Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 829: Cùng Vũ Bác ca ca chơi cờ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Phòng tổng thống trên tầng cao nhất một khách sạn.

    Người đàn ông an tĩnh mà ngồi ở ghế trên gần mép giường.

    Trên tay cầm một quyển sách, trên bàn trước mặt phóng một bàn cờ, mặt trên là một cái tàn cục.

    Giản Vũ Bác sau khi đến kinh thành liền vẫn luôn một người ở tại khách sạn.

    Trừ bỏ đi đến nơi thi đấu ở bên ngoài, anh cơ bản đều không ra khỏi cửa, cũng rất ít cùng các anh em của mình gặp mặt.

    Anh có thói quen an tĩnh, cũng có thói quen ở một mình.

    Điện thoại bàn của khách sạn ngay lúc này vang lên.

    Giản Vũ Bác dừng một chút, sau đó đứng dậy đi đến trước bàn điện thoại, ấn xuống nút tiếp cuộc gọi.

    Là bàn tiếp tân gọi lại đây.

    "Giản tiên sinh, bên này có vị Giản tiểu thư nói là em gái của anh, muốn đi lên gặp mặt anh."

    Giản Vũ Bác tạm dừng vài giây, sau một lúc lâu mới nói, "Cho em ấy đi lên đi."

    Giản Vũ Bác biết chính mình ở kinh thành không thể gạt được Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh, bọn họ muốn tìm anh, tùy thời đều có thể tìm được.

    Hơn nữa lúc này đây anh trở về cũng không có cố tình che giấu hành tung của mình.

    Chỉ là khi biết Giản Nhất Lăng tới, vẫn làm cho anh có cảm giác ngoài ý muốn cùng kinh ngạc.

    Qua vài phút, chuông cửa vang lên.

    Giản Vũ Bác mở cửa, xuất hiện ở cửa thân ảnh kiều tiếu đúng là Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng trên người mặc áo len màu trắng, bên dưới mặc váy ngắn màu đen.

    Phía sau lưng em ấy đeo theo chiếc ba lô màu đen hay dùng, trong tay cầm theo một hộp đồ ăn lớn.

    Hai người ở cửa nhìn nhau ước chừng hơn một phút.

    Sau đó Giản Vũ Bác tránh đường, để Giản Nhất Lăng cầm theo hộp đồ ăn đi vào.

    Đem hộp đồ ăn đặt ở trên bàn cơm trong phòng, mở ra, bên trong đồ ăn vẫn đang còn nóng.

    Giản Vũ Bác đóng cửa lại sau đó nhìn thân ảnh bận rộn ở trong phòng.

    "Gần đây thời tiết lạnh." Giản Vũ Bác nói.

    Giản Nhất Lăng ngừng một chút, sau đó cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc váy của mình.

    "Có mặc." Giản Nhất Lăng giải thích.

    Sau đó còn chỉ một chút vào quần legging của mình cho Giản Vũ Bác xem.

    Cô không có để trần chân, có mặc một chiếc legging rất dày, chẳng qua là màu da.

    Giản Vũ Bác rất ít cùng con gái tiếp xúc, đương nhiên không biết thói quen mặc quần áo của con gái.

    Sau khi nhìn thấy động tác của em gái, Giản Vũ Bác nghiêng đầu qua một bên.

    Giản Nhất Lăng đem đồ ăn đều bố trí tốt xong, sau đó quay đầu nhìn Giản Vũ Bác.

    Giản Vũ Bác thong thả mà đi tới trước bàn ăn, ngồi xuống.

    Trên bàn cơm đều là đồ ăn cho chính Giản Nhất Lăng tự mình làm.

    Biết là em gái tự mình làm đem đến cho mình.

    Giản Vũ Bác sau một lát, chậm rãi cầm lấy chiếc đũa.

    Hai anh em đều không phải là người nói nhiều, không tiếng động mà lặng im ăn bữa cơm này.

    Giản Nhất Lăng làm đồ ăn đều thực ngon miệng, còn đều là những món mà Giản Vũ Bác thích.

    Cơm nước xong, Giản Vũ Bác lại ngồi xuống vị trí bên cửa sổ, cầm lấy sách vở.

    Giản Nhất Lăng không có rời đi, đi tới phía đối diện anh, ngồi xuống.

    Nhìn bàn cờ trước mặt, Giản Nhất Lăng hỏi, "Chúng ta chơi cờ được không?"

    Thanh âm nhẹ nhàng, y như của cô bé trong trí nhớ kia.

    Giản Vũ Bác không có cách nào cự tuyệt.

    Buông sách vở, thu thập bàn cờ.

    Cùng Giản Nhất Lăng bắt đầu chơi cờ.

    Giản Nhất Lăng không tinh thông cờ vây, cô đêm qua mới lâm thời ôm chân Phật, đi theo Địch Quân Thịnh học tập chơi cờ vây một chút.

    Tuy rằng Giản Nhất Lăng có năng lực học tập rất mạnh, nhưng mà muốn ở trên cờ vây mà so với Giản Vũ Bác thì khẳng định là không đủ.

    Chỉ sau chốc lát, Giản Nhất Lăng liền thất bại thảm hại.

    Giản Nhất Lăng có chút ngượng ngùng.

    Giản Vũ Bác nói, "Chơi cờ năm quân đi."

    Giản Nhất Lăng đáp ứng, "Được."

    Cờ năm quân không quá khó, Giản Nhất Lăng còn có thể đánh một trận với Giản Vũ Bác.

    Vì thế sau khi hai người thu thập bàn cờ lại một lần nữa bắt đầu.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 830: Để anh đánh cùng Vũ Bác ván tiếp theo đi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc 6 giờ, Địch Quân Thịnh tới đón Giản Nhất Lăng.

    Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng, "Thế nào? Thua hay là thắng?"

    "Thua 27 ván, thắng 31 ván." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Nhiều như vậy?"

    Lúc này mới qua một buổi chiều, Giản Nhất Lăng cùng Giản Vũ Bác có thể chơi nhiều ván như vậy sao?

    Địch Quân Thịnh lại nhìn thoáng qua giữa ván cờ đang tiến hành, tức khắc hiểu được hơn 50 ván cờ này là hạ như thế nào.

    Hóa ra cái này không phải là cờ vây, là cờ năm quân!

    Nếu không nói như thế nào có thể đánh nhanh như vậy đâu?

    "Để anh đánh cùng Vũ Bác ván tiếp theo đi." Địch Quân Thịnh nói.

    "Ân." Giản Nhất Lăng đứng dậy, đem vị trí nhường cho Địch Quân Thịnh.

    Sau khi Địch Quân Thịnh ngồi xuống, cùng Giản Vũ Bác đánh một bàn cờ vây.

    Đây không phải là lần đầu tiên hai người đánh cờ, nhưng mà là lần đầu tiên ở trước mặt Giản Nhất Lăng đánh cờ.

    Một bên vừa hạ cờ, một bên Địch Quân Thịnh cùng Giản Vũ Bác kể ra một số chuyện xảy ra gần đây.

