền đến thanh âm bạo nộ của Lục Hạo Đình dường như đang giáo huấn bác sĩ?

Cố Vân Tịch vừa mới tỉnh lại, đầu óc còn chưa thanh tỉnh cô chỉ cảm thấy một giấc này ngủ này đặc biệt đặc biệt thoải mái!

Chầm chậm hồi thần hoàn toàn tỉnh táo côl liền cảm thấy cả người thoải mái!

Ngao ô!

Cảm giác rất có tinh thần!

Thanh âm bên ngolài phòng bệnh cô xác nhận là của Lục Hạo Đình, liền vội vàng xuống giường đi nhìn một cái.

Ngoài cửa Lục Hạo Đình, cả người bị bao vây bởi hơi thở âm trầm một thân sát khí hận không thể đem toàn bộ mái nhà ném đi, bên người có vài người mặc blouse trắng bị hắn nói đến mồ hôi đầy đầu!

Hai chân phát run!

"Đừng cùng tôi nói những lời vô nghĩa lập tức đi mang tất cả chuyên gia hàng đầu tìm về đây cho tôi!"

"Ngủ rồi? Một người ngủ rồi sẽ kêu không tỉnh sao? Cô ấy đã hôn mê hai ngày!"

Lục Hạo Đình giờ phút này quả thực có thể dùng nổi trận lôi đình để hình dung, bên cạnh Lưu Tinh Trì cùng Giang Minh Hàn đều sợ hãi.

Đã rất lâu rồi không thấy đại ca phát hỏa lớn như vậy!

Đúng lúc này, phía sau cửa phòng bệnh bỗng nhiên mở ra, một cái đầu nhỏ từ bên trong thò ra, "Hạo Đình ca.."

Tất cả mọi người sựng lại, Lục Hạo Đình nháy mắt xoay người, thời điểm nhìn tới thân ảnh bé xinh kia khí lạnh thấu xương toát ra khắp hành lang giống như đạt đến điểm cực hạn sau đó nhanh chóng hạ xuống!

"Vân Tịch.."

Lục Hạo Đình nháy mắt vọt lại đây, đem cô từ trên xuống dưới nhìn một lần, "Em.. Em không có việc gì?"

Cố Vân Tịch cũng nhìn nhìn chính mình, "Ân! Không có việc gì a! Em.. Ngủ đã bao lâu?"

Ký ức cuối cùng cô còn nhớ rõ, bản thân ngủ rồi!

Lục Hạo Đình bỗng nhiên với tay, đem Cố Vân Tịch chặn ngang ôm lên, đặt trên giường bệnh, quay đầu bên ngoài quát: "Các người còn không tiến vào? Mau kiểm tra cho cô ấy!"

Trong giọng nói, khôgn che giấu được sự thiếu kiên nhẫn và phẫn nộ!

Hiển nhiên, trong khoảng thời gian Cố Vân Tịch hôn mê những người này bó tay không có biện pháp hoàn toàn chọc giận Lục Hạo Đình!

Bên ngoài sửng sốt, nháy mắt phản ứng vội vàng vọt vào phòng bệnh vây quanh Cố Vân Tịch bắt đầu làm kiểm tra cho cô.

Một trận luống cuống chúng chuyên gia rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra.

"Lục thiếu, Cố tiểu thư đã không có việc gì, thân thể thực khỏe mạnh, không có bất luận vấn đề gì."

Lục Hạo Đình lông mày vừa nhíu, "Cô ấy 2 ngày trước vì cái gì hôn mê?"

"Này.."

Một chúng chuyên gia khó khăn!

Bọn họ sở hữu thiết bị tối tân đều mang ra kiểm tra hết, nhiều bác sĩ như vậy người nào không phải kinh nghiệm phong phú?

Nhưng mà không tìm được manh mối nào?

Cố Vân Tịch tình trạng ngày trước chắc chắn là đang ngủ mà!

Thế nhưng ngủ rồi vì cái gì sẽ kêu không tỉnh?

Bọn họ cũng không biết!

Hiện tại Cố Vân Tịch đột nhiên tỉnh, một phen kiểm tra từ trên xuống dưới, phát hiện cô chẳng những không sinh bệnh cơ thể so với người bình thường còn khoẻ hơn..

Điều này.. Một chúng chuyên gia không dám nói lời nào, trong lòng muốn ứa nước mắt!

"Nói chuyện!" Lục Hạo Đình tức giận rống một tiếng!

Mọi người toàn bộ bị dọa run lên, vùi đầu càng thấp!

Càng là cái dạng này, Lục Hạo Đình càng sinh khí!

Đang muốn bùng nổ..

"Hạo Đình ca.." Tiếng nói thiếu nữ mềm nho điềm mỹ lập tức khiến Lục Hạo Đình ngập lửa giận phải hạ xuống.

"Làm sao vậy? Có phải thấy không thoải mái ở đâu không?" Lục Hạo Đình ngồi vào mép giường Cố Vân Tịch ngữ khí ôn nhu, khuôn mặt ôn hòa, rõ ràng thật cẩn thận, lo lắng đến cực điểm.

Tựa hồ sợ thanh âm lớn một chút sẽ đem nhân nhi trước mặt doa sợ!

Xem thái độ tương phản này một chúng chuyên gia khóe mắt giật tăng tăng!

Cố Vân Tịch trên mặt mang theo ôn hòa điềm mỹ tươi cười, kéo tay Lục Hạo Đình, "Em không có việc gì, anh đừng lo lắng!"

Cô có hệ thống thần y bên người, vừa rồi liền kiểm tra cho chính mình, xác thật không có việc gì!

Chẳng những không có việc gì hơn nữa còn khoẻ hơn!

"Nhưng mà.." Lục Hạo Đình nhíu mày.

"Tin tưởng em, em cũng là bác sĩ, biết chính mình không có việc gì."

Lục Hạo Đình lo lắng vẫn không thể buông, "Vân Tịch, em rốt cuộc làm sao vậy? Vì sao lại hôn mê? Em có biết hay không trong khoảng thời gian này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Cố Vân Tịch sửng sốt, "Phát.. Phát sinh chuyện gì nhi?"

Nhìn nữ hài vô tội giật mình, Lục Hạo Đình quả thực không biết nên nói cái gì.

Cô hôn mê hai ngày, trường học lão sư phát hiện không có đi học, điện thoại cũng không có người tiếp, thời gian dài sợ xảy ra chuyện Âu Dương hiệu trưởng liền trực tiếp gọi điện thoại cho hắn.

Bọn họ nói Cố Vân Tịch một ngày cũng chưa đi đi học, lại tìm không thấy người, hắn lúc ấy liền sợ hãi!

