Ngôn Tình [Edit] Cố Thiếu Sủng Vợ Vào Lòng - Tinh Xảo Như Ngọc

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Hoa Cúc Hoạ Mi, 23 Tháng mười 2020.

  1. Hoa Cúc Hoạ Mi Tôi yêu hoa Cúc Hoạ Mi - Một Tình Yêu Thầm Lặng

    Bài viết:
    11
    Chương 5.2: Cố tổng định nạp thiếp ư?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Biệt thự nhà họ Lục đã đem đi trả nợ cho ngân hàng vào năm cha cô bị tai nạn, không ngờ nó lại nằm trong tay anh.

    Lục An Nhiên không khỏi chế nhạo: "Ý của anh là, Cố tổng đây định bao nuôi tôi ư?"

    "Cô có thể từ chối."

    Cô rất muốn cự tuyệt, nhưng với sức mạnh một tay che trời của Cố Lương Thần trong lúc này, cô dường như không còn con đường nào khác: "Được, tôi có thể đồng ý, nhưng tôi phải ở trong bệnh viện chăm sóc cho bố. Anh tìm tôi, phải gọi trước."

    "Phía bên kia tôi đã thu xếp điều dưỡng chăm sóc cho Lục tiên sinh, một tiếng nữa Cảnh Thành sẽ đến đón cô ở bệnh viện."

    Cố Lương Thần nói xong liền cúp điện thoại, quá hống hách không cho cô bất cứ chỗ nào để phản bác.

    Lúc trước bỏ rơi cô không chút do dự, bây giờ cô buộc phải quay lại bằng mọi cách, Lục An Nhiên sắp nổ tung, thật sự không thể đoán ra người đàn ông này muốn làm gì.

    Đêm định mệnh này chắc chắn sẽ không được yên bình.

    Khi Cố Lương Thần gọi điện thoại, Chu Lan Y đang ngồi bên cạnh anh, nhìn anh với đôi mắt đỏ hoe, hoàn toàn mất đi vẻ ngoài trang nghiêm và cao quý thường ngày, giống như một ma nữ gớm ghiếc.

    Cơn giận kìm nén trong lòng bấy lâu nay đều được trút bỏ hết vào lúc này: "Anh thật sự mua một căn nhà cho ả tiện nhân đó? Có cần tôi trực tiếp để cô ta đến ở trong nhà ngủ luôn trên giường của mình không?"

    "Câm miệng!" Cố Lương Thần gắt gao ngắt lời cô ta, sắc mặt lạnh lùng nhắc nhở cô, "Chu Lan Y, đừng quá đáng. Khi kết hôn, tôi và cô đã thỏa thuận rõ ràng chỉ cần cô muốn thân phận Cố phu nhân, tôi sẽ cho. Về phần cái khác, đừng mơ tưởng."

    "Nhưng thỏa thuận cũng nói rõ anh không được phép gặp lại Lục An Nhiên. Quả nhiên, ba năm qua anh hận không thể dán mắt lên người cô ta, ngoài sáng không thấy, đêm tối bí mật cho người âm thầm theo dỗi. Không cho phép đàn ông khác đụng vào người cô ta! Cố Lương Thần, anh có tin không, ngày mai tôi sẽ tống cổ cô ta vào tù để cô ta chết dần trong đó?"
     
    Huyền Trần 22012001Gill thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng năm 2021
  2. Hoa Cúc Hoạ Mi Tôi yêu hoa Cúc Hoạ Mi - Một Tình Yêu Thầm Lặng

    Bài viết:
    11
    Chương 6.1: Chẳng lẽ bởi vì yêu cô sao?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Lương Thần lạnh lùng nhìn sang, ánh mắt lạnh lẽo đến phát ra băng kia làm cho Chu Lan Y hãi hùng khiếp vía.

    Anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô ta, thanh âm vô cùng nhẹ nhàng trầm ổn, nhưng từng câu từng chữ đều khiến cho người nghe sợ hãi: "Cô có thể thử xem, nếu như cô phạm phải chút sai lầm gì đó, tôi sẽ làm cho cả trên dưới Chu gia các người chôn cùng."