    Địch Quân Thịnh trong lòng rõ ràng, Giản Nhất Lăng cùng Giản Vũ Bác đều là cái hũ nút, đều không phải là người sẽ chủ động khơi mào đề tài.

    Hai anh em ở chung cả buổi chiều, có khả năng cũng chưa nói được mười câu.

    Mà anh lại biết, kỳ thật trong lòng Giản Vũ Bác chưa chắc là không muốn biết về cuộc sống của Giản Nhất Lăng, mà Giản Nhất Lăng lại chưa chắc không muốn Giản Vũ Bác hiểu biết cuộc sống bọn họ, để anh lây dính một chút pháo lửa nhân gian.

    Bọn họ hai người đều không làm, liền đành phải từ anh tới làm.

    Đánh xong một ván, Địch Quân Thịnh cũng nói được không sai biệt lắm.

    Kết quả không hề nghi ngờ là Địch Quân Thịnh thua, trong chuyện đánh cờ, Địch Quân Thịnh muốn thắng Giản Vũ Bác trừ phi Giản Vũ Bác chủ động nhường.

    "Được rồi, chúng ta về nhà đi." Địch Quân Thịnh nói với Giản Nhất Lăng.

    "Ân."

    Hai người rời khỏi phòng khách sạn.

    Sau khi đi ra cửa, Địch Quân Thịnh cười tủm tỉm mà nói với Giản Nhất Lăng, "Giản Vũ Bác vừa rồi có nhường một chút."

    "Ân?"

    "Anh ta có thể nhanh chóng kết thúc, nhưng mà trong khi đánh anh ta đã vài lần nhường, kéo dài ván cờ."

    Giản Nhất Lăng có chút nghi hoặc mà chớp đôi mắt.

    Sau đó giống như là minh bạch cái gì.

    Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh hai người vừa mới về đến cửa nhà, đang muốn vào cửa, phía đối diện liền lao tới Giản Dật Thần, một bên chạy một bên kêu cứu mạng.

    "Em gái ơi cứu mạng, anh trai của anh muốn đại nghĩa diệt thân, mưu sát em ruột a!"

    Giản Dật Thần trốn đến sau lưng Giản Nhất Lăng.

    Giản Dật Hành đứng ở cửa, liền đứng như vậy, có một cổ khí thế khiến người bình thường không dám tới gần.

    Giản Dật Hành, "Em liền chỉ có chút tiền đồ như vậy?"

    "Đúng! Em, em liền chỉ có chút tiền đồ như vậy!" Giản Dật Thần ở phía sau Giản Nhất Lăng nhô đầu ra phản bác lại Giản Dật Hành một câu sau đó lại đem đầu thu trở về.

    Bởi vì Giản Nhất Lăng thân cao hữu hạn, anh muốn đem thân thể của mình hoàn toàn giấu ở phía sau Giản Nhất Lăng là không có khả năng, liền tính cong đầu gối cũng sẽ lộ ra một bộ phận.

    "Không cần đánh nhau được không?" Giản Nhất Lăng lông mày cau lại.

    Cô cho rằng hai anh em thật sự gây gỗ với nhau, vẫn là một vấn đề tương đối nghiêm trọng.

    Địch Quân Thịnh giải thích cho Giản Nhất Lăng, "Yên tâm đi, hai người bọn họ không phải đánh nhau, thật muốn đánh, người trốn phía sau em sẽ không có cơ hội chạy ra tới đây."

    Lấy một chút sức chiến đấu của Giản Dật Thần, Giản Dật Hành thật muốn đánh anh ấy, đã sớm bị đánh nằm ra mặt đất.

    Giản Nhất Lăng hỏi, "Đó là vì cái gì?"

    Giản Dật Thần nhỏ giọng cùng chột dạ mà giải thích, "Anh trộm một kiện trang bị của anh trai, anh ấy tức giận.."

    Trên người Giản Dật Hành có rất nhiều trang bị quân dụng.

    Giản Dật Hành không cho Giản Dật Thần chạm vào, Giản Dật Thần có đôi khi liền càng muốn chạm vào.

    Cho nên vừa rồi, thừa dịp anh trai của anh đi tắm rửa liền trộm ra chơi.

    Sau đó đã bị Giản Dật Hành ngược.
     
    heoconchuayeuSakura 20 thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 831: Lưu sẹo khó coi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỉ có thể chạy ra cùng Giản Nhất Lăng cầu cứu.

    Giản Nhất Lăng hướng bên cạnh xê dịch thân thể, nhường cho Giản Dật Hành một con đường.

    "Muội muội?" Giản Dật Thần vẻ mặt như đưa đám, "Muội muội, em không thể đối với anh như vậy a.."

    Sau đó hoảng sợ mà nhìn về phía anh trai của anh, "Anh, anh, em sai rồi.."

    Giản Dật Hành không dao động, vẻ mặt sắc lạnh.

    "Anh, em gái đang ở đây, động thủ ảnh hưởng không tốt." Giản Dật Thần lấy Giản Nhất Lăng ra làm cái cớ.

    Giản Dật Hành nhìn thoáng qua Giản Nhất Lăng, tựa hồ cảm thấy em trai nói vẫn là có một chút đạo lý.

    Sau đó liền nghe được Địch Quân Thịnh từ từ mở miệng, "Tiểu Lăng đã thành niên, không ngại xem một chút bạo lực huyết tinh."

    Giản Dật Thần oán hận mà trừng mắt nhìn Địch Quân Thịnh: Hỗn đản a, đại hỗn đản a!

    Sau đó Giản Dật Thần dùng ánh mắt vô cùng đáng thương nhìn Giản Nhất Lăng, tràn đầy khẩn cầu.

    Chiêu này đối với Giản Nhất Lăng quả nhiên vẫn có tác dụng.

    Nhìn Giản Dật Thần cái dạng này, Giản Nhất Lăng không nỡ.

    Vừa vặn Giản Nhất Lăng lại nhớ tới một chút chuyện, vì thế nói với Giản Dật Hành, "Anh chờ em một chút."

    Sau đó Giản Nhất Lăng chạy vào phòng, chỉ chốc lát sau lại cầm cái hòm thuốc ra tới.

    "Bôi thuốc." Giản Nhất Lăng xách theo hòm thuốc đứng ở trước mặt Giản Dật Hành.

    "Miệng vết thương của anh đã đỡ rồi." Giản Dật Hành trả lời.

    Giản Nhất Lăng lắc đầu, "Là vết sẹo, muốn xóa."

    Giản Nhất Lăng biết lần trước trị liệu cho Giản Dật Hành miệng vết thương đã khép lại, hiện tại muốn xử lý chính là vết sẹo lưu lại.

    Thời gian này là thời gian tốt nhất để trừ sẹo, càng kéo dài, ngược lại không dễ dàng biến mất.

    "Nam nhân lưu sẹo không quan hệ."

    "Có thể không lưu vẫn là không lưu." Giản Nhất Lăng có chút kiên trì.

    Giản Dật Thần vội nói, "Đúng đúng đúng, có thể không lưu vẫn là không lưu, vết sẹo không chỉ có khó coi, còn dễ dàng bị nhiễm bụi bẩn, vết sẹo nhăn dúm khi tắm rửa cũng đều tẩy không sạch sẽ!"

