chương 10. Bấm để xem Sau khi giám định viên giám định xác định được đây là một cô gái tầm 25 tuổi, do xác chết đã khá lâu khoảng một năm rồi mặt mũi đã sắp phân hủy nên không thể nhận diện ra được khuôn mặt và chỉ thông báo xem nhà ai có người nhà mất tích trong vòng một năm, có con gái chừng 25 tuổi không thông báo đến khắp các ngõ ngách trong toàn thành phố. Công an còn hỏi Linh và Tuấn tại sao hai người lại phát hiện ra trong thùng phuy có xác chết thì họ trả lời đúng theo những gì họ thấy, trong giấc mơ có người đã dẫn cô lên sân thượng, nhìn thấy hành động kì quặc của tay bảo vệ nên cô hiếu kì đào đất lên nhưng mà hai người vẫn không thoát khỏi diện tình nghi của cơ quan công an nên vẫn bị theo dõi để điều tra. Công an đã liên hệ với gia đình Kiều anh và bố mẹ của Kiều anh cũng đến xác nhận và họ xác nhận đó chính là con gái của họ mất tích được một năm và quần áo trên người là quần áo của con gái họ. Vậy thì chứng tỏ phán đoán của Linh là hoàn toàn đúng, hóa ra cô bạn cùng lớp của mình bị giết ngay trong khu chung cư nhà mình và cô ấy đã dẫn đường cho Linh tìm thấy xác của cô ấy, thật là quá li kỳ. Bố mẹ của Kiều anh khai rằng kiều anh đi du học nhưng học được một năm thì bỏ dở quay về việt nam và có quan hệ tình cảm với một anh chàng bí mật nào đó mà họ cũng không biết. Theo điều tra thì nạn nhân bị dao đâm đến chết và thời điểm xảy ra vụ án thì anh chàng bảo vệ còn chưa làm việc ở đây, họ không quen biết nhau nên cũng là chứng cứ ngoại phạm của anh ta mà người bảo vệ cũng không có động cơ giết người. Về phần Linh và Tuấn do trước kia Linh là bạn học của Kiều anh nên việc Kiều anh chỉ đường dẫn lối cho Linh tìm ra xác của mình cũng có thể tin được và cô cũng không có động cơ giết người nên công an cũng không nghi ngờ gì. Chỉ cần tìm ra danh tính của người bạn trai bí mật đó là có thể phá được án, tất cả mọi mũi dùi đều hướng đến tay bạn trai, có thể hắn đã từng ở trong khu chung cư nên mới có thể giết người và giấu xác trên sân thượng. Vậy là cuộc điều tra quy mô lớn diễn ra. Công an mang ảnh của nạn nhân ra hỏi tất cả những người dân trong khu chung cư xem có ai thấy cô gái này quen không nhưng có lẽ sự việc này xảy ra khá lâu nên khó có thể nhớ nổi. Đã mấy ngày không có tin tức gì của Ly, Linh rất lo lắng cô luôn có cảm giác bất an không biết Ly có xảy ra chuyện gì không nữa. Linh mua đồ trong siêu thị khi thanh toán tiền thì cô phát hiện ra số tiền mình mang theo không đủ, Linh tỏ ra ái ngại, cô định bỏ ra một số đồ không cần thiết do không đủ tiền thì một giọng nói ở ngay đằng sau khiến Linh giật mình. - Không cần đâu, cứ gói lại hết đi. Rồi anh ta đưa tiền cho người thu ngân, cô thu ngân nhìn Linh bằng ánh mắt ghen tị nhưng Linh lại cảm thấy xấu hổ vô cùng vì phải gặp lại Hùng cậu bạn thời đại học trong hoàn cảnh này. Hùng từng là hotboy trong lớp đại học của Linh hiện giờ đang làm trong một công ty nước ngoài. Hai người quá khác biệt nhau hôm nay lại gặp nhau trong một tình huống trớ trêu này khiến Linh thêm xấu hổ hơn. - Cảm ơn bạn, tôi sẽ trả lại số tiền đó – Linh nói. - Không cần đâu, tiền đã cho thì không thể lấy lại. Hùng nở một nụ cười ấm áp khiến các cô gái phải tan chảy cho nên từ hồi xưa còn học chung anh chàng luôn là tay đào hoa sát gái số một không có cô gái nào là không thích vẻ ngoài và sự ấm áp của cậu. Hành động ga lăng vừa rồi của Hùng khiến tim Linh run lên một nhịp. - Không đâu, tôi nhất định phải trả. - Đã bảo không cần thì không cần chúng ta có phải là bạn bè không, nếu là bạn bè thì ngại gì chứ. Linh ấp úng không nói được gì cả, nhận ra được sự ngượng ngừng đó Hùng nói tiếp. - Lâu lắm rồi không gặp chúng ta đi đâu đó nói chuyện một chút đi, bạn học cũ gặp mặt mà không ôn lại chuyện cũ thì cũng không được. Linh thẹn thùng – Vậy cũng được. Ngồi xuống ở một nhà hàng sang trọng Linh cảm thấy vô cùng sung sướng và hạnh phúc mà bên cạnh lại còn là một anh chàng đẹp trai, soái ca nữa một điều mà chưa bao giờ Linh dám nghĩ đến. - Dạo này bạn đang đi làm ở đâu rồi – Hùng hỏi. Để không bị xấu hổ trước người bạn này thì Linh đành phải nói dối – Tôi đang làm ở một công ty nhỏ thôi không được như bạn đâu. - Công ty đấy làm về cái gì vậy. - Đó là một công ty làm về hàng hóa thôi, còn bạn nghe nói đang làm việc trong một công ty nước ngoài à – Linh nói lảng sang việc khác. - Ừ nói chung cũng khá là ổn định. - Vậy thì tốt rồi có một công việc ổn định, sự nghiệp thành đạt và sau này là một gia đình hạnh phúc nữa là được rồi. - Còn Linh, bạn sắp lấy chồng chưa vậy. Linh vuốt ve ống hút chưa kịp nói thì Hùng đã nói thay. - Còn trẻ thế này lấy sớm làm gì đúng không. Linh gật đầu – Tôi nghĩ sự nghiệp mà không thành thì chưa nghĩ đến chuyện lập gia đình. - Tôi thấy chúng ta cũng có duyên với nhau nên mới gặp mặt thế này, hy vọng là sẽ có cơ hội khác gặp mặt lần nữa. - Tôi cũng vậy – Linh cười. Đến chiều Linh loanh quanh khắp các khu phố đi bộ, cô đã nộp đơn phỏng vấn vào mấy chỗ rồi nhưng chỗ thì không phù hợp chỗ thì lại yêu cầu cao quá vậy nên chẳng ra đâu vào đâu cả, vừa đi Linh vừa than thở. - Sao mà cứ mãi thất nghiệp thế này, tại sao cuộc đời lại cứ mãi vất vưởng thế này cơ chứ - Linh thở dài. Tự dưng một chiếc xe hơi dừng lại ngay trước mặt của Linh, người trong xe ló đầu ra một khuôn mặt thanh tú cởi bỏ cặp kính đen ra trông cậu ta thật là đẹp trai siêu lòng người. Linh chưa bao giờ chứng kiến người nào có dung mạo phi phàm đạo mạo như cậu ta, phát hiện đó khiến tim Linh đập mạnh hơn. - Này đi đâu vậy – Hùng hỏi. Linh lúng túng – À tôi đi ra đây có việc thôi mà. - Lên xe đi – giọng chàng trai ra lệnh một cách dứt khoát. Hơi ngập ngừng nhưng Linh cũng vẫn bước lên xe. Trên xe phảng phất hương hoa nhài khiến người ta có cảm giác dễ chịu. - Công việc mà bây giờ cậu đang làm thế nào rồi. Nếu thấy vất vả quá thì hãy sang chỗ tôi mà làm, công ty của tôi đang thiếu một vị trí, cậu thử nộp hồ sơ phỏng vấn đi, nếu cần thì tôi sẽ giúp. - Vậy sao, thế thì tốt quá – Linh vui mừng như bắt được vàng nhưng rồi cô nhận ra ngay mình đã nói hớ mất rồi thế này thì chẳng khác nào nói cho cậu ta biết rằng cô đang rất cần tìm việc chứ không phải là đã có việc làm rồi. Hùng nở nụ cười – Số điện thoại của cậu là gì, có gì để tiện liên lạc. - Cậu đọc số điện thoại của cậu cho tôi để tôi nháy sang cho cậu. - 0339.. - OK tôi đang gọi rồi đấy. - OK được rồi. Hôm đấy về nhà không biết là Linh đã sung sướng thế nào cả những chuyện xảy ra ngày hôm nay đều là những chuyện hết sức bất ngờ từ chuyện được trai đẹp trả tiền giúp, đến được giới thiệu việc làm cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp phải tình huống như vậy. Một anh chàng đẹp trai chưa bao giờ để ý đến cô một lần vậy mà tự dưng xuất hiện một cách xuất thần giúp đỡ cô hết lần này đến lần khác. Mà cũng phải thôi cô cũng đã trải qua rất nhiều chuyện xui xẻo, giờ đây gặp được may mắn cũng là chuyện bình thường, con người sẽ có lúc thế này lúc thế kia thôi. Về đến nhà Linh vẫn còn cảm thấy xao xuyến trong lòng. Vừa chuẩn bị đi tắm thì có tiếng gõ cửa. - Giờ này còn có ai gõ cửa chứ - Linh lẩm bẩm. Mở cửa ra đập ngay trước mắt Linh là bản mặt đáng ghét của Hòa anh ta nở một nụ cười nham hiểm không cần mời anh ta cũng đã lách qua người Linh đi vào bên trong. Hòa nói – Cô có đoán ra được hôm nay tôi có một điều bất ngờ gì muốn dành cho cô không. - Anh thì có điều bất ngờ gì được chứ. Hòa thở dài ngao ngán – vậy là cô không đoán ra được chứ gì, đáng buồn quá. Điệu bộ của anh ta khiến Linh khó chịu – Anh lại định giở trò gì ra à. Hòa cười, anh không định rào trước đón sau nữa. - Là thế này tôi có biết một chỗ đang tuyển người có vẻ rất được, chú tôi làm ở đó có thể giúp cô được đấy. Thấy cô thất nghiệp tìm việc làm khó quá cho nên tôi đành phải ra tay giúp đỡ thôi không thì nhìn thấy cô sắp thành.. - Thôi không cần anh phải giúp đỡ nữa đâu chỗ bạn của tôi cũng đang cần người, tôi đã tìm được công việc rồi khỏi phải nhờ vả anh – Linh nói. Lời nói của Linh khiến Hòa cảm thấy hụt hẫng. - Không sao, chỉ cần cô tìm được công việc tốt là được rồi. - Nhưng cũng rất cảm ơn anh vì đã quan tâm đến tôi, anh là một anh chàng hàng xóm rất tốt bụng – Linh vui vẻ. - Chưa bao giờ tôi thấy cô nói được một câu tử tế như hôm nay. - Chẳng lẽ tôi lại là người thô lỗ như vậy sao, anh đừng quên là ai khiến tôi suốt ngày phải tức chết chứ, sao tôi lại phải gặp một người như anh nhỉ. - Người như tôi thì sao – Hòa sừng cồ lên trước lời buộc tội của Linh. - Nói thế nào nhỉ nhìn anh tôi chẳng bao giờ cảm thấy an toàn mà chỉ cảm thấy nghi ngờ thôi. Hòa ngẩn người ra – Cô có thể nghi ngờ tôi điều gì được. - Nói chung đó là ấn tượng của tôi về anh khó mà nói thành lời lắm mà dù sao thì giờ này tôi cũng không còn cảm giác đó nữa rồi. - Chẳng lẽ nhìn tôi giống người xấu lắm sao. - Anh thì lúc nào cũng nhiều chuyện, thích quan tâm quá đáng tới chuyện của người khác, nói chung là từ lần đầu tiên gặp anh thì tôi đã cảm thấy không thích rồi. Hôm nay được nói hết ra những suy nghĩ của mình tự dưng Linh lại không cảm thấy ghét anh ta nữa rồi nhưng chắc là Hòa cũng đang còn rất thắc mắc về mọi chuyện vì từ trước tới giờ đối với Hòa, Linh nghĩ gì anh cũng không quan trọng nhưng hôm nay Hòa nhận ra rằng đúng là cô chẳng có chút cảm tình nào với anh cả. - Vậy sao, chắc về nhà tôi phải suy nghĩ lại bản thân mình rồi – Hòa buồn bã. - Nhưng mà được gặp anh thì tôi cũng cảm thấy rất là vui vì anh khiến tôi có cảm giác thoải mái mỗi khi nói chuyện, nói chuyện với anh tôi chẳng cần phải che giấu cảm xúc của mình làm gì cả, có khó chịu nào cứ thể hiện hết ra thôi. - Vậy sao – Hòa vui vẻ. Hôm sau Linh phỏng vấn thành công và được nhận ngay vào làm việc trong công ty của Hùng đang làm. Gặp lại Hùng trong công ty Linh thì rất vui vẻ. Hùng chào hỏi – Chào bạn, chúc mừng bạn đã trở thành đồng nghiệp của tôi. - Sau này có gì mong cậu giúp đỡ thêm cho tôi, à để cảm ơn tối nay tôi mời bạn đi ăn một bữa được không, bạn không bận gì chứ. - Được mời đi ăn rồi còn bận gì được chứ - Hùng hào hứng. Buổi làm việc hôm đó Linh đã làm việc rất vui và đồng nghiệp mới của cô có vẻ rất là thoải mái và Hòa đồng dù cho lúc đầu có một chút khó khăn nhưng có lẽ sau này sẽ tốt hơn thôi.
chương 11. Bấm để xem Tối đó Linh đi ăn với Hùng ở một nhà hàng sang trọng, Linh gọi rượu và cô nàng cũng uống rất vui vẻ vừa mới uống được một hớp mà máu nóng đã dồn lên đầu, trông bộ dạng bị rượu làm cho nóng hết mặt của Linh khiến cho Hùng khoái chí, bầu không khí trở nên hết sức tự nhiên. - Chà đói bụng quá cậu gọi nhiều món thế này không ăn hết coi như có lỗi với cậu quá – Hùng vui vẻ nói. Sau đó họ vừa ăn vừa nói chuyện. - Việc ở công ty rất nhiều, mở rộng thêm nhiều chi nhánh lại càng phát sinh thêm việc. Trưởng phòng thì lại mặc kệ hết các việc, nói chung là công việc vô cùng bận rộn, cậu phải có sức khỏe để chiến đấu với công việc đấy nhé. - Tôi sẽ cố gắng hết sức mình vì đây là cơ hội cậu đem đến cho tôi, tôi phải trân trọng chứ nếu không thì không chỉ tôi mà còn khiến cậu xấu hổ nữa cơ – Linh nói. - Không cần, tôi chỉ nhắc cậu để cậu chuẩn bị tinh thần chứ khả năng của cậu thì tôi lúc nào chả tin tưởng. Hồi xưa còn học chung cậu cũng không phải dạng vừa nếu cậu mà tự tin hơn một chút chắc chắn sẽ rất thành công đấy. Lời khen của Hùng khiến Linh đỏ mặt cô cứ chọc tới chọc lui con cá trong đĩa khiến nó nát ra từ khi nào không biết. Những lời có cánh của Hùng thật là không hợp với cô chút nào nhưng mà cũng không phải không có lý