    Chu Lan Y bị dọa tới mức sợ phát run, ba năm chung sống trên danh nghĩa vợ chồng, tình cảm bọn họ cũng không thể tiến triển thêm chút nào, thái độ của anh đối với cô ta chỉ àng thêm thù địch: "Còn nữa, cái quả thận đang trong giai đoạn AIDS kia, là bố cô sắp xếp?"

    Nhắc tới chuyện này, cô ta càng tức giận, "Còn không phải do người không khác gì con trai ruột như anh gấp rút tìm bác sĩ giỏi khắp thế giới cứu cái lão già họ Lục kia sao, bố tôi lo lắng khi ông ta tỉnh lại sẽ lật lại vụ nổ năm đó nên.."

    Cố Lương Thần đã không còn nhẫn nại nghe tiếp, nhanh chóng cắt ngang lời cô ta: "Chuyển lời cho ba cô, vụ tai nạn xe đã hãm hại An Nhiên lúc trước, một chút tôi cũng sẽ không bỏ qua, chờ ngày ông ta ăn cơm tù đi."

    Chu Lan Y giận đến mức cười lớn: "Nếu anh đã hận cha con chúng tôi như vậy, vì sao còn không chịu dứt khoát ly hôn?"

    Người đàn ông đột nhiên cười cợt: "Bởi vì danh hiệu con rể đinh cục trưởng này còn có thể giúp tôi điều tra một số việc."

    Chu Lan Y không thể tin được trợn to cả hai mắt: "Năm đó anh đồng ý kết hôn với tôi cũng là vì thay ả tiện nhân kia lật lại bản án điều tra bố tôi?"

    Ý cười trong mắt anh càng lạnh hơn, mang theo châm chọc nói: "Nếu không thì sao? Chẳng lẽ bởi vì yêu cô sao?"

    Cô ta tức giận đến thét chói tai, nhưng người đàn ông đã đẩy cửa bước xuống xe, nghênh ngang mà đi về phía trước.

    Lúc Lục An Nhiên trở lại bệnh viện thì Cảnh Trình đã giơ dù đứng chờ ở dưới ký túc xá, nhìn thấy cô đến anh ta lập tức khom người nói: "Bác sĩ Lục, cố tổng gọi tôi đến đón cô."

    Có lẽ là do giận cá chém thớt, người bên cạnh Cố Lương Thần cô cũng không thấy họ có một chút gì tốt đẹp, nhưng đối phương đã có thái độ cung kính trước mặt cô, cô cũng không thể cứ mãi bày ra bộ mặt lạnh tanh như thế, sau đó cô vẫn tránh khỏi chiếc dù của anh ta, đứng ở trong mưa phùn nói: "Anh chờ tôi ở đây, tôi đi lên lấy chút đồ."
     
    Huyền Trần 22012001Gill thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng năm 2021
  3. Hoa Cúc Hoạ Mi Tôi yêu hoa Cúc Hoạ Mi - Một Tình Yêu Thầm Lặng

    Bài viết:
    11
    Chương 6.2: Chẳng lẽ bởi vì yêu cô sao?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cảnh Trình lịch sự nói: "Mọi thứ đã được Cố tổng chuẩn bị xong, cô không cần mang theo bất cứ thứ gì."

    Sắc mặt Lục An Nhiên trở nên lạnh lùng: "Nếu anh vội như vậy thì đi trước đi, tôi biết đường."

    Nơi cô đã từng Ở mười mấy năm, cho dù nhắm mắt cô cũng có thể trở về.

    Cảnh Trình hơi xấu hổ, cảm thấy người phụ nữ này rất không biết điều, nhưng đi theo ông chủ lâu như vậy, anh ta biết rõ vị trí người con gái này trong lòng Cố tổng, vì thế đành cười cười nói: "Tôi không vội, xin cô cứ tự nhiên."