Hắn nơi nơi tìm nàng, chờ trở lại Giang Châu đế cảnh liền nhìn thấy Cố Vân Tịch hôn mê ở phòng ngủ trên giường, cả người dơ bẩn, khắp nhà đều là mùi thúi.

Thúi!

Anh lúc ấy bị dọa điên rồi!

Tắm rửa sạch sẽ cho cô xong lập tức đưa đến bệnh viện nhưng mà kiểm tra ra sao cũng không hiểu được cô tột cùng là bị cái gì!

Hai ngày nay anh đem toàn bộ chuyên gia mang đến đây, kết quả chỉ cho anh xem một cái bệnh án kết luận ngủ rồi!

Ngủ rồi!

Dựa!

Anh xém chút đem bệnh viện đập mất!

Có kiểu ngủ kêu không tỉnh sao?

Lưu Tinh Trì ở phía sau đã mở miệng, "Chị dâu, em hôn mê suốt hai ngày, đại ca lo lắng! Bệnh viện kiểm tra không ra em rốt cuộc làm sao nên nói với chúng ta.. em đang ngủ!"

"Hai ngày?" Cố Vân Tịch trừng lớn mắt.

Vội vàng lấy di động xem, Cố Vân Tịch đương nhiên kinh hoảng không thốt nên lời!

Lúc ấy hồi Giang Châu đế cảnh thời điểm là buổi tối, sau đó cô liền trực tiếp ngủ một đêm, ngày hôm sau lại ngủ một cái ban ngày thêm một đêm mà hiện tại, đã là buổi chiều ngày thứ ba sắp.. 5 giờ!

Cố Vân Tịch: "..."

Khó trách Hạo Đình ca sẽ gấp thành cái dạng này, cô thế nhưng ngủ hơn bốn mươi tiếng đồng hồ!

"Em.. em.. Hạo Đình ca, anh đừng lo lắng, thật sự không có việc gì, lúc ấy.. Em cảm thấy thực mệt mỏi bất tri bất giác liền ngủ rồi."

"Khả năng.. Có thể là bởi vì lúc trước dùng não quá nhiều, đại não mệt nhọc, yêu cầu nghỉ ngơi nhiều, cho nên mới như vậy, hiện tại đã không có việc gì! Thân thể rất tốt!"

"Anh đừng lo lắng được không?"

Phía sau bác sĩ blouse trắng phụ họa theo, "Đúng vậy! Lục thiếu ngài yên tâm, Cố tiểu thư hiện tại xác nhận không có bất luận vấn đề gì, có lẽ là bởi vì đại não quá mức mệt nhọc cho nên mới sẽ yêu cầu nghỉ ngơi sâu, 2 ngày trước trạng thái xác thật là đang ngủ, cũng không phải chân chính hôn mê."

"Lục thiếu ngài nếu là không yên tâm, chúng ta lại cho Cố tiểu thư làm một cái kiểm tra toàn thân.."

"Không cần!" Cố Vân Tịch cự tuyệt, bản thân cô rất rõ ràng y học hệ thống đã kiểm tra toàn diện rồi hai lần xác minh không có việc gì.

"Em thật sự không có việc gì, Hạo Đình ca.. anh đừng xụ mặt nữa! Quá dọa người!" Thật sự nói nguyên nhân không được chỉ có thể làm nũng!

Dù sao hiện tại đã không có việc gì, Lục Hạo Đình cũng không có cách nào.

Quả nhiên, Lục Hạo Đình nhìn sắc mặt cô gái nhỏ vô tội dáng vẻ thật cẩn thận tim hắn nháy mắt liền mềm!

Rõ ràng biết tiểu nha đầu này cố tình chơi xấu làm nũng nhưng cố tình là không có biện pháp.

"Hảo! Các ngươi đều đi ra ngoài đi!"

Mọi người như được đại xá, tức khắc toàn bộ lui ra.

Ngay cả Giang Minh Hàn cùng Lưu Tinh Trì đều không có lưu lại.

Trong phòng bệnh tức khắc an tĩnh lại, chỉ có Lục Hạo Đình cùng Cố Vân Tịch hai người!

Thật lâu sau, Lục Hạo Đình thở dài, "Vân Tịch, anh lúc tắm rửa cho em cả người đều là dơ bẩn.."

Cố Vân Tịch không chú ý tới dơ bẩn, lại đem từ quan trọng phía trước nghe được.

"Tắm rửa?" Cố Vân Tịch đầu ngây ngốc!

Ngay sau đó trừng lớn mắt, sắc mặt nháy mắt bạo hồng, "Anh tắm rửa cho em?"

------ chuyện ngoài lề ------

Cố Vân Tịch trừng lớn mắt: "Anh tắm rửa cho em?"

Lục Hạo Đình gật đầu (vẻ mặt cầu khen ngợi), "Đúng vậy, tắm đặc biệt sạch sẽ!"
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 51 Sẽ Giúp em tắm Một Lần!

[HIDE-THANKS]Lục Hạo Đình sững sờ, sắc mặt cũngcó chút đỏ lên![/HIDE-THANKS]

[HIDE-THANKS]
"Anh.. anh lúc đó nhìn thấy em cả người em đầy chất bẩn cả phòng hôi thúi.. anh chỉ tắm rửa đơn giản cho em một chút!"

Hắn lúc đó nhìn thấy Cố Vân Tịch bộ dạng kia, chính xác bị dọa sợ!

Nhưng chung quy làm lính nhiều năm, đối với người có bị thương hay không anh cũng có thể phán đoán.

Cố Vân Tịch lúc đó hô hấp đều đặn, tim đập mạch đập đều bình thường, ngoại trừ khắp người vô cùng bẩn, những thứ khác thật sự giống như chỉ đang ngủ thôi.

Hắn lúc đó trong lòng thở phào nhẹ nhõm, bởi vì hắn nhìn ra được Vân Tịch hẳn là không gặp phải chuyện gì.

Cho nên..

"Em xem dáng vẻ đó không tắm không được vì thế nên anh liền.. Liền một hồi.."

Cố Vân Tịch ngồi ở trên giường bệnh, nắm chặt quần áo trước ngực, nhìn trước mặt Lục Hạo Đình, không biết phải nói gì.

Cô phản cảm sao?

Để ý sao?

Tự nhiên không phải!

Cùng Lục Hạo Đình kiếp trước là vợ chồng cô một chút cũng không để ý chỉ là bây giờ trùng sinh bọn họ còn chưa đi đến một bước kia, đời này đây là lần đầu tiên, bị hắn.. Nhìn.. Thấy hết!

Cảm giác này, có chút vi diệu!

Gặp Cố Vân Tịch không nói lời nào, Lục Hạo Đình môi mỏng mím chặt, cũng không biết nên nói cái gì.

