Bài viết: 29 

Chương 10
".. Kinh doanh?"
Ánh mắt của Tarkan trở nên lạ lùng.
"Ồ, không! Tôi không nghiện kinh doanh hay bất cứ thứ gì tương tự thế."
Aristine vội vã xua tay.
Ở nơi này, và thậm chí trong kiếp trước mà cô nhìn thấy thông qua Đế vương nhãn, nghiện kinh doanh chính là gốc rễ của mọi tội ác.
"Tôi không yêu cầu ngài cho tôi vay tiền. Cũng không định kêu gọi ngài đầu tư hoặc nói rằng, 'miễn là ngài làm điều này, nó sẽ là một cú hích lớn'! Đợi đã. Không, tất nhiên, có những mặt hàng kinh doanh có khả năng như vậy thật!"
"..."
"Không, thực sự không phải như vậy. Nghiêm túc đấy, ngài có thể ngừng nhìn tôi như vậy được không?"
"Đừng nói với tôi là cô muốn dùng quỹ riêng của tôi cho quỹ kinh doanh của cô. Tôi phải quản lý việc này.."
Tarkan lẩm bẩm, tránh nhìn vào mắt cô.
Tiền trong kho bạc riêng là số tiền mà Aristine chắc chắn có thể sử dụng với tư cách là thành viên của hoàng gia sau khi kết hôn. Vì vậy, về cơ bản, anh ấy nói rằng anh ấy phải quản lý nó trước khi người vợ tương lai của mình nghiện kinh doanh bắt đầu lãng phí tiền.
"Không, không. Thực sự không phải vậy."
Aristine kiên quyết phủ nhận điều đó.
Ánh mắt Tarkan rơi vào khuôn mặt cô.
Khuôn mặt cô biểu lộ một chút cảm xúc. Và má cô ửng hồng theo một cách khác so với trước.
Thật là thú vị.
Và thế là, đôi môi anh tự mở ra. Và những lời nói đùa khác thường thoát ra khỏi miệng anh.
"Vậy nếu không phải là vay tiền, đầu tư hay 'chắc chắn đây là một thành công lớn' thì liệu có phải là 'hãy đóng dấu vào đây' không?"
"Tôi đã nói là không phải."
Aristine càu nhàu.
Các cơ trên mặt cô không cử động nhiều nhưng môi cô hơi trề ra.
Tarkan đã ghi lại hình ảnh đó bằng chính mắt mình.
"Hai chúng ta đều có sự ràng buộc về mặt chính trị bởi cuộc hôn nhân sắp đặt này còn gì."
Aristine đan chặt các ngón tay lại.
"Vì vậy, thật tuyệt khi có một mối quan hệ đôi bên cùng có lợi, nơi chúng ta giúp đỡ lẫn nhau và cả hai đều có lợi. Không phải là mối quan hệ cá nhân mà là mối quan hệ kinh doanh.. giống như kinh doanh."
Aristine đã chọn những từ ngữ hay nhất để sử dụng.
Cô ấy cố nói rằng 'tình yêu là không cần thiết trong cuộc hôn nhân của chúng ta nên hãy đối xử với nhau như một chiến lược' nhưng cuối cùng cô ấy lại bị đối xử như một người nghiện kinh doanh.
Có vẻ như việc cô ấy không trò chuyện trực tiếp với mọi người đã khiến cô ấy truyền tải thông điệp của mình theo một cách kỳ lạ.
"Dù vậy, mình nghĩ thế này là đủ tốt rồi, phải không?"
Anh ấy chắc chắn không thể nói là anh ấy không hiểu.
"Cả hai bên đều có lợi, nhỉ."
Cô ấy khá táo bạo. Chưa từng có ai có can đảm nói về 'đôi bên cùng có lợi' với Tarkan.
Tarkan cong môi. Nụ cười của anh ta thật dữ tợn.
"Nếu có thể thì tốt quá, tôi cho là vậy."
Giọng điệu của anh ta gần như muốn nói rằng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.
"Chắc chắn, tôi có thể giúp cô. Nhưng còn cô thì sao?"
Tarkan nhìn xuống Aristine. Ánh mắt trong đôi mắt vàng của anh ta vô tư hơn là kiêu ngạo.
"Cô có thể làm gì cho tôi?"
