Xuyên Không [Edit] Công Việc Của Thế Thân Bạch Nguyệt Quang - Công Tử Văn Tranh

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Myy OwO, 11 Tháng hai 2023.

  1. Myy OwO

    Bài viết:
    0
    Chương 16-2: Hắn là một vị Thần Tài biết múa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sáng sớm hôm sau, Tống An Ninh ở trong phòng tập luyện suốt cả buổi sáng. Mở điện thoại lên xem, không chỉ có Triệu Tư Ngang mấy nay không chủ động liên hệ với cô mà ngay cả Giang Úc cũng không tìm, chỉ có mình đơn phương gửi mấy tin nhắn hỏi han mà không được hồi âm. Tuy rằng điều này không phù hợp với thiết lập tính cách nhân vật của ông chủ mà cô biết, nhưng không dính dáng tới cuộc sống riêng tư của ông chủ là một trong những nguyên tắc cơ bản của nhân viên.

    Buổi chiều cô lên mạng sưu tập được kha khá thông tin và video biểu diễn của vị thầy giáo kia. Không hổ danh là nhân vật hàng đầu được nhận giải thưởng đến mỏi cả tay, từng động tác và ánh mắt trên sân khấu đều đủ để khiến cho tim người xem đập nhanh hơn.

    Điều này khiến Tống An Ninh càng quyết tâm muốn theo học hắn.

    Nhưng giới khiêu vũ cũng chỉ lớn từng đó, một vũ công như Đỗ Thanh Ba có biết Tần Ngưng không nhỉ?

    Nếu Đỗ Thanh Ba có quen thì có phải thầy giáo kia cũng quen hay không?

    "Tiểu A, Đỗ Thanh Ba và thầy giáo kia có quen Tần Ngưng không?"

    【Xin lỗi ký chủ, phải gặp mặt nhân vật chính mới có thể mở khóa cốt truyện được. 】

    Tống An Ninh trầm mặc.

    Đã vậy thì để đề phòng vẫn nên dẫn Triệu Tư Ngang đi xem chung mới được.

    5 giờ chiều, cô mở tủ quần áo chọn một chiếc váy liền áo màu trắng, là bộ đơn giản thanh lịch nhất, rồi trang điểm nhẹ, đi thêm giày cao gót vào, sau đó tràn đầy năng lượng đi làm thêm.

    Đến điểm hẹn, cô cúi đầu xem thời gian, 5 giờ 53 phút, vẫn còn 7 phút nữa mới tới giờ làm.

    Một chiếc Bentley chậm rãi đỗ ở ven đường, cửa sổ ghế sau được hạ xuống, Triệu Tư Ngang mặc tây trang ngồi ở ghế sau, "Lên xe."

    Tống An Ninh ngồi vào, nhiệt tình giới thiệu hình thức làm việc của mình cho Triệu Tư Ngang.

    "Chào buổi chiều Triệu tiên sinh, bây giờ là 5 giờ 54 phút, tức là còn 6 phút nữa mới đến giờ làm, vì để phục vụ anh tốt hơn nên tối hôm qua tôi đã nghiêm túc cân nhắc rồi tổng kết được bốn loại hình thức, mời anh lựa chọn: Hình thức bạch nguyệt quang, hình thức sinh hoạt, hình thức yêu đương và hình thức riêng tư. Hôm nay là cuối tuần, thời tiết sáng sủa nhiệt độ thích hợp, tôi khuyến nghị anh chọn hình thức yêu đương, sẽ được phục vụ tốt hơn nhiều."

    Triệu Tư Ngang cười như không cười: "Được."

    Chiếc xe đi về phía trước một chặng đường, dần dần chạy vào con đường rợp bóng cây che khuất mặt trời.

    Tống An Ninh nhìn những ngôi nhà xung quanh lộ rõ dấu vết năm tháng, cúi đầu nhìn kim đồng hồ không ngừng chạy. Khi kim phút và kim giây đồng thời chạm mặt ở con số 12, khóe miệng cô khẽ giương lên một nụ cười đầy ẩn ý.

    Bây giờ chắc là đi ăn tối, ăn xong vẫn kịp đến biểu biểu diễn của thầy Đỗ Thanh Ba.

    Quả nhiên, Triệu Tư Ngang đưa cô đưa tới một nhà hàng tư nhân chuyên phục vụ đồ chay. Bởi vì cứ trông ngóng đến buổi biểu diễn của thầy Đỗ Thanh Ba nên Tống An Ninh chẳng có chút cảm giác ngon miệng nào, toàn ân cần bưng cơm rót canh cho Triệu Tư Ngang, mình thì chẳng ăn một miếng.