vốn dĩ Linh luôn là một cô gái tràn đầy năng lượng có nghị lực và khí phách chỉ cần cố gắng một chút là chẳng có gì có thể làm khó được cô cả. Không khí trầm lặng bao trùm khi hai người chỉ tập trung vào phần ăn uống, Linh cũng chẳng kiêng nể gì lâu lắm rồi cô mới có một bữa vui vẻ như hôm nay mà bữa này là do cô trả tiền nên cô phải ăn thật nhiều. Đến khi phát hiện ra mình trở thành tâm điểm của bàn ăn không biết từ lúc nào Hùng đã dừng bữa nhìn cô ăn có vẻ rất thích thú biết mình vừa rồi hơi tự nhiên quá mức Linh đỏ mặt. Hùng lên tiếng – Trông cậu ăn ngon miệng thật đấy, có khi cậu còn đói hơn cả tôi đấy chứ. Linh xấu hổ không nói được gì cả chắc vừa nãy trông cô ăn uống rất kinh khủng chẳng có một chút gì là giống con gái cả, ở nhà cô cũng hay bị chửi là vụng về hậu đậu lại còn ăn uống nhồm nhoàm không có chút lịch sự gì cả vậy là hôm nay lại bị Hùng phát hiện ra, thật là cô không biết chui xuống hố nào đây. - Còn gọi thêm thức ăn không – Hùng đề nghị. Linh ra sức lắc đầu – Tôi ăn no lắm rồi, không ăn nổi nữa đâu. Hùng cười một cái nói – Xong chưa đi thôi. - Được. Linh nhanh chóng đứng dậy lập tức lấy ví tiền ra lại bị Hùng giữ tay lại. Linh ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lần đầu tiên mắt họ gặp nhau. Rõ ràng chỉ ngắn ngủi trong nháy mắt nhưng Linh lại để ý được rất nhiều điều mà trước đây chưa từng nhìn thấy ví như là cặp môi của Hùng rất hồng hào quyến rũ nên khiến tổng thể khuôn mặt rất thanh tú. - Tôi trả. - Nhưng hôm nay tôi mời cậu mà. Đôi mắt sâu thẳm kia của Hùng chăm chú nhìn Linh. - Để lúc nào được lương thì cậu mời tôi sau cũng được. - Không được, tôi đã chịu ơn của cậu rất nhiều rồi, cậu mà không cho tôi trả thì tôi sẽ ngại lắm đấy – Linh kiên quyết. - Tôi đã bảo là tôi trả mà, cậu không cần nói gì nữa đâu. Linh cũng không biết nói gì nữa cô lặng lẽ rụt tay lại nhìn Hùng cất tiền thừa lại và theo cậu ra ngoài. Không khí ngoài trời thật mát mẻ Hùng nhìn sang Linh. - Để tôi đi lấy xe, chờ một lát nhé. - Ừ - Linh lên tiếng. Trên xe không ai nói với ai lời nào những hành động hôm nay khiến Linh quá xấu hổ cô chẳng còn tâm trí nghĩ ra chuyện để nói nữa. Đột nhiên Hùng lên tiếng – Hôm nay tôi cảm thấy rất vui, bữa tối rất ngon miệng. Lần sau có cơ hội thì chúng ta lại đi ăn cùng nhau đi, tôi rất thích đi ăn với cậu nhìn cậu ăn ngon miệng tôi cũng cảm thấy ngon miệng. Linh hơi bất ngờ cô đỏ mặt trước câu nói của Hùng, cậu ta nói vậy là có ý gì đây nếu được chặt đôi người cậu ta ra để biết đáp án có khi Linh cũng làm và liệu Hùng có nhận ra trong lồng ngực Linh đang đập rất nhanh. Từ hồi cùng học đại học dù cho rất nhiều cô gái từng rung động trước Hùng nhưng Linh sẽ không bao giờ rung động trước cậu ta cả nhưng giờ đây thì sao cô vừa gặp đã trúng tiếng sét ái tình vì cậu ta quá nổi bật, Linh đã cố gắng gạt ra khỏi đầu vì biết rằng mình không xứng đáng với cậu nhưng giờ đây sau bao nhiêu chuyện vừa rồi cậu lại vô tình gieo niềm hy vọng đến cho cô, thật là đến bây giờ cứ gặp Hùng là cử chỉ của cô lại khác thường. - Vậy nhất định lần sau tôi sẽ mời cậu nhé, đừng có giành trả tiền. Không khí trong xe rất nóng Linh hạ cửa kính xe đón gió bên ngoài, một hạt bụi bay vào mắt Linh khiến cô khó chịu nhận ra điều đó Hùng lên tiếng. - Sao vậy. - Bụi bay vào mắt rồi. Hùng vội dừng xe lại và ân cần – Để tôi xem nào. Cậu ân cần nâng mặt của Linh lên và thổi – Được chưa. Linh dụi dụi đôi mắt ướt nhòe của mình. - Đỡ rồi cảm ơn nhé, không sao đâu. Chiếc xe đỗ bên vệ đường Hùng trầm mặc thật lâu, ánh đèn đường hắt bóng trên mặt cậu nét mặt trở nên sâu thẳm, khó đoán khác thường. Linh hơi bất an. - Đường phố lung Linh thật đấy. - Cậu có muốn đi dạo một chút không. Linh hơi giật mình chẳng lẽ lời nói của cô có ý gì khác để cậu hiểu ra như vậy sao. - Chỉ sợ làm ảnh hưởng đến cậu thôi, cậu bận rộn như vậy mà lại bắt cậu đi hết chỗ này chỗ kia. - Không sao tôi cảm thấy rất thoải mái, công việc ở công ty nhiều lúc rất mệt nên đôi khi tôi cũng chỉ muốn đi dạo để thư giãn một chút. - Thôi giờ cũng muộn rồi chúng ta nên về nghỉ đi để mai còn đi làm nữa. - Ừ, vậy cũng được – Hùng đành chấp thuận. Tối đó về Linh ngủ rất ngon sáng hôm sau còn thức dậy muộn. Tối qua khi nhìn thấy Hùng đưa Linh về đến trước tòa chung cư, Hòa đã nhìn thấy Linh rất hạnh phúc bên cạnh có một anh chàng vô cùng đẹp trai và nổi bật khiến cho Hòa có cảm giác rất buồn, hóa ra vì chàng trai này mà cô chẳng thèm đoái hoài gì đến cậu nữa. Từ khi quen biết Linh thì anh luôn cảm thấy cô gái này hét sức đơn thuần và có chút gì đó rất cá tính mạnh mẽ ẩn sau vẻ ngoài mềm mại dịu dàng. Từ trước đến giờ Hòa chưa từng yêu ai cả, hồi còn học cấp ba anh từng có mối tình đầu nhưng cũng không có kết cục vì Hòa luôn nghĩ mình là một anh chàng lông bông chẳng biết tương lai của mình sẽ thế nào cả nên anh không dám nghĩ đến chuyện yêu đương. Lần đầu tiên dọn đến khu chung cư này người đầu tiên mà anh nhìn thấy chính là Linh mặc dù cô không bao giờ để ý đến một người xa lạ như cậu nhưng cậu biết rằng nên làm quen với người hàng xóm mới này vậy là cứ tình cờ gặp cô thì anh lại chủ động bắt chuyện dần dần hai người trở nên thân quen, cũng vì bản tính đùa dai của mình mà cậu khiến Linh ghét cậu thêm như có lần Linh đã thổ lộ, nhưng những điều đó không bao giờ làm phai mờ tình cảm của cậu dành cho Linh, cậu cũng không hiểu được đó là loại tình cảm gì nhưng cậu chắc chắn rằng đối với cậu thì Linh là một cô gái rất đặc biệt, đặc biệt hơn bất cứ cô gái nào. Khi biết thông tin Ly cô bạn thân của Linh mất tích Hòa cũng lo lắng hơn bất cứ ai, anh từng tiếp xúc với Ly và thấy đó là một cô gái hướng ngoại và rất biết tận dụng lợi thế của bản thân, có lần cô còn tâm sự với anh rằng cô muốn chạy trốn đến một nơi