Những người khác có thể co rúm lại trước thái độ của Tarkan nhưng Aristine thì khác. Thay vì co rúm lại, cô hỏi lại.
"Ngài muốn gì ở tôi?"
"Không làm gì cả và chỉ đứng yên."
"Ôi trời."
Aristine lấy tay che miệng và thốt lên đầy ngưỡng mộ.
"Tôi rất biết ơn cảm giác của bạn nhưng tôi cũng hơi ngạc nhiên."
Cô ấy nói vậy nhưng khuôn mặt của Aristine không hề có chút biết ơn hay ngạc nhiên nào.
"Không phải là tôi không tin ngài nếu ngài nói bản thân đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng mà, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau thì.. như thế đấy."
Tình huống mà Aristine đã không tắm trong một tháng.
"Tuy nhiên, tôi nghĩ chúng ta nên tôn trọng sở thích đa dạng của mọi người."
Ánh mắt của Aristine nhìn Tarkan từ trên xuống dưới.
"Ý tôi là, trước đó, anh không phải đã bảo tôi đừng hiểu lầm vì anh xấu hổ về sở thích của mình sao? Bây giờ nghĩ lại, họ nói rằng một sự phủ nhận mạnh mẽ có nghĩa là một sự khẳng định tích cực."
Đầu Tarkan đau nhức khi nhìn người phụ nữ lảm nhảm.
Nghiêm túc mà nói, đây là loại phụ nữ gì vậy?
Anh đã gặp đủ loại người trong suốt cuộc đời mình. Nhưng đây là lần đầu tiên anh gặp một người như vậy ở mọi lứa tuổi và giới tính.
"Tôi không có ý là tôi hài lòng khi thấy cô lặng lẽ ở bên cạnh tôi."
"Tôi biết."
Aristine cười toe toét, đồng tình với Tarkan, người đang nói như thể đang cố ép mình nói ra.
"Vậy thì Tarkan."
Một giọng nói nhỏ nhẹ gọi tên anh.
Mái tóc bạc mềm mại của cô đung đưa theo từng chuyển động.
"Anh không muốn gì ở tôi sao?"
Đôi mắt sáng lạ lùng của cô hướng về anh.
"Nào, nói cho tôi biết đi. Tôi biết phần nào anh muốn gì rồi."
Aristine đợi Tarkan nhanh chóng mở miệng.
Nhưng không hiểu sao, anh chỉ nhìn cô chằm chằm rồi cau mày quay đầu đi, như thể anh nhìn thấy thứ gì đó mà anh không muốn nhìn thấy.
"Cô có thể làm gì với đôi tay gầy gò đó chứ. Trông chúng như thể thậm chí không thể nhấc nổi một cái nĩa vậy."
Anh ta lẩm bẩm.
Thật vậy, trong mắt người Irugo, người Silvanus đều gầy gò và yếu đuối.
"Nhưng tôi chỉ là người bình thường của Silvanus."
Đối với một người lớn lên trong sự giam cầm từ nhỏ và không được ăn nhiều, thực ra cô ấy khá to lớn.
"Ngài có coi thường tôi quá không?"
"Cô không thể làm gì để giúp tôi được đâu."
Tarkan không để ý tới lời phàn nàn của Aristine.
"Một thỏa thuận mà chỉ có một bên đóng góp không thể được gọi là tình huống đôi bên cùng có lợi."
Tarkan tuyên bố rồi hỏi Aristine:
"Có gì khác biệt giữa việc bảo tôi lao vào một doanh nghiệp mà tôi chắc chắn sẽ thua lỗ và yêu cầu tôi đóng dấu vào hợp đồng mà không đọc nó?"
"Tên khốn này đang đối xử với tôi như một kẻ lừa đảo."
Aristine nhướng mày.
"Tôi thấy anh chắc chắn rằng tôi không thể làm được."
"Vì nó đúng."
"Tôi không thích điều này."
Aristine dùng ngón tay gõ nhẹ vào tách trà.
Vào những lúc khác, cô không quan tâm đến việc người kia nghĩ gì, hay liệu họ có coi thường cô hay không nhưng lúc này, cô phải có được sự hợp tác của Tarkan.
"Hmm, liệu anh ấy có còn hành động như thế này sau khi biết về mình không?"
Ngay khi cô tiết lộ rằng mình có Đế vương nhãn, không chỉ Tarkan, mà ngay cả vị hoàng đế từng đối xử khắc nghiệt với cô cũng sẽ đối xử tử tế với cô như thể họ đã thân thiện với cô suốt cuộc đời.
Chỉ cần tưởng tượng thôi là cô đã thấy tức giận. Cô cảm thấy sự khó chịu của mình tăng lên.
"Ít nhất thì anh ta cũng phải kiểm tra xem tôi có như thế nào chứ?"
Tarkan có thể không muốn điều đó nhưng ngài ta cũng đồng ý cuộc hôn nhân chính trị này, vì vậy bây giờ họ là đối tác chính trị.
Đây là vấn đề lịch sự.
"Ha ha, mình sẽ bắt anh ta phải mong muốn được làm ăn với mình!"
Sau khi quyết tâm như vậy, Aristine uống hết cốc trà lạnh xuống cổ họng.
"Anh nói đúng, tôi phải chứng minh năng lực của mình trước rồi mới ngồi vào bàn đàm phán."
Kẽo kẹt, cô đặt tách trà xuống bàn một cách cẩu thả và đứng dậy.
"Đi nào."
"Đi đâu?"
"Trước khi đóng dấu phải kiểm tra hàng hóa đã chứ."
* * *
"Công chúa muốn gặp ta?"
"Vâng, tôi phải làm gì?"
Nghe lời của cung nữ, Quốc vương Irugo nhíu mày. Theo kế hoạch ban đầu, phái đoàn Silvanus sẽ nghỉ ngơi sau chuyến đi rồi sẽ có buổi tiếp kiến chính thức với họ vào tối mai.
"Tại sao công chúa lại muốn gặp riêng ta.."
Yenikarina, Công chúa thứ 2, đang xoa bóp vai cho Nhà vua, mỉm cười ngọt ngào và thì thầm vào tai cha mình.
"Phụ vương, chúng ta gặp thử một lần xem ạ? Yenika cũng tò mò không biết công chúa trong lời đồn là người như thế nào."
Ánh mắt của nhà vua hướng về Yenikarina.
Ông đã biết rằng cô và một số đứa con khác của ông đã đến cung điện của Tarkan. Rõ ràng là cô có ý định gì khi bảo ông tiếp công chúa vì cô tò mò mặc dù đã nhìn thấy cô.
"Tôi tin rằng người đến là cô con gái đầu lòng bị giam cầm, chứ không phải cô con gái thứ hai."
Và không chỉ vậy, cô ấy còn trông tệ như một người ăn xin trên phố.
Nhà vua thực sự thấy điều đó dễ thương vì quá rõ ràng Yenikarina đang có âm mưu gì nên ông không mắng cô mà thay vào đó ông nói chuyện với cung nữ trong cung.
"Vì ta không phải làm nhiệm vụ chính thức gì nên ta không thấy lý do gì để từ chối."
"Ồ, tuyệt quá!"
Yenikarina ôm chặt cổ nhà vua với nụ cười rạng rỡ trên môi.
"Bây giờ ta có thể đàn áp nàng công chúa xấu xí và bẩn thỉu đó bao nhiêu tùy thích trước mặt phụ hoàng."
Khi đó danh tiếng của Tarkan cũng sẽ bị kéo xuống.
Yenikarina đang trong tâm trạng tốt khi cô nghĩ đến những lời lăng mạ mà cô có thể dùng để chế giễu Aristine. Thêm vào đó, nếu cô gái xấu xí đó ở bên cạnh cô, điều đó sẽ giúp cô nổi bật hơn.
"Khi đó cha sẽ ưu ái con hơn nữa."
Bởi vì nhà vua yêu cầu công chúa Silvanus một cách kiên quyết như vậy nên Yenikarina cảm thấy lo lắng.
"Nhưng theo những gì mình thấy, cô ta chỉ là một con ngốc không đáng giá đến thế."
Cô ấy rất biết ơn vì điều đó nhưng khi nghĩ đến việc mình không thể ngủ trong vài ngày vì lo lắng, cô ấy lại ghét công chúa.
Cái giá chắc chắn phải trả.
Yenikarina liếc nhìn một trong những cung nữ. Hiểu được ý nghĩa của điều đó, cung nữ gật đầu nhẹ.
