SỐNG ĐỂ VƯƠN LÊN, KHÔNG CHỈ ĐỂ TỒN TẠI
Thử tưởng tượng nếu vị pháp sư cầu mưa của chúng ta lo
Lắng về bản thân khi ông bước vào làng, "Tốt hơn cả là
Mình nên làm tốt việc cầu mưa. Nếu mình không thể làm
Cho mưa rơi được, thì dân làng sẽ rất tức giận. Họ sẽ yêu
Cầu đòi tiền lại. Họ sẽ kháo với các làng khác rằng mình là
Một tay thầy pháp tệ hại, rằng mình là một tên bịp bợm.
Rồi, danh tiếng của mình sẽ tiêu tan. Sự nghiệp đổ vỡ; chủ
Nợ sẽ vây lấy mình. Mình có thể bị phá sản. Không còn mặt
Mũi nào nữa và bôi nhọ thanh danh của gia đình. Vợ mình
Sẽ đòi ly dị. Cô ấy sẽ đem theo con cái, lấy hết nhà cửa, tài
Sản. Mình tận số! Ôi, Thượng đế, xin hãy ban mưa giúp con;
Nếu không, con sẽ tự sát. Mà không, mình thật sự không có
Đủ can đảm để tự sát. Nhưng, mình cũng không đủ can đảm
Để mà sống tiếp nữa.. Tại sao Ngài không ban cho con một
Chút mưa? Ngài thật là keo kiệt.. Một chút mưa đâu có
Tổn hại gì đến Ngài.. khốn nạn thật, mưa đi! A, con xin lỗi,
Con không nên nhiếc móc Thần thánh. Con xin rút lại câu
Nói. Hãy tha thứ cho tội lỗi của con. Nhưng.. sao Người
Không thể cho một chút mưa vậy? Nếu Thượng đế cho mưa
Vào lúc này, con sẽ quyên góp mười phần trăm tổng thu
Nhập mỗi năm cho nhà thờ. Được rồi, được rồi, hai mươi lăm
Phần trăm.. Làm ơn đi, con van Ngài.." Tất nhiên đó
Không phải là cách để đem lại bình an cho bản thân ông
Hay cho dân làng rồi.
Nỗi lo sợ trước sự tồn tại làm chúng ta tê liệt, khiến
Chúng ta không thể đối mặt với cuộc sống; nó giữ chân
Chúng ta trước tất cả những gì mình dự định làm. Sự tồn tại
Của một công ty phụ thuộc vào hiệu suất của từng cá nhân,
Và tuy là thế nhưng nhân viên lại thường cảm thấy ngạt thở
Vì sự ám ảnh rằng họ không thể tồn tại. Chúng ta cứ học
Theo những thói quen nhỏ nhặt, rụt rè được cho là sẽ giúp
Chúng ta tồn tại - và chúng chắc chắn sẽ "bảo vệ" chúng ta
Khỏi một cuộc sống đầy đủ và sáng tạo hơn.
SẴN SÀNG TỪ BỎ CƠ HỘI TỒN TẠI
Terri là một chuyên gia trẻ đã mở một doanh nghiệp tư
Vấn đồ họa máy tính cùng với người bạn hợp tác là Gregory.
Cả hai cộng sự đều phải cáng đáng những việc văn phòng
Lặt vặt như ghi chú vào bảng thông tin vận chuyển, dán keo
Các hộp bưu kiện, sắp xếp hồ sơ và đĩa dữ liệu, đi gửi thư ở
Bưu điện. Tỉ lệ sai sót của Terri trong việc hoàn tất những
Công tác đơn giản này - những thứ mà hầu hết đứa trẻ lên
Mười nào cũng làm được với độ chính xác 95 phần trăm - là
Khoảng 60 phần trăm. Cái cớ của anh ấy là, "Tôi không giỏi
Làm những việc vụn vặt". Thế nhưng những việc vụn vặt đó
Không phải là giải phẫu não hay kỹ thuật tên lửa để cho một
Ai đó không thể làm thành thục được chỉ vì không có đủ kĩ
Năng.
Mức sai phạm của Terri cao đến mức Gregory luôn
Luôn phải cứu chữa cho những sai sót ấy. Có lần Terri đóng
Hộp một bưu kiện mà không dán kín đáy hộp. Khi hộp bưu
Kiện đến được phía khách hàng, thì không còn gì ở bên
Trong cả. Anh là người đi đến đâu gây họa đến đó. Bất cứ
Khi nào anh chạm vào thứ gì là có chuyện lộn xộn xảy ra
Sau đó và thiệt hại nối gót theo sau. Việc Terri thiếu trách
Nhiệm đối với công việc "vụn vặt" đã gây ra nhiều tranh cãi
Giữa hai đồng sự. Họ không có đủ tiền để thuê người ngoài
Để làm những việc mà Terri đáng lẽ là có khả năng đảm
Trách. Quá thất vọng, Gregory một mực yêu cầu Terri tham
Gia vào một lớp học tự lực. Trong suốt khóa học, sự thật đã
Chợt hiện ra với Terri.
Trong tâm tưởng của Terri, anh cảm thấy mình giống
Như một "đầy tớ" khi phải làm những việc vụn vặt. Để
Chống lại việc trở thành đầy tớ, từ nhỏ anh đã học được
Cách làm mọi công việc vụn vặt anh được giao phó một cách
Rất tệ. Bằng cách này, không ai sẽ còn thuê anh như một
Công nhân "lao động tay chân" nữa. Vấn đề duy nhất đó là
Anh ấy tin rằng mình phải làm hỏng mọi công tác vớ vẩn để
Nâng cao cơ hội tồn tại của cá nhân và kết cục là anh đã
Phá hủy công việc kinh doanh của chính mình và của cả
Đồng nghiệp.
Liz là một nhân viên kinh doanh trang thiết bị doanh
Nghiệp, cô đã từng sử dụng chiến lược ngược lại Terri
Nhưng có sức phá hủy bản thân tương tự. Cô đã tính toán
Cách để làm cho mình trở nên quan trọng đối với giám đốc,
Để cấp trên không thể làm việc nếu thiếu cô, đó là giữ kín
Thông tin với xếp. Bất cứ khi nào giám đốc cố lấy thông tin
Từ một khách hàng cụ thể từ cô thì y như là cạy răng cô mới
Nói. Cô luôn nói càng ít càng tốt. Cuối cùng giám đốc cảm
Thấy mệt mỏi với những mánh khóe của cô và nói rằng,
"Chừng nào cô còn nghĩ là cô cần phải ở lại công ty bằng
Các mánh khóe và che giấu thông tin với tôi, cô sẽ bị mời ra
Khỏi cửa nhanh chóng đấy. Cô phải phục vụ tôi theo cách
Mà tôi muốn, không phải theo cái cách mà trí óc cô đã tính
Toán để nâng cao cơ hội giữ chân mình ở đây".