    Triệu Tư Ngang gắp cho cô một miếng cá, "Sao không ăn?"

    Tống An Ninh cười nói: "Em chưa thấy đói, xem anh ăn là được rồi. Trông anh có vẻ hơi gầy đi rồi đó, hay là do gần đây làm việc bận rộn quá? Anh ăn thêm đi."

    Cô đứng dậy rót cho Triệu Tư Ngang một cốc nước.

    Thấy một thân tây trang chỉnh tề trên người hắn, rất chu đáo mà lấy khăn trải bàn đặt lên trên đùi cho anh, "Ăn từ từ thôi kẻo nghẹn."

    Triệu Tư Ngang không quá quen cô quan tâm chăm sóc như thế, lông mày hơi nhướn lên, Triệu Tư Ngang dò xét nhìn cô, trực giác nói với hắn rằng Tống An Ninh có chút khác thường, nhưng cụ thể cô muốn làm gì thì hắn cũng muốn biết.

    Cuối cùng cũng không nói gì, chỉ nhìn cô một cái thật lâu rồi lại tiếp tục cúi đầu ăn cơm.

    Tống An Ninh cầm điện thoại kiểm tra khoảng cách và thời gian từ đây đến trung tâm nghệ thuật, nếu đi xe thì cũng phải mất khoảng 45 phút.

    Vì vậy khi Trần Tư Ngang buông đũa vào đúng 6 giờ 50 phút, cô liền xách túi đứng dậy, "Ăn xong rồi đấy à? Phục vụ, thanh toán!"

    Nhân viên phục vụ đưa hóa đơn cho Triệu Tư Ngang.

    Còn đang chuẩn bị ngồi một lúc để tiêu hóa thức ăn, Triệu Tư Ngang khẽ nhíu mày, nhưng cũng chỉ đành phải thanh toán.

    Hai người rời khỏi nhà hàng tư nhân.

    Sau khi lên xe, Tống An Ninh lấy ra hai tấm vé cô mua được với giá cao từ đám đầu cơ, nhìn Triệu Tư Ngang, "Tư Ngang, em vừa mua được hai vé xem vũ kịch tối nay, lát nữa anh đi xem với em nhé, được không?"

    Ánh mắt quá đỗi dịu dàng, chân mày hơi chau lại, biểu tình cầu xin khiến người khác khó lòng từ chối.

    Giới hạn thưởng thức vũ đạo của Triệu Tư Ngang chỉ bao quanh Tần Ngưng, những nhân vật khác dù có là bậc thầy cũng khó lọt được vào mắt hắn.

    Tống An Ninh rũ mắt, thất vọng thở dài, "Không được sao? Đây là buổi lưu diễn của thầy Đỗ Thanh Ba, ông ấy là thần tượng của em đấy. Em muốn đi xem vũ kịch của thầy ấy từ rất lâu rồi, tối nay lại còn là buổi biểu diễn cuối cùng nữa, em rất muốn đi."

    Triệu Tư Ngang đột nhiên hiểu được ý đồ của Tống An Ninh, "Vậy sao?"

    Tống An Ninh gật đầu.

    Triệu Tư Ngang chuyển ánh mắt ra ngoài cửa sổ xe, trong đầu nhớ lại hình ảnh Tần Ngưng đã từng tỏa sáng rực rỡ ở trên sân khấu. Cô ấy nói, sau này cô muốn trở thành một vũ công như thầy Đỗ Thanh Ba.

    Rõ ràng lời từ chối đã đến bên miệng, lúc mở mồm thốt ra lại là một từ khác: "Được."
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng tám 2024
  2. Myy OwO

    Bài viết:
    0
    Chương 16-3: Hắn là một vị Thần Tài biết múa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tống An Ninh nhoẻn miệng cười, đọc cho tài xế một địa chỉ, sau khi được Triệu Tư Ngang đồng ý liền lái xe đến trung tâm nghệ thuật.

    Nhà hàng tư nhân cách trung tâm nghệ thuật khá xa, lái xe khoảng 40 phút mới đến nơi.

    Vừa xuống xe đã thấy tấm poster cực lớn của đoàn đội thầy Đỗ Thanh Ba được treo bên ngoài trung tâm nghệ thuật, Tống An Ninh vừa vui vừa sợ, "Tư Ngang, anh xem, kia là thầy Đỗ Thanh Ba đó!"