thật xa nhưng cậu lại không nói cho Linh biết vì nó chẳng có gì hữu ích cả. Ly bỏ đi Linh đi tìm cũng là điều đương nhiên cậu không phải là bạn bè không phải là người đặc biệt gì mà quan tâm quá nhiều đến chuyện của Linh nhiều lúc muốn giúp đỡ nhưng lại ngại nói ra khiến cho cậu cứ phải dồn nén mãi những lời nói, những suy nghĩ của mình mà chẳng biết tâm sự cho ai biết cả. Còn về Tuấn thì đêm qua Tuấn nằm mơ, cậu mơ thấy một cô gái rất xinh đẹp, tóc dài mặc áo trắng đang quay mặt về phía cửa sổ nhưng nhìn bóng lưng của cô gái Tuấn biết cô gái đó rất là xinh đẹp, Tuấn lên tiếng gọi. - Cô là ai vậy. Cô gái từ từ quay mặt lại một nhan sắc xinh đẹp yêu kiều khiến Tuấn phải ngẩn ngơ một lúc. Cô gái e lệ cúi đầu nở một nụ cười, nụ cười mà trái tim của Tuấn xao xuyến, cô gái bỗng cất lời. - Em là cô gái mà anh đã tìm thấy ở trên sân thượng đấy, anh còn nhớ không. Tuấn bỗng thấy rùng mình anh hỏi – Là Kiều anh sao, cô muốn gì ở tôi. - Anh yên tâm em sẽ không mang anh đi đâu, em chỉ muốn anh giúp em một việc mà thôi. Kẻ giết người vẫn còn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, điều đó khiến em không thể siêu thoát được. Em rất muốn đi nhưng vì hắn còn chưa bị trả giá. - Kẻ giết cô là ai vậy, cô nói đi. - Đó là người mà em yêu thương nhất, anh ta là bạn trai cũ của em và cũng là bạn học của Linh nữa. Anh ta đã tàn nhẫn giết chết rồi giấu em trong thùng phuy trên sân thượng đó. Anh hãy giúp em tìm ra kẻ đó đi không thì Linh cũng sẽ gặp nguy hiểm đấy. Chưa kịp hỏi tiếp thì bóng của Kiều anh đã biến mất. Lúc thức dậy Tuấn có cảm giác mơ mơ màng màng nhưng giọng nói của Kiều anh vẫn còn văng vẳng trong tai của anh, anh biết cô hiện về báo mộng như vậy để tìm ra thủ phạm, rồi Tuấn nghĩ ngay đến Linh và gọi điện thoại cho cô nhưng không ai nghe máy vì Linh để điện thoại trên giường lúc cô đang đi vệ sinh.
chương 12. Bấm để xem Hôm nay Hùng lại rủ Linh đi chơi khiến Linh hết sức háo hức, cô vội vàng chuẩn bị đồ nên không kiểm tra xem có cuộc gọi nhỡ nào không. Hùng chở Linh đi bằng xe ô tô và nói rằng sẽ đưa cô đến một nơi rất đẹp. Họ đến một bãi biển và Linh đã rất vui và hạnh phúc, Linh thả mình vào gió nước trên bờ biển cô gào thét. Có chuông điện thoại của Tuấn gọi đến thì Linh ấn nút nghe. - Linh à, sao anh gọi cho em nhưng không được – giọng Tuấn gấp gáp trong điện thoại. - À chắc là lúc đó em không cầm máy, mà anh gọi em có chuyện gì gấp không. - Cũng không có gì quan trọng lắm chẳng qua là tối qua kiều anh có báo mộng cho anh, cô ấy còn nói ra hung thủ giết cô ấy là bạn trai cũ của cô ấy cũng chính là một người bạn học cũ của em và cả kiều anh nữa. Cô ấy còn nói rằng có khi em đang gặp nguy hiểm đấy, anh báo cho em biết để mà đề phòng. Giọng nói của Tuấn âm u trong đầu của Linh, cô nhìn người đàn ông trước mặt mình anh đang hóng gió, gương mặt đẹp trai quay lại cười với Linh lúc đó để không bị nghi ngờ Linh cũng nở một nụ cười cứng đơ với anh ta. - Vậy sao, em đang ở bãi biển có khi em cũng đang ở cạnh hắn đây – Linh nói trong điện thoại. Nghe vậy mặt Tuấn biến sắc, anh gấp gáp. - Em chạy đi, tìm cách nào trốn đi càng nhanh càng tốt. Anh sẽ đến đó ngay. Rồi Tuấn cúp máy và thay quần áo đi ngay. Bỏ điện thoại xuống Linh chạy đến chỗ của Hùng, cô nói với Hùng. - Hùng này, tôi quên đồ trên xe rồi tôi phải quay lại lấy rồi tôi sẽ quay lại ngay nhé. - Ừ, đi đi - Hùng vui vẻ. Linh gật đầu rồi nở một nụ cười. Rồi Linh chạy nhanh đến chỗ chiếc xe của Hùng, cô mở cửa xe đi vào, Linh lùng sục tìm cái gì đó để có thể biết được người đàn ông này có phải là kẻ giết người hay không. Từ khi Hùng muốn thân thiết với cô, cô đã cảm thấy cái gì đó không ổn rồi nhưng cô lại không nghĩ ra lý do gì. Tự dưng Linh thấy trong xe có một cái cặp tóc của phụ nữ. Nhưng Linh đâu biết là Hùng đã lặng lẽ quan sát Linh ở đằng sau từ lâu, đôi mắt anh ta thâm hiểm khó lường không biết anh ta đang nghĩ gì đây. Hồi còn học đại học Hùng ngồi bàn đầu cậu là bí thư của lớp là một chàng trai rất đẹp trai và chơi thể thao giỏi, Hùng là thần tượng của tất cả các nữ sinh trong lớp cũng như ở trường. Hồi đó Linh cũng chỉ là một cô gái bình thường hết sức mờ nhạt trong lớp nên Hùng cũng chẳng bao giờ để ý đến cô gái này chỉ biết cô chơi thân với Ly và Thủy. Vì Ly xinh đẹp, sành điệu nên Hùng cũng từng hẹn hò với Ly và ngoài Ly ra Hùng cũng từng có quan hệ tình cảm với rất nhiều cô gái khác trong trường và những cô gái đó đều vô cùng xinh đẹp. Hùng hẹn hò với những cô gái đó chỉ để thỏa mãn tính hiếu kì và phiêu lưu của mình chứ hoàn toàn chẳng có tình cảm gì cả. Sau khi thỏa mãn thì anh lại đá họ một cách tàn nhẫn. Trong khi Hùng đang có một mối quan hệ với một cô gái thì cậu lại gặp gỡ và phải lòng Kiều anh vì lúc đó kiều anh đang có chuyện buồn vì gia đình nên Hùng đã lợi dụng cơ hội lúc cô mềm yếu mà ngã vào lòng mình. Kiều anh là một cô gái cá tính và nổi loạn cũng rất bất cần đời. Chuyện xảy ra khi Kiều anh thông báo rằng cô đang mang thai Hùng nhất quyết đòi bỏ đi nhưng Kiều anh không chịu. Cuối cùng cô đưa ra yêu cầu Hùng phải bỏ ra một số tiền lớn thì Kiều anh mới chịu đi phá và cuối cùng Hùng đã phải đưa cho Kiều anh một số tiền lớn, sau sự việc đó Hùng chẳng muốn gặp lại Kiều anh một lần nào nữa. Kiều anh đi du học nhưng lại bỏ về từ đó Kiều anh lại tìm gặp Hùng cô muốn dựa vào anh vì cô nhận ra sau khi chia tay cô vẫn còn tình cảm với Hùng, còn Hùng lúc này thì đã rất coi thường Kiều anh, ngoài mặt thì cậu giả vờ dịu dàng ân cần nhưng bên trong thì chứa đựng những suy nghĩ rất thâm độc, nguy hiểm. Hùng lừa Kiều anh uống rượu say đã bán cô cho một người đàn ông để người đàn ông đó ngủ với Kiều anh khi cô không biết gì nữa. Sau khi tỉnh dậy biết mọi chuyện thì Kiều anh đã rất hận