SẴN SÀNG ĐỐI MẶT VỚI NHỮNG HỆ LỤY TỆ HẠI
NHẤT
Chừng nào bạn còn bằng mọi giá bám víu lấy cuộc
Sống thì chừng đó bạn sẽ không có được thanh thản hay sự
Hài hòa. Bạn càng lo sợ sẽ không tồn tại được thì bạn càng
Bám chặt lấy những hạ sách để duy trì vị trí hiện tại cho
Đến khi bạn vắt cạn sức sống ra khỏi mọi thứ mình làm.
Cuối cùng, trong tâm tư bạn, những công việc giản đơn bị
Thổi bùng lên và trở thành những tình huống sống còn, và
Bạn chặn hết mọi bước tiến của niềm vui là sinh khí vào
Cuộc đời mình.
Shankaracharya, triết gia người Ấn Độ thế kỉ mười ba,
Từng nói "Kể cả là chiến binh vĩ đại nhất, khi đứng giữa
Chiến trường cũng phải sợ đến toát mồ hôi. Tuy nhiên, giữa
Lúc thể xác của anh đang run sợ, tâm trí anh đang khiếpđảm, thì tinh thần của anh lại không sợ gì cả". Tôi chưa baogiờ có mặt ở giữa chiến trường với bom đạn trên đầu và lửakhói khiêu vũ chung quanh, nhưng khi xem phim về chiếntranh tôi thường tự hỏi một điều rất nghiêm túc là "Liệumình sẽ làm gì khi phải đứng giữa chiến trường?". Chắc làtôi sẽ kiếm một cái hố sâu nhất để mà trốn thôi. Phải, đó cóthể là phản ứng bản năng đầu tiên của tôi. Tuy nhiên, mộtkhi tôi nhận thức ra được trốn tránh là vô nghĩa, tôi sẽ hiểuthấu được tinh thần quyết tử và hoàn thành nhiệm vụ củamình. Ngay khi tôi thay đổi tâm trí từ lo sợ bị thương vongsang quyết tử chiến đấu, lập tức sự sợ hãi thối lui và cáichết trở thành người hộ mệnh. Ở trạng thái này, tôi cảmthấy tràn đầy sức sống và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Trước những thử thách của cuộc sống, thay vì hànhđộng một cách nhu nhược, hãy sẵn sàng đón nhận nguy cơtử vong cũng như sẵn sàng đối mặt với những kết quả tồi tệnhất. Bạn sẽ tìm thấy lòng cam đảm đột xuất bén rễ từ ý chíkhông màng sống chết. Khi bạn xem cái chết như một biểuhiện của Đấng tạo hóa và nó giống tuyệt đối như việc đượcsinh ra, thì cái chết cũng không quá đỗi khủng khiếp. Khibạn thật sự sẵn sàng đối mặt với cái chết, tinh thần đó sẽbảo vệ bạn khỏi nỗi sợ hãi bị thương tổn. Thông thường trênchiến trận, tất cả các viên đạn đều nhắm vào những kẻ nhátgan nhất. CÁI CHẾT SẼ BẢO VỆ BẠN KHỎI THƯƠNG TỔNTrợ lý của tôi, Tim, có kể cho tôi nghe một việc tình cờxảy ra vào một đêm sau khi diễn ra buổi diễn thuyết của tôiở Washington, D. C. Trên đường đi bộ trở về khách sạn, anhđã chọn con đường đi ngang qua khu dân cư nằm ở rìa mộtkhu vực có tiếng là phức tạp. Khi đang thong dong trênđường, anh chợt nhận ra là mình đang bị một nhóm lưumanh bám theo sau. Anh càng đi nhanh, bọn chúng càng đuổi theo nhanhhơn. Sau đó, một cuộc rượt đuổi đã diễn ra. Tim phát hiệnra anh đang chạy vào một khu vực hoàn toàn xa lạ với anh. Theo sát gót anh, bọn chúng bám theo không ngừng nghỉ. Anh tự nhủ "Thôi, thì đành vậy". Anh bắt đầu chấp nhậnkhả năng đêm nay có thể là đêm anh sẽ phải chết. Ngay trong khoảnh khắc bột phát, anh bất ngờ ngừngchạy và quay lại đối mặt với bọn côn đồ. Một ý nghĩ vụt lóesáng trong tâm trí anh - nếu có phải chết vào lúc này, thìchết cũng không phải là hết. Và vì chết chưa phải là hết, thìchí ít nó sẽ là khởi đầu cho một trải nghiệm mới. Nói ngắngọn, có lẽ, suy cho cùng cái chết cũng không có gì là ghêgớm lắm. Như nhà thơ Hồi giáo Rumi từng nói "Cái chếtcủa tôi chính là kết hôn với sự bất diệt". Bọn du đãng cảm nhận được rằng Tim không hề sợ hãi. Khi nhân tố yếu thế bị xóa bỏ, thì nỗi sợ phải nếm trải mónđòn của đối phương cũng tan biến. Tên cầm đầu thôi tỏ vẻ đe dọa, bước tới trước và giơtay lên nói "Có chuyện gì thế, bồ tèo?". Họ bắt tay nhau rồiđường ai nấy đi. Người bạn mới của Tim, cái chết, đã bảo vệcho anh. Cái cách mà Tim đã vận dụng trên con đường đó cũngcó thể áp dụng trong cuộc sống nói chung. Bạn càng lolắng về sự sống sót của mình, thì bạn càng có xu hướngmắc nhiều lỗi lầm hơn. Khi bạn sẵn sàng tập trung vàonhiệm vụ, sự mạo hiểm, phấn chấn và thích thú khi làm việcthay vì lo lắng mình sẽ mắc phải sai lầm, bạn sẽ bắt đầuhiểu được ý nghĩa của sự phấn đấu vươn lên. SỐNG HẠNH PHÚC, CHẾT THANH THẢNMột vị Thánh vĩ đại từng nói "Mục đích của sự sống làchuẩn bị cho khoảnh khắc chết đi. Bằng cách chuẩn bị chocái chết, người ta sẽ học được cách làm thế nào để sốnghạnh phúc" Cũng vậy, khi một người học trò của Khổng Tử hỏi ôngphải tôn kính các linh hồn ra sao, Khổng Tử trả lời "Conthậm chí không biết phải tôn kính con người ra sao, làm saocon nghĩ đến việc tôn thờ các linh hồn?". Rồi người học tròlại hỏi "Cho con hỏi chuyện gì sẽ xảy ra khi con chết đi?", Khổng Tử đáp "Khi mà con không biết sống như thế nào, sao con lại hỏi chết ra sao?" Chỉ có cách sống hạnh phúc người ta mới học đượccách để chết. Tuy nhiên, để có thể sống tốt, người ta phảichiến thắng được nỗi sợ phải sống, nó bén rễ từ nỗi sợ phảichết. Sự sợ hãi, âu lo này hiển hiện qua hàng triệu cách nhưsợ phải ra quyết định, sợ thực hiện những mạo hiểm có cânnhắc, sợ phải cam kết, sợ mắc sai lầm, sợ phải đương đầu, sợ cuộc sống, sợ chính nỗi sợ. Sống mạnh mẽ và hạnh phúckhông phải xuất phát từ những lý luận một chiều; mà đó làthực nghiệm của việc làm bạn với cái chết. CÁI CHẾT SẼ GIẢI CỨU CHO BẠNHãy thử tưởng tượng có một thiên sứ đến và nói rằngbạn sẽ chết trong vòng một năm tới. Bà ấy nói rằng "Đếnnăm sau, ngươi sẽ được hưởng sức khỏe tốt, và cái chết sẽkhông đau đớn. Việc duy nhất ngươi cần làm bây giờ làsống một cuộc sống chan hòa. Tuy nhiên, ngươi phải làmviệc. Ngươi không thể đi chơi, nạp tiền vào thẻ tín dụng, vàphung phí các khoản tiết kiệm của mình". Hãy lập một danh sách mô tả cuộc sống của bạn sẽ rasao vào năm tới. Rồi làm một danh sách khác mô tả cuộcsống sẽ ra sao nếu bạn vẫn tiếp tục mọi việc như bìnhthường. So sánh hai danh sách với nhau. Rồi tự hỏi, điều gìlàm cho hai danh sách khác biệt nhau? Câu trả lời có thểliên quan tới nỗi sợ. Chính bởi lo sợ chuốc lấy những hậuquả của những việc làm lầm lỡ, những quyết định sai trái, bạn hủy hoại sự tồn tại của bản thân và sự nghiệp. Thế nênbạn sẽ gánh vác công việc và cuộc sống với tinh thần "vẫnlàm việc như bình thường". Nếu biết rằng mình sắp phải chết, bạn sẽ không bậntâm lắm đến việc tồn tại. Thậm chí khi bạn mắc phải nhữngsai lầm, kết cuộc chắc cũng sẽ không quá tệ, bởi cái chết sẽđến cứu bạn. Có gì mà phải sợ? Cùng lắm là chết đi thôi, vàkhi bạn thật sự hiểu rõ cái chết là gì, thì đó cũng chẳngphải là một lựa chọn tồi. Với những người đã từng đối mặt với cái chết và trở vềđể kể lại câu truyện của họ, thì một điều chung mà tất cảđều kể là họ không còn phải sống một cách rụt rè nữa. Họrộng lòng đón nhận những thử thách. Họ xem cuộc sốngnhư là một chuyến phiêu lưu hơn là một thử thách khổ sở. Đột nhiên, công việc và cuộc sống cá nhân của họ trởnên đầy ắp các lựa chọn và tự do. Bạn thường được nghenhững câu chuyện về những người từng đối mặt với cái chếtđều khẳng định rằng cuộc sống của họ, công việc của họ, các mối quan hệ của họ, mọi thứ đều trở nên tốt đẹp hơn. Như Jack London đã nói "Sứ mệnh chính đáng của conngười là sống, chứ không phải là tồn tại". Lý do duy nhấtkhiến ta cảm thấy bản thân chỉ đang tồn tại chứ không phảiđang sống, đó là vì chúng ta bị vây kín bởi nổi lo sợ takhông thể tồn tại. Khi chúng ta làm bạn với cái chết, nó sẽbảo vệ chúng ta khỏi những tổn hại cố hữu trong thế giới. Nó mang đến tự do vô biên và hòa bình bất tận trong tráitim ta. SUY NGHĨ VỀ CÁI CHẾT GIÚP THÂN TÂM HÒA HỢPLúc còn trẻ, sống ở Đài Loan, tôi là một người sùng báiThiên chúa giáo. Hơn mười năm trời, mỗi ngày tôi đều suyngẫm về cái chết của Chúa Giê-su. Tôi nhận ra rằng, bằngcách chiêm nghiệm về cái chết, người ta học được rất nhiềuvề cuộc sống. Sau đây là danh sách chưa hoàn thiện vềnhững lợi ích khi một người sử dụng thời gian để chiêmnghiệm về cái chết để tạo ra sự hòa hợp nội tại mà tôi luônđược chứng kiến. Tôi chắc là bạn có thể thêm nhiều thứ vàotrong danh sách này: •Giữ cho chúng ta tập trung vào những điều thật sự quantrọng trong cuộc sống hàng ngày của mình. •Đặt mọi vấn đề vào một góc nhìn khả quan khiến nó trởnên ít phiền toái hơn. •Làm giảm mức độ căng thẳng của chúng ta. •Gia tăng mối liên kết giữa ta với Đấng sáng tạo. •Trau dồi tâm trí khách quan trước những được và mất. Nóđem lại cho chúng ta một cái nhìn bình đẳng của nhữngthành công và thất bại hiện thời. •Củng cố sự tự do và dũng khí trong chúng ta để làmnhững gì chúng ta cho rằng đáng làm - chứ không phảinhững gì thực dụng và dễ làm. •Cho ta lòng dũng cảm, vì nguồn gốc của mọi nỗi sợ hãiđều bắt nguồn từ nỗi sợ cái chết. •Trên hết, nó sẽ phá vỡ trạng thái chỉ biết tồn tại để chúngta có thể tận hưởng và phát triển trong cuộc sống vàtrong công việc. CÁI CHẾT, CÓ GÌ LÀ GHÊ GỚM? Trong những nét vẽ của truyện tranh, thần chếtthường được họa nên như một cái bóng đen, một người cầmrìu hái dữ tợn, một biểu tượng của sợ hãi. Thần chết đượcxem là xấu xa và tội lỗi. Không mấy ngạc nhiên khi mọingười đều sợ nó. Điều gì sẽ xảy ra nếu như chúng ta nghĩ vềcái chết như là ánh mặt trời mang đến những cơ hội mới, như là mối lương duyên với cõi bất diệt? Tôi nhớ có lần đượcnghe những lời lẽ vi diệu sau: "Người ta cười hạnh phúc khimột đứa trẻ ra đời, trong khi đứa bé khóc một mình khổ sở. Người ta rơi lệ đau buồn khi những người thân yêu qua đời, trong khi người chết thì lại hoan hỉ". Sức mạnh của cái chếtkhông chỉ hỗ trợ cho những người đã ra đi trước ta, mà nócòn có ích lợi cho những người còn sống nhưng biết dànhthì giờ cần thiết để suy ngẫm về những bài học hàm chứabên trong sự bí ẩn của nó. Trước khi bạn thật sự tự do để sống, bạn phải