Chuyện này, đúng là lỗi của hắn!

Thế nhưng là, lúc đó Cố Vân Tịch cái dạng kia, không thanh tẩy một phen là không thể nào, lúc tắm toàn bộ nước trong bồn đều đen như mực, lúc đó hắn thật hoảng hốt cơ hồ là để tâm mỗi sức khoẻ của cô chỗ nào có ý đồ xấu đâu?

Huống chi, lúc đó không biết vì cái gì trong tiềm thức của mình chính là không muốn Vân Tịch đem bộ dáng như thế ra ngoài cho người ngoài thấy. Trên thân không có bất kì vết thương nào những thứ ô uế trên người càng giống như là chất thải do cơ thể bài tiết ra, trong lòng cảm thấy Vân Tịch trên người có bí mật, anh sợ dưới tình huống cô không biết nếu mang ra ngoài lỡ bị người khác phát hiện gì đó sẽ phiền phức cho nên mới tắm rửa một phen giúp cô!

Nhưng mà, đây chỉ là ý nghĩ loé lên trong đầu anh lúc ấy không có căn cứ, cho nên Lục Hạo Đình hiện tại áy náy không thôi đồng thời, lại cảm thấy có chút ủy khuất!

Vân Tịch, cuối cùng vẫn không tin hắn!

Phòng bị hắn thành thói quen, cho dù trong khoảng thời gian này nàng nghĩ thông suốt rất nhiều, nhưng cuối cùng..

"Là anh sai rồi! Lần sau sẽ không dám nữa!"

Cố Vân Tịch sững sờ, lập tức ngẩng đầu liền thấy khuôn mặt Lục Hạo Đình có chút tịch mịch.

Cường thế bá đạo như Lục Hạo Đình, lúc nào cùng người khác xin thứ lỗi, xin nhận lỗi?

Thế nhưng Cố Vân Tịch ở đây, mỗi lần hù đến cô dọa đến cô hắn cũng có không chút do dự nói xin lỗi!

Cố Vân Tịch một phát bắt được tay Lục Hạo Đình "Hạo Đình Ca.."

Cố Vân Tịch há to miệng, bỗng nhiên không biết nên giải thích thế nào, lúc trước bản thân quá nhạy cảm, đến mức Lục Hạo Đình đều bị cô làm cho nhạy cảm, lúc này, giải thích nhiều cũng vô dụng chi bằng..

Cố Vân Tịch một tay đẩy Lục Hạo Đình ra, rũ đầu xuống, trên mặt trắng nõn thủy nộn nhiễm lên mấy phần ngượng ngùng, thậm chí là.. Xấu hổ!

"Anh.. anh dạng này là có ý gì? Chiếm tiện nghi còn không nghĩ phụ trách sao? Em.. em.. em cũng không nói không muốn, chỉ là.. Đều bị anh xem hết, còn không cho phép ta thẹn thùng một chút! Dù sao em cũng là nữ hài tử!"

Nói đến phần sau, Cố Vân Tịch âm thanh càng nhỏ xuống.

Lục Hạo Đình nghe xong lời này, con mắt nguyên bản lờ mờ trong nháy mắt sáng lên, giương mắt nhìn về nữ hài thẹn thùng cuối đầu trước mặt nội tâm bỗng nhiên vô hạn vui sướng!

Hắn đột nhiên tiến lên, trực tiếp liền đem Cố Vân Tịch té nhào vào giường bệnh, hai người chóp mũi cùng nhau cọ, hô hấp quấn giao, Cố Vân Tịch cả người đều bị hắn đặt ở dưới thân.

Gò má thiếu nữ trắng nõn mọng nước bây giờ hiện ra đỏ ửng nhẹ nhàng nâng mắt, nhìn dung mạo lạnh lùng tuấn tú ngay trước mắt.

Kiếp trước ngay từ đầu cùng Lục Hạo Đình cũng không thân cận, thẳng đến về sau mới bắt đầu dần dần bị hắn mê hoặc, khi đó Lục Hạo Đình so volứi bây giờ thành thục hơn nhiều!

Trước mắt anh ấy còn đặc biệt trẻ tuổi, thế nhưng lại có một cỗ mị lực khác cùng kiếp trước thành thục chín chắn có chút bất đồng.

Chỉ là vẫn như cũ làm cô mê muội không thôi!

Nhìn người đàn ông mình yêu nội tâm Cố Vân Tịch vô hạn nhu hòa!

"Anh.. Ban đầu đem em đoạt về nhà, cứng rắn muốn em kết hôn lần này, cũng là anh đem em xem hết, Lục Hạo Đình, anh phải phụ trách em đó em ỷ lại vào anh đời này.. cùng anh bách niên giai lão!"

Cùng anh bách niên giai lão!

Câu nói này là tiền kiếp cô định nói với anh nhưng không kịp!

Một đời này cô không muốn chờ, muốn anh hiểu rõ tâm ý của cô với anh cô không muốn lãng phí bất kỳ thời gian nào!

Bị thổ lộ bất ngờ khiến Lục Hạo Đình Nhất sững sờ, nhưng sau đó là kinh hỉ không thôi!

Lửa nóng trong lòng lập tức lan tràn toàn thân trên thế giới này người con gái mình thích cũng thích lại mình là chuyện tốt đẹp đến nhường nào!

Giống như bản năng, hắn hướng về phía môi đỏ kiều diễm ướt át ép xuống, hôn từ trong lòng hôn tới lửa nóng triền miên, răng môi quấn quít, tay hắn xoa lên gương mặt của cô theo cổ của hắn, trượt đến bờ vai dường như là muốn đem bộ quần áo rộng thùng thình kia quăng ra luôn!

Cố Vân Tịch trong lúc vô tình nhìn thấy bàn tay của hắn, nhìn thấy phía trên tựa hồ có một chút bẩn thỉu ô uế, đang đắm chìm trong ngọt ngào chớp mắt liền thanh tỉnh.

Một phát bắt được tay Lục Hạo Đình lật ra nhìn xuống, quả nhiên nhìn thấy trên bàn tay biến thành màu đen một ít..

"A.."

Cố Vân Tịch hét lên một tiếng, ngồi dậy.

Lục Hạo Đình ngừng lại, theo động tác của cũng đứng dậy, "Thế nào?"

Cố Vân Tịch vội vàng dùng tay chà trên người mình mấy cái, phát hiện quả nhiên đen kịt, bẩn vô cùng!

"A.."

Cố Vân Tịch cả người không bình tĩnh nổi, vừa mới cùng Hạo Đình Ca lãng mạn ôm hôn, kết quả, trên người còn bẩn như vậy?