    Lục An Nhiên đi lên lầu cầm theo laptop cùng một ít tài liệu, lúc bố cô xảy ra chuyện cũng là lúc cô đang thi lên thạc sĩ, sau đó cho dù cô trúng tuyển cũng không đủ điều kiện học tiếp, vì thế cô phải vừa học tập vừa làm việc khó khăn lắm cô cũng đã học xong chương trình nghiên cứu sinh, bây giờ đang chuẩn bị kiểm tra viện nghiên cứu.

    Cô bỏ đồ vào túi đi xuống dưới lầu, còn chưa kịp lên xe thì điện thoại đã nhận được tin nhắn của Cố Lương Thần:

    【 Buổi tối tôi sẽ đến 】

    Cô nhìn chằm chằm vào tin nhắn một lúc lâu, cuối cùng cũng không trả lời, ấn tắt màn hình.

    Lúc Cảnh Trình mở cửa xe cho cô đã liếc nhìn thấy dòng tin nhắn, sau đó nhìn lên sắc mặt cô, anh ta cảm thấy mình nên giải tỏa ưu phiền này giúp ông chủ.

    Vì thế sau khi lên xe anh ta làm bộ khuyên giải an ủi nói: "Bên phía thầy Lục cô không cần lo lắng, Cố tổng đã mời người chăm sóc cao cấp chuyên nghiệp, hơn nữa hai ngày nay Cố tổng lại mời thêm một đội bác sĩ chữa bệnh hàng đầu đến đây giúp thầy Lục chẩn đoán."

    Lục An Nhiên nhíu mày: "Cố Lương Thần mời đội bác sĩ chữa bệnh cho bố tôi?"

    Còn "Lại"?

    Cảnh Trình lập tức giả vờ mờ mịt: "Chẳng lẽ Cố tổng không nói với cô sao? Vì thầy Lục, mấy năm nay Cố tổng gần như lục lọi tìm kiếm tất cả chuyên gia hạng nhất trên khắp trên thế giới."

    "..."

    Những chuyên gia hội chẩn cho bố đó đều là Cố Lương Thần tìm đến?

    Nhưng không phải viện trưởng nói những người đó đều là bạn cũ của bố sao?
     
    Huyền Trần 22012001 thích bài này.
  4. Hoa Cúc Hoạ Mi Tôi yêu hoa Cúc Hoạ Mi - Một Tình Yêu Thầm Lặng

    Bài viết:
    11
    Chương 7.1: Cho rằng như vậy tôi sẽ mềm lòng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cảnh Trình quan sát đến sắc mặt cô, biết cô đã nghe rõ, cũng không hề nhiều lời, che giấu đi công lao của mình, chuyên tâm lái xe.

    Biệt thự Lục gia vẫn còn giữ nguyên hình dạng của ba năm trước, từ ngọn cây ngọn cỏ trong viện đến cách bày trí trong phòng mọi thứ đều không thay đổi, nhưng khi Lục An Nhiên trở lại nơi này, cô chỉ cảm thấy dường như đã trôi qua mấy kiếp.

    Khác biệt duy nhất chính là, có một con mèo sữa nhỏ trong phòng.

    Phụ nữ vốn dĩ đều rất thích những con vật nhỏ lông xù, Lục An Nhiên cũng không ngoại lệ, ánh mắt cô lập tức mềm nhũn ra..

    Khi Cố Lương Thần đẩy cửa bước vào đã nhìn thấy một người một mèo nằm trên ghế sô pha say giấc ngủ.

    Khuôn mặt như bị tát của người phụ nữ đỏ bừng, cô ấy quá gầy, nép mình như một quả bóng nhỏ dưới chăn, đáng thương như một con mèo hoang không có nhà để về.

    Chút đau lòng ẩn hiện dưới đáy mắt, khóe môi người đàn ông bất giác cong lên một chút, cúi người bế cô lên.

    Trong lòng vốn mang gánh nặng chuyện gì đó khiến cho giấc ngủ Lục An Nhiên không sâu, đang mơ mơ màng màng đột nhiên cảm giác trước mặt có một bóng đen đè xuống, theo bản năng cô đưa tay lên chống đỡ.