    Triệu Tư Ngang tâm tịnh như nước nhìn cô diễn kịch.

    Thấy hầu hết người trên quảng trường trung tâm nghệ thuật đều đã vào, Tống An Ninh nhìn đồng hồ, "Sắp đến giờ rồi, chúng ta đi vào trước đi."

    Tống An Ninh kéo cánh tay hắn vào trung tâm nghệ thuật.

    Vì để có trải nghiệm xem tốt hơn, Tống An Ninh đã mua vé ở vị trí trung tâm tại dãy ghế đằng trước. Mới bước vào, cả hội trường đã chật kín người, ngoại trừ một số tiếng sột soạt ra thì đa phần đều không nghe được rõ tiếng nói chuyện.

    Tống An Ninh tìm số ghế trên vé, ngồi xuống cùng Triệu Tư Ngang.

    Thật ra còn có một vị trí xem tốt hơn, đó chính là dãy ghế đằng trước Tống An Ninh. Tống An Ninh tinh mắt, ngay lập tức chú ý tới bóng lưng thẳng tắp của người đàn ông ngồi chính giữa không rõ độ tuổi. Khác với tư thế của người ngồi xem bên cạnh, dáng vẻ này vừa nhìn là biết đã được tập luyện nhiều năm.

    Tiếng âm nhạc du dương vang lên, ánh đèn hội trường bỗng chốc tối sầm lại.

    Một chùm đèn chiếu vào giữa sân khấu, theo tiếng nhạc dần lên cao trào, vài vũ công nhảy ra từ hai bên cánh gà.

    Với chủ đề là《Bóng tối không bao giờ tắt》, thầy Đỗ Thanh Ba đã nắm bắt được chính xác bầu không khí căng thẳng của toàn bộ buổi biểu diễn.

    Tống An Ninh chăm chú xem, dần quên mất luôn cả thời gian. Vũ đạo hoa cả mắt cùng với ánh đèn kích thích các giác quan của cô, nhịp tim cô đập dồn dập, chỉ có từng tràng vỗ tay nhắc nhở cô vỗ tay theo. Đến khi màn trình diễn cuối cùng kết thúc, các vũ công biểu diễn tối hôm nay đứng ở trên sân khấu khom lưng cảm ơn khán giả phía dưới.

    Khán giả đồng loạt đứng dậy, vỗ tay như sấm.

    Thầy Đỗ Thanh Ba ở trên sân khấu cầm microphone phát biểu, sau khi nói lời cảm ơn khán giả xong thì nhìn về phía người đàn ông ngồi dưới sân khấu, mỉm cười giới thiệu với mọi người: "Hôm nay học trò thân thiết của tôi cũng đã đến đây, rất cảm ơn sự ủng hộ của trò. Tôi muốn mời trò ấy lên đây phát biểu vài lời, Lộ Hành, mời em."

    Người đàn ông Tống An Ninh chú ý tới từ lúc mở màn đứng dậy, dáng người đĩnh bạt bước lên sân khấu.

    Thẩm Lộ Hành đứng ở trên đó, mỉm cười lễ phép nhận lấy microphone từ tay thầy Đỗ Thanh Ba, "Cảm ơn thầy đã mời em tham dự buổi biểu diễn hôm nay, em cảm thấy rất vinh dự.."

    Hắn quét mắt nhìn sân khấu một vòng, lúc tầm mắt rơi vào người Tống An Ninh bỗng nhiên dừng lại, mãi một lúc lâu sau cũng không cất nên lời.

    Nhân viên cho rằng hắn quên lời, bắt đầu dẫn dắt một tràng pháo tay.

    Tống An Ninh mỉm cười vỗ tay.

    Thẩm Lộ Hành nhanh chóng cúi đầu, thoáng dừng một chút rồi lại ngẩng đầu nhìn về phía Tống An Ninh.

    Sau khi xác định không phải là ảo giác, hắn hít một hơi thật sâu, cố nặn ra một nụ cười, nói vài lời khách sáo rồi không phát biểu thêm gì nữa, vội vàng bước xuống sân khấu.

    Nhìn bóng lưng cứng đờ ấy, Tống An Ninh có thể hiểu được.

    Kể cả một người không có cảm tình với Tần Ngưng đi chăng nữa thì khi nhìn thấy người đã chết nay lại đứng sờ sờ ở trước mặt mình cũng sẽ bị dọa sợ không nhẹ.