Hửi vài cái còn có thể nghe được cỗ hôi chua!

Cố Vân Tịch cả người không tốt, trong nháy mắt nhảy xuống giường hướng nhà vệ sinh!

Kết quả, lại bị Lục Hạo Đình bắt trở lại.

"Đừng, Hạo Đình Ca em đi tắm rửa, chờ một lúc." Cố Vân Tịch mặt mũi đỏ bừng, cảm giác thật mất thể diện!

Lục Hạo Đình đã nhìn ra là chuyện gì, hắn tự tay, đem Cố Vân Tịch ôm theo kiểu công chúa bế lên, "anh đã tắm cho em một lần rồi.. A không đúng, là hai lần, lần này nhất định sẽ tắm cho em thật sạch thật thơm!"

Nói xong hắn sải chân dài ôm Cố Vân Tịch đi về hướng nhà vệ sinh.

Cố Vân Tịch ngơ ngác!

Sẽ giúp em tắm một lần?

Bây giờ?

Vốn gương mặt đỏ thắm trong nháy mắt đỏ hơn, "Cái này.. Không.. Không cần, em tự tắm là được!"

"Sợ bị anh thấy?"

"Cũng không phải.."

"Vậy tại sao?"

"Em.. em thẹn thùng!"

"..."

Lục Hạo Đình Nhất cười, nhìn trong ngực nữ hài cả người rúc vào trong gương mặt hồng hồng chính xác thẹn thùng không thôi!

Dáng vẻ này của Cố Vân Tịch thật là khó khăn mới gặp một lần a!

Hắn cúi đầu, nói bên tai cô giọng nói trầm thấp từ tính gợi cảm đến cực điểm, "Vậy thì làm nhiều một chút, để cho em quen thuộc thế thì về sau cũng sẽ không thẹn thùng!"

Cái âm thanh trêu chọc cực điểm này làm Cố Vân Tịch toàn thân tê tê dại dại, vốn vành tai đỏ thắm lần này càng thêm hồng rực cô co lại trong ngực Lục Hạo Đình khẽ gật đầu một cái, "ân!"

Ánh mắt Lục Hạo Đình tràn ra lửa nóng, Vân Tịch đây là đáp ứng, cùng hắn quan hệ.. thân mật thêm từng bước?

Hắn không do dự nữa, ôm Cố Vân Tịch liền đi vào phòng tắm!
[/hide-thanks]
 
Chương 52 Ăn anh? Cầu Còn Không Được!

[HIDE-THANKS]
Phòng bệnh hạng sang đến phòng tắm cũng được l xâu dựng xa hoa cao cấp một chút cũng không giống với phòng bệnh, cùng với nhà ở có vài phần ấm áp cùng chu đáo.

Lục Hạo Đình ôm Cố Vân Tịch đi vào, đem cô bỏ vào bồn tắm duyên mở vòi bông sen bắt đầu tắm.

Nước nóng không ngừng chảy vào bồn tắm lớn, Cố Vân Tịch ngồi ở bên bồn tắm, Lục Hạo Đình an vị tại đối diện theo nước trong bồn tắm càng dâng lên..

Cố Vân Tịch nắm chặt quần áo, "Cái kia.. Em.. Em bây giờ hối hận, còn kịp sao?"

"Không còn kịp rồi!"

"..."

Cố Vân Tịch sờ soạng cổ mình một cái, ngửi ngửi, cảm giác mình bây giờ vạn nhất chờ một lúc tiến vào trong nước làm nước đen như mực như vậy quá là xấu hổ a!

"Hạo Đình Ca, em.. lúc này em không tiện để cho anh nhìn thấy, em.. Trên người bẩn như vậy, bị anh thấy được em rất mất mặt a? Lần thứ nhất, cũng nên lưu ấn tượng tốt chứ! Người ta thích mày như vậy làm sao mày có thể để người ta nhìn thấy bộ dáng chật vật của mình chứ."

"Dáng vẻ khó coi hơn của em anh đã thấy qua rồi!"

Cố Vân Tịch: "..."

"Lần thứ nhất tắm cho em bộ dạng đó có thể dọa chết người!"

Cố Vân Tịch: "..."

"Lần thứ hai là ở trong bệnh viện, em vẫn không tỉnh anh lại tắm cho em một lần nữa tất cả đều nhìn hết!"

Cố Vân Tịch: "..."

Thật là mất mặt!

Cố Vân Tịch có chút thẹn thùng ngẩng đầu, "Có phải hay không.. Rất ghê tởm?"

"Em.. em đang nghiên cứu phương thuốc ông ngoại đã từng lưu lại trợ giúp cơ thể bài độc dưỡng sinh, thuốc này trước kia mãi cũng không thành công lần này cuối cùng cũng thành công, cái này.. Em cũng không nghĩ lợi hại đến vậy!"

Lục Hạo Đình nhướng mày, "Em căn bản không rõ ràng dược tính trực tiếp cho mình dùng? Vạn nhất xảy ra chuyện làm sao bây giờ?"

"Sẽ không! Em xác định thuốc này đối với cơ thể không có tổn thương, chỉ là.. Không nghĩ tới hiệu quả tốt tới mức này!"

Nói đến chỗ này, Cố Vân Tịch lúng túng không thôi, cô cũng không nghĩ đến, sẽ làm thành dạng này a!

Lục Hạo Đình giật giật khóe miệng!

"Vậy em vì sao lại ngủ thiếp đi gọi không dậy?"

"Cái này.. Là bởi vì cơ thể nhanh chóng bài độc, giống như là tái tạo người mới, cơ thể tiến vào kỳ ngủ đông em kỳ thực đúng là ngủ thiếp đi, đã đến giờ, tự nhiên là sẽ tỉnh!"

Lục Hạo Đình nhíu lông mày vẫn không có giãn ra, nhìn Cố Vân Tịch, không nói lời nào.

Cố Vân Tịch biết, hắn là có chút tức giận.

Nàng vươn tay ra, kéo tay áo hắn một cái, rũ đầu xuống, đặc biệt nhu thuận, "Hạo Đình Ca em sai rồi! Lần thứ nhất dùng không có nắm giữ tốt lượng thuốc lần sau nhất định chú ý cho kỹ hơn?"

"Anh yên tâm em thật sự không có việc gì! Chẳng những không có việc gì, kỳ thực trong thân thể bài xuất nhiều độc tố rác rưởi, đối với em có ích vô hại, lần sau nhất định cẩn thận, có được hay không?"

"Hảo!"

Cố Vân Tịch: "..."

Dễ dàng đáp ứng như vậy?