    Tay anh khống chế cổ tay của cô, sau đó đột nhiên cau mày, quần áo cô ẩm ướt, thân nhiệt nóng đến mức kinh ngạc.

    Anh từ trên cao nhìn chằm chằm lấy cô, ánh mắt nặng nề dừng lại trên mặt cô: "Em bị sốt?"

    Lục An Nhiên rút cổ tay lại ngồi dậy, ánh mắt thẳng thừng nhìn anh: "Anh đang lo lắng tôi bị bệnh hay là đang tính kế khác?"

    "Là chính cô chủ động tìm đến cửa nhà tôi, còn nói tôi tính kế?"

    Đối mặt với anh lúc nào cả người cô cũng như đầy gai nhọn, vậy sao đối với những kẻ mang lòng dạ đen tối ngoài kia lại không hề phòng bị?

    Anh tức giận đến bật cười, nói chuyện cũng không chút thương tiếc: "Không phải cô nói chỉ cần cứu bố cô, để cô làm gì cũng được sao, đây là thành ý của cô?"

    Lục An Nhiên bị bức đến mức không thể nói nên lời, những lời nói kia thật sự là do cô nói, bởi vì cô đánh cược rằng anh sẽ không làm như vậy.

    Chẳng qua có lẽ cô đã đoán sai rồi.

    Phải chăng hoàn cảnh thật sự có thể làm thay đổi bản tính con người.
     
    Huyền Trần 22012001 thích bài này.
  5. Hoa Cúc Hoạ Mi Tôi yêu hoa Cúc Hoạ Mi - Một Tình Yêu Thầm Lặng

    Bài viết:
    11
    Chương 7.2: Cho rằng như vậy tôi sẽ mềm lòng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Có thể thay đổi được không?

    Người vốn không kiên nhẫn như anh thì giờ phút này lại bình tĩnh đến bất ngờ. Anh chỉ đứng thật lâu ở chỗ cũ, đợi một lúc rồi mới chậm rãi nói: "Nếu cô không muốn, tôi sẽ đưa cô đi. Sau này đừng tìm tôi nữa."

    Anh nói xong xoay người đi lấy điện thoại, Lục An Nhiên vội vàng bò tới, dùng ngón tay nóng bỏng ấn lên mu bàn tay đang cầm điện thoại của anh.

    Cố Lương Thần đưa mắt nhìn xuống, đôi mắt được bao phủ bởi hàng lông mi dày mềm mại, anh lặng lẽ nhìn da thịt trên bàn tay của hai người chạm vào nhau.

    Một giây tiếp theo, anh lại ngước mắt lên, đổi thành cái nhìn lạnh lùng và xấu xa, dửng dưng nhìn cô.

    Lục An Nhiên khó chịu trừng lớn hai mắt, bất đắc dĩ nói như muỗi kêu:

    "Tôi cũng không, không nói không muốn.."

    Nói xong, Lục An Nhiên cúi đầu xuống, sâu sắc nhận ra bản thân đã "đem lòng tự trọng dẫm nát dưới chân" là như thế nào, hai má vốn đã đỏ bừng lúc này lại càng nóng hơn, cô cắn chặt môi, cúi gằm mặt xuống. Sau đó nhẹ nhàng gọi anh: "Cố Lương Thần.."

    Trên mặt nở nụ cười nhưng trong lòng khó chịu đến mức nghẹt thở, dù sao cũng đã từng yêu nhau, sao lại làm cô khó xử thế này..

    Sau đó, Cố Lương Thần mới từ từ rút tay đang cầm điện thoại lại, bên tai vang lên một tiếng kêu nhẹ nhàng.

    Bản thân anh hận mình phải cố kiềm nén như vậy, rõ ràng nỗi phiền muộn trong lòng đã tích tụ thành Thái Sơn, nhưng chỉ cần cô dùng một chút thủ đoạn, trong tâm trí anh đều không thể kiên trì.