    Lúc Đỗ Thanh Ba mời Thẩm Lộ Hành lên sân khấu Triệu Tư Ngang vẫn luôn quan sát biểu cảm trên mặt Tống An Ninh, tuy rằng không tìm ra bất cứ manh mối gì, nhưng chuyện trùng hợp như vậy, hắn không tin đây chỉ là trùng hợp.

    Trên đời này có quá nhiều chuyện trùng hợp đều là cố ý.

    Bởi vì là buổi biểu diễn cuối cùng ở đây, thầy Đỗ Thanh Ba nói thêm mấy câu cảm ơn nữa, kết thúc muộn hơn 20 phút so với thời gian dự kiến ban đầu.

    Sau khi kết thúc Tống An Ninh với Triệu Tư Ngang ra về theo đám người rời khỏi hội trường.

    Đến quảng trường trung tâm nghệ thuật, khí lạnh ập tới, Triệu Tư Ngang đen mặt chất vấn: "Tống An Ninh, buổi tối hôm nay.."

    Tống An Ninh đột nhiên nhớ ra điều gì, cắt ngang hắn, "Ông chủ, anh không nhắc thì tí nữa tôi đã quên mất, giá hai vé vào cửa tối hôm nay là 21000 NDT, bởi vì trên trang web official đã bán hết vé rồi nên tôi phải mua lại từ những người đầu cơ, vì vậy có hơi đắt một chút, phiền anh thanh toán."

    Triệu Tư Ngang còn chưa kịp mở miệng đã bị một giọng nói run rẩy vang lên từ phía sau chen ngang.

    "Vị tiểu thư này, xin.. đợi một chút."

    Tống An Ninh mỉm cười quay lại, nhìn về phía Thẩm Lộ Hành đứng ở cách đó không xa.

    Tiểu A nhắc nhở: 【Ký chủ, anh ta là một trong số các nam phụ, Thẩm Lộ Hành. 】

    "Không, anh ta là một vị Thần Tài biết múa."
     
    Ninh Hạ, Mscencen, Dao Ha30 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng tám 2024
  3. Myy OwO

    Bài viết:
    0
    Chương 17-1: Tôi vốn dĩ chỉ định dựa vào thực lực, nhưng giờ thì không thể không dựa mặt kiếm cơm được rồi.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    kyorgt, Anna1234, Ninh Hạ122 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng tám 2024
  4. Myy OwO

    Bài viết:
    0
    Chương 17-2: Tôi vốn dĩ chỉ định dựa vào thực lực, nhưng giờ thì không thể không dựa mặt kiếm cơm được rồi.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    kyorgt, Anna1234, Ninh Hạ119 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng tám 2024
  5. Myy OwO

    Bài viết:
    0
    Chương 17-3: Tôi vốn dĩ chỉ định dựa vào thực lực, nhưng giờ thì không thể không dựa mặt kiếm cơm được rồi.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    kyorgt, Anna1234, Ninh Hạ120 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng tám 2024
  6. Myy OwO

    Bài viết:
    0
    Chương 18-1: Tôi gặp khó khăn về kinh tế, phải làm việc mới có thể miễn cưỡng duy trì cuộc sống.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Benry, kyorgt, Anna1234121 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng tám 2024
  7. clavier1504

    Bài viết:
    0
    Mình từ wattpat tới đây cảm ơn My đã edit chuyện nha ❤️❤️❤️ luôn ủng hộ My
     
    Ninh Hạ, Simp Ei, Ainis37 người khác thích bài này.
  8. Myy OwO

    Bài viết:
    0
    Chương 18-2: Tôi gặp khó khăn về kinh tế, phải làm việc mới có thể miễn cưỡng duy trì cuộc sống.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Benry, Anna1234, Ninh Hạ117 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng tám 2024
  9. Myy OwO

    Bài viết:
    0
    Chương 18-3: Tôi gặp khó khăn về kinh tế, phải làm việc mới có thể miễn cưỡng duy trì cuộc sống.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Benry, kyorgt, Anna1234110 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng một 2024
  10. Myy OwO

    Bài viết:
    0
    Chương 19-1 "Ông chủ, có phải gần đây anh gặp khó khăn về tài chính không?"

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Benry, kyorgt, Anna1234116 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng một 2024
Trả lời qua Facebook
Đang tải...