Lục Hạo Đình hướng về Cố Vân Tịch trước mặt dời đi, một tay ôm lấy bờ eo của cô một cái tay khác xuyên qua sau gáy ngón tay ấm áp cắm vào mái tóc dài khom người đến bên tai cô thấp giọng nói: "Lần này, liền tha thứ cho em nếu có lần sau nữa, anh nhất định có biện pháp trừng phạt em!"

Cái anh thâm trầm thấp mê muội này hô hấp nhiệt khí đều phun ra bên tai cô Cố Vân Tịch cảm giác toàn thân giống như là bị dòng điện đánh trúng, tê tê dại dại lan tràn toàn thân!

Không biết vì cái gì, bản thân bỗng nhiên đã cảm thấy, lời này của Lục Hạo Đình mập mờ đến cực điểm!

Cái trừng phạt kia..

"Có biết hay không?" Lục Hạo Đình lại thổi khí bên tai Cố Vân Tịch.

Cố Vân Tịch cả người lắc một cái, "Biết! Biết!"

Đối với phản ứng nhạy cảm của Cố Vân Tịch Lục Hạo Đình rất hài lòng.

Nhìn gương mặt thiếu nữ xấu hổ đỏ bừng, Lục Hạo Đình cười, chậm rãi đưa tay hai tay đi tới chỗ cổ áo của cô từng chút cởi y phục.

Cố Vân Tịch sợ hết hồn, một phát bắt được y phục của mình.

Lục Hạo Đình ngừng lại, cười nói: "Đừng thẹn thùng, nếu như cảm thấy mình lúc này rất chật vật, vậy anh nói cho em anh càng ưa thích, tự tay thay em tắm rửa một người chật vật tận mắt nhìn thấy em tốt đẹp nhất từng chút lộ ra trước mắt anh!"

Cố Vân Tịch trong nháy mắt liền giống con tôm luộc toàn thân đều đỏ ửng!

Kiếp trước cô như thế nào không phát hiện, Hạo Đình Ca lưu manh mồm mép như vậy chứ?

Đột nhiên cảm giác được có chút không cam tâm, Cố Vân Tịch thở phì phò trừng mắt liếc hắn một cái, "Anh sẽ không sợ, em ăn anh a?"

"Cầu còn không được!"

Lục Hạo Đình trả lời không có khe hở!

Cố Vân Tịch: "..."

Trầm mặc mấy giây, Cố Vân Tịch chậm rãi buông lỏng tay ra.

Thấy nữ sinh không do dự nữa, bàn tay ấm áp của Lục Hạo Đình không còn dừng lại từng chút một cởi vạt áo của cô bé!

Quần áo bệnh nhân rất rộng rất nhanh, trên người cô gái quần áo toàn bộ được trút bỏ, trong bồn tắm nước nóng đã vừa tới, Lục Hạo Đình đưa tay, nhẹ nhàng ôm lấy Cố Vân Tịch, đem cô thả vào trong nước nóng.

Ngồi ở trong bồn nước ấm áp, Cố Vân Tịch giương mắt, nhìn người đàn ông trước mắt cả kiếp này và kiếp trước đều làm mình nhập cốt ghi tâm đột nhiên hơi hơi đứng dậy, đưa lên đôi môi của mình.

Thông minh như Lục Hạo Đình, làm sao khôgn biết được dị thường của cô gái nhỏ?

Cố Vân Tịch biết trong lòng Lục Hạo Đình hẳn là phát giác được, trên người cô có bí mật, chỉ là không nói, anh cũng không truy hỏi mà thôi.

Cô hôm nay như vậy, cũng không phải vội vã muốn cùng hắn phát sinh thứ quan hệ nào đó, mà là, muốn để hắn rõ ràng xác định tâm ý của cô, tiêu trừ nỗilo lắng trong lòng của anh!

Cánh môi mềm mại truyền đến, khiến cho Lục Hạo Đình thân hình dừng lại lập tức đem thiếu nữ ôm vào ngực để nụ hôn này sâu hơn!

Cái ôm ấp yêu thương như thế làm sao có đạo lý cự tuyệt?

Cái hôn này thâm trầm và triền miên, mọi thứ xung quanh giống như tan biến trong hơi thở, chỉ lưu khí tức của nhau nồng đậm mà dịu dàng!

Thẳng cho đến khi Cố Vân Tịch sắp mất đi hô hấp, Lục Hạo Đình mới thả cô ra.

Bị hai tay có lực của anh ôm, Cố Vân Tịch đôi mắt mê ly nhìn anh, "Hiểu không?"

Lục Hạo Đình cười, "Đã hiểu!"

Cố Vân Tịch nở nụ cườ liền biết, Hạo Đình Ca sẽ minh bạch dụng ý hôm nay của cô.

"Hạo Đình Ca em đối với snh.. Là thật tâm, ngoại trừ anh sẽ không có ai có thể đi vào trong lòng em, em quả thật có một số bí mật, tương lai sẽ nói cho anh biết có được hay không?"

"Được!"

Nói xong, đôi môi nam nhân lần nữa đè ép xuống.

Kỳ thực, coi như cả một đời không nói anh cũng sẽ không ép em!

Lục Hạo Đình nói là giúp Cố Vân Tịch tắm rửa, thì thật là giúp cô tắm rửa!

Bây giờ nha đầu này còn chưa tròn mười tám tuổi hắn không nỡ làm cái gì với cô.

Khăn trong tay đem ô uế trên người cô lau sạch sẽ từ đầu tới đuôi, tay của hắn thậm chí không đụng đến da thịt của cô.

Tóc rửa sạch, Lục Hạo Đình lau khô nước trên người cô dùng khăn tắm lớn bọc lại, ôm cô ra phòng tắm.

Nhẹ nhàng đặt cô trên giường bệnh, Lục Hạo Đình nói: "Em thay quần áo khác anh đi tắm rửa!"

Cô tắm nước nóng mà hắn muốn đi tắm bằng nước lạnh!
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 53 đâm họng súng

[HIDE-THANKS]
Cố Vân Tịch bọc khăn tắm ngồi ở trên giường bệnh, nhìn Lục Hạo Đình đi vào phòng tắm.

Cố Vân Tịch nghiêng đầu nghĩ, cô có nên đi vào tắm rửa cho hắn không nha?

Nghe tiếng nước trong phòng tắm, Cố Vân Tịch bỗng nhiên nở nục cười tà ác thú vị!

Xuống giường đi tới bên cạnh nhà tắm Cố Vân Tịch gõ gõ cửa.

Cộc cộc cộc!

"Hạo Đình ca!"

Bên trong Lục Hạo Đình đang tắm nước lạnh sững lại vội vàng tắt nước để cho chính mình nghe rõ ràng hơn.

"Làm sao vậy?"

Thanh âm này, có chút khàn khàn!

