TÔI MONG BÀI TÂM SỰ NÀY SẼ CHỮA LÀNH TÂM HỒN VÀ SUY NGHĨ CÁC BẠN Hôm nay tôi viết bài này vì thật sự tôi mới nhận ra nhiều chân lí mà bản thân mình không ngờ tới Mong các bạn có thể dành thời gian để lắng nghe tôi tâm sự được không ạ? Thật ra tôi là một người bình thường, không có gì nổi trội cả, tôi luôn chạy theo những thứ mà bản thân mình chưa từng có. Tôi thấy mọi người có gì đều muốn bản thân mình phải có bằng được những thứ đó, nói thật đó là đua đòi, tôi thấy mọi người có điện thoại xịn nên mình cũng muốn có, thấy mọi người có quần áo xịn, mình cũng muốn có, tôi luôn muốn mang cho mình vẻ ngoài hào nhoáng để che đi sự tầm thường bên trong mà quên mất một điều là vẻ ngoài hay những vật chất tầm thường kia không quan trọng, quan trọng chính là bản thân mình. Tôi luôn phải chạy theo các bạn để được chơi cùng, luôn làm sợ mất lòng họ, luôn sợ bản thân mình không vừa ý mà bị bỏ rơi lại phía sau, tôi cũng từng thích một người, không phải hoàn hảo nhưng tốt hơn tôi về mọi mặt, tôi khá là tự ti khi nghĩ về anh ấy: "Mình chắc không đủ trình đâu, anh ấy tuyệt thể cơ mà, có biết bao cô gái xung quanh anh ấy còn giỏi hơn tôi", và rồi crush có người yêu thật, một người cũng hơn tôi. Nhưng không hiểu sao sau những ngày buồn ấy, tôi như được thông não một cách sáng suốt. Tôi nghĩ là mình xứng đáng hơn những điều như thế, sao cứ phải phủ nhận bản thân đi như vậy, mặc dù không tốt, không hoàn hảo, nhưng tôi tin chắc trên thế giới này chỉ có một mình tôi, mang gương mặt tôi, mang tính cách tôi thôi, tội gì mà không tự tin. Tôi nhận ra một điều quan trọng ở con người đó là KHÍ CHẤT - một điều cần thiết hơn bao giờ hết Đôi khi tôi phải bằng lòng những gì mình đã có, đó là phong cách riêng của mình mà, thích theo xu hướng không phải ý tồi nhưng tôi theo một cách tự nhiên, không ràng buộc, muốn mua thì mua, không mua được cũng không sao, tôi sống theo bản thân mình, bạn bè ai đối tốt thì tôi đối lại, những người không biế trân trọng đều bị tôi gạt bỏ sang một bên, đương nhiên trên đời có bao người sao cứ phải đi theo những người không biết nâng niu bản thân mình cơ chứ, tôi sông theo bản thân, cười nhiều, nhiều người thấy tôi tính hợp nên họ lại chơi cùng tôi, càng ngày càng nhiều bạn, ai cũng muốn chơi cùng người thích cười, còn người tôi thích á, có thể anh tuyệt vời hơn tôi những ít nhất tôi cảm thấy yêu bản thân mình hơn anh, đôi khi các anh thấy một cố gái khí chất còn hấp dẫn hơn những cô gái khác mà xinh đẹp hơn nhỉ? Tôi nên cảm ơn anh ấy vì đã cho tôi một cuộc sống tốt hơn. Adidaphat Đó là những điiều tôi muốn tâm sự cho các nghe
Đọc bài mà ngẫm đến mình. Tôi từng rất ao ước có một cuộc sống lung linh y như những gì tôi thường thấy trên mạng, có tất cả mọi thứ, sống trong một nơi sang trọng, được dùng đồ hiệu.. Nhưng rồi chính vì để chạy theo những thứ đó mà tôi thấy mệt mỏi, càng như vậy lại càng luôn phải lo toan, đau đầu. Giờ tôi thèm lắm một cuộc sống giản đơn như trước kia đã từng, vô lo vô nghĩ, an yên mà luôn ấm áp, vui vẻ, tự do làm những điều mình thích không phải chỉ để cho người khác hài lòng.
Mình cũng đã từng như bạn! Luôn sợ sẽ làm mất lòng ai đó, lúc đó mình luôn cố gắng làm hài lòng mọi người vì sợ bị ghét bỏ, cô lập.. Rồi mình chợt nhận ra nếu cứ tiếp tục như thế mình sẽ không còn là "chính mình". Tỉnh ngộ mình xác định phải yêu thương "nâng niu bản thân mình hơn" như bạn vậy. Mình muốn sống là chính mình chứ không muốn chạy theo cảm nhận, mong muốn của người khác. Những người bạn tốt mang cho mình cảm giác thoải mái, thân thiện, ấm áp thì mình luôn trân trọng. Những người bạn khiến mình cảm thấy mệt mỏi, đau khổ, tiêu cực thì mình không tiếp xúc nữa. Vì mình nghĩ ý nghĩa của tình bạn là phải mang đến niềm hi vọng, sự tin tưởng chứ không phải khổ đau.