Hùng, cô muốn giết chết người đàn ông này nhưng lại chưa thể làm được gì. Sau đó cô vẫn giả vờ yêu thương Hùng dù cho cậu có làm gì với cô đi chăng nữa. Còn Hùng dù giả vờ không biết gì những từ lâu đã hiểu rõ tâm cơ của Kiều anh. Đỉnh điểm là một lần ở trong căn hộ của Hùng, Kiều anh phát hiện ra Hùng đang nhắn tin yêu thương với một cô gái khác, Kiều anh điên lên cô cất con dao trong tay rồi đi về phía Hùng lúc giơ dao lên định ra tay thì Hùng may mắn tránh được, do thân thể được rèn luyện thể thao nên rất nhanh nhẹn tránh được và đẩy Kiều anh ngã sau đó dùng chân kẹp bàn tay đang nắm chắc con dao của Kều anh, Kiều anh lúc đó sát khí hừng hực, cô căm hận người đàn ông này, hắn đã hủy hoại cuộc đời của cô, hắn phụ bạc cô khiến cô đau khổ nên vẫn nhất quyết đòi giết người, Hùng biết rằng cứ để cô ta sống thì nhất định anh cũng sẽ không được sống yên ổn vậy là liền tóm con dao trong tay Kiều anh và đâm đến lúc chết mới thôi. Biết rằng mình vừa giết người Hùng hoảng loạn không biết xử lý thế nào đành gói xác chết vào túi nilon chờ nửa đêm vác lên trên sân thượng chôn trong thùng phuy trồng cây kim tiền và dọn dẹp sạch sẽ hiện trường. Tuy vậy hồn ma của Kiều anh vẫn vất vưởng trong ngôi nhà đó cô đã ám vào chậu hoa lan vì chậu hoa lan đó là chậu hoa mà Kiều anh rất yêu thích, hồi trước cô đã tặng nó cho Hùng nên lúc chết cô không thể siêu thoát được mà ám ở trong ngôi nhà. Hùng cũng không thể ở lại ngôi nhà nên đã bán nó cho người khác. Đến một năm sau đó vụ Kiều anh mất tích không ai đào bới cả vì bố mẹ cô ta nghĩ cô ta bỏ nhà đi. Mẹ Kiều anh sống với ông chồng hờ nên cũng chỉ sống vì tình yêu chứ ít khi quan tâm đến con gái, nhưng người quan tâm đến chuyện Kiều anh mất tích là Ly vì là tình cũ của Hùng nên Ly cũng biết mối quan hệ của Kiều anh và Hùng, có lần Ly còn hỏi Hùng có biết thông tin gì về kiều anh không Một lần tình cờ Hùng biết được Linh đang ở trong căn hộ cũ của Hùng nơi mà Hùng đã sát hại Kiều anh nên Hùng tìm cách đe dọa không để Linh tiếp tục ở lại trong căn nhà đó nữa, anh cũng thường xuyên theo dõi đe dọa Linh làm cho cô nghĩ căn hộ đó có ma rồi khi Ly kể cho Hùng nghe về chuyện Linh hay gặp ác mộng kì lạ, có con ma nữ muốn dẫn Linh đi đâu đó càng khiến Hùng lo lắng hơn vì sợ Linh biết được điều gì đó nếu Kiều anh mà báo mộng nói gì đó thì cậu sẽ bị lật tẩy. Còn về phần Ly thì Hùng cũng sợ Ly mà bép xép chuyện mình từng là bạn trai cũ của kiều anh thì sẽ rất bất lợi nên Hùng dùng thuốc mê và bắt cóc Ly lại giờ đây cô nàng đang bị nhốt ở một nơi không ai biết. Hùng quan sát tiếp cận Linh, đến khi Linh phát hiện ra cái xác thì Hùng đã hết sức sợ hãi, rồi Hùng tìm mọi cách tiếp cận giành được tình cảm của Linh đó là cách cuối cùng để chẳng ai biết đến sự tồn tại của bóng ma đó nhưng rồi càng ngày cậu càng phát hiện ra mình đã không còn cách nào thoát được tội nữa rồi dù cậu có làm gì Linh đi chăng nữa thì sớm muộn gì công an cũng sẽ phát hiện ra mà thôi rồi cậu sẽ bị bắt vì tội bắt cóc giết người, cậu đã lún quá sâu vào tội ác và không còn đường lui nữa rồi. Cậu đưa Linh đến đây nhưng chẳng biết mình muốn làm gì nữa, cậu hoàn toàn có thể quyết định mạng sống của cô gái này cô ta thật là đáng ghét, tại sao cô ta lại nhiều chuyện như thế chứ, tại sao lại tìm được ra cái xác mà cậu đã dày công cất giữ, chỉ vì cô ta mà cuộc sống của cậu trở nên tăm tối hơn. Hùng tiến lại gần Linh rất nhẹ nhàng không ai phát hiện ra. Người trên xe có một cuộc điện thoại của ai gọi đến khi cô định nhấc máy thì người đằng sau đã dùng khăn tẩm thuốc mê bịt miệng cô lại và cô chỉ kịp giãy dụa một chút thì nằm xuống bất tỉnh. Lúc đó trong điện thoại còn vang lên giọng nói đầy lo lắng của người đàn ông. - Linh ơi, em đang ở đâu vậy, alo. Hùng bấm nút tắt nguồn không còn giọng nói nào vang lên. Đầu dây bên kia Hòa không ngừng kêu gào trong điện thoại nhưng dường như ai đó đã tắt máy, cậu rất lo lắng cho Linh không biết cô có xảy ra chuyện gì không, gọi cho Linh không được Hòa cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. Từ đầu Hòa đã rất muốn giúp đỡ Linh, cậu biết những chuyện xảy ra với cô như bị ma ám hay gặp ác mộng rồi khi cô bạn thân của Linh bị mất tích rồi khi Linh phát hiện ra xác của kiều anh trên tầng thượng rồi hôm nay khi cậu gặp anh công an hỏi về kết quả của vụ án ra sao thì biết rằng họ điều tra được là chủ nhân trước kia của căn hộ mà Linh đang ở là Hùng người bạn học cùng thời đại học với họ và từng có mối quan hệ tình cảm với nạn nhân. Theo điều tra được anh ta đang ở trong diện tình nghi khi được xem về hình ảnh người con trai đó khiến Hòa hết sức ngạc nhiên không tin nổi đó chính là ánh chàng đã đưa Linh về nhà tối hôm đó, vậy là Hòa hết sức lo lắng cậu gọi ngay cho Linh nhưng không ngờ lại không gọi được. Lúc này cậu có thể làm gì đây, cậu chạy khắp nơi tìm Linh không có cô ở nhà, cô không có ở công ty chỉ có thể Linh đang gặp nguy hiểm. Nhớ ra một người có thể biết Linh ở đâu Hòa liền gọi cho Tuấn. - Tuấn à, anh có biết Linh đang ở đâu không, tôi gọi cho cô ấy không được, tôi lo lắm. - Hãy đến bãi biển đi, tôi đang trên đường đến đó đây. Hòa cúp máy rồi phi xe đến bãi biển ngay. Biết chắc rằng cô đang gặp nguy hiểm nên cậu không thể chậm trễ nếu cô mà có mệnh hệ gì thì sẽ sao đây anh sẽ chết mất, anh còn chưa có cơ hội được nói những lời từ đáy lòng mình rằng anh đã thích cô như thế nào, giờ phút này anh chỉ ước được nhìn thấy cô, được nói với cô một câu thôi cũng được. Ở một nơi bí mật trong một căn biệt thự ngoại ô thành phố Linh bắt đầu tỉnh dậy cô thấy đầu óc của mình hơi choáng váng. Choàng tỉnh dậy chân tay của Linh đã bị trói rất chắc chắn không thể cựa quậy chỉ có miệng là không bị nhét giẻ. Còn Hùng, anh đã đứng trước mặt cô ánh