Cố Vân Tịch lông mày nhếch nhếch giọng nói gợi cảm muốn điên rồi anh anh anh!

"Hạo Đình ca, anh chiếu cố em hai ngày, nhất định rất mệt? Em giúp ngươi mát xa được không nha? Một bên tắm một bên mát xa, thực thoải mái nha!"

Thanh âm này, thực mềm! Thực ngọt! Cố ý kéo dài ngữ điệu làm nũng!

Mang theo nồng đậm ý vị mê hoặc!

Lục Hạo Đình nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, "Cố Vân Tịch, em tin hay không anh hiện tại liền đi ra ngoài làm em?"

"Không tin!"

Lục Hạo Đình: "..."

Hít sâu một hơi, Lục Hạo Đình mở vòi sen tiếp tục tắm nước lạnh!

Cố Vân Tịch ghé vào trước cửa phòng tắm đã lâu, bên trong trừ bỏ tiếng nước không còn cái khác, Cố Vân Tịch cười trộm một tiếng, nghĩ nghĩ vẫn không cần trêu chọc quá đáng nha!

Bằng không, cô còn phải nghĩ cách dỗ dành!

Nửa giờ sau, Lục Hạo Đình rốt cuộc ra tới, lúc này Cố Vân Tịch, đã thay xong quần áo đang ngồi đợi.

Lục Hạo Đình sắc mặt có chút đen đừng hy vọng hắn có cái sắc mặt tốt!

Cố Vân Tịch trong lòng cười trên mặt, lại bày ra một bộ ủy khuất đến cực điểm "Làm sao vậy? Người ta cho anh chiếm đại tiện nghi như vậy anh như thế nào một chút cũng không cao hứng a?"

Lục Hạo Đình: "..."

Nha đầu chết tiệt này quả thực chính là tới đòi nợ!

Lục Hạo Đình không nói chuyện, đi thay quần áo sạch sẽ.

Cố Vân Tịch nói: "Chúng ta đi thôi? En hiện tại đã không có việc gì, không nghĩ tiếp tục ở bệnh viện."

Lục Hạo Đình không phản đối, nếu không có việc gì, ai cũng không muốn ở trong bệnh viện loại địa phương này.

Hai người thu thập xong bước ra chuẩn bị đi làm thủ tục xuất viện vừa lúc Lưu Tinh Trì cùng Giang Minh Hàn lại đây.

"Đại ca, chị dâu, các người đây là.. Muốn xuất viện?" Lưu Tinh Trì nhìn thấy hai người, lập tức chào hỏi, nhìn đến túi xách trong tay, đoán được ý đồ của bọn họ.

Lục Hạo Đình tâm tình không tốt, lạnh lùng "Ân" một tiếng.

Một bên Giang Minh Hàn nhíu mày, lúc trước còn hôn mê bất tỉnh làm hại đại gia khổ đợi hai ngày hai đêm, đặc biệt là đại ca nhà mình luôn ở cạnh khẩn cấp vận dụng thế lực chính mình mới có thể điều tất cả chuyên gia lại đây, kết quả không có kiểm tra ra nguyên nhân, nha đầu này liền có thể xuất viện?

Hơn nữa xem sắc mặt đại ca rõ ràng không quá đẹp Giang Minh Hàn nghĩ khẳng định là Cố Vân Tịch lại chọc đại ca sinh khí!

"Nhanh như vậy liền xuất viện làm gì? Vừa lúc nhiều chuyên gia đều ở đây hảo hảo kiểm tra một chút a! Miễn cho lần sau vạn nhất lại không thể hiểu được té xỉu, đại ca chẳng phải là lại muốn lo lắng gần chết?"

Cố Vân Tịch nhìn hắn một cái, nói: "Tôi đã không có việc gì, không cần lưu lại nơi này!"

"Cô hiện tại không có việc gì không đại biểu tương lai không có việc gì, cô có biết hay không đại ca lần này sốt ruột biết bao nhiêu? Cố Vân Tịch, cô khi nào mới có chút lương tâm đây? Trừ bỏ chọc phiền toái cho đại ca cô còn có thể làm gì?"

Giang Minh Hàn phẫn nộ trừng mắt nhìn Cố Vân Tịch, nhìn sắc mặt của hắn Cố Vân Tịch nhướng mày, cười nhìn về phía Lục Hạo Đình bên cạnh bỗng nhiên, thân mình đều dựa vào trên người Lục Hạo Đình ôm cánh tay anh cười khanh khách nói: "Hạo Đình ca anh nói xem em trừ bỏ gây chuyện cho anh còn có thể làm gì?"

Nói xong còn đặc biệt ái muội nhìn anh chớp chớp mắt!

Lục Hạo Đình bị ánh mắt này phóng điện trong đầu đột nhiên nhớ tới hình ảnh hai người ở trong phòng tắm!

"Khụ khụ.." Lục Hạo Đình tay cầm thành quyền che giấu thú tính ở bên miệng khụ hai tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Giang Minh Hàn một cái, tức giận nói: "Khi nào lại nói nhảm nhiều như vậy? Cậu không muốn chị dâu cậu xuất viện phải không?"

Giang Minh Hàn vô tội: "..."

Nói xong, Lục Hạo Đình nắm tay Cố Vân Tịch trực tiếp rời đi.

Vẻ mặt mộng bức Giang Minh Hàn: "..."

"Hắn.. Hắn đây là có ý tứ gì?" Giang Minh Hàn lôi kéo Lưu Tinh Trì mặt không thể tin được.

Lưu Tinh Trì có chút muốn cười, nhưng lại cảm thấy tứ ca xác thật đáng thương, cố nén không cười ra tiếng, "Ý tứ chính là, chị dâu muốn thế nào đại ca đồng ý sủng thế đó anh nha! Cũng đừng quản!"

Giang Minh Hàn: "..."

Làm xuất viện thủ tục xong sắc trời đã sắp tối, bốn người chưa có ăn cơm chiều đành tìm một nhà hàng ăn chút gì đó.

Đồ ăn mang lên Cố Vân Tịch ăn uống tương đối ngon miệng liên tiếp ngủ hai ngày, trong thân thể lại bài xuất nhiều rác rưởi như vậy giờ phút này cảm thấy một thân nhẹ nhàng, đặc biệt đặc biệt đói!

Siêu cấp muốn ăn!

Trong lúc nhất thời, Cố Vân Tịch ăn uống cực nhanh!

Lục Hạo Đình tuy rằng toàn bộ hành trình trưn bộ mặt than, nhưng đối với Cố Vân Tịch lại thập phần chiếu cố, thấy cô ăn ngon thường gắp thêm đồ ăn cho cô còn kêu phục vụ thêm 2 món ăn nữa!