tự do đểđương đầu với những nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất đã ngăn cảnbạn cố gắng phấn đấu cho những mục tiêu cao cả nhất củamình. Hãy nhìn thẳng thắn, trực diện vào cái chết, bạn sẽdần dần chinh phục được trở ngại sau cùng và to lớn nhấttrong cuộc đời. KHƯỚC TỪ SỰ TỒN TẠI, ĐÓN NHẬN NIỀM VUITRONG PHẤN ĐẦU VƯƠN LÊNBởi vì bạn lo sợ không thể tồn tại, bạn làm việc cật lựcđể cố gắng sống một cuộc sống nghiêm khắc nhưng tự hạnchế chính mình. Bạn thực hiện nghĩa vụ của mình, cắm đầucắm cổ làm việc, cố gắng đem lại vinh quang cho bản thânvà gia đình. Cuộc sống không có nghĩa là hạn chế bản thân. Sống hạnh phúc nghĩa là sống để theo đuổi những mơ ướcchính đáng. Marie là phụ nữ năm mươi ba tuổi có sự nghiệp đãnhập cư từ Pháp sang Hoa kỳ ba mươi năm trước. Mới đây, bà có được một suất nghỉ dưỡng miễn phí ở Pháp trong haitháng nếu bà đồng ý tạm rời công việc trong chừng đó thờigian. Mặc dù bà vẫn thường về thăm quê hương trongnhững lần dự hội nghị, bà vẫn mong mỏi có được chuyến đidài hơi trở về mảnh đất của tuổi trẻ và thời thơ ấu ấy. Nhưng chi phí đắt đỏ của khách sạn luôn là trở ngại khiếnbà không thể ở lâu hơn một tuần trong những chuyến viếngthăm trong quá khứ. Giờ đây, đối diện với cơ hội để thực hiện mơ ước, bà lạido dự. Bà nghĩ về những khối công việc đồ sộ và những dựán mà bà dự định bắt đầu từ năm trước nhưng đã phải gáclại vì không có đủ thời gian. Không cách nào để bà có thểdành ra được hai tháng trời nhàn rỗi. Trong tâm trí bà, cómột cuộc giằng co mạnh mẽ giữa thực tế và mơ ước, giữatồn tại và sống. "Nếu mình bay về Pháp", bà nghĩ, "mình có thể thoảmãn mong ước. Nếu ở lại, mình có thể xúc tiến công việc". Marie đã tưởng tượng được niềm hạnh phúc mà bà cóđược ở Pháp - thức ăn ngon, rượu nồng, âm nhạc, mùi vịcủa không khí, và niềm hân hoan được nói tiếng Pháp hàngngày. Cái mâu thuẫn trong tim bà đó chính là bà luôn đặt sựnghiệp của mình lên trên mọi thứ. Giờ đây, bà đang mỏimòn tìm cho ra một lý do "chính đáng" để đi. Bà đã nghĩ vềcơ hội đi viếng thăm vài đối tác kinh doanh tiềm năng, nhưng bà không thể nào tự bào chữa với mình rằng bà cầnhai tháng cho chuyện đó. Cuối cùng, bà quyết định bỏ hẳn ýmuốn đi Pháp - bà không thể nào dành ra hai tháng trongquỹ thời gian của mình chỉ để thỏa mãn mơ ước. Khi bà tâm sự với một người bạn về quyết định củamình, người ấy đã cho bà một lời khuyên: "Bạn không hềđược sinh ra để cố sống cố chết mà làm việc. Bạn được sinhra để thỏa mãn khát khao được trải nghiệm. Sống hạnhphúc, bao gồm cả việc hoàn thành những mơ ước, sẽkhuyến khích bạn hoàn thành khát vọng tận hưởng cuộcsống. Với tâm hồn bạn, việc thỏa mãn mong ước là mộtphần quan trọng không kém gì việc hoàn thành những chỉtiêu trong công việc. Thật sai lầm nếu chết đi mà không hềthỏa mãn được những mơ ước đó". Ánh sáng chợt lóe lêntrong Marie. Bà khăn gói thu dọn và lên đường. Mới đây tôi gặp Marie ở Pháp. Bà đã kể tôi nghe rằngthật là tuyệt diệu vì trong suốt thời gian ở Pháp và đã trở vềvới người yêu của mình thời trung học, vợ ông vừa mới quađời. Giờ đây, họ đã kết hôn, và bà đã chuyên hoàn toàn côngviệc về Pháp theo sự bố trí của công ty bên Hoa kỳ. Cuộc sống không bao giờ cố ý ngăn cản chúng ta cóđược hạnh phúc; đúng hơn là, âu lo về sự sinh tồn đã đẩychúng ta vào một guồng quay bất tận của lối sống đơn điệu. Hãy bỏ đi khát khao được sinh tồn để bạn có được niềm vuitrong phấn đấu vươn lên. TỔNG KẾTKhi bạn sẵn sàng nói không với việc chỉ tồn tại, nỗi bănkhoăn lo lắng sẽ biến mất và sự hòa hợp cùng điềm tĩnh sẽxuất hiện. Nếu không làm chủ được trạng thái này, cảm xúccủa bạn sẽ như một quả lắc dao động giữa nỗi lo sợ bị thấtbại và khát khao chiến thắng. Vị pháp sư cầu mưa đã không hề quan tâm đến việcmình có thể đem mưa về hay không. Và cũng chẳng màngđến danh tiếng nghề nghiệp của ông. Những suy nghĩ kiểunhư liệu ông có phải trả tiền lại hay không, hay liệu vợ cóbỏ rơi mình không, không bao giờ đi vào tâm trí của ông. Vịpháp sư hiểu rõ cuộc sống luôn tự chăm lo cho nó, bao gồmcả việc liệu ngôi làng có bao giờ được nhìn thấy trời mưanữa hay không. Ông tập trung vào việc đem sự hòa hợp vàobên trong bản thân và để cho các vị thần linh đem mưa về. Ông hòa thuận với chính mình và với thế giới. Từ bỏ trạngthái sinh tồn sẽ làm cho tâm trí bạn được thư giãn, vàkhông cần phải nỗ lực nhiều, những kết quả khả quan sẽbắt đầu xuất hiện một cách kỳ diệu
Thử tưởng tượng nếu vị pháp sư cầu mưa của chúng ta lo
Lắng về bản thân khi ông bước vào làng, "Tốt hơn cả là
Mình nên làm tốt việc cầu mưa. Nếu mình không thể làm
Cho mưa rơi được, thì dân làng sẽ rất tức giận. Họ sẽ yêu
Cầu đòi tiền lại. Họ sẽ kháo với các làng khác rằng mình là
Một tay thầy pháp tệ hại, rằng mình là một tên bịp bợm.