    Giản Dật Thần nói xong đã bị Giản Dật Hành trừng mắt liếc nhìn một cái.

    Nói ai tắm không sạch sẽ đây?

    Giản Dật Hành trừng xong Giản Dật Thần lại cúi đầu nói với Giản Nhất Lăng, "Anh sẽ phối hợp với em để bôi thuốc, cơm chiều ăn ở nhà em."

    Giản Nhất Lăng nghĩ nghĩ, gật đầu đáp ứng, "Được."

    Giản Dật Thần ở bên tai Địch Quân Thịnh nói nhỏ, "Thịnh gia, anh của tôi lại muốn tới nhà cậu lừa ăn lừa uống."

    Địch Quân Thịnh trả lời, "Anh so với anh của anh còn lừa thiếu sao?"

    Khi đó Giản Dật Thần không nghĩ đến Giản Nhất Lăng sẽ cùng Địch Quân Thịnh ở bên nhau, cả ngày không có việc gì liền hướng đến nhà của Địch Quân Thịnh chạy qua, chỉ vì muốn quấy rầy hai người.

    Kia cọ ăn cọ uống số lần so với Giản Dật Hành hiện tại còn muốn nhiều hơn.

    "Khụ khụ." Giản Dật Thần chột dạ mà ho khan hai tiếng.

    Thấy Giản Dật Hành không phản đối, Giản Nhất Lăng liền muốn cởi áo của Giản Dật Hành.

    "Từ từ!"

    Giản Dật Hành cùng Địch Quân Thịnh đồng thời mở miệng.

    "Vào nhà đi!" Giản Dật Hành vẫn là thỏa hiệp.

    Sau khi vào phòng, Giản Dật Hành ở trước cái nhìn chăm chú của Giản Nhất Lăng, bỏ đi áo trên, lộ ra nửa người trên vô cùng tinh tráng của anh.

    Nước da màu lúa mạch, đường cong cơ bắp thập phần rõ ràng.

    Cơ ngực cơ bụng, đường nhân ngư, muốn cái gì có cái đó.

    Mà vị trí trước đây có miệng vết thương trên vai của anh nay đã trừ bớt sẹo.

    Vị trí đó so với trước đây đã bằng phẳng hơn rất nhiều, nhưng như cũ vẫn là xấu xí.

    Giản Nhất Lăng từ bên trong hòm thuốc lấy ra thuốc mỡ, đang muốn động thủ, thì bị Địch Quân Thịnh ngăn cản.

    "Để Giản Dật Thần tới làm."

    "Vì sao?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    Giản Dật Thần ở bên cạnh cười trộm, "Có người là đang ăn phi dấm, cảm thấy dáng người của anh trai quá tốt, so với anh ấy không bằng, cho nên không cho em nhìn nhiều."

    Giản Nhất Lăng, "Người bệnh đều giống nhau."

    Giản Nhất Lăng đối với thân thể trần trụi không hề có hứng thú, ở trong mắt cô đều là một bộ dáng.

    Giản Dật Thần vui vẻ, vỗ vỗ bả vai Địch Quân Thịnh, "Cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần nỗ lực a!"
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 832: Vị hôn thê của anh, dường như còn có chuyện mà anh không biết

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Quân Thịnh banh khuôn mặt nói, "Bôi thuốc cho anh của anh đi."

    Bởi vì Địch Quân Thịnh kiên trì, Giản Nhất Lăng đem thuốc mỡ giao cho Giản Dật Thần.

    Giản Dật Thần thật cẩn thận tiến lên bôi thuốc cho anh của anh.

    "Anh, em là nghe theo mệnh lệnh của Tiểu Lăng bôi thuốc cho anh nha, anh không được đánh em, Tiểu Lăng đang nhìn đó!"

    Giản Dật Hành lạnh lùng mà liếc mắt nhìn Giản Dật Thần một cái.

    Giản Dật Thần vội vàng im miệng.

    Ở thời điểm Giản Dật Thần bôi thuốc chi Giản Dật Hành, Địch Quân Thịnh lưu ý đến hòm thuốc của Giản Nhất Lăng, bên trong còn có một hộp thuốc trừ sẹo như vậy.

    Anh nhìn thấy trên thuốc trừ sẹo có nhãn hiệu, thế nhưng lại loại thuốc trừ sẹo nổi tiếng của Hương Đóa Lệ.

    Địch Quân Thịnh cầm lên ngửi thử, phát hiện mùi hương rất quen thuộc.

    Cùng với loại thuốc trước kia Giản Nhất Lăng cho anh dùng có mùi hương giống nhau.

    Loại mùi hương này không phải mùi thơm, mà là mùi do các nguyên liệu tạo ra thuốc hình thành, là một loại mùi hương thực độc đáo.

    Địch Quân Thịnh nheo nheo mắt.

    Lúc trở về lại nhà mình, Địch Quân Thịnh một mình lên mạng tìm hiểu về loại thuốc trừ sẹo của Hương Đóa Lệ này.

    Tra xét thời gian nó đưa ra thị trường, cùng một ít tin tức tương quan.

    Tuy rằng không có tra được rõ ràng về người sở hữu bằng sáng chế loại thuốc này.

    Nhưng mà căn cứ vào thời gian thuốc mỡ được đưa ra thị trường là hai năm trước, là trong thời gian ba năm mà anh cùng Giản Nhất Lăng tách ra này.

    Vị hôn thê của anh, dường như còn có chuyện mà anh không biết.

    ###

    Sau khi được Kevin tiên sinh hỏi chuyện, Ada cho rằng Ôn Nhược có thể đạt được một ít đề bạt.

    Không nghĩ tới chờ đến lần đi công tác này kết thúc, cũng không có thu được bất kỳ tin tức liên quan gì.

    Kevin tiên sinh không có lại xuất hiện qua, thật giống như ngày đó Kevin tiên sinh đối với Ôn Nhược một phen hỏi chuyện chưa từng có phát sinh qua giống nhau.

    Sự chờ mong của Ôn Nhược từng chút một bị tiêu rớt, cuối cùng chỉ có thể thất vọng mà đi theo Ada ngồi lên máy bay bay về nước.

    Trở lại quốc nội, Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt tới đón cô ta, hỏi về công việc của một chuyến đi này, Ôn Nhược tránh mà không nói.

    Nhìn thấy bộ dáng mất mát của con gái, Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt không khỏi mà lo lắng, tựa hồ lần này đi công tác cũng không phải thực thuận lợi.

    Vì thế hai vợ chồng cũng không dám hỏi nhiều.

    Ôn Trình chuyển sang nói đến chuyện của em gái mình, bởi vì trong khoảng thời gian Ôn Nhược đi công tác này, phòng làm việc của Ôn Noãn lại truyền ra mấy cái tin tức tốt.

    Hiện tại Ôn Noãn tính toán sáng tạo ra nhãn hiệu của chính mình.

    Ôn Noãn cùng Ôn Trình nói ra tính toán của chính mình, bà cũng không tính toán làm một nhãn hiệu quá lớn, liền làm một vài tinh phẩm cao cấp mà thôi.

    Ôn Trình đương nhiên ủng hộ sự nghiệp của em gái mình, còn hứa hẹn với bà, sẽ cung cấp cho bà nguồn cung ứng châu báu tốt nhất.

    Ôn Nhược ngồi ở ghế sau nghe ba mình nói, trong lòng càng thêm hụt hẫng.

    Chờ đưa Ôn Nhược đến nhà, Ôn Trình liền trở về công ty, ông đang bớt một chút thời gian đi đón con gái.

    Ôn Trình vừa đi, Thái Thấm Nguyệt liền cùng Ôn Nhược nói lên sự bực tức của mình.

    "Giản gia này sau khi leo lên Địch gia, hiện tại làm chuyện gì cũng đều thuận lợi đến rối tinh rối mù!"

    Thái Thấm Nguyệt trong lòng có khí.

    Ôn Nhược sắc mặt không tốt, "Là con vô dụng."

    Thái Thấm Nguyệt vội vàng an ủi, "Không thể nào, Nhược Nhược con ngàn vạn lần đừng nghĩ như vậy, con so với tiểu tiện nhân Giản Nhất Lăng kia tốt hơn một ngàn lần một vạn lần, là vận khí của con không tốt, không gặp phải người tốt."

    Ôn Nhược không nghĩ tới sẽ không bằng Ôn Noãn, vì thế cùng Thái Thấm Nguyệt nói, "Mẹ, con cũng muốn mau chóng thành lập phòng làm việc của chính mình."

    Thái Thấm Nguyệt có chút lo lắng, "Con không phải nói phải đợi con ở Hương Đóa Lệ đứng vững gót chân, lúc sau mới xông ra thanh danh sao?"

    Này là không giống với kế hoạch ban đầu của Ôn Nhược.

    Ôn Nhược nói, "Ôn Noãn không có nhân mạch cũng làm được rồi, không đạo lý con làm không được."
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 833: Đoạt đơn đặt hàng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ôn Noãn lúc thành lập phòng làm việc không hề danh khí, nhưng được người thân cùng bạn hữu thân thiết phát tin trong vòng bằng hữu, cho nên ngay từ đầu khách hàng cũng chính là những tiểu thư phu nhân đã quen biết trong vòng.

    Hiện tại không có danh khí, cũng muốn sáng tạo nhãn hiệu của chính mình không phải sao?

    Nếu nói như vậy, Thái Thấm Nguyệt cảm thấy con gái nói cũng có đạo lý.

    Con gái bà so ra không thể thua kém Ôn Noãn được, chuyện Ôn Noãn có thể làm được, con gái bà đồng dạng cũng có thể làm được.

    Sau khi suy nghĩ, Thái Thấm Nguyệt nói, "Như vậy đi, mẹ lấy tiền riêng của mình, con trực tiếp sáng lập một cái công ty đi. Ôn Noãn mở một phòng làm việc, con cũng mở một phòng làm việc, không chừng người khác sẽ nói con bắt chước, mẹ liền dứt khoát đầu tư lớn một chút, mở một công ty, trước làm trang phục định chế cao cấp. Chờ sau khi phát triển ổn định, lại mở rộng sang lĩnh vực châu báu."

    Đây cũng là kế hoạch ban đầu của Ôn Nhược, chẳng qua muốn thực thi kế hoạch này là khi cô ta đã có tên tuổi ở trong ngành.

    Hiện tại ý của Thái Thấm Nguyệt là muốn đem toàn bộ quá trình bắt đầu tiến hành từ bây giờ.

    "Mẹ, mẹ nói thật sao?" Ôn Nhược đôi mắt sáng lên.

    Thái Thấm Nguyệt lại nói, "Công việc của con bên Hương Đóa Lệ bên kia trước khoan từ bỏ, chờ sau khi công ty được sáng lập, con hãy suy xét từ chức, còn những việc thành lập công ty mẹ liền trước giúp con lo liệu."

    Thái Thấm Nguyệt quy hoạch theo con đường mà Ôn Nhược hướng tới.

    "Được!" Ôn Nhược đối với kế hoạch của mẹ mình tràn ngập tin tưởng.

    ###

    Ôn Noãn cùng Thái Thấm Nguyệt là quan hệ chị dâu em chồng, bạn tốt của hai người ở trong vòng có sự giao thoa rất lớn.

    Thái Thấm Nguyệt biết có rất nhiều người tìm Ôn Noãn đặt đơn đặt hàng đều thất bại, vì thế chủ động tìm những người này.

    Sau khi nghe Thái Thấm Nguyệt nói Ôn Nhược đảm nhiệm nhà thiết kế, không ít người đều tỏ vẻ hoài nghi.

    Bản lĩnh của Ôn Noãn bọn họ đã kiến thức qua, lại được nhà thiết kế chính của Hương Đóa Lệ là nhà thiết kế Kevin tán thành.

    Còn Ôn Nhược.. các bà chính là chưa bao giờ nghe nói qua.

    Thái Thấm Nguyệt giải thích, "Nhược Nhược nhà tôi học về nghệ thuật, mọi người còn vì cái gì mà không yên tâm? Ôn Noãn cùng Ôn Nhược đều họ Ôn, cùng một nhà ra tới, có cùng hoàn cảnh trưởng thành, có thể kém ở nơi nào? Hơn nữa Nhược Nhược nhà tôi hiện tại đang làm việc ở Hương Đóa Lệ, nếu trình độ con bé không đủ, nhãn hiệu Hương Đóa Lệ lớn như vậy có thể mời con bé sao?"

    Lời Thái Thấm Nguyệt nói thành công thuyết phục một bộ phận người, hơn nữa bắt được tiền đặt cọc của bọn họ.

    Sau khi có đơn đặt hàng, việc sáng lập công ty của Thái Thấm Nguyệt liền càng thêm có nắm chắc.

    Sau khi Ôn Trình biết được lại có chút không yên tâm, "Nhược Nhược bây giờ còn nhỏ, đại học còn không có tốt nghiệp, kinh nghiệm xã hội không đủ, bà hiện tại cho con bé quản lý một công ty không tốt lắm đâu?"

    Thái Thấm Nguyệt nghe được lời này của Ôn Trình không hiểu sao mà tức giận, "Ôn Noãn muốn sáng lập nhãn hiệu ông liền một cái đều khen tốt, như thế nào khi tới trên người Nhược Nhược nhà của chúng ta, ông liền đánh trống lui?"

    Một bên là khen, một bên là khuyên nhủ, hai loại thái độ tương phản chọc giận Thái Thấm Nguyệt.

    Ôn Trình giải thích, "Không phải như thế, A Noãn cùng Nhược Nhược tuổi chênh lệch, nhân sinh lịch duyệt chênh lệch, hai người là không giống nhau."

    Thái Thấm Nguyệt phản bác, "Cuộc sống Ôn Noãn trước đây trải qua đều là làm Giản phu nhân, cùng làm thiết kế không có quan hệ gì, chuyện cô ấy mở phòng làm việc về thiết kế cùng Nhược Nhược khởi điểm là giống nhau."

    Ôn Trình không có cách nào phản bác lời của Thái Thấm Nguyệt nói.

    Nhưng vẫn cảm thấy có chút không yên tâm, không phải ông xem thường con gái của mình, mà ông thật sự cảm thấy ở trên chuyện xử thế làm người, con gái của mình không ổn trọng thành thục như em gái mình được.

    Thái Thấm Nguyệt lại nói, "Lại nói lần này là tôi tự lấy tiền riêng của mình, tôi liền nguyện ý đem tiền của tôi cho con gái mở công ty."
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 834: Đây là những gì mẹ có thể làm vì con bé

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ôn Trình không có cách nào ngăn cản hành động của vợ con mình, chỉ có thể nhắc nhở, "Vậy hai người làm cẩn thận, không cần vì lợi ích nhất thời làm cho đầu óc bị mù quáng."

    Thấy chồng mình không phản đối, Thái Thấm Nguyệt cũng thay đổi thái độ, "Đã biết, tôi sẽ chú ý."

    ###

    Phòng làm việc Ôn Noãn đang phát triển đâu vào đấy.

    Tuy rằng số lượng đơn đặt hàng kịch liệt tăng nhiều, nhưng Ôn Noãn vẫn kiên trì không mở rộng, bà cảm thấy phát triển quá nhanh cũng không phải là một chuyện tốt, vẫn muốn đặt dấu chân từng bước một, như vậy nhãn hiệu của bà mới đứng vững chắc được.

    Nhưng mà phòng làm việc xác thật so với trước kia bận rộn không ít.

    Việc học đại học không phải quá nặng nề nên Giản Duẫn Náo hiện tại hoàn toàn trở thành người làm công cho mẹ của cậu.

    Mỗi ngày đúng hạn đến phòng làm việc, giúp đỡ Ôn Noãn xử lý các loại sự vụ vụn vặt.

    Ôn Noãn ban ngày bận rộn, tới buổi tối cũng còn bận rộn, mấy ngày liền bận tới 11 giờ tối mới rời khỏi phòng làm việc.

    Nhìn thấy mẹ mình thức đêm làm trang sức, Giản Duẫn Náo rất là đau lòng.

    "Mẹ, cùng lắm thì chúng ta nhận ít đơn đặt hàng lại, mẹ không cần vất vả như vậy."

    "Cái này không phải đơn đặt hàng của khách, là cho em gái con."

    "Cho em gái?"

    "Ân, lúc em gái con lấy chồng, mẹ muốn tự tay làm và đeo cho con bé."

    "Nguyên lai là như thế này.."

    Ngữ khí của Ôn Noãn có chút thương cảm, "Trừ cái này ra, mẹ cũng không biết còn có cái gì có thể làm cho con bé."

    Con gái hiện tại không có gì cần đến bà, bà có thể vì cô làm, cũng chỉ dư lại chút tay nghề này mà thôi.

    "Mẹ, mẹ sáng tạo nhãn hiệu, cũng là vì em gái đi." Giản Duẫn Náo phỏng đoán.

    Mẹ nếu thật sự muốn sáng tạo ra nhãn hiệu, kỳ thật đã có thể làm từ rất sớm, không cần chờ đến bây giờ.

    "Cũng coi là vậy đi." Ôn Noãn nói, "Các con đều trưởng thành cũng là một nguyên nhân."

    "Thực xin lỗi." Giản Duẫn Náo cúi thấp đầu xuống, trong giọng nói tràn đầy áy náy, "Là vì con mà làm mọi chuyện biến thành như vậy."

    Ôn Noãn lắc lắc đầu, "Ở chuyện kia, về tình cảm con còn có thể tha thứ, nhưng mẹ và ba con thì không có, là mẹ không làm tốt, mẹ hẳn là phải tin tưởng con bé một chút."

    Giản Duẫn Náo tâm tình trầm trọng, không biết nên an ủi mẹ như thế nào.

    Sau khi trầm mặc một hồi lâu, Giản Duẫn Náo nói với Ôn Noãn, "Mẹ, con muốn một lần nữa bắt đầu luyện dương cầm."

    Ôn Noãn có chút kinh ngạc.

    Sau lần đó, tuy thương thế của cậu đã lành hẳn nhưng cậu lại không muốn đụng vào dương cầm.

    Là áy náy đối với em gái mình, làm cậu không có cách nào đối mặt với chính mình.

    Giản Duẫn Náo nói, "Con cũng phải nỗ lực mới được, mặc kệ có thể bù đắp được gì hay không, con vẫn muốn làm một người anh trai có ích, ít nhất.. ít nhất không cô phụ em ấy vì con mà chữa trị bàn tay này."

    Giản Duẫn Náo cúi đầu nhìn về phía bàn tay của mình, đó là bàn tay em gái đã vì cậu trị liệu tốt.

    Là em gái cho cậu hy vọng mới.

    Cái ý tưởng này sau khi cậu biết được Giản Nhất Lăng chính là bác sĩ Phó Nhặt liền bắt đầu ấp ủ.

    Không biết lý do là bàn tay của cậu đã được trị liệu tốt hay biết được em cậu là người đã trị liệu cho bàn tay của cậu.

    Nhưng mà hôm nay khi thấy hành động của mẹ mình đã cho cậu có dũng khí, để cậu quyết định một lần nữa trở lại con đường mà cậu đã từng vô cùng kiên trì kia, một lần nữa tìm về chính mình năm đó.

    Ôn Noãn hồng con mắt gật đầu, "Tốt."

    ###

    La Tú Ân nhìn que thử thai trên tay mình, cả người đều không tốt.

    Cô không xui xẻo như vậy đi, cuộc đời chỉ phóng túng có một lần, thật sự liền một lần như vậy.

    Sau đó cô, cô, cô liền trúng thưởng?

    Ông trời ơi!

    Thời điểm La Tú Ân đang nhìn que thử thai trong tay đến xuất thần, di động vang lên, nhìn thấy thông báo biểu hiện là của Giản Nhất Lăng, La Tú Ân luống cuống lên.
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 835: Ân tỷ, chị mang thai?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi do dự một hồi lâu, La Tú Ân mới ấn xuống tiếp điện thoại.

    "Kia, cái kia, đại bảo bối, em, em tìm chị, có chuyện gì?"

    "Chị bị làm sao vậy?"

    Nghe được giọng nói của La Tú Ân không đúng lắm, Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Không, chị không có việc gì, chị tuyệt đối không có việc gì!"

    Khí phách như La Tú Ân, khó có được lúc bị lúng túng luống cuống.

    Còn tốt người cùng nói chuyện với La Tú Ân là Giản Nhất Lăng, bằng không những lời này của cô vừa nói xong, trăm phần trăm sẽ bị đối phương hoài nghi.

    Giản Nhất Lăng, "Chúng ta hẹn chiều nay giải phẫu, chị đến muộn."

    Giản Nhất Lăng gọi điện thoại tới là nhắc nhở La Tú Ân.

    Giản Nhất Lăng gần đây tiếp nhận vài cuộc giải phẫu tim.

    Chiều nay có một cuộc, hơn nữa lúc trước La Tú Ân nói qua là sẽ tới giúp cô ấy.

    Kết quả đến thời gian La Tú Ân không có xuất hiện.

    La Tú Ân lúc này mới ý thức được chính mình đem chuyện giải phẫu bỏ quên.

    Vừa rồi bởi vì thân thể không thoải mái, La Tú Ân đi tiệm thuốc mua que thử thai, lăn lộn một phen đã qua hai giờ chiều.

    Đây là lần đầu tiên cô đem công việc bỏ quên mất.

    La Tú Ân ảo não mà đấm vào đầu mình một cái, "Chị lập tức qua!"

    Còn tốt từ chỗ cô đến phòng phẫu thuật của bệnh viện chỉ có vài phút đồng hồ.

    La Tú Ân vội vàng chạy tới phòng giải phẫu.

    Giản Nhất Lăng đã tiến vào phòng giải phẫu.

    Bên ngoài phòng giải phẫu, Trình Dịch vẻ mặt buồn bực mà nhìn La Tú Ân đến trễ.

    "Chị làm sao vậy?" Trình Dịch chú ý tới sắc mặt La Tú Ân không tốt lắm.

    "Không, không có việc gì."

    Trình Dịch nheo đôi mắt, nhạy bén mà cảm thấy được sự tình không có đơn giản như vậy.

    Không sợ trời không sợ đất Ân tỷ rất ít khi có thời điểm thiếu tự tin như vậy.

    Trình Dịch khó có được nghiêm túc, "Có chuyện gì tôi có thể hỗ trợ sao?"

    La Tú Ân nghĩ nghĩ, cự tuyệt, "Việc này cậu giúp không được gì."

    Trình Dịch trịnh trọng mà nói, "Có cái gì cần hỗ trợ, tùy thời nói."

    Tuy rằng ngày thường cãi nhau ầm ĩ, nhưng thật ra khi có chuyện gì, Trình Dịch vẫn luôn giúp đỡ.

    "Ân, tôi đã biết." Hiện tại trong lòng La Tú Ân còn thực loạn.

    A, cô chẳng những đem thần tượng cấp ngủ, còn.. còn.. trộm giống của anh ấy a!

    Tội ác tày trời, tội ác tày trời a!

    La Tú Ân đến bây giờ trong óc đều là hồ, một đoàn hồ nhão.

    Cô luôn luôn tư duy rõ ràng, hiện tại rốt cuộc cảm nhận được cảm giác người khác nói trong đầu như tắc bông.

    La Tú Ân cùng Trình Dịch ở bên ngoài phòng giải phẫu vẫn luôn chờ đến khi Giản Nhất Lăng làm xong giải phẫu ra tới.

    Trình Dịch đưa cho Giản Nhất Lăng một ly trà sữa, bổ sung lượng đường bị tiêu hao sau một ca phẫu thuật.

    La Tú Ân chột dạ mà không dám nhìn Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng khó hiểu mà nhìn về phía La Tú Ân.

    La Tú Ân hoảng loạn mà nói, "Cái kia, không có chuyện gì, chị liền đi trước."

    Giản Nhất Lăng duỗi tay, kéo La Tú Ân lại.

    Hôm nay La Tú Ân quá không bình thường, không bình thường tới mức Giản Nhất Lăng đều cảm thấy cô ấy có chỗ không đúng.

    "A, cái kia.. Nhất Lăng, chị.. chị không có mang thai, em đừng.. đừng nghĩ loạn."

    Giản Nhất Lăng cái gì cũng chưa nói, còn La Tú Ân người chưa từng làm chuyện trái với lương tâm lại chính mình run lên.

    "Ân tỷ chị mang thai?"

    Tròng mắt Trình Dịch thiếu chút nữa rớt ra tới.

    Vừa rồi anh còn lo lắng La Tú Ân đã xảy ra chuyện gì không tốt, vẫn luôn chau mày.

    Hiện tại nghe được La Tú Ân nói, lo lắng là không còn lo lắng, mà cằm thì rớt xuống vì kinh ngạc.

    "Không có không có, tôi liền bạn trai đều không có, như thế nào sẽ có con chứ?"

    La Tú Ân hoảng loạn giải thích.

    Càng giải thích càng khả nghi!

    Giải thích chính là che giấu!

    La Tú Ân thật sự mang thai!

    Hơn nữa vẫn là dưới tình huống cùng nhà trai không có xác định quan hệ!
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 836: A Thịnh, hỗ trợ, bắt người!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trình Dịch hỏi, "Là Giản Vũ Mân sao?"

    La Tú Ân mở to hai mắt nhìn, "Cậu, cậu, cậu như thế nào.. như thế nào biết.. tôi, tôi, tôi.."

    Trình Dịch, "Trừ bỏ Giản Vũ Mân còn có thể có người đàn ông nào có thể tới gần chị?"

    Trình Dịch muốn đoán được một chút đều không khó.

    Hảo huynh đệ nhiều năm như vậy, Trình Dịch rất rõ ràng, La Tú Ân chỉ có một chút tâm thiếu nữ đều dành cho Jupiter, trừ bỏ mấy người thần tượng trong nhóm Jupiter, liền không gặp La Tú Ân đối với người đàn ông nào có hảo cảm qua.

    Mà lấy thân thủ của La Tú Ân, người khác muốn khi dễ cô ấy khả năng cơ hồ bằng không, chỉ có thể là chính cô cam tâm tình nguyện.

    La Tú Ân chột dạ mà nhìn về phía Giản Nhất Lăng.

    Xong đời, bị Nhất Lăng đại bảo bối biết chuyện cô khi dễ anh trai của cô ấy..

    "Cái kia, Nhất Lăng bảo bối, em nghe chị giải thích, chị biết chị khi dễ anh của em là không tốt, buổi tối hôm đó chị cũng là do uống có chút nhiều, anh của em cũng uống có chút nhiều, chị liền thừa dịp anh ấy không có gì khả năng chống cự, phạm vào sai lầm mà mỗi người phụ nữ đều có khả năng phạm phải.."

    Trình Dịch nhưng thật ra tin tưởng trong chuyện này là Giản Vũ Mân ăn mệt.

    Rốt cuộc Ân tỷ.

    Trình Dịch vỗ vỗ bả vai La Tú Ân, "Ân tỷ, đứa nhỏ này hiện tại làm sao bây giờ? Trộm đều trộm tới."

    La Tú Ân, "Có thể coi như không biết hay không a?"

    Trình Dịch, Giản Nhất Lăng, "Không thể."

    Trình Dịch nói, "Cha của đứa bé có quyền biết. Lại nói Tiểu Lăng vẫn là cô của đứa nhỏ này đấy."

    La Tú Ân, "Vậy hai người nói làm sao bây giờ?"

    Trình Dịch nhìn về phía Giản Nhất Lăng.

    Địch Quân Thịnh nhận được điện thoại của Giản Nhất Lăng.

    Chuyện này thật có chút mới lạ.

    Giản Nhất Lăng rất ít khi gọi điện thoại cho Địch Quân Thịnh trong thời gian đi làm.

    "Làm sao vậy?"

    "A Thịnh, hỗ trợ."

    "Chuyện gì vậy?" Địch Quân Thịnh thanh âm khẩn trương lên.

    Giản Nhất Lăng rất ít chủ động tìm Địch Quân Thịnh hỗ trợ, càng đừng nói vẫn là vội vội vàng vàng như vậy.

    "Muốn bắt một người."

    "Bắt ai?"

    "Anh Vũ Mân!"

    Bắt Giản Vũ Mân?

    "Vì cái gì muốn bắt Giản Vũ Mân?"

    "Anh Vũ Mân cho Ân tỷ mang thai."

    Địch Quân Thịnh, "..."

    Địch Quân Thịnh, "Em chờ anh, trong vòng nửa giờ anh làm anh ta xuất hiện ở trước mặt em."

    "Ân!"

    Sau khi treo điện thoại, Địch Quân Thịnh cùng trợ lý công đạo vài câu, chính mình cũng chạy đến chỗ Giản Nhất Lăng.

    ###

    Giản Vũ Mân đang ngồi ở trong nhà, họa từ trên trời rơi xuống.

    Đột nhiên cửa vừa mở ra, vọt vào tới một đám vệ sĩ, đem anh ấy hướng chạy ra bên ngoài.

    Giản Vũ Mân ra sức mà giãy giụa, nhưng mà sức lực không đánh lại nhóm vệ sĩ này.

    "Các ngươi là người nào?"

    Không ai trả lời.

    "Uy, các ngươi biết đây là bắt cóc giữa ban ngày không a? Ta con mẹ nó kẻ nào đó! Làm lão tử biết, lão tử lộng chết hắn!"

    "Là Giản tiểu thư kêu chúng tôi tới."

    Rốt cuộc có vệ sĩ mở miệng.

    Giản gia liền chỉ có một Giản Nhất Lăng Giản tiểu thư.

    "Ai? Em gái của tôi?" Giản Vũ Mân dừng một chút, sửa miệng, "Khụ khụ, em gái tôi có chuyện gì trực tiếp tìm tôi là được rồi, làm gì cho các ngươi tới trói tôi?"

    "Cái này chúng tôi cũng không biết."

    Hai mươi phút sau, Giản Vũ Mân bị áp tới nhà của Giản gia đang sống ở kinh thành hiện tại.

    "Em gái, em muốn gặp anh làm gì làm người tới trói anh vậy?"

    Giản Vũ Mân sau khi được thả ra phi thường khó hiểu mà nhìn Giản Nhất Lăng.

    Sau đó Giản Vũ Mân phát hiện, trong nhà không ngừng chỉ có Giản Nhất Lăng, Địch Quân Thịnh cũng ở, sau đó là Giản Dật Hành cùng Giản Dật Thần cũng lại đây.

    Bọn họ đều dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái mà nhìn anh.

    Thật giống như anh là một kẻ bắt cóc tội ác tày trời.

    "Anh làm chuyện xấu." Địch Quân Thịnh nói.

    "Làm chuyện xấu?" Giản Vũ Mân có chút ngốc.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 837: Cùng nhau nhận trách nhiệm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Anh hôm nay cũng không có đi đâu, có thể làm chuyện xấu gì.

    Giản Dật Thần thở dài lắc đầu, "Anh Vũ Mân, việc này anh làm, ai.."

    Giản Dật Hành trầm mặc không nói, nhưng anh nhìn về phía Giản Vũ Mân với ánh mắt làm cho Giản Vũ Mân cảm thấy chính mình thật sự đã làm ra chuyện gì tội ác tày trời.

    "Mày cái thằng hỗn tiểu tử, cút vào đây cho ta!"

    Trong phòng truyền ra giọng nói của Giản lão gia tử lớn giống như tiếng chuông đánh.

    Ngực Giản Vũ Mân căng thẳng, hỏa khí của lão gia tử này lớn không bình thường.

    Anh đã thật lâu không có nghe thấy ông nội của anh phát giận lớn như vậy!

    Giản Vũ Mân chần chờ mà đi vào phòng khách, còn không biết đã xảy ra chuyện gì, anh giờ phút này đầu óc đều mờ mịt.

    Trong phòng khách, Giản lão gia tử cùng Giản lão phu nhân đang ngồi ở trên sô pha, vẻ mặt tức giận mà nhìn anh.

    "Ông nội, bà nội, con đây là phạm lỗi gì sao?" Giản Vũ Mân thật cẩn thận hỏi.

    "Con cái thằng nhãi ranh!" Giản lão phu nhân tùy tay nắm cái gối ôm trên ghế sô pha ném tới Giản Vũ Mân.

    Bị gối ôm ném trúng đầu Giản Vũ Mân càng thêm hồ đồ, "Ông nội, bà nội, hai người muốn nổi giận với con cũng nên trước tiên nói cho con biết con đã làm chuyện xấu gì đi?"

    "Con còn không biết xấu hổ? Lão thái bà ta từ nhỏ đã dạy các con như thế nào? Đã dạy con gây họa cho con gái nhà người ta, dạy con không biết chịu trách nhiệm sao?"

    Giản lão phu nhân tức giận đến nỗi lại cầm một cái gối ôm ném tới Giản Vũ Mân.

    "Bà nội, con khi nào không chịu trách nhiệm? Con lần trước thích một cô gái, còn bị người ta cự tuyệt, người ta không muốn để con phụ trách đây này!"

    Giản Vũ Mân chuyện khác không dám nói, nhưng mà trong chuyện gây họa cho con gái không chịu trách nhiệm, Giản Vũ Mân dám vỗ ngực bảo đảm chính mình không trải qua!

    Lúc này La Tú Ân từ trên lầu chạy xuống dưới, tới trước mặt Giản gia nhị lão giải thích.

    "Giản lão tiên sinh, Giản lão phu nhân, không phải anh ấy có vấn đề, anh ấy không có không chịu trách nhiệm, là con cưỡng bách anh ấy.." La Tú Ân nhỏ giọng nói.

    La Tú Ân sống này gần ba mươi năm, đây tuyệt đối là lần đầu tiên ở trước mặt người khác nói chuyện yếu ớt như vậy.

    "Nói bậy!" Giản Vũ Mân nóng nảy, "Cái gì em cưỡng bách tôi, là tôi chủ động!"

    Con mẹ nó, nói anh là bị cưỡng bách, kia anh không phải là thật mất mặt sao?

    "Không phải, chuyện này là tôi không tốt.." La Tú Ân ngoan ngoãn nhận sai.

    Đối với thần tượng của mình làm ra loại chuyện này, La Tú Ân tự giác thực thấy tội lỗi.

    "Vô nghĩa, chuyện ngươi tình ta nguyện, thì ai sai rồi?" Khuôn mặt Giản Vũ Mân ngưng trọng, mạc danh mà phát cáu.

    Tuy rằng không biết chuyện hôm nay nay như thế nào, nhưng mà ở trong chuyện nam nữ hoan ái, Giản Vũ Mân kiên quyết không thừa nhận mình ở thế hạ phong, việc này còn liên quan đến vấn đề tôn nghiêm của người đàn ông.

    Trong phòng khách Giản gia, mọi người đều nhìn đến ngây người.

    Nhà người khác nếu xảy ra loại chuyện này thì lẫn nhau trốn tránh trách nhiệm, Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân là cùng nhau nhận trách nhiệm.

    La Tú Ân còn đang vì Giản Vũ Mân giải thích cùng giải vây, "Buổi tối đó Vũ ca uống nhiều quá."

    "Đàn ông say rượu loạn tính trên lý luận là không hề tồn tại." Giản Nhất Lăng nói, "Căn cứ kết quả thực nghiệm, dưới tình huống người đàn ông uống say cũng giống như bọt biển không có cách nào.."

    Nói một nửa, một bàn tay to bưng kín miệng Giản Nhất Lăng, ngăn cản không cho cô tiếp tục nói tiếp.

    Địch Quân Thịnh ở bên tai Giản Nhất Lăng nhỏ giọng nói, "Ngoan, chúng ta đổi cái trường hợp lại phổ cập loại y học tri thức này nhé."

    "..."

    Tuy rằng không rất rõ ràng vì cái gì không thể nói.

    Giản lão phu nhân đi đến trước mặt La Tú Ân, lôi kéo tay La Tú Ân, thân mật mà nói với cô, "La tiểu thư a, thằng nhãi ranh nhà ta có chỗ nào không tốt cô cứ việc nói ra, chúng ta sẽ bắt nó sửa."
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 838: Tôi phải làm ba?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Không phải, không có, Vũ ca không có nơi nào không tốt.." La Tú Ân vội vàng nói.

    "Thật vậy chăng? Vậy cô đáp ứng cùng Vũ Mân nhà chúng ta kết giao sao?" Giản lão phu nhân vội hỏi.

    "..."

    La Tú Ân vội cự tuyệt, "Không được, không được!"

    "Vì cái gì?"

    "Con, con.." La Tú Ân quay đầu nhìn thoáng qua Giản Vũ Mân.

    Chỉ liếc mắt một cái, thực mau liền đem đôi mắt mình dời đi.

    "Con chỉ là một người hâm mộ Vũ ca.. Con không thể, con không xứng với.."

    La Tú Ân cho tới nay liền đem Jupiter coi như tín ngưỡng của chính mình.

    Đem tín ngưỡng biến thành lão công, loại chuyện này La Tú Ân là nghĩ đều không có nghĩ tới.

    Giản lão phu nhân không vui khi nghe thấy lời này, bà hung hăng mà trừng mắt nhìn Giản Vũ Mân một cái, "Vũ Mân, con nói như thế nào?"

    "Cô ấy không đồng ý con có thể làm sao bây giờ? Con cũng không thể dùng sức mạnh với cô ấy."

    Mấu chốt người này vẫn là La Tú Ân, người bình thường đối với cô ấy cũng không dùng vũ lực được.

    Thời điểm Giản Vũ Mân nói chuyện, đôi mắt nhìn chằm chằm La Tú Ân.

    "Đó có phải do con không có đủ thành ý hay không a?" Giản lão phu nhân hỏi.

    "Con như thế nào biết? Con cũng sẽ không dụ ngọt con gái." Giản Vũ Mân nói thầm một câu.

    Anh như thế nào biết con gái suy nghĩ cái đồ vật quỷ gì chứ.

    La Tú Ân cùng anh, giường đều đã lên, chính là không chịu làm bạn gái anh, anh có thể làm sao bây giờ?

    Giản lão phu nhân hung hăng mà trừng mắt nhìn Giản Vũ Mân một cái nữa.

    Đồ tiểu tử thúi vô dụng, liền cháu dâu cũng đều cõng không tới được!

    "Ông nội, bà nội, hai người còn không có nói cho con biết hôm nay rốt cuộc sao lại thế này?"

    Giản Vũ Mân còn không có biết rõ nguyên nhân hôm nay lại nháo lên như vậy là vì chuyện gì.

    Anh nghĩ chuyện anh thất bại trong việc tìm bạn gái hẳn là không đến mức kinh động đến người trong nhà đi?

    Muốn nói chuyện thúc giục kết hôn, vậy trong nhà còn có một Giản Duẫn Thừa có tuổi so với anh còn lớn hơn, hẳn là còn không tới phiên anh.

    "Còn không biết xấu hổ mà hỏi!" Giản lão phu nhân tức giận lại trừng mắt nhìn Giản Vũ Mân một cái nữa.

    "Không phải chứ bà nội, bà muốn đấm chết con cũng phải cho con cái chết minh bạch a!"

    Giản Nhất Lăng tiến lên đây, kéo kéo quần áo Giản Vũ Mân.

    Giản Vũ Mân quay đầu lại.

    "Ân tỷ có tiểu bảo bảo." Giản Nhất Lăng nói cho Giản Vũ Mân.

    "Gì?" Giản Vũ Mân ngây người, "Cô ấy, cô ấy có? Vậy.. vậy không phải anh.."

    Giản Vũ Mân chỉ vào cái mũi của mình, hóa đá.

    La Tú Ân thật ngượng ngùng, "Anh.. anh không sao chứ?"

    "Tôi, tôi phải làm ba?" Giản Vũ Mân nhìn La Tú Ân.

    "Đại, đại khái đi.." La Tú Ân cúi đầu.

    Giản Vũ Mân choáng váng một hồi lâu mới tiêu hóa rớt được tin tức này, sau đó đột nhiên kéo tay La Tú Ân.

    Lôi kéo cô ấy muốn đi ra ngoài.

    "Anh, anh làm gì?" La Tú Ân có chút hoảng sợ.

    "Đi đăng ký kết hôn."

    Giản Vũ Mân dùng sức kéo một chút, kéo không nhúc nhích.

    Lại kéo một chút, còn tại chỗ, không nhúc nhích.

    La Tú Ân không chủ động cùng anh đi, Giản Vũ Mân muốn mạnh mẽ kéo cô ấy đi có chút khó khăn.

    "Không, không, không, không phải, chúng ta lại suy xét tốt một chút, kết hôn gì đó, quá qua loa!"

    "Tôi sẽ không để cho con của tôi lưu lạc ở bên ngoài! Tôi cần thiết đối với con của tôi phụ trách!"

    "Không có việc gì, tôi tiền lương rất cao, tiền tiết kiệm cũng đủ, tôi một người nuôi nấng con cái không thành vấn đề!" La Tú Ân cảm thấy một người cô nuôi con cũng không phải cái vấn đề gì.

    "Em từ bỏ loại ý tưởng này, tôi là ba của con em! Vạn nhất sinh ra tới đứa bé là bé gái nhỏ thì làm sao bây giờ? Giống Tiểu Lăng lại mềm lại xinh xắn như vậy, khuôn mặt nhỏ thực dễ nắn như vậy, em nhẫn tâm để con bé không ba sao?"

    Giản Nhất Lăng mạc danh bị nhắc đến.

    "Không đành lòng."

    "Vậy không phải xong rồi sao?"

    La Tú Ân hít sâu một hơi, "Anh trước cho tôi một chút thời gian, tôi suy nghĩ kỹ đã."

    "Được, tôi cho em thời gian."
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...