* * *
Ngay khi người cung nữ nhận được ánh nhìn đó bước ra ngoài, bà đã báo tin cho vương hậu.
"Tôi hiểu rồi, thì ra là vậy."
Vương hậu lẩm bẩm rồi đóng quạt lại.
"Đây là một cuộc gặp đột xuất không chính thức nên sẽ khá bất thường nếu ta tham dự."
"Sau đó.."
"Chắc là ổn thôi vì Yenika đáng yêu của tôi ở đó nhưng.. sẽ tốt hơn nếu có người hỗ trợ nên hãy gửi ba người đó đến. Họ là những đứa trẻ nhàn rỗi, nên sẽ không lạ gì nếu họ đến đó."
"Vâng."
Người cung nữ cúi đầu rời khỏi cung điện của vương hậu
Không lâu sau đó, các hoàng tử và công chúa theo lệnh của Nữ hoàng tiến về cung điện của nhà vua.
"Tôi đang mong đợi phản ứng của Đế vương."
"Thật vậy, ta tự hỏi ngài ấy sẽ nghĩ gì khi nhìn thấy cô công chúa ăn xin đó."
"Ngươi đi xa như vậy sao? Ý ta là, cô ấy vẫn là hậu duệ trực hệ của gia tộc hoàng gia Silvanus.."
"Cô ta là một con chuột cống hoàn hảo cho tên khốn nạn kia."
Nghe vậy, họ cười khúc khích và chế giễu Aristine.
"Nói vậy thôi, tôi chắc chắn là cô ấy đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi. Tarkan hẳn đã cố hết sức để cọ sạch hết bụi bẩn và mặc đồ cho cô ấy để đức vua nhìn thấy."
"Hừ, vậy thì có ích gì? Cho dù anh ta có mài giũa cô ấy thế nào, cô ấy cũng sẽ khác biệt như vậy sao? Bản chất cốt lõi không thể thay đổi được."
"Chính xác. Cô ấy thậm chí còn không thể so sánh với những người hầu gái bên cạnh mình. Hãy tưởng tượng xem, một người hầu gái trông đẹp hơn một công chúa."
"Tôi nghe nói Công chúa Silvanus là một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng họ hẳn đang nói về công chúa thứ hai chứ không phải công chúa thứ nhất. Marten, anh đã từng gặp công chúa thứ hai rồi, đúng không?"
"Công chúa thứ hai chắc chắn là một người đẹp. Cô ấy có mái tóc vàng thanh lịch, một người phụ nữ Silvanus điển hình. Tôi đoán không phải tất cả chị em đều giống nhau."
"Chắc là vì họ là chị em cùng cha khác mẹ."
"Tarkan tội nghiệp. Anh ta nghĩ rằng công chúa thứ hai xinh đẹp và nổi tiếng trong Đế chế sẽ đến nhưng kẻ ăn mày đó lại đến."
"Tôi nghe nói công chúa đầu tiên đã bị nhốt vì cô ấy bị điên."
"Ôi trời, vậy ra cô ấy bị điên à?"
Khuôn mặt của hoàng tử và các công chúa tràn ngập niềm vui rõ ràng. Ai mà biết họ ghen tị đến thế nào khi nghe tin Tarkan, người sinh ra từ người mẹ thấp hèn của mình, sẽ kết hôn với một công chúa hoàng gia cao quý.
"Tarkan hẳn cũng đang lo lắng. Làm sao công chúa lại có thể đột nhiên muốn gặp mặt như vậy? Tarkan có lẽ muốn gặp cha vì ngài ấy nhận được một sản phẩm lỗi như vậy."
"Có lẽ anh ấy không biết Yenika đang ở với phụ vương, đúng không?"
"Ngài ta cũng không biết chúng ta sắp tới."
"Hôm nay sẽ thực sự thú vị đây."
Trong lúc họ đang nói chuyện, họ đã đến phòng trà mà không hề hay biết.
Họ nhìn cánh cửa mở ra với nụ cười chế giễu hiện rõ trên khuôn mặt.
Họ có thể thấy cái lưng hống hách khó chịu của Tarkan, một cảnh tượng mà họ không muốn quen thuộc. Và mái tóc bạc lấp lánh bên cạnh anh.
"Lấp lánh?"
Ánh mắt của Tarkan trở nên lạ lùng.
"Ồ, không! Tôi không nghiện kinh doanh hay bất cứ thứ gì tương tự thế."
Aristine vội vã xua tay.
Ở nơi này, và thậm chí trong kiếp trước mà cô nhìn thấy thông qua Đế vương nhãn, nghiện kinh doanh chính là gốc rễ của mọi tội ác.
"Tôi không yêu cầu ngài cho tôi vay tiền. Cũng không định kêu gọi ngài đầu tư hoặc nói rằng, 'miễn là ngài làm điều này, nó sẽ là một cú hích lớn'! Đợi đã. Không, tất nhiên, có những mặt hàng kinh doanh có khả năng như vậy thật!"
"..."
"Không, thực sự không phải như vậy. Nghiêm túc đấy, ngài có thể ngừng nhìn tôi như vậy được không?"
"Đừng nói với tôi là cô muốn dùng quỹ riêng của tôi cho quỹ kinh doanh của cô. Tôi phải quản lý việc này.."
Tarkan lẩm bẩm, tránh nhìn vào mắt cô.
Tiền trong kho bạc riêng là số tiền mà Aristine chắc chắn có thể sử dụng với tư cách là thành viên của hoàng gia sau khi kết hôn. Vì vậy, về cơ bản, anh ấy nói rằng anh ấy phải quản lý nó trước khi người vợ tương lai của mình nghiện kinh doanh bắt đầu lãng phí tiền.
"Không, không. Thực sự không phải vậy."
Aristine kiên quyết phủ nhận điều đó.
Ánh mắt Tarkan rơi vào khuôn mặt cô.
Khuôn mặt cô biểu lộ một chút cảm xúc. Và má cô ửng hồng theo một cách khác so với trước.
Thật là thú vị.
Và thế là, đôi môi anh tự mở ra. Và những lời nói đùa khác thường thoát ra khỏi miệng anh.
"Vậy nếu không phải là vay tiền, đầu tư hay 'chắc chắn đây là một thành công lớn' thì liệu có phải là 'hãy đóng dấu vào đây' không?"
"Tôi đã nói là không phải."
Aristine càu nhàu.
Các cơ trên mặt cô không cử động nhiều nhưng môi cô hơi trề ra.
Tarkan đã ghi lại hình ảnh đó bằng chính mắt mình.
"Hai chúng ta đều có sự ràng buộc về mặt chính trị bởi cuộc hôn nhân sắp đặt này còn gì."
Aristine đan chặt các ngón tay lại.
"Vì vậy, thật tuyệt khi có một mối quan hệ đôi bên cùng có lợi, nơi chúng ta giúp đỡ lẫn nhau và cả hai đều có lợi. Không phải là mối quan hệ cá nhân mà là mối quan hệ kinh doanh.. giống như kinh doanh."
Aristine đã chọn những từ ngữ hay nhất để sử dụng.
Cô ấy cố nói rằng 'tình yêu là không cần thiết trong cuộc hôn nhân của chúng ta nên hãy đối xử với nhau như một chiến lược' nhưng cuối cùng cô ấy lại bị đối xử như một người nghiện kinh doanh.
Có vẻ như việc cô ấy không trò chuyện trực tiếp với mọi người đã khiến cô ấy truyền tải thông điệp của mình theo một cách kỳ lạ.
"Dù vậy, mình nghĩ thế này là đủ tốt rồi, phải không?"
Anh ấy chắc chắn không thể nói là anh ấy không hiểu.
"Cả hai bên đều có lợi, nhỉ."
Cô ấy khá táo bạo. Chưa từng có ai có can đảm nói về 'đôi bên cùng có lợi' với Tarkan.
Tarkan cong môi. Nụ cười của anh ta thật dữ tợn.
"Nếu có thể thì tốt quá, tôi cho là vậy."
Giọng điệu của anh ta gần như muốn nói rằng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.
"Chắc chắn, tôi có thể giúp cô. Nhưng còn cô thì sao?"
Tarkan nhìn xuống Aristine. Ánh mắt trong đôi mắt vàng của anh ta vô tư hơn là kiêu ngạo.
"Cô có thể làm gì cho tôi?"