Cố Vân Tịch ăn uống ngon miệng Lục Hạo Đình gắp bao nhiêu đồ ăn cô đều ăn hết!

Đối diện Giang Minh Hàn nhìn Cố Vân Tịch bộ dáng không tâm không phổi lại bắt đầu sinh khí!

Đại ca nhà hắn rõ ràng tâm tình không tốt, rõ ràng rất tức giận nhưng mà vẫn cố đè nén tâm tâm tình lại đi lấy lòng cái xú nữ nhân này kết quả cô ta lại an tâm thoải mái ăn ngon như vậy!

Ngao ô!

Tức chết hắn!

Tức chết hắn!

Hai ngày này tới nhìn đại ca chịu khổ Giang Minh Hàn áp lực tức giận hoàn toàn bùng nổ, hắn đập một cái lên bàn cả người dựng lên, vẻ mặt lửa giận hầm hầm chỉ vào Cố Vân Tịch, rống giận, "Cố Vân Tịch, cô có còn lương tâm hay không? Đại ca tôi vì cô hai ngày này không ngủ không nghỉ, không ăn không uống chiếu cố cô nhưng mà cô thì sao?"

"Cô nhìn lại bản thân mình xem dựa vào cái gì đối xử với đại ca như thế? Tôi nói cho cô biết cô tin hay không lão tử đánh cô a? Ui da ui da.."

Giang Minh Hàn còn không kịp kêu xong, đã bị Lục Hạo Đình hung hăng đạp một chân, quỷ khóc sói gào kêu lên.

"Cậu ăn no căng bụng có phải hay không? Ồn ào cái gì?"

Lục Hạo Đình rống giận!

Vốn là nghẹn một bụng hỏa, giờ phút này Giang Minh Hàn thực xúi quẩy đụng vào họng súng.

Giang Minh Hàn bị đá vẻ mặt oan ức!

Thấy mọi người trong nhà hàng đều nhìn lại đây, hắn nháy mắt cảm thấy hảo ủy khuất!

Một bên Lưu Tinh Trì che mặt hùng hài tử này bị đánh không biết bao nhiêu lần tới bây giờ còn chưa nhớ?
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 58 đi học không ta quan trọng! (canh một)

[

[HIDE-THANKS]BOOK] Tác giả: Nhất Cố Tương Nghi

Vương Diệu Tình lúc này cũng có chút giật mình!

Ả không nghĩ tới, về chuyện với Diệp Cẩn Cố Vân Tịch thế nhưng sẽ làm trắng ra trước nhiều người như thế, trực tiếp hỏi Diệp Cẩn!

Nếu đổi thành nữ hài tử khác, tuyệt đối không làm được!

Bất quá, nhìn Diệp Cẩn phủ nhận theo đuổi nàng, trong lòng Vương Diệu Tình lại cao hứng!

Ả liền nói sao!

Cố Vân Tịch tính thứ gì?

Diệp Cẩn sao có thể theo đuổi cô?

Tuy rằng, ả cũng không thích Diệp Cẩn, nhưng chung quy là nhân vật có tiếng trong trường học tự nhiên ả không hy vọng Diệp Cẩn thích Cố Vân Tịch.

"Thấy không?"

Vương Diệu Tình đang muốn nhập thần, bên tai thanh âm Cố Vân Tịch bỗng nhiên vang lên.

"..."

Vương Diệu Tình ngây ra một lúc.

Cố Vân Tịch cười lạnh, "A cái gì a? Vương Diệu Tình, cô khi còn nhỏ cùng chó săn giống nhau mỗi ngày đi theo sau mông tôi, tôi tồn tại chứng minh cho sự hèn mọn của cô, cho nên cô chán ghét tôi, thấy An gia không cần tôi thì liền nghĩ mọi cách tới sỉ nhục tôi cô cho rằng tôi không biết sao?"

"Lần trước bị trường học ghi lại vi phạm nặng, cô tốt nhất học ngoan chút lần này, lợi dụng người theo đuổi Diệp Cẩn tới gây rất rối cho tôi, cô cho rằng tôi nhìn không ra?"

Vương Diệu Tình sửng sốt!

Diệp cẩn khóe miệng trừu trừu, nha đầu này, quả nhiên ở tính kế người!

Vương Diệu Tình lần này phỏng chừng là thảm!

Cố Vân Tịch cười có chút âm hiểm, mặt ngoài nhìn lại đặc biệt chính nghĩa, "Lời đồn lần này chính là do cô truyền ra đi? Truyền nhanh nhất, chính là những nữ sinh thích Diệp Cẩn cô ngay từ đầu không phải tìm những người này bảo họ tung ra lời này sao?"

"Lý do, đương nhiên là tôi câu dẫn Diệp Cẩn, đúng hay không?"

"Cô.." Vương Diệu Tình tức đến nói không nên lời bởi vì ả xác thật tìm nữ sinh thích Diệp Cẩn bởi vì ả biết, những nữ hài tử đó ghét là nhất Cố Vân Tịch a!

Cố Vân Tịch cười lạnh nói: "Hiện tại thấy được, Diệp Cẩn đối với tôi căn bản không phải thích, người ta bất quá làm đồng học quan tâm tôi một chút, cô liền đem hắn nghĩ dơ bẩn như vậy, Diệp đại thần là người dễ dàng bị câu dẫn sao? Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi câu dẫn hắn?"

Nữ sinh xung quanh ái mộ Diệp Cẩn sửng sốt, nghe xong lời này, ánh mắt nhìn Vương Diệu Tình tức khắc có chút không tốt!

Chính là, nam nhân mà bọn họ hâm mộ có thể dễ dàng bị câu dẫn sao

Cố Vân Tịch vỗ vỗ gương mặt Vương Diệu Tình, "Vương Diệu Tình, bản thân chán ghét tôi, liền lợi dụng thanh danh Diệp Cẩn này cũng không tốt lắm đâu! Cô quả nhiên cùng Tần Hiên là một đám, thấy Diệp Cẩn phong quang liền khó chịu có phải hay không?"

"Nơi nơi bịa đặt nói Diệp Cẩn thích tôi, làm cho nữ sinh thích Diệp Cẩn chán ghét tôi, lần này lại đi bịa đặt tôi nói bậy, vừa lúc lợi dụng những nữ hài tử đó công kích tôi, không tồi a! Đột nhiên thông minh sao!"

Vương Diệu Tình trừng lớn mắt, "Tao.. tao.. Tao không có, mày.."

"Bất quá đáng tiếc, cô quá nóng lòng muốn làm tôi mất mặt, thế nhưng bịa đặt nói tôi cùng một lão trung niên bụng bự, thổ hào nhà giàu mới nổi có quan hệ, đầu óc cô cũng không ngẫm lại xem, chỉ bằng tôi đã từng là An gia đại tiểu thư, tôi sẽ phân không rõ hào môn cùng nhà giàu mới nổi khác nhau sao?"

