Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 340: Muốn làm đại tỷ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Càng có người truy vấn An Dương.

    [Lâu chủ lâu chủ, cậu thắng thì Giản Nhất Lăng phải làm sáng tỏ sự việc cùng với xin lỗi, vậy cậu thua thì sao? Tuy rằng cái này khả năng tính ra rất thấp, nhưng chúng ta nên hỏi rõ ràng trước.]

    [Đúng đúng đúng, lầu trên nói đúng.]

    Một lát sau, An Dương trả lời bình luận.

    [Nếu tôi thua, tôi nhận Giản Nhất Lăng làm đại tỷ, tôi sẽ đi theo làm tùy tùng.]

    An Dương vừa trả lời xong, diễn đàn liền càng thêm náo nhiệt.

    Tuy rằng mọi người cảm thấy chơi trò chơi có thể thắng An Dương xác suất rất thấp, nhưng mà không chịu nổi mà bàn luận cho vui!

    Trong lúc nhất thời, trên diễn đàn náo nhiệt không thôi, Giản Nhất Lăng trả lời hay không có vẻ phá lệ quan trọng.

    Hồ Kiều Kiều thực lo lắng, bởi vì cô ấy biết An Dương là người không dễ chọc.

    Toàn trường trừ bỏ Khâu Di Trân ra, An Dương là người không nên trêu chọc nhất.

    Nếu nghiêm khắc mà nói, hẳn là An Dương so với Khâu Di Trân còn khó trêu chọc hơn.

    Hiện tại Khâu Di Trân đang tạm nghỉ học, đáng sợ nhất liền chính là An Dương.

    "Nhất Lăng, chúng ta không thể nhận khiêu chiến đúng không?" Hồ Kiều Kiều nói, "Nghe nói cái tên An Dương kia chơi trò chơi rất lợi hại, cái trò chơi nào cũng đều chơi rất khá. Cho dù là Anipop thì chúng ta đều không nhất định có thể thắng!"

    "Muốn nhận." Giản Nhất Lăng nói.

    "..."

    Hồ Kiều Kiều miệng la lớn, "Vì cái gì a?"

    "Muốn làm đại tỷ." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Giản Nhất Lăng cảm thấy cô ở trong trường học thường có nhiều phiền toái nhỏ, nếu có tiểu đệ, có lẽ cô có thể tránh được rất nhiều phiền toái không cần thiết.

    Hồ Kiều Kiều kinh ngạc mà nhìn Giản Nhất Lăng, phát hiện biểu tình của cô đặc biệt nghiêm túc.

    Cô ấy hình như là thật sự.. muốn làm.. đại tỷ..

    Lúc Hồ Kiều Kiều còn đang kinh ngạc, Giản Nhất Lăng đã trả lời tin nhắn của An Dương.

    [ "Trùng tộc xâm lấn", buổi tối 7 giờ.]

    Giản Nhất Lăng trả lời đơn giản rõ ràng, nói tóm tắt.

    Trực tiếp chọn nội dung thi đấu cùng thời gian tiến hành.

    Nhận được câu trả lời, An Dương đều sửng sốt, Giản Nhất Lăng thế nhưng chọn "Trùng tộc xâm lấn"?

    Hơn nữa thời gian trực tiếp định là buổi tối 7 giờ hôm nay?

    Nữ hài tử này là đang ở tình huống như thế nào? Chính mình trong lòng luẩn quẩn sao? Muốn thua sao? Hay là căn bản không biết An Dương cậu ta chơi trò chơi này rất lợi hại a?

    Vì thế An Dương còn trả lời lại tin nhắn cùng Giản Nhất Lăng xác nhận, hỏi cô ấy có phải nhắn sai rồi hay không.

    Giản Nhất Lăng trả lời xác định không sai thì An Dương mới hoàn toàn tiếp nhận kết quả này.

    Nhìn thấy Giản Nhất Lăng trả lời tin nhắn Hồ Kiều Kiều đều kinh ngạc, "Nhất Lăng cậu như thế nào lại chọn" Trùng tộc xâm lấn "..."

    Hồ Kiều Kiều nghĩ thầm, xong đời, hoàn toàn xong đời.

    Chọn Anipop, có lẽ còn có phần thắng.

    Chọn cái "Trùng tộc xâm lấn" này, như thế nào chơi đây!

    "Chỉ chơi qua trò này." Giản Nhất Lăng giải thích.

    Cô không có thời gian chơi trò chơi, cũng chỉ có trò chơi này, bởi vì do Vu Hi, mà chơi tương đối nhiều.

    "A.." Hồ Kiều Kiều khóc không ra nước mắt, "Sớm biết vậy mình nên mang cậu đi chơi nhiều trò khác nhau.."

    Hiện tại bị chết mới thấy.

    Giản Nhất Lăng trả lời, An Dương dùng di động chụp màn hình sau đó đem đăng lên mạng, để làm chứng cứ Giản Nhất Lăng đã tiếp nhận khiêu chiến của cậu ta.

    Cái tin này vừa ra, bình luận phía dưới đều nổ tung chảo.

    [Giản Nhất Lăng là đang nghĩ như thế nào? Đây là trong lòng luẩn quẩn sao? ]

    [Cô ấy có phải hay không không biết An Dương là cao thủ chơi trò chơi này? ]

    [Không chỉ là cao thủ, tôi nghe nói lần này "Trùng tộc xâm lấn" thi đấu trực tuyến, chiến đội của An Dương bọn họ đã lọt vào top 100! Top 100 cả nước a! Các đội mạnh đều trong đó!]

    [Giản Nhất Lăng này không phải tự mình tìm đường chết sao? Cô ấy chẳng lẽ liền như vậy muốn xin lỗi Mạc Thi Vận sao? ]
     
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 341: Không cùng một cấp bậc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [Mặc kệ là vì cái gì, dù sao buổi tối hôm nay có trò hay để xem là được rồi. Tôi muốn quan sát cuộc chiến, tôi muốn xem phát sóng trực tiếp!]

    [Phải đặt đồng hồ báo thức, dọn sẵn băng ghế, ra bán đậu phộng hạt dưa!]

    [Tới tới tới, đánh cuộc một bài thi, An Dương Giản Nhất Lăng điểm số mười ăn một!]

    [Tôi đánh cuộc một bài thi đại học năm năm, bài thi thử ba năm, có người nào dám tiếp hay không? ]

    [Tôi muốn đem tất cả các bài tập đã phát ra, có ai dám tới tiếp.]

    Các bạn học tất cả đều một bộ sáng mắt đến xem kịch vui, một bên là nam giáo bá trường học bọn họ, một bên là nữ vương của các đề tài trường học bọn họ.

    Hai người "Đấu tranh" với nhau, mặc kệ ai thua ai thắng, đều đáng giá để xem.

    Sự tình nháo lớn như vậy, Mạc Thi Vận đương nhiên cũng thấy được.

    Ngay từ lúc đầu cô cảm thấy phương pháp của An Dương có điểm ngốc, Giản Nhất Lăng chỉ cần không tiếp nhận lời khiêu chiến của cậu ta, chuyện gì cũng đều không làm được.

    Kết quả Giản Nhất Lăng đã tiếp rồi, như vậy người ngốc chính là Giản Nhất Lăng.

    Bởi vì chỉ cần cô ấy tiếp nhận, chờ cô ấy thua, mặc kệ cô ấy có không nói lời xin lỗi, người sai đều sẽ là cô ấy.

    Nếu Giản Nhất Lăng xin lỗi, cô cùng mẹ cô liền có lẽ có thể rửa sạch tội danh.

    Nếu Giản Nhất Lăng không xin lỗi, cô ấy cũng sẽ phải chịu phỉ nhổ.

    Hồ Kiều Kiều lôi kéo Giản Nhất Lăng hỏi, "Nhất Lăng, tài khoản của cậu trang bị có đủ nhiều hay không, có những loại súng giới hạn nào mà cậu chưa mua không? Nếu không như vậy đi, cậu lấy tài khoản của mình đi, tài khoản của mình lúc trước có nhờ anh họ đánh qua, anh ấy đã đánh tới bậc kim cương, trên đó cũng có rất nhiều súng."

    Các loại súng ống và trang bị trên "Trùng tộc xâm lấn" phải thông qua đạt được thành tích mới có được, không thể thông qua phương thức nạp phí mà có.

    Người chơi cấp bậc cao khẳng định là sở hữu nhiều loại trang bị.

    Không giống với mấy người cấp bậc thấp bọn họ, rất nhiều trang bị đều còn không có bắt được trong tay.

    Hồ Kiều Kiều cho rằng Giản Nhất Lăng rất ít chơi trò chơi này, đẳng cấp dừng lại ở mức đồng hay bạc, nên hầu hết các trang bị cô ấy đều không có.

    Vì để Giản Nhất Lăng thua không quá khó coi, Hồ Kiều Kiều quyết đoán mà đem mật mã tài khoản của mình cho Giản Nhất Lăng.

    "Nhất Lăng, cái tài khoản này cậu tùy tiện dùng, không cần khách khí! Buổi tối hôm nay nhất định phải cố lên, có thua cũng không cần khổ sở! Chúng ta tận lực là được!"

    Hồ Kiều Kiều hiện tại cũng chỉ có thể an ủi Giản Nhất Lăng như vậy.

    Đáp ứng cũng đã đáp ứng rồi, có hối hận cũng vô dụng, chỉ có thể dũng cảm đối mặt thi đấu kế tiếp.

    Buổi tối 7 giờ, Giản Nhất Lăng ở nhà đúng giờ online.

    Đăng nhập chính là tài khoản của Hồ Kiều Kiều.

    Mức Kim cương.

    An Dương kéo cô vào phòng.

    Tự cài đặt phòng, đấu solo, thi đấu cũng chỉ có hai người bọn họ, mà mười chỗ ngồi trên khán đài đều đã đầy.

    Các bạn học khác không vào được, cũng chỉ có thể thông qua video phát sóng trực tiếp khán đài quan sát của bạn học khác để xem thi đấu.

    Mọi người khi nhìn thấy tài khoản của Giản Nhất Lăng là cấp kim cương.

    Mà tài khoản của An Dương, không chỉ là đẳng cấp tông sư tối cao, mà trong khu xếp hạng lại đứng hạng ba, đánh chiến đội lại nằm trong top 100.

    Cái này căn bản là không cùng một cấp bậc.

    Có vẻ lúc tiến vào trò chơi, điểm số sẽ bị nghiền áp?

    Xem ra chờ một lát sẽ là một hồi tàn sát.

    An Dương ở giao diện phòng nói chuyện phiếm đánh ra một hàng chữ: [Chuẩn bị tốt liền bắt đầu.]

    [Tốt.]

    Sau khi nhìn thấy Giản Nhất Lăng trả lời, An Dương ấn xuống nút bắt đầu.

    Trò chơi bắt đầu.

    Hai người đồng thời tiến vào bản đồ có những con trùng tộc ẩn nấp khắp nơi.

    Trò chơi mới vừa bắt đầu, An Dương bên này liền bứt phá, khởi đầu tốt đẹp.

    Quả nhiên thực lực chênh lệch đều thể hiện ra nơi này, không phục cũng không được.
     
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 342: Kêu đại tỷ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đang ở trên phát sóng trực tiếp liền có một loạt bình luận:

    [Đột nhiên cảm thấy Giản Nhất Lăng như vậy có điểm đáng thương.]

    [Cô ấy có thể bị ngược đến khóc hay không? ]

    [Chính mình tiếp nhận chiến thư, chính là quỳ cũng phải đánh xong.]

    [An Dương đại thần 666.]

    Bình luận mọi người đang nhảy, bỗng nhiên trên giao diện trò chơi phát tin tức của Giản Nhất Lăng.

    [Người chơi game "Chỉ cần khảo thí không cần học" sử dụng súng trường M416 bắn chết một con Trùng tộc, đạt được 60 điểm.]

    [Người chơi game "Chỉ cần khảo thí không cần học" dùng bom đánh chết ba con Trùng tộc, hoàn thành ba lần liên tiếp, đạt được 420 điểm.]

    Nếu đồng thời đánh chết nhiều Trùng tộc, điểm là sẽ cao hơn chỉ đánh chết một con.

    Nhưng muốn dùng một lần đánh chết nhiều Trùng tộc khó khăn hơn so với đánh chết một con, người bình thường rất khó đạt được.

    Các bình luận trong nháy mắt ngừng lại.

    Một hồi lâu sau, các bình luận động tác nhất trí mà nhảy ra một đống dấu chấm hỏi.

    Hàng loạt dấu chấm hỏi đem giao diện phát sóng trực tiếp che đậy đến kín kẽ.

    Giản Nhất Lăng này thao tác cái gì?

    Đây là tìm người khác đánh sao?

    Không đúng a! Vì bảo đảm thi đấu công bằng, Giản Nhất Lăng cùng An Dương đều dùng di động quay vào người bọn họ, ở một phòng phát sóng trực tiếp khác là có thể nhìn thấy hình ảnh hai người bọn họ thao tác.

    Người thao tác tài khoản "Chỉ cầu khảo thí không cần học" đích xác chính là bản nhân Giản Nhất Lăng a!

    Mọi người trong nhóm trợn mắt há mồm mà nhìn điểm của Giản Nhất Lăng "Bá bá bá" mà hướng nhảy lên trên, đột nhiên An Dương ném ra: [Không có việc gì, đừng làm phiền lão tử.]

    Sao có thể?

    An Dương chính là xếp hạng ba a!

    Như thế nào sẽ có người nghiền áp được cậu ta?

    Bình luận thay đổi, mọi người đều không thể tin được.

    Người ngốc nhất chính An Dương.

    Vốn dĩ cậu ta cho rằng đây là một hồi nhẹ nhàng, tùy tùy tiện tiện là có thể thắng một cuộc thi đấu.

    Chính là hiện tại, điểm của cậu ta đã bị điểm của Giản Nhất Lăng vượt qua gấp đôi!

    Đây là lần đầu tiên cậu ta gặp tình huống này sau nhiều năm chơi trò chơi!

    Hơn nữa cái người ngược cậu ta thế nhưng là Giản Nhất Lăng! Một tiểu cô nương năm nhất nhìn thấy như gió thổi qua có thể ngã!

    Phía sau An Dương có mấy tiểu đệ đang đứng lúc này cũng không dám thở mạnh.

    Bọn họ không dám lên tiếng, sợ ảnh hưởng đến sự phát huy của An Dương trong hoàn cảnh này.

    Nhưng cho dù không có bọn họ ảnh hưởng, An Dương lòng bàn tay của mình cũng đã đổ mồ hôi.

    Thi đấu tiến hành đến phút thứ mười lăm phút, toàn bộ bản đồ Trùng tộc số lượng tử vong đã vượt qua 80%!

    Mà trong đó 60% đều là Giản Nhất Lăng đánh chết!

    Trò chơi đánh tới lúc này, thắng bại cơ bản đã có thể phân ra tới.

    Bởi vì liền tính dư lại 20% đều là An Dương giết, điểm của cậu ta cũng không có khả năng vượt qua Giản Nhất Lăng, trừ phi cậu ta có thể giống Giản Nhất Lăng, liên tục giết liên tiếp.

    Nhưng việc này hiển nhiên là không có khả năng.

    Thi đấu tiến hành đến phút thứ hai mươi, toàn bộ bản đồ Trùng tộc đã tiêu diệt xong rồi, trò chơi chính thức kết thúc.

    Giản Nhất Lăng đánh chết số lượng: 73.

    An Dương đánh chết số lượng: 27.

    Giản Nhất Lăng điểm: 6570 điểm.

    An Dương điểm: 1220.

    Tuy rằng không có gấp mười lần khoa trương như vậy, nhưng cũng đủ đả kích người.

    Trong khu bình luận rốt cuộc cũng có người phục hồi lại tinh thần:

    [Trời ơi! Kết quả bất ngờ a! Giản Nhất Lăng thế nhưng thắng!]

    [Giản Nhất Lăng là người chơi game kiểu thần tiên gì vậy? Này cũng quá trâu bức đi! Dù sao tôi vừa rồi là quỳ xem phát sóng trực tiếp!]

    [Còn tốt, vừa rồi không có người đánh cuộc với tôi, bằng không tôi thảm quá độ!]

    * * *

    An Dương cùng Giản Nhất Lăng từ giao diện thi đấu ra ngoài, trở lại trong phòng solo.

    Giản Nhất Lăng ở trên đánh ra một hàng chữ:
     
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 343: Không thiếu tiểu đệ (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không đợi An Dương phản ứng lại, một loạt bình luận nhất trí mà quét qua một mảnh "Đại tỷ".

    Càng có người da mặt dày quỳ cầu xin được thu làm tiểu đệ.

    [Đại tỷ, cầu mang em theo, em nằm xuống tư thế thập phần tiêu chuẩn!]

    [Đại tỷ, tỷ có để ý không nếu thu nhận thêm hai cái tiểu đệ? Tụi em đặc biệt cung kính tỷ!]

    [Đại tỷ đại, cầu mang đệ lên hạng! Đệ là fan nhỏ của tỷ, tuy rằng đệ so với tỷ lớn hơn hai tuổi!]

    [..]

    Bên này An Dương, mấy tiểu đệ phía sau cậu ta cũng đều thấy xấu hổ.

    Cũng không biết nên mở miệng như thế nào.

    Bọn họ nhận An Dương làm lão đại, hiện tại lão đại thua, muốn nhận người khác làm đại tỷ.

    Càng muốn mệnh chính là người muốn nhận làm đại tỷ, nhìn như thế nào cũng không giống đại tỷ a.

    "Dương ca, nếu không, chuyện này, cứ như vậy thôi bỏ đi?"

    "Đúng vậy đúng vậy, Dương ca, coi như náo loạn vui đùa, nhận cái thua cũng liền xong rồi, không cần thiết thật sự kêu đại tỷ!"

    Các huynh đệ cùng nhau khuyên An Dương, tuy rằng nói chuyện không giữ lời, lật lọng là vi phạm quy tắc hành sự của Dương ca bọn họ.

    Nhưng so với việc về sau phải nghe một tiểu nha đầu sai sử thì tốt hơn nhiều?

    Bọn họ cũng là thật sự không nghĩ tới, Dương ca thế nhưng thua ở trò chơi mà anh ấy tự hào nhất.

    Vốn dĩ Dương ca muốn tìm vị trí trong tim nữ thần của mình, hiện tại liền lợi hại, trực tiếp đập phá vị trí đó.

    "Không được, An Dương tôi tuy hỗn đản, nhưng rất coi trọng chữ tín, nói phải giữ lời! Chuyện do chính mình hứa hẹn, tôi như thế nào có thể không làm?"

    An Dương ở điểm này thực kiên trì.

    "Nếu không Dương ca, chúng ta lại tìm lấy cớ khác? Tỷ như đấu lại một trận khác?" Một tiểu đệ lại kiến nghị.

    "Không được, đây là chơi lưu manh! Tôi sẽ không làm loại chuyện không phải đàn ông này!"

    "Kia Dương ca, anh sẽ không thật sự muốn.. muốn.. nhận Giản Nhất Lăng kia làm đại tỷ chứ?"

    "Bằng không làm sao bây giờ? Lời chính là tôi nói! An Dương tôi nói chuyện giữ lời!"

    "Nhưng cô ta không phải là người mà nữ thần của Dương ca ghét sao? Anh nếu là nhận cô ta làm đại tỷ, vậy nữ thần của anh.. làm sao bây giờ?"

    Đây đích xác cũng là một vấn đề rất lớn.

    "Tôi sẽ giải thích với cô ấy!"

    Dù sao An Dương không thể làm người nói không giữ lời.

    An Dương cắn chặt răng, đánh ra hai chữ ở màn hình chung: [Đại tỷ] .

    Bình luận lập tức lại điên lên rồi.

    [A a a, An Dương nhận Giản Nhất Lăng làm đại tỷ! Muốn điên muốn điên.]

    [Không được, tôi phải bổ não cái hình ảnh kia! An Dương ca đối với Giản Nhất Lăng khom lưng mà kêu đại tỷ!]

    [Hình ảnh kia quá đẹp, tôi quá muốn nhìn!]

    Hiện tại chỉ là trên mạng nói qua nói lại, mọi người cũng đã kích động như vậy, chờ đến ngày mai ở trường học gặp mặt, mọi người còn không phải sẽ nổ tung sao?

    Mọi người đều thực chờ mong ngày hôm sau sẽ đến.

    Lúc này An Dương lại ở màn hình chung phát tin tức: [Tôi đã bấm vào ứng dụng quan hệ nhân vật, cô xác nhận một chút.]

    Hệ thống game "Trùng tộc xâm lấn" thiết lập cung cấp tự định nghĩa quan hệ nhân vật.

    An Dương nói được thì làm được, liền trực tiếp tag tài khoản của Giản Nhất Lăng vào: [Không có việc gì thì đừng làm phiền đai tỷ của lão tử], rồi chờ đợi Giản Nhất Lăng xác nhận.

    Giản Nhất Lăng trả lời: [Tài khoản này không phải của tôi, để tôi đổi tài khoản.]

    Tài khoản này hóa ra là đi mượn?

    An Dương không