Những người khác có thể co rúm lại trước thái độ của Tarkan nhưng Aristine thì khác. Thay vì co rúm lại, cô hỏi lại.
"Ngài muốn gì ở tôi?"
"Không làm gì cả và chỉ đứng yên."
"Ôi trời."
Aristine lấy tay che miệng và thốt lên đầy ngưỡng mộ.
"Tôi rất biết ơn cảm giác của bạn nhưng tôi cũng hơi ngạc nhiên."
Cô ấy nói vậy nhưng khuôn mặt của Aristine không hề có chút biết ơn hay ngạc nhiên nào.
"Không phải là tôi không tin ngài nếu ngài nói bản thân đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng mà, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau thì.. như thế đấy."
Tình huống mà Aristine đã không tắm trong một tháng.
"Tuy nhiên, tôi nghĩ chúng ta nên tôn trọng sở thích đa dạng của mọi người."
Ánh mắt của Aristine nhìn Tarkan từ trên xuống dưới.
"Ý tôi là, trước đó, anh không phải đã bảo tôi đừng hiểu lầm vì anh xấu hổ về sở thích của mình sao? Bây giờ nghĩ lại, họ nói rằng một sự phủ nhận mạnh mẽ có nghĩa là một sự khẳng định tích cực."
Đầu Tarkan đau nhức khi nhìn người phụ nữ lảm nhảm.
Nghiêm túc mà nói, đây là loại phụ nữ gì vậy?
Anh đã gặp đủ loại người trong suốt cuộc đời mình. Nhưng đây là lần đầu tiên anh gặp một người như vậy ở mọi lứa tuổi và giới tính.
"Tôi không có ý là tôi hài lòng khi thấy cô lặng lẽ ở bên cạnh tôi."
"Tôi biết."
Aristine cười toe toét, đồng tình với Tarkan, người đang nói như thể đang cố ép mình nói ra.
"Vậy thì Tarkan."
Một giọng nói nhỏ nhẹ gọi tên anh.
Mái tóc bạc mềm mại của cô đung đưa theo từng chuyển động.
"Anh không muốn gì ở tôi sao?"
Đôi mắt sáng lạ lùng của cô hướng về anh.
"Nào, nói cho tôi biết đi. Tôi biết phần nào anh muốn gì rồi."
Aristine đợi Tarkan nhanh chóng mở miệng.
Nhưng không hiểu sao, anh chỉ nhìn cô chằm chằm rồi cau mày quay đầu đi, như thể anh nhìn thấy thứ gì đó mà anh không muốn nhìn thấy.
"Cô có thể làm gì với đôi tay gầy gò đó chứ. Trông chúng như thể thậm chí không thể nhấc nổi một cái nĩa vậy."
Anh ta lẩm bẩm.
Thật vậy, trong mắt người Irugo, người Silvanus đều gầy gò và yếu đuối.
"Nhưng tôi chỉ là người bình thường của Silvanus."
Đối với một người lớn lên trong sự giam cầm từ nhỏ và không được ăn nhiều, thực ra cô ấy khá to lớn.
"Ngài có coi thường tôi quá không?"
"Cô không thể làm gì để giúp tôi được đâu."
Tarkan không để ý tới lời phàn nàn của Aristine.
"Một thỏa thuận mà chỉ có một bên đóng góp không thể được gọi là tình huống đôi bên cùng có lợi."
Tarkan tuyên bố rồi hỏi Aristine:
"Có gì khác biệt giữa việc bảo tôi lao vào một doanh nghiệp mà tôi chắc chắn sẽ thua lỗ và yêu cầu tôi đóng dấu vào hợp đồng mà không đọc nó?"
"Tên khốn này đang đối xử với tôi như một kẻ lừa đảo."
Aristine nhướng mày.
"Tôi thấy anh chắc chắn rằng tôi không thể làm được."
"Vì nó đúng."
"Tôi không thích điều này."
Aristine dùng ngón tay gõ nhẹ vào tách trà.
Vào những lúc khác, cô không quan tâm đến việc người kia nghĩ gì, hay liệu họ có coi thường cô hay không nhưng lúc này, cô phải có được sự hợp tác của Tarkan.
"Hmm, liệu anh ấy có còn hành động như thế này sau khi biết về mình không?"