    Nhưng khuôn mặt vẫn lạnh như băng, rút túi sơ cứu dưới bàn trà ra tìm thuốc hạ sốt ném cho cô:

    "Vậy thì uống thuốc trước đi. Tôi không có hứng thú với một người phụ nữ sống dở chết dở."

    Anh biết người phụ nữ này cứng đầu và kiên cường đến mức nào, để trả thù anh, cô thậm chí có thể từ bỏ máu thịt của mình, để đạt được mục đích ngay cả bản thân cũng không cần.

    Lục An Nhiên khuôn mặt vì phát sốt đến mơ màng, nhưng cô không uống thuốc cũng không nói chuyện.

    Anh không có kiên nhẫn, lập tức ném những viên thuốc lên bàn: "Nếu không muốn cứu bố cô, thì cứ tiếp tục gây rắc rối."
     
    Huyền Trần 22012001 thích bài này.
  6. Hoa Cúc Hoạ Mi Tôi yêu hoa Cúc Hoạ Mi - Một Tình Yêu Thầm Lặng

    Bài viết:
    11
    Chương 8.1: Ám chỉ cô chủ động

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục An Nhiên nâng đôi mắt lên nhìn anh, vài giây sau, cô vơ lấy nắm thuốc nhét vào trong miệng, chỉ là tay cô run lên mãnh liệt, ly nước trên tay cũng bị đổ đi hơn phân nửa.

    Người đàn ông đang gồi đối diện nhíu mày, lạnh mặt hỏi: "Thân thể không tốt còn cố ý mắc mưa, mặc quần áo ướt như vậy đi ngủ, cô cho rằng tự làm bản thân trở nên đức hạnh như vậy, tôi sẽ mềm lòng sao?"

    Lục An Nhiên đặt ly nước kia trở lại bàn trà, khuôn mặt vốn trắng nõn bây giờ đã nóng như củ cà rốt, còn cười toe toét với anh, giọng nghẹn ngào nói: "Anh không cần mềm lòng với tôi, chỉ cần Cố tổng chịu giơ cao đánh khẽ với bố tôi là được."

    Nếu anh buông bỏ, cô nhất định phải nắm lấy, nhẹ giọng dỗ dành.

    Nghe thấy cách nói chuyện của cô, Cố Lương Thần chậm rãi nheo mắt lại, ánh mắt bỗng nhiên có chút châm chọc, nhưng sau đó lại tỏ ra vẻ lãnh đạm, bình tĩnh nói: "Vậy thì đi trên lầu tắm rửa trước đi, những chuyện khác lúc sau rồi nói."

    Tắm rửa chắc chắn không chỉ đơn giản là tắm rửa..

    Lục An Nhiên biết rõ tính tình anh, thích mềm không thích cứng, nhưng cuối cùng sự xấu hổ không thể xuyên thủng của cô cũng bị xé nát ra từng mạnh, cô từ chối nói: "Tôi nóng đến mức choáng váng đầu óc, bây giờ không thể cử động được."

    Cố Lương Thần quét mắt lướt nhìn cô: "Vậy để tôi bế cô lên?"

    "Tôi.. thật ra cũng không choáng lắm."

    Lục An Nhiên gượng dậy từ trên sô pha, chậm rãi bước lên cầu thang.

    Nửa tiếng sau, cô tắm rửa xong bước ra, lúc đi vào đã quên lấy áo ngủ, bây giờ trên người cô chỉ bọc mỗi một cái khăn tắm.

    Cố Lương Thần ngồi một mình trên ghế sô pha xem điện thoại, nghe được tiếng động thì nhìn về phía cô.

    Cho dù đã chuẩn bị tâm lý, Lục An Nhiên vẫn theo phản xạ tự nhiên dừng bước chân lại, giơ hai tay chắn trước ngực.

    Anh nhìn phản ứng cô rồi khẽ nhíu mày, vài giây sau lại rũ mắt xuống nhìn về phía điện thoại di động, không biết là do không thèm để ý đến cô hay là bị phản ứng của cô làm cho hào hứng.
     
    Huyền Trần 22012001 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...