Rồi, danh tiếng của mình sẽ tiêu tan. Sự nghiệp đổ vỡ; chủ
Nợ sẽ vây lấy mình. Mình có thể bị phá sản. Không còn mặt
Mũi nào nữa và bôi nhọ thanh danh của gia đình. Vợ mình
Sẽ đòi ly dị. Cô ấy sẽ đem theo con cái, lấy hết nhà cửa, tài
Sản. Mình tận số! Ôi, Thượng đế, xin hãy ban mưa giúp con;
Nếu không, con sẽ tự sát. Mà không, mình thật sự không có
Đủ can đảm để tự sát. Nhưng, mình cũng không đủ can đảm
Để mà sống tiếp nữa.. Tại sao Ngài không ban cho con một
Chút mưa? Ngài thật là keo kiệt.. Một chút mưa đâu có
Tổn hại gì đến Ngài.. khốn nạn thật, mưa đi! A, con xin lỗi,
Con không nên nhiếc móc Thần thánh. Con xin rút lại câu
Nói. Hãy tha thứ cho tội lỗi của con. Nhưng.. sao Người
Không thể cho một chút mưa vậy? Nếu Thượng đế cho mưa
Vào lúc này, con sẽ quyên góp mười phần trăm tổng thu
Nhập mỗi năm cho nhà thờ. Được rồi, được rồi, hai mươi lăm
Phần trăm.. Làm ơn đi, con van Ngài.." Tất nhiên đó
Không phải là cách để đem lại bình an cho bản thân ông
Hay cho dân làng rồi.
Nỗi lo sợ trước sự tồn tại làm chúng ta tê liệt, khiến
Chúng ta không thể đối mặt với cuộc sống; nó giữ chân
Chúng ta trước tất cả những gì mình dự định làm. Sự tồn tại
Của một công ty phụ thuộc vào hiệu suất của từng cá nhân,
Và tuy là thế nhưng nhân viên lại thường cảm thấy ngạt thở
Vì sự ám ảnh rằng họ không thể tồn tại. Chúng ta cứ học
Theo những thói quen nhỏ nhặt, rụt rè được cho là sẽ giúp
Chúng ta tồn tại - và chúng chắc chắn sẽ "bảo vệ" chúng ta
Khỏi một cuộc sống đầy đủ và sáng tạo hơn.
SẴN SÀNG TỪ BỎ CƠ HỘI TỒN TẠI
Terri là một chuyên gia trẻ đã mở một doanh nghiệp tư
Vấn đồ họa máy tính cùng với người bạn hợp tác là Gregory.
Cả hai cộng sự đều phải cáng đáng những việc văn phòng
Lặt vặt như ghi chú vào bảng thông tin vận chuyển, dán keo
Các hộp bưu kiện, sắp xếp hồ sơ và đĩa dữ liệu, đi gửi thư ở
Bưu điện. Tỉ lệ sai sót của Terri trong việc hoàn tất những
Công tác đơn giản này - những thứ mà hầu hết đứa trẻ lên
Mười nào cũng làm được với độ chính xác 95 phần trăm - là
Khoảng 60 phần trăm. Cái cớ của anh ấy là, "Tôi không giỏi
Làm những việc vụn vặt". Thế nhưng những việc vụn vặt đó
Không phải là giải phẫu não hay kỹ thuật tên lửa để cho một
Ai đó không thể làm thành thục được chỉ vì không có đủ kĩ
Năng.
Mức sai phạm của Terri cao đến mức Gregory luôn
Luôn phải cứu chữa cho những sai sót ấy. Có lần Terri đóng
Hộp một bưu kiện mà không dán kín đáy hộp. Khi hộp bưu
Kiện đến được phía khách hàng, thì không còn gì ở bên
Trong cả. Anh là người đi đến đâu gây họa đến đó. Bất cứ
Khi nào anh chạm vào thứ gì là có chuyện lộn xộn xảy ra
Sau đó và thiệt hại nối gót theo sau. Việc Terri thiếu trách
Nhiệm đối với công việc "vụn vặt" đã gây ra nhiều tranh cãi
Giữa hai đồng sự. Họ không có đủ tiền để thuê người ngoài
Để làm những việc mà Terri đáng lẽ là có khả năng đảm
Trách. Quá thất vọng, Gregory một mực yêu cầu Terri tham
Gia vào một lớp học tự lực. Trong suốt khóa học, sự thật đã
Chợt hiện ra với Terri.
Trong tâm tưởng của Terri, anh cảm thấy mình giống
Như một "đầy tớ" khi phải làm những việc vụn vặt. Để
Chống lại việc trở thành đầy tớ, từ nhỏ anh đã học được
Cách làm mọi công việc vụn vặt anh được giao phó một cách
Rất tệ. Bằng cách này, không ai sẽ còn thuê anh như một
Công nhân "lao động tay chân" nữa. Vấn đề duy nhất đó là
Anh ấy tin rằng mình phải làm hỏng mọi công tác vớ vẩn để
Nâng cao cơ hội tồn tại của cá nhân và kết cục là anh đã
Phá hủy công việc kinh doanh của chính mình và của cả
Đồng nghiệp.
Liz là một nhân viên kinh doanh trang thiết bị doanh
Nghiệp, cô đã từng sử dụng chiến lược ngược lại Terri
Nhưng có sức phá hủy bản thân tương tự. Cô đã tính toán
Cách để làm cho mình trở nên quan trọng đối với giám đốc,
Để cấp trên không thể làm việc nếu thiếu cô, đó là giữ kín
Thông tin với xếp. Bất cứ khi nào giám đốc cố lấy thông tin
Từ một khách hàng cụ thể từ cô thì y như là cạy răng cô mới
Nói. Cô luôn nói càng ít càng tốt. Cuối cùng giám đốc cảm
Thấy mệt mỏi với những mánh khóe của cô và nói rằng,
"Chừng nào cô còn nghĩ là cô cần phải ở lại công ty bằng
Các mánh khóe và che giấu thông tin với tôi, cô sẽ bị mời ra
Khỏi cửa nhanh chóng đấy. Cô phải phục vụ tôi theo cách
Mà tôi muốn, không phải theo cái cách mà trí óc cô đã tính
Toán để nâng cao cơ hội giữ chân mình ở đây".