mắt không biểu lộ điều gì cả. - Cậu làm thế này là thế nào, cậu đang muốn làm gì tôi – Giọng nói của linh rất gấp gáp và lo lắng. Hùng vẫn đứng đó lạnh lùng khó hiểu nhưng Linh có cảm giác rằng cậu đang rất đau khổ, đôi vai nặng trĩu của cậu chẳng biết đã chống đỡ với biết bao nhiêu thử thách rồi. Hùng ngồi xuống nhìn kĩ vào đôi mắt của Linh khuôn mặt vẫn phảng phất nụ cười. - Tôi làm gì chắc cậu cũng biết rồi chứ, nếu cậu chưa biết thì sẽ có người nói cho cậu biết thôi. - Dừng lại đi, cậu muốn tiếp tục sai lầm đến khi nào nữa, cậu chính là kẻ giết người đúng không. Tại sao vậy, tại sao lại như thế chứ, nhìn cậu thì ai có thể nghĩ được ra cậu là con người như vậy cơ chứ. Vẫn còn đường quay về đấy hãy đi đầu thú đi, cậu vẫn còn cơ hội làm lại cuộc đời mà. - Làm lại cuộc đời ư, tôi sẽ mất hơn nửa đời người ở trong tù sau đó ra tù thì tôi sẽ thế nào đây, thân tàn ma dại sống không bằng chết à – Giọng Hùng tuyệt vọng. - Còn được sống trên đời này thì cậu vẫn còn hy vọng được trở về nhà, được sửa chữa lại tất cả mọi lỗi lầm mà, cậu sẽ làm được. Hãy tin tôi đi. Hùng cười nụ cười thật đanh khiến người khác phải rợn người. - Bảo tôi tin cậu ư, tôi còn không tin vào bản thân mình nữa là, sao cậu có thể tự tin như vậy được chứ. - Dù cậu có làm gì đi chăng nữa thì chúng ta vẫn là những người bạn, vẫn sẽ có người cho cậu một cơ hội, vẫn sẽ có người tha thứ cho cậu. Đừng giống như Kiều anh không thể vứt bỏ được hận thù cho nên lúc nào cũng vất vưởng khắp nơi đi tìm kẻ đã hại mình nên mãi là hồn ma vất vưởng không thể siêu thoát được. Dù cậu có thể trốn tránh được tội ác những sẽ không thể không bị ám ảnh, không bị giày vò bởi những gì mình đã gây ra – Linh cố sức thuyết phục hùng. - Cậu biết không, tất cả bọn họ ai cũng đều là những kẻ xấu hết, chẳng một ai thật lòng cả, chẳng có ai yêu tôi cả. Cậu không phải là tôi nên sao cậu hiểu được, họ yêu tôi chỉ vì tiền vì tôi đẹp trai nên họ muốn được khoe mẽ với bạn bè. Tôi cho họ hút thuốc họ cũng hút, chơi đá họ cũng chơi. Họ thấy vui khi ở bên tôi nhưng tôi chẳng thấy vui khi ở bên họ cả - Gương mặt của hùng trở nên thâm trầm. - Cậu đừng nói nữa, tôi thấy cậu đáng ghét hơn mấy người kia đấy, cậu không yêu họ thật lòng thì cậu yêu làm gì chẳng phải cậu muốn chơi trò tình yêu với họ sao, cậu muốn chứng minh cho mọi người thấy khả năng sát gái của mình còn nếu chán rồi thì cậu lại đá họ một cách không thương tiếc. Loại đàn ông con trai như cậu cũng chẳng có gì tốt đẹp đâu, đã sai rồi lại còn đổ tội cho người khác cậu thấy vui lắm sao. Tôi thật sự rất thất vọng về cậu, những ấn tượng tốt đẹp trước kia của tôi về cậu đã tan biến bây giờ chỉ còn lại cảm giác khinh bỉ mà thôi. Cậu luôn nói rằng chẳng ai yêu cậu thật lòng nhưng cậu cũng chẳng biết cách yêu đâu mà nói, cậu giết chết kiều anh rồi nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, một năm đó cậu đã không thấy mình quá hèn nhát sao. Một người đàn ông giết chết một người phụ nữ yếu đuối, bây giờ lại không dám đối diện với sự thật. - Câm mồm – Hùng hét lên. Còn về Tuấn và Hòa khi họ đi đến bãi biển đã không thấy người đâu rồi, lúc này Hòa thật sự đã tuyệt vọng chân tay anh mềm oặt ngã xuống, anh sợ tới mức chẳng còn hồn vía nào nữa rồi. Đối với Hòa cái chết chẳng có gì đáng sợ nhưng cảm giác sợ hãi e ngại mất đi một người khiến con người ta còn khó chịu hơn cả cái chết hàng ngàn hàng vạn lần. Hòa xoay người khắp nơi nhưng cô đang ở đâu đây liệu cô có gặp nguy hiểm gì không. Sau những lời nói vừa rồi Hùng nhét giẻ vào miệng không cho Linh được nói gì nữa, Linh cũng chỉ ngồi đó chờ đợi người trước mặt đang định làm gì. Hùng tiến đến gần Linh dùng một chiếc khăn bóp miệng Linh lại, một mùi hương xộc thẳng vào mũi khiến Linh tê dại, buồn ngủ và từ từ nhắm mắt lại, không biết gì nữa.
chương 13. Bấm để xem Còn về phía công an, họ đến nhà Hùng và chỉ tìm được Ly đang bị trói trong một căn phòng kín dưới tầng hầm nhà cậu ta. Bị giam mấy ngày ở đây trông Ly có vẻ phờ phạc và ốm yếu đến khi được công an giải cứu thì cô vẫn không nghĩ rằng công an có thể tìm ra mình được nhanh như vậy. Gặp bố mẹ và Thủy thì Ly đã òa khóc vì những tủi nhục trong thời gian qua. Để cô nàng bình tĩnh một lát, Thủy nói. - Linh đã bị Hùng bắt đi rồi, bà nghĩ cậu ta có thể bắt Linh đi đâu được. Ly còn ngạc nhiên hơn Thủy – Tại sao cậu ta lại bắt Linh đi. - Từ khi bà mất tích đến bây giờ bà có biết tôi và Linh đã vất vả tìm kiếm bà như thế nào không, mà tìm hiểu ra hóa ra là căn nhà mà Linh đang ở trước kia cũng từng là căn hộ của Hùng, nơi mà cậu ta đã giết chết Kiều anh ở đó rồi khi Linh chuyển đến đó sống thì thường xuyên được báo mộng nên đã tìm thấy xác của Kiều anh ngay trên sân thượng tòa nhà đó. Có lẽ vì biết được điều đó nên Hùng đã tìm cách tiếp cận với Linh rồi bắt cóc cô ấy giết người diệt khẩu ấy mà nhưng mà sao có thế qua mặt được pháp luật, công an đã tìm ra chứng cứ bắt người bây giờ chỉ lo cho Linh thôi, hắn nhất định sẽ không tha cho Linh đâu. - Hóa ra là như vậy thảo nào mà lúc trước tôi kể cho hắn nghe chuyện Linh ở trong chính căn nhà lúc trước của hắn và việc Linh thường xuyên gặp ác mộng khiến hắn lo lắng đến vậy. - Hóa ra là bà đã biết hết mọi chuyện, thảo nào mà bà mới bị hắn bắt cóc nhốt ở đây. Hai người đúng là có mối quan hệ bí mật quá đấy đến một kẽ hở cũng không thấy. Tôi hỏi thật nhé hai người đã sâu đậm đến mức độ nào rồi. Ly lắc đầu – Tất cả mọi thứ đã kết thúc, tất cả chỉ tại tôi mê muội sắc đẹp làm ảnh hưởng đến bạn bè. - Bây giờ bà mới nhận ra sao, bà hiểu Hùng như vậy thì bà có biết cậu ta sẽ đi đâu được không, giờ chúng ta chỉ cần cứu Linh ra mà thôi – Thủy nóng vội. - Nói thật là chúng tôi cũng có tình cảm thật nhưng hắn đâu có ngu mà cho tôi biết nơi nào hắn