Ngay khi cô tiết lộ rằng mình có Đế vương nhãn, không chỉ Tarkan, mà ngay cả vị hoàng đế từng đối xử khắc nghiệt với cô cũng sẽ đối xử tử tế với cô như thể họ đã thân thiện với cô suốt cuộc đời.
Chỉ cần tưởng tượng thôi là cô đã thấy tức giận. Cô cảm thấy sự khó chịu của mình tăng lên.
"Ít nhất thì anh ta cũng phải kiểm tra xem tôi có như thế nào chứ?"
Tarkan có thể không muốn điều đó nhưng ngài ta cũng đồng ý cuộc hôn nhân chính trị này, vì vậy bây giờ họ là đối tác chính trị.
Đây là vấn đề lịch sự.
"Ha ha, mình sẽ bắt anh ta phải mong muốn được làm ăn với mình!"
Sau khi quyết tâm như vậy, Aristine uống hết cốc trà lạnh xuống cổ họng.
"Anh nói đúng, tôi phải chứng minh năng lực của mình trước rồi mới ngồi vào bàn đàm phán."
Kẽo kẹt, cô đặt tách trà xuống bàn một cách cẩu thả và đứng dậy.
"Đi nào."
"Đi đâu?"
"Trước khi đóng dấu phải kiểm tra hàng hóa đã chứ."
* * *
"Công chúa muốn gặp ta?"
"Vâng, tôi phải làm gì?"
Nghe lời của cung nữ, Quốc vương Irugo nhíu mày. Theo kế hoạch ban đầu, phái đoàn Silvanus sẽ nghỉ ngơi sau chuyến đi rồi sẽ có buổi tiếp kiến chính thức với họ vào tối mai.
"Tại sao công chúa lại muốn gặp riêng ta.."
Yenikarina, Công chúa thứ 2, đang xoa bóp vai cho Nhà vua, mỉm cười ngọt ngào và thì thầm vào tai cha mình.
"Phụ vương, chúng ta gặp thử một lần xem ạ? Yenika cũng tò mò không biết công chúa trong lời đồn là người như thế nào."
Ánh mắt của nhà vua hướng về Yenikarina.
Ông đã biết rằng cô và một số đứa con khác của ông đã đến cung điện của Tarkan. Rõ ràng là cô có ý định gì khi bảo ông tiếp công chúa vì cô tò mò mặc dù đã nhìn thấy cô.
"Tôi tin rằng người đến là cô con gái đầu lòng bị giam cầm, chứ không phải cô con gái thứ hai."
Và không chỉ vậy, cô ấy còn trông tệ như một người ăn xin trên phố.
Nhà vua thực sự thấy điều đó dễ thương vì quá rõ ràng Yenikarina đang có âm mưu gì nên ông không mắng cô mà thay vào đó ông nói chuyện với cung nữ trong cung.
"Vì ta không phải làm nhiệm vụ chính thức gì nên ta không thấy lý do gì để từ chối."
"Ồ, tuyệt quá!"
Yenikarina ôm chặt cổ nhà vua với nụ cười rạng rỡ trên môi.
"Bây giờ ta có thể đàn áp nàng công chúa xấu xí và bẩn thỉu đó bao nhiêu tùy thích trước mặt phụ hoàng."
Khi đó danh tiếng của Tarkan cũng sẽ bị kéo xuống.
Yenikarina đang trong tâm trạng tốt khi cô nghĩ đến những lời lăng mạ mà cô có thể dùng để chế giễu Aristine. Thêm vào đó, nếu cô gái xấu xí đó ở bên cạnh cô, điều đó sẽ giúp cô nổi bật hơn.
"Khi đó cha sẽ ưu ái con hơn nữa."
Bởi vì nhà vua yêu cầu công chúa Silvanus một cách kiên quyết như vậy nên Yenikarina cảm thấy lo lắng.
"Nhưng theo những gì mình thấy, cô ta chỉ là một con ngốc không đáng giá đến thế."
Cô ấy rất biết ơn vì điều đó nhưng khi nghĩ đến việc mình không thể ngủ trong vài ngày vì lo lắng, cô ấy lại ghét công chúa.
Cái giá chắc chắn phải trả.
Yenikarina liếc nhìn một trong những cung nữ. Hiểu được ý nghĩa của điều đó, cung nữ gật đầu nhẹ.