SẴN SÀNG ĐỐI MẶT VỚI NHỮNG HỆ LỤY TỆ HẠI
NHẤT
Chừng nào bạn còn bằng mọi giá bám víu lấy cuộc
Sống thì chừng đó bạn sẽ không có được thanh thản hay sự
Hài hòa. Bạn càng lo sợ sẽ không tồn tại được thì bạn càng
Bám chặt lấy những hạ sách để duy trì vị trí hiện tại cho
Đến khi bạn vắt cạn sức sống ra khỏi mọi thứ mình làm.
Cuối cùng, trong tâm tư bạn, những công việc giản đơn bị
Thổi bùng lên và trở thành những tình huống sống còn, và
Bạn chặn hết mọi bước tiến của niềm vui là sinh khí vào
Cuộc đời mình.
Shankaracharya, triết gia người Ấn Độ thế kỉ mười ba,
Từng nói "Kể cả là chiến binh vĩ đại nhất, khi đứng giữa
Chiến trường cũng phải sợ đến toát mồ hôi. Tuy nhiên, giữa
Lúc thể xác của anh đang run sợ, tâm trí anh đang khiếpđảm, thì tinh thần của anh lại không sợ gì cả". Tôi chưa baogiờ có mặt ở giữa chiến trường với bom đạn trên đầu và lửakhói khiêu vũ chung quanh, nhưng khi xem phim về chiếntranh tôi thường tự hỏi một điều rất nghiêm túc là "Liệumình sẽ làm gì khi phải đứng giữa chiến trường?". Chắc làtôi sẽ kiếm một cái hố sâu nhất để mà trốn thôi. Phải, đó cóthể là phản ứng bản năng đầu tiên của tôi. Tuy nhiên, mộtkhi tôi nhận thức ra được trốn tránh là vô nghĩa, tôi sẽ hiểuthấu được tinh thần quyết tử và hoàn thành nhiệm vụ củamình. Ngay khi tôi thay đổi tâm trí từ lo sợ bị thương vongsang quyết tử chiến đấu, lập tức sự sợ hãi thối lui và cáichết trở thành người hộ mệnh. Ở trạng thái này, tôi cảmthấy tràn đầy sức sống và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Trước những thử thách của cuộc sống, thay vì hànhđộng một cách nhu nhược, hãy sẵn sàng đón nhận nguy cơtử vong cũng như sẵn sàng đối mặt với những kết quả tồi tệnhất. Bạn sẽ tìm thấy lòng cam đảm đột xuất bén rễ từ ý chíkhông màng sống chết. Khi bạn xem cái chết như một biểuhiện của Đấng tạo hóa và nó giống tuyệt đối như việc đượcsinh ra, thì cái chết cũng không quá đỗi khủng khiếp. Khibạn thật sự sẵn sàng đối mặt với cái chết, tinh thần đó sẽbảo vệ bạn khỏi nỗi sợ hãi bị thương tổn. Thông thường trênchiến trận, tất cả các viên đạn đều nhắm vào những kẻ nhátgan nhất. CÁI CHẾT SẼ BẢO VỆ BẠN KHỎI THƯƠNG TỔNTrợ lý của tôi, Tim, có kể cho tôi nghe một việc tình cờxảy ra vào một đêm sau khi diễn ra buổi diễn thuyết của tôiở Washington, D. C. Trên đường đi bộ trở về khách sạn, anhđã chọn con đường đi ngang qua khu dân cư nằm ở rìa mộtkhu vực có tiếng là phức tạp. Khi đang thong dong trênđường, anh chợt nhận ra là mình đang bị một nhóm lưumanh bám theo sau. Anh càng đi nhanh, bọn chúng càng đuổi theo nhanhhơn. Sau đó, một cuộc rượt đuổi đã diễn ra. Tim phát hiệnra anh đang chạy vào một khu vực hoàn toàn xa lạ với anh. Theo sát gót anh, bọn chúng bám theo không ngừng nghỉ. Anh tự nhủ "Thôi, thì đành vậy". Anh bắt đầu chấp nhậnkhả năng đêm nay có thể là đêm anh sẽ phải chết. Ngay trong khoảnh khắc bột phát, anh bất ngờ ngừngchạy và quay lại đối mặt với bọn côn đồ. Một ý nghĩ vụt lóesáng trong tâm trí anh - nếu có phải chết vào lúc này, thìchết cũng không phải là hết. Và vì chết chưa phải là hết, thìchí ít nó sẽ là khởi đầu cho một trải nghiệm mới. Nói ngắngọn, có lẽ, suy cho cùng cái chết cũng không có gì là ghêgớm lắm. Như nhà thơ Hồi giáo Rumi từng nói "Cái chếtcủa tôi chính là kết hôn với sự bất diệt". Bọn du đãng cảm nhận được rằng Tim không hề sợ hãi. Khi nhân tố yếu thế bị xóa bỏ, thì nỗi sợ phải nếm trải mónđòn của đối phương cũng tan biến. Tên cầm đầu thôi tỏ vẻ đe dọa, bước tới trước và giơtay lên nói "Có chuyện gì thế, bồ tèo?". Họ bắt tay nhau rồiđường ai nấy đi. Người bạn mới của Tim, cái chết, đã bảo vệcho anh. Cái cách mà Tim đã vận dụng trên con đường đó cũngcó thể áp dụng trong cuộc sống nói chung. Bạn càng lolắng về sự sống sót của mình, thì bạn càng có xu hướngmắc nhiều lỗi lầm hơn. Khi bạn sẵn sàng tập trung vàonhiệm vụ, sự mạo hiểm, phấn chấn và thích thú khi làm việcthay vì lo lắng mình sẽ mắc phải sai lầm, bạn sẽ bắt đầuhiểu được ý nghĩa của sự phấn đấu vươn lên. SỐNG HẠNH PHÚC, CHẾT THANH THẢNMột vị Thánh vĩ đại từng nói "Mục đích của sự sống làchuẩn bị cho khoảnh khắc chết đi. Bằng cách chuẩn bị chocái chết, người ta sẽ học được cách làm thế nào để sốnghạnh phúc" Cũng vậy, khi một người học trò của Khổng Tử hỏi ôngphải tôn kính các linh hồn ra sao, Khổng Tử trả lời "Conthậm chí không biết phải tôn kính con người ra sao, làm saocon nghĩ đến việc tôn thờ các linh hồn?". Rồi người học tròlại hỏi "Cho con hỏi chuyện gì sẽ xảy ra khi con chết đi?", Khổng Tử đáp "Khi mà con không biết sống như thế nào, sao con lại hỏi chết ra sao?" Chỉ có cách sống hạnh phúc người ta mới học đượccách để chết. Tuy nhiên, để có thể sống tốt, người ta phảichiến thắng được nỗi sợ phải sống, nó bén rễ từ nỗi sợ phảichết. Sự sợ hãi, âu lo này hiển hiện qua hàng triệu cách nhưsợ phải ra quyết định, sợ thực hiện những mạo hiểm có cânnhắc, sợ phải cam kết, sợ mắc sai lầm, sợ phải đương đầu, sợ cuộc sống, sợ chính nỗi sợ. Sống mạnh mẽ và hạnh phúckhông phải xuất phát từ những lý luận một chiều; mà đó làthực nghiệm của việc làm bạn với cái chết. CÁI CHẾT SẼ GIẢI CỨU CHO BẠNHãy thử tưởng tượng có một thiên sứ đến và nói rằngbạn sẽ chết trong vòng một năm tới. Bà ấy nói rằng "Đếnnăm sau, ngươi sẽ được hưởng sức khỏe tốt, và cái chết sẽkhông đau đớn. Việc duy nhất ngươi cần làm bây giờ làsống một cuộc sống chan hòa. Tuy nhiên, ngươi phải làmviệc. Ngươi không thể đi chơi, nạp tiền vào thẻ tín dụng, vàphung phí các khoản tiết kiệm của mình". Hãy lập một danh sách mô tả cuộc sống của bạn sẽ rasao vào năm tới. Rồi làm một danh sách khác mô tả cuộcsống sẽ ra sao nếu bạn vẫn tiếp tục mọi việc như bìnhthường. So sánh hai danh sách với nhau. Rồi tự hỏi, điều gìlàm cho hai danh sách khác biệt nhau? Câu trả lời có thểliên quan tới nỗi sợ. Chính bởi lo sợ chuốc lấy những hậuquả của những việc làm lầm lỡ, những quyết định sai trái, bạn hủy hoại sự tồn tại của bản thân và sự nghiệp. Thế nênbạn sẽ gánh vác công việc và cuộc sống với tinh thần "vẫnlàm việc như bình thường". Nếu biết rằng mình sắp phải chết, bạn sẽ không bậntâm lắm đến việc tồn tại. Thậm chí khi bạn mắc phải nhữngsai lầm, kết cuộc chắc cũng sẽ không quá tệ, bởi cái chết sẽđến cứu bạn. Có gì mà phải sợ? Cùng lắm là chết đi thôi, vàkhi bạn thật sự hiểu rõ cái chết là gì, thì đó cũng chẳngphải là một lựa chọn tồi. Với những người đã từng đối mặt với cái chết và trở vềđể kể lại câu truyện của họ, thì một điều chung mà tất cảđều kể là họ không còn phải sống một cách rụt rè nữa. Họrộng lòng đón nhận những thử thách. Họ xem cuộc sốngnhư là một chuyến phiêu lưu hơn là một thử thách khổ sở. Đột nhiên, công việc và cuộc sống cá nhân của họ trởnên đầy ắp các lựa chọn và tự do. Bạn thường được nghenhững câu chuyện về những người từng đối mặt với cái chếtđều khẳng định rằng cuộc sống của họ, công việc của họ, các mối quan hệ của họ, mọi thứ đều trở nên tốt đẹp hơn. Như Jack London đã nói "Sứ mệnh chính đáng của conngười là sống, chứ không phải là tồn tại". Lý do duy nhấtkhiến ta cảm thấy bản thân chỉ đang tồn tại chứ không phảiđang sống, đó là vì chúng ta bị vây kín bởi nổi lo sợ takhông thể tồn tại. Khi chúng ta làm bạn với cái chết, nó sẽbảo vệ chúng ta khỏi những tổn hại cố hữu trong thế giới. Nó mang đến tự do vô biên và hòa bình bất tận trong tráitim ta. SUY NGHĨ VỀ CÁI CHẾT GIÚP THÂN TÂM HÒA HỢPLúc còn trẻ, sống ở Đài Loan, tôi là một người sùng báiThiên chúa giáo. Hơn mười năm trời, mỗi ngày tôi đều suyngẫm về cái chết của Chúa Giê-su. Tôi nhận ra rằng, bằngcách chiêm nghiệm về cái chết, người ta học được rất nhiềuvề cuộc sống. Sau đây là danh sách chưa hoàn thiện vềnhững lợi ích khi một người sử dụng thời gian để chiêmnghiệm về cái chết để tạo ra sự hòa hợp nội tại mà tôi luônđược chứng kiến. Tôi chắc là bạn có thể thêm nhiều thứ vàotrong danh sách này: •Giữ cho chúng ta tập trung vào những điều thật sự quantrọng trong cuộc sống hàng ngày của mình. •Đặt mọi vấn đề vào một góc nhìn khả quan khiến nó trởnên ít phiền toái hơn. •Làm giảm mức độ căng thẳng của chúng ta. •Gia tăng mối liên kết giữa ta với Đấng sáng tạo. •Trau dồi tâm trí khách quan trước những được và mất. Nóđem lại cho chúng ta một cái nhìn bình đẳng của nhữngthành công và thất bại hiện thời. •Củng cố sự tự do và dũng khí trong chúng ta để làmnhững gì chúng ta cho rằng đáng làm - chứ không phảinhững gì thực dụng và dễ làm. •Cho ta lòng dũng cảm, vì nguồn gốc của mọi nỗi sợ hãiđều bắt nguồn từ nỗi sợ cái chết. •Trên hết, nó sẽ phá vỡ trạng thái chỉ biết tồn tại để chúngta có thể tận hưởng và phát triển trong cuộc sống vàtrong công việc. CÁI CHẾT, CÓ GÌ LÀ GHÊ GỚM? Trong những nét vẽ của truyện tranh, thần chếtthường được họa nên như một cái bóng đen, một người cầmrìu hái dữ tợn, một biểu tượng của sợ hãi. Thần chết đượcxem là xấu xa và tội lỗi. Không mấy ngạc nhiên khi mọingười đều sợ nó. Điều gì sẽ xảy ra nếu như chúng ta nghĩ vềcái chết như là ánh mặt trời mang đến những cơ hội mới, như là mối lương duyên với cõi bất diệt? Tôi nhớ có lần đượcnghe những lời lẽ vi diệu sau: "Người ta cười hạnh phúc khimột đứa trẻ ra đời, trong khi đứa bé khóc một mình khổ sở. Người ta rơi lệ đau buồn khi những người thân yêu qua đời, trong khi người chết thì lại hoan hỉ". Sức mạnh của cái chếtkhông chỉ hỗ trợ cho những người đã ra đi trước ta, mà nócòn có ích lợi cho những người còn sống nhưng biết dànhthì giờ cần thiết để suy ngẫm về những bài học hàm chứabên trong sự bí ẩn của nó. Trước khi bạn thật sự tự do để sống, bạn phải tự do đểđương đầu với những nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất đã ngăn cảnbạn cố gắng phấn đấu cho những mục tiêu cao cả nhất củamình. Hãy nhìn thẳng thắn, trực diện vào cái chết, bạn sẽdần dần chinh phục được trở ngại sau cùng và to lớn nhấttrong cuộc đời. KHƯỚC TỪ SỰ TỒN TẠI, ĐÓN NHẬN NIỀM VUITRONG PHẤN ĐẦU VƯƠN LÊNBởi vì bạn lo sợ không thể tồn tại, bạn làm việc cật lựcđể cố gắng sống một cuộc sống nghiêm khắc nhưng tự hạnchế chính mình. Bạn thực hiện nghĩa vụ của mình, cắm đầucắm cổ làm việc, cố gắng đem lại vinh quang cho bản thânvà gia đình. Cuộc sống không có nghĩa là hạn chế bản thân. Sống hạnh phúc nghĩa là sống để theo đuổi những mơ ướcchính đáng. Marie là phụ nữ năm mươi ba tuổi có sự nghiệp đãnhập cư từ Pháp sang Hoa kỳ ba mươi năm trước. Mới đây, bà có được một suất nghỉ dưỡng miễn phí ở Pháp trong haitháng nếu bà đồng ý tạm rời công việc trong chừng đó thờigian. Mặc dù bà vẫn thường về thăm quê hương trongnhững lần dự hội nghị, bà vẫn mong mỏi có được chuyến đidài hơi trở về mảnh đất của tuổi trẻ và thời thơ ấu ấy. Nhưng chi phí đắt đỏ của khách sạn luôn là trở ngại khiếnbà không thể ở lâu hơn một tuần trong những chuyến viếngthăm trong quá khứ. Giờ đây, đối diện với cơ hội để thực hiện mơ ước, bà lạido dự. Bà nghĩ về những khối công việc đồ sộ và những dựán mà bà dự định bắt đầu từ năm trước nhưng đã phải gáclại vì không có đủ thời gian. Không cách nào để bà có thểdành ra được hai tháng trời nhàn rỗi. Trong tâm trí bà, cómột cuộc giằng co mạnh mẽ giữa thực tế và mơ ước, giữatồn tại và sống. "Nếu mình bay về Pháp", bà nghĩ, "mình có thể thoảmãn mong ước. Nếu ở lại, mình có thể xúc tiến công việc". Marie đã tưởng tượng được niềm hạnh phúc mà bà cóđược ở Pháp - thức ăn ngon, rượu nồng, âm nhạc, mùi vịcủa không khí, và niềm hân hoan được nói tiếng Pháp hàngngày. Cái mâu thuẫn trong tim bà đó chính là bà luôn đặt sựnghiệp của mình lên trên mọi thứ. Giờ đây, bà đang mỏimòn tìm cho ra một lý do "chính đáng" để đi. Bà đã nghĩ vềcơ hội đi viếng thăm vài đối tác kinh doanh tiềm năng, nhưng bà không thể nào tự bào chữa với mình rằng bà cầnhai tháng cho chuyện đó. Cuối cùng, bà quyết định bỏ hẳn ýmuốn đi Pháp - bà không thể nào dành ra hai tháng trongquỹ thời gian của mình chỉ để thỏa mãn mơ ước. Khi bà tâm sự với một người bạn về quyết định củamình, người ấy đã cho bà một lời khuyên: "Bạn không hềđược sinh ra để cố sống cố chết mà làm việc. Bạn được sinhra để thỏa mãn khát khao được trải nghiệm. Sống hạnhphúc, bao gồm cả việc hoàn thành những mơ ước, sẽkhuyến khích bạn hoàn thành khát vọng tận hưởng cuộcsống. Với tâm hồn bạn, việc thỏa mãn mong ước là mộtphần quan trọng không kém gì việc hoàn thành những chỉtiêu trong công việc. Thật sai lầm nếu chết đi mà không hềthỏa mãn được những mơ ước đó". Ánh sáng chợt lóe lêntrong Marie. Bà khăn gói thu dọn và lên đường. Mới đây tôi gặp Marie ở Pháp. Bà đã kể tôi nghe rằngthật là tuyệt diệu vì trong suốt thời gian ở Pháp và đã trở vềvới người yêu của mình thời trung học, vợ ông vừa mới quađời. Giờ đây, họ đã kết hôn, và bà đã chuyên hoàn toàn côngviệc về Pháp theo sự bố trí của công ty bên Hoa kỳ. Cuộc sống không bao giờ cố ý ngăn cản chúng ta cóđược hạnh phúc; đúng hơn là, âu lo về sự sinh tồn đã đẩychúng ta vào một guồng quay bất tận của lối sống đơn điệu. Hãy bỏ đi khát khao được sinh tồn để bạn có được niềm vuitrong phấn đấu vươn lên. TỔNG KẾTKhi bạn sẵn sàng nói không với việc chỉ tồn tại, nỗi bănkhoăn lo lắng sẽ biến mất và sự hòa hợp cùng điềm tĩnh sẽxuất hiện. Nếu không làm chủ được trạng thái này, cảm xúccủa bạn sẽ như một quả lắc dao động giữa nỗi lo sợ bị thấtbại và khát khao chiến thắng. Vị pháp sư cầu mưa đã không hề quan tâm đến việcmình có thể đem mưa về hay không. Và cũng chẳng màngđến danh tiếng nghề nghiệp của ông. Những suy nghĩ kiểunhư liệu ông có phải trả tiền lại hay không, hay liệu vợ cóbỏ rơi mình không, không bao giờ đi vào tâm trí của ông. Vịpháp sư hiểu rõ cuộc sống luôn tự chăm lo cho nó, bao gồmcả việc liệu ngôi làng có bao giờ được nhìn thấy trời mưanữa hay không. Ông tập trung vào việc đem sự hòa hợp vàobên trong bản thân và để cho các vị thần linh đem mưa về. Ông hòa thuận với chính mình và với thế giới. Từ bỏ trạngthái sinh tồn sẽ làm cho tâm trí bạn được thư giãn, vàkhông cần phải nỗ lực nhiều, những kết quả khả quan sẽbắt đầu xuất hiện một cách kỳ diệu