sẽ đi, nơi nào hắn muốn giấu người đâu. Nói đến đó thì cả hai cô gái đều rất lo cho linh nhưng chẳng biết phải làm gì nữa cả. Ngôi biệt thự của Hùng là một căn nhà rất đẹp nơi có ánh trăng rọi xuống mặt hồ. Linh tỉnh lại nhưng trên người của cô không hề có dây trói cũng như có cái gì có thể khống chế mình cả, Linh tưởng mình đang nằm mơ cô cựa quậy người một cái, Linh tính bỏ chạy nhưng bắt gặp người đang đứng rất cô đơn và rầu rĩ cách cô không xa, cô bỗng quay lại muốn quan sát người đó xem cậu ta đang định làm gì thì người con trai lên tiếng. - Sao cậu không bỏ chạy, cậu hoàn toàn có thể bỏ chạy khỏi đây mà, về nhà cậu sẽ không còn gặp nguy hiểm nữa cậu sẽ được gặp lại gia đình bạn bè. Người đang đứng trước ban công dường như có thể gieo mình xuống bất cứ lúc nào. Linh lên tiếng – Hùng à, cậu đừng có làm bất cứ chuyện gì dại dột nữa, cậu phải nghĩ đến gia đình của mình nữa chứ. Nếu cậu thành tâm hối lỗi thì vẫn còn đường về mà. - Tôi sợ bị vào tù lắm, mấy chục năm hay là cả đời ở trong đó. Tôi đã làm tất cả mọi việc chỉ để bưng bít hết rồi nhưng mà vẫn không thể nào tránh được, có lẽ đó là quả báo rồi, đã làm việc xấu thì không bao giờ tránh khỏi bị trừng trị. Tôi chỉ muốn nói một điều này với cậu thôi Linh ạ, từ hồi xưa đến bây giờ tôi thấy cậu là một cô gái rất tốt, một bông hoa đẹp tuy chưa được rực rỡ nhưng dù thế thì cậu vẫn là một cô gái đẹp hơn bất cứ cô gái nào mà tôi từng biết, cậu cho tôi thấy vẻ đẹp nội tâm của một cô gái còn quan trọng hơn vẻ đẹp bên ngoài nhiều. Nhất định cậu sẽ có một cuộc sống tốt mà thôi. Linh lắc đầu – Đừng nói như thế mà, tôi biết cậu luôn là một chàng trai tốt bụng cậu không xấu, cậu chỉ là đã từng phạm sai lầm thôi mà. Cậu biết không hồi từng học đại học tôi cũng từng thích cậu bởi vì cậu rất đẹp trai lãng tử lại còn giỏi giang nữa, cậu khiến cho rất nhiều cô gái say mê cậu. Một cậu con trai hoàn hảo như vậy ai mà chả thích được chứ. Được nói ra những suy nghĩ trong lòng của mình như vậy linh có hơi xấu hổ nhưng cô cũng vẫn cảm thấy thoải mái hơn là không nói ra. Hùng nhìn Linh bằng đôi mắt trìu mến – Ước gì tôi có thể nhận ra điều đó sớm hơn nhỉ nhưng bây giờ có lẽ đã muộn rồi nhưng tôi vẫn muốn được nói một câu với cậu rằng tôi cũng thích cậu. Tôi nói thật đấy, cậu là một cô gái rất trong sáng rất vô tư khác hẳn với những cô gái bên ngoài kia lúc nào cũng ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân mình thôi. Nói đến vậy Linh chợt cảm thấy một luồng điện chạy khắp cơ thể mình làm con tim cô tê liệt, miệng cứng đơ lại không nói được gì nữa. Ánh mắt đầy tình ý của Hùng nói lên rằng cậu không hề nói dối, từng cảnh từng cảnh của quá khứ bắt đầu hiện ra là cảnh tượng lúc Linh nhìn thấy một anh chàng đẹp trai sáng sủa anh ta được các cô gái ngưỡng mộ. Trong lớp cậu ta đẹp trai sáng sủa nhất lớp, học cũng giỏi hay nói chuyện và chơi thân với huy, cũng chơi thân với My và Ly còn Linh chỉ dám nhìn cậu ta từ đằng xa bằng ánh mắt ngưỡng mộ cũng chẳng dám hỏi, chẳng dám thân thiết. Lúc cô bắt gặp anh chàng đang nở một nụ cười tỏa nắng, lúc Hùng cất tiếng mượn quyển sách của Linh. - Cậu cho tớ mượn quyển sách. Chàng trai nở một nụ cười khiến cho trái tim cô xao động, cô chìa tay ra đưa cho cậu. Nhưng mà giờ đây hiện thực lại giống như một giấc mơ vậy, cô cũng không nghĩ rằng tất cả mọi chuyện sao lại thế này. Linh vẫn hết sức tỉnh táo cô cần biết mình phải làm gì bây giờ cô chẳng thể nào rung động với người con trai này được, cậu ta đã phạm phải quá nhiều sai lầm và muốn tự tử để xóa sạch mọi chuyện. Linh muốn nói ra hết những suy nghĩ trong đầu của cô – Hùng này, từ trước tới giờ tôi luôn coi cậu là một người bạn tốt, từ khi biết chuyện cậu giết người cũng vậy tôi chưa bao giờ ghét hay nghĩ xấu về cậu cả, cậu luôn là một người bạn học năm xưa mà tôi quen biết. Tôi thấy cậu là một người rất hoàn hảo, chẳng có điểm gì để chê cả, cậu có được tất cả mọi thứ mà người đời thèm muốn, cậu sẽ chẳng bao giờ hiểu được những người không có gì như bọn tôi đâu. Con người ai mà chẳng có điểm tốt điểm xấu của mình, chúng ta đều phải sống vì một điều gì đó dù cho có bị đẩy xuống địa ngục hay bất cứ một cái gì đó tồi tệ hơn nhưng chúng ta vẫn phải sống, chúng ta không thể nào yếu đuối đến mức phải tìm đến cái chết. Linh chìa tay ra ánh mắt trìu mến – Hãy quay về đây đi. Hy vọng cậu sẽ quay lại nắm lấy tay của cô, hai người cùng nhau quay về, Hùng sẽ đi đầu thú và làm lại cuộc đời của mình. Hùng nhìn Linh với ánh mắt tin tưởng khi tay của Hùng sắp chạm đến tay của Linh thì cậu ta bỗng nhiên nhảy xuống dưới đất kia, Linh đưa tay ra kéo nhưng đã quá muộn, ánh mắt của Linh dường như vô hồn, cánh tay vẫn còn buông thõng giữa không trung, hùng đã nhảy xuống đó tự tử. Linh không biết phải làm cái gì nữa, cô luống cuống chạy ra ngoài xem có ai có thể giúp cô không nhưng nơi đây lại vắng vẻ chẳng một bóng người. Linh lật tung tất cả mọi thứ lên để tìm ra một phương tiện nào đó có thể liên lạc và cô chộp được ngay chiếc điện thoại, ấn gọi giọng nói đầu dây bên kia vang lên, là giọng nói của Ly hơi dồn dập. - Linh à, bà đang ở đâu vậy. Linh quan sát khắp nơi cô phải tìm ra phương án đây là nơi quái quỷ nào đây. - Tôi không biết đây là nơi nào cả, hùng đã tự tử rồi. Linh không biết nói gì nữa người dưới đất kia đang sắp không cứu nổi rồi Linh phải làm gì đây, cô hoảng loạn xoay người khắp nơi để tìm câu trả lời. - Bật định vị lên đi. Giọng nói ra lệnh bên kia khiến cho Linh tỉnh táo hơn, cô bật định vị GPS lên. Khi công an đến thì hùng đã chết còn tâm trạng của Linh thì vô cùng hoảng loạn, không còn ý thức nào nữa cả. Thủy, Ly, Tuấn, Hòa đến đấy thấy cô như vậy thì cũng chẳng ai dám hỏi gì cả. Họ biết cô muốn được yên tĩnh. Sau khi công an điều tra và làm rõ sự việc thì ai cũng đều bị sốc. Riêng Linh thì sau đó cũng phải về nhà nghỉ ngơi một thời gian. Sau đó khi trở lại thành phố với tâm trạng ổn định hơn thì những người bạn thân của Linh cũng không tiếc thời gian đưa Linh đi ăn, đi thư giãn đầu óc sau những chuyện đã xảy ra hẳn là ai cũng đều hết sức sốc nhưng rồi cũng sẽ phải quay lại cuộc sống bình thường mà thôi. - Bà thấy chưa chỉ vì chuyện tình yêu của bà mà khiến cho chúng tôi phải lo lắng tìm kiếm khắp nơi. May mà chưa xảy ra chuyện gì thôi chứ, suýt nữa thì Linh gặp nguy hiểm rồi đấy - Giọng Thủy có vẻ trách cứ Ly. Ly nghe như vậy thấy có lỗi nên cúi đầu mếu máo khiến cho bọn Linh và Thủy không thương xót cũng không được – Là tôi có lỗi với bà, Linh ạ. Tôi thành thật xin lỗi bà chỉ vì cái tội mê trai của tôi, nếu bà mà có mệnh hệ gì thì tôi cũng chết mất. Vừa nói Ly vừa sấn vào gần Linh khiến cô nàng vất vả né tránh. - Bà đừng có nói gở như vậy, tôi khó xảy ra chuyện lắm. Từ nhỏ tôi đã có quý nhân phù trợ gặp chuyện nguy sẽ hóa lành. Tôi sống có đức thì sợ gì chứ, bà cũng phải chăm tích đức thì mới gặp chuyện may mắn được. - Tôi biết là bà may mắn thế nào rồi, gặp anh này thích anh kia cuối cùng chẳng yêu ai cả. - Bà nói vậy có nghĩa là sao, tôi gặp ai yêu ai. - Thì chẳng phải cái anh hàng xóm của bà có vẻ rất quan tâm đến bà chẳng phải sao còn bà lại thích Tuấn nhưng Tuấn lại không thích bà, thế mới trớ trêu. - Ai nói vậy – Linh sừng cồ lên. - Chẳng cần ai nói cả, tôi quan sát thấy thế nào thì tôi nói thế thôi. Tôi còn nhiều lần nhìn thấy ánh mắt vô cùng quan tâm và lo lắng của anh ta dành cho bà, tại bà không để ý thôi chứ. Nhất là lúc biết bà gặp nguy hiểm bà không biết là anh ấy đã sợ hãi thế nào đâu. Tôi không tin là anh ta không có tình ý gì với bà – giọng ly vô cùng chắc chắn. - Chúng tôi là hàng xóm là bạn bè của nhau, anh ta lo cho tôi thì cũng là chuyện bình thường mà thôi, anh ta không lo cho tôi mới là chuyện không bình thường đấy. - Bà thì nói gì mà chả được nhưng tôi nói thật anh chàng đó tốt lắm đấy, bà nên biết trân trọng người ta một chút. Thủy lên tiếng – Tôi cũng thấy vậy Linh ạ, tốt nhất là bà hãy dùng trái tim của mình mà cảm nhận. Tình cảm con người đáng quý lắm không cẩn thận bà mà đánh mất tình cảm đó thì sau này bà ế suốt đời bọn tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu. Nói xong Thủy và Ly cười to khiến Linh khó chịu. - Dù có bị ế thì tôi cũng chẳng bắt ai phải chịu trách nhiệm cả, tôi đã sống đến từng này tuổi mà không lo nổi cho mình nữa thì thôi. Tốt nhất là cuộc sống của tôi hai bà đừng có mà tham gia vào làm gì cho mệt. Dù sao thì Linh cũng vẫn chưa muốn kết hôn mà ai cũng nói cô bị ế như vậy khiến cô cảm thấy rất khó chịu, dù Hòa có tình cảm với cô nhưng rút cục cô cũng chẳng hề có một chút tình cảm với anh ta cả mà cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện anh ta có tình cảm với cô. Về đến nhà Linh còn nhìn sang cửa nhà của Hòa, cô còn nghĩ rằng tại sao đến lúc cần gặp thì lại chẳng gặp được là thế nào nhỉ, dù cô có cố gạt bỏ ý nghĩ về Hòa nhưng nghĩ đến chuyện có người thích mình thì cô cũng cảm thấy có chút thú vị. Nghĩ là nên hỏi thăm anh một chút nên là Linh gõ cửa nhà Hòa. Bắt gặp Linh thì Hòa tỏ ra rất vui mừng, anh nở một nụ cười. Trong nhà Linh bắt gặp Hòa đang thu dọn hết đồ đạc trong nhà hình như là chuẩn bị dọn đi đâu khiến Linh hết sức ngạc nhiên, cô giương ánh mắt dò hỏi với Hòa. Đôi mắt của cô như xoáy sâu vào trái tim của anh. Hòa tránh né ánh mắt đó rồi nói. - Dì tôi sống ở bên úc, dì muốn tôi qua bên đó giúp bà quản lý cửa hàng. Thực ra ở việt nam tôi đã không còn người thân nào nữa rồi. Bố mẹ tôi không còn, chị gái thì lấy chồng xa có mỗi người dì. Tôi cũng muốn qua bên đấy giúp đỡ dì, có người thân bên cạnh vẫn hơn – Hòa nói giọng buồn bã. Giọng Linh buồn bã – Anh bao giờ đi vậy. - Chắc là 4 ngày nữa thì tôi sẽ đi. Tôi rất buồn vì phải xa bạn bè, xa những người hàng xóm của mình như cô đấy. Tôi rất vui khi được quen biết cô, hy vọng chúng ta vẫn sẽ giữ liên lạc. - Anh đi ra nước ngoài sống rồi, không biết còn cơ hội để gặp lại anh nữa không nhưng mà tôi nghĩ rằng được quen biết và trở thành hàng xóm với anh thời gian qua tôi cảm thấy rất vui. Tôi là một người ít giao thiệp với mọi người cho nên tôi cũng có rất ít bạn, dù tôi đã từng không thích anh nhưng anh lại chẳng bao giờ quan tâm đến điều đó, dù sao đi chăng nữa thì tôi cũng rất vui khi được quen biết và làm bạn với một người như anh. Chúc anh sang bên đấy sẽ sống thật tốt. Linh định quay đi thì Hòa nói. - Linh này, đối với tôi thì cô còn hơn một người bạn nữa cơ. (Hòa ngập ngừng) Thực ra là tôi còn có một chuyện không biết phải nói như thế nào nữa nhưng giờ này tôi nghĩ là tôi chẳng cần phải giấu cô làm gì cả. (Hòa đổi cách xưng hô) Thực ra tôi coi em còn hơn một người hàng xóm vậy, em không chỉ là một người bạn mà còn là cô gái mà tôi rất thích, rất yêu mến nữa. Giờ đây tôi chỉ muốn em hãy sống thật hạnh phúc, tôi dù ở xa những vẫn sẽ chúc phúc cho em, chúc em và bạn trai hạnh phúc. Nghe được những lời đó của Hòa thì Linh vô cùng hạnh phúc, cô chỉ muốn chạy đến ôm Hòa một cái, sao anh lại không biết rằng cô cũng có cảm tình với anh mà anh lại nghĩ rằng cô đã có bạn trai như vậy chứ, thật là hiểu lầm quá đáng. Linh quay lại, giọng cô trách móc. - Tại sao anh không nói cho tôi biết chứ, sao anh lại nghĩ rằng tôi có bạn trai rồi, thật ra tôi và anh Tuấn đều cảm thấy chúng tôi là bạn sẽ tốt hơn. Thật ra là tôi cũng không ghét anh đâu, nếu anh thích tôi như vậy thì tôi cũng thấy rất là vui. Hòa dường như vẫn chưa hiểu ra là Linh đang có ý gì nhưng anh cũng nhận ra ánh mắt đầy tình ý của cô đã nói lên tất cả, họ nhìn nhau chẳng nói được lời nào nữa.