"Chỉ bằng gương mặt này của lão nương, tôi hoàn toàn có thể đi tìm hào môn công tử ca yêu đương, không chỉ có phong quang vô hạn, còn có thể danh chính ngôn thuận, muốn tiền có tiền, sĩ diện có mặt mũi có, cần dùng đến một cái thổ hào nhà giàu mới nổi?"

Cố Vân Tịch thấy không sai biệt lắm, chung quanh những người đó xem Vương Diệu Tình ánh mắt đã thay đổi, hiển nhiên là tin tưởng lời nói của cô, hoài nghi những lời đồn đó.

Cố Vân Tịch bóp cổ tay Vương Diệu Tình bỗng nhiên đẩy một cái đem Vương Diệu Tình đẩy đến một bên, khinh thường nói: "Tôi tuy rằng đã không còn là người An gia, nhưng cô cũng đừng quên tôi ông ngoại là ai, năm đó hắn có thể đem nữ nhi gả vào An gia, tự nhiên cũng có địa vị."

"Hắn là lão trung y có tiếng, mặc dù ở tại ở nông thôn, mỗi năm tới tìm hắn xem bệnh hào môn quý tộc cũng rất nhiều, ông ngoại qua đời, nơi đó mặt chỉ cần có một hai người nhớ đến ân đức của ông ngoại, giúp đỡ một chút cũng đủ cho tôi đi học sinh hoạt."

"Nói nữa, biết rõ tôi không cha không mẹ, ông ngoại sẽ không dạy tôi bản lĩnh sinh tồn sao? Tôi từ nhỏ đi theo ông ngoại học y, học qua vô số phương thuốc, tùy tiện bán một hai cái cũng đủ tôi tiêu xài!"

Cố Vân Tịch lấy ra khăn tay xoa xoa bàn tay chính mình vừa rồi bóp Vương Diệu Tình châm chọc nói: "Thật cho rằng tôi rời đi An gia liền nghèo túng? Ha hả! Vương Diệu Tình, tôi nói cho cô, nói không chừng, trong tay nhân mạch của tôi so với toàn bộ Vương gia các người còn nhiều hơn đi!"

"Lần sau nếu muốn tìm phiền toái cho tôi nhớ kỹ lụm não lên gắn vào!"

Cố Vân Tịch nói xong, nhấc chân rời đi!

Kia một đôi chân dài, ở trước mặt Vương Diệu Tình một bước đi qua, nói không nên lời khí phách nghiêm nghị!

Vương Diệu Tình ngã trên mặt đất, nhìn học sinh vây quanh trước mặt trong ánh mắt là rõ ràng không tín nhiệm.

Ả biết, tâm tư một phen này của ả tất cả đều uổng phí!

Chẳng những uổng phí, còn đắc tội những người theo đuổi Diệp Cẩn!

"A a.."

Vương Diệu Tình nghĩ đến đây, tức giận hét lên một tiếng phát tiết phẫn nộ trong lòng!

Chung quanh người thấy ả như vậy, có trợn trắng mắt rời đi, có hừ lạnh một tiếng tràn đầy khinh thường!

Còn có, đặc biệt là những người theo đuổi Diệp Cẩn ý thức được chính mình bị người ta lấy làm đao mà chặt trong lòng phẫn nộ, đừng nói!

Đã tính kế để tìm Vương Diệu Tình tính sổ!

Trải qua chuyện này lúc sau lời đồn trong trường học về Cố Vân Tịch nháy mắt liền phai nhạt mọi người chú ý trọng điểm biến thành Vương Diệu Tình!

Ả chọc giận fans Diệp Cẩn, cuối cùng diễn biến thành lợi dụng Diệp Cẩn, điều này dĩ nhiên không được!

Cho nên cuộc sống sau này của Vương Diệu Tình vô tình trở thành chủ đề mới cho bọn học sinh bát quái!

Nhiệt độ vẫn luôn hot không giảm!

Buổi chiều tan học, điện thoại Cố Vân Tịch liền vang lên!

Lục Hạo Đình!

"Alo!" Cố Vân Tịch cười nghe máy.

"Anh ở trước cổng trường em!"

Cố Vân Tịch: "..."

Cố Vân Tịch vui sướng ra cổng trường thấy Lục Hạo Đình ngồi trên chiếc xe jeep quân dụng được cải tiến, cười tủm tỉm nói: "Nhanh như vậy liền đến tìm em căn cứ trở nên nhàn rỗi bao giờ vậy?"

Lúc này Lục Hạo Đình mặc thường phục, một thân màu đen hưu nhàn âu phục, áo khoác đặt ở trên lưng ghế áo sơ mi màu đen bao vây thân hình tinh tráng đế bãi (ahuhu cái này mình hổng biết nên mình để y nha) nhét ở dây lưng, cổ tay áo xăn lên, lộ ra một đoạn cánh tay trên cổ tay mặt đồng hồ màu đen ánh lên tia sáng lạnh!

Điệu thấp thần bí!

Nghe vậy, hắn một tay nâng lên, đặt ở phía sau lưng ghế Cố Vân Tịch, hơi hơi cúi người tới gần Cố Vân Tịch động tác đơn giản vô cùng, lại có một cỗ phong lưu cùng mị lưc không nói hết!

"Công tác không quan trọng em quan trọng!"

Cố Vân Tịch: "..."

Gạt người!

Gia hỏa này đối với sự tình ở căn cứ từ trước đến nay nghiêm cẩn, nếu chuyện ở căn cứ chưa xử lý xong, hắn tuyệt đối sẽ không chạy loạn.

Biết rõ gia hỏa này muốn dỗ mình, nhưng mà.. Vẫn là cảm thấy ngọt ngào chết mất?

Quá không có tiền đồ!

Thấy tiểu nha đầu lại thẹn thùng, Lục Hạo Đình cười, khởi động xe rời đi.

"Đêm nay anh có thời gian, trước mang em đi ăn chút đồ, chờ lát nữa muốn đi chỗ nào?"

Đây là không muốn cho cô đi học tiết tự học buổi tối sao?

Cố Vân Tịch cười nói: "Em thường xuyên trốn học như vậy thật sự tốt sao?"

"Đi học không quan trọng anh quan trọng!" (tới khúc này cho ta cười 3s nha)

Cố Vân Tịch: "..."

------ chuyện ngoài lề ------

Đi học không quan trọng anh quan trọng!

Anh anh anh! Lục đại thiếu da mặt anh để đâu?

!
[/BOOK][/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back