* * *
Ngay khi người cung nữ nhận được ánh nhìn đó bước ra ngoài, bà đã báo tin cho vương hậu.
"Tôi hiểu rồi, thì ra là vậy."
Vương hậu lẩm bẩm rồi đóng quạt lại.
"Đây là một cuộc gặp đột xuất không chính thức nên sẽ khá bất thường nếu ta tham dự."
"Sau đó.."
"Chắc là ổn thôi vì Yenika đáng yêu của tôi ở đó nhưng.. sẽ tốt hơn nếu có người hỗ trợ nên hãy gửi ba người đó đến. Họ là những đứa trẻ nhàn rỗi, nên sẽ không lạ gì nếu họ đến đó."
"Vâng."
Người cung nữ cúi đầu rời khỏi cung điện của vương hậu
Không lâu sau đó, các hoàng tử và công chúa theo lệnh của Nữ hoàng tiến về cung điện của nhà vua.
"Tôi đang mong đợi phản ứng của Đế vương."
"Thật vậy, ta tự hỏi ngài ấy sẽ nghĩ gì khi nhìn thấy cô công chúa ăn xin đó."
"Ngươi đi xa như vậy sao? Ý ta là, cô ấy vẫn là hậu duệ trực hệ của gia tộc hoàng gia Silvanus.."
"Cô ta là một con chuột cống hoàn hảo cho tên khốn nạn kia."
Nghe vậy, họ cười khúc khích và chế giễu Aristine.
"Nói vậy thôi, tôi chắc chắn là cô ấy đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi. Tarkan hẳn đã cố hết sức để cọ sạch hết bụi bẩn và mặc đồ cho cô ấy để đức vua nhìn thấy."
"Hừ, vậy thì có ích gì? Cho dù anh ta có mài giũa cô ấy thế nào, cô ấy cũng sẽ khác biệt như vậy sao? Bản chất cốt lõi không thể thay đổi được."
"Chính xác. Cô ấy thậm chí còn không thể so sánh với những người hầu gái bên cạnh mình. Hãy tưởng tượng xem, một người hầu gái trông đẹp hơn một công chúa."
"Tôi nghe nói Công chúa Silvanus là một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng họ hẳn đang nói về công chúa thứ hai chứ không phải công chúa thứ nhất. Marten, anh đã từng gặp công chúa thứ hai rồi, đúng không?"
"Công chúa thứ hai chắc chắn là một người đẹp. Cô ấy có mái tóc vàng thanh lịch, một người phụ nữ Silvanus điển hình. Tôi đoán không phải tất cả chị em đều giống nhau."
"Chắc là vì họ là chị em cùng cha khác mẹ."
"Tarkan tội nghiệp. Anh ta nghĩ rằng công chúa thứ hai xinh đẹp và nổi tiếng trong Đế chế sẽ đến nhưng kẻ ăn mày đó lại đến."
"Tôi nghe nói công chúa đầu tiên đã bị nhốt vì cô ấy bị điên."
"Ôi trời, vậy ra cô ấy bị điên à?"
Khuôn mặt của hoàng tử và các công chúa tràn ngập niềm vui rõ ràng. Ai mà biết họ ghen tị đến thế nào khi nghe tin Tarkan, người sinh ra từ người mẹ thấp hèn của mình, sẽ kết hôn với một công chúa hoàng gia cao quý.
"Tarkan hẳn cũng đang lo lắng. Làm sao công chúa lại có thể đột nhiên muốn gặp mặt như vậy? Tarkan có lẽ muốn gặp cha vì ngài ấy nhận được một sản phẩm lỗi như vậy."
"Có lẽ anh ấy không biết Yenika đang ở với phụ vương, đúng không?"
"Ngài ta cũng không biết chúng ta sắp tới."
"Hôm nay sẽ thực sự thú vị đây."
Trong lúc họ đang nói chuyện, họ đã đến phòng trà mà không hề hay biết.
Họ nhìn cánh cửa mở ra với nụ cười chế giễu hiện rõ trên khuôn mặt.
Họ có thể thấy cái lưng hống hách khó chịu của Tarkan, một cảnh tượng mà họ không muốn quen thuộc. Và mái tóc bạc lấp lánh bên cạnh anh.
"Lấp lánh?"
Chỉnh sửa cuối: