Đi khắp thế gian khó kiếm chân tình. Ta chỉ cần ba giây để biết tên một người, ba phút để làm quen người đó nhưng lại phải mất cả đời để quên và để nhớ! Gió xào xạc khẽ len về phố Thu về rồi nắng nhạt bên sân Mặt hồ buồn mênh mông phẳng lặng Nước nghiêng soi bóng lẻ một người Góc phố đó còn rộn ràng người qua lại Ghế đá kia vẫn in dấu đôi hình Em nghiêng nhẹ dáng hình e ấp Mái tóc mềm xõa xuống vai anh. Thu qua Đông đến thêm lạnh lẽo Sương trắng phủ đầy lối đi xưa Đầu ngõ còn thơm mùi sương lạnh Bằng lăng tím ngắt cuối con đường Nơi góc phố chỉ mình em chậm bước Chờ chi ai khi chẳng hẹn ngày mai Thôi anh nhé, ta đi hai lối rẽ Đừng quên em khi anh vẫn lẻ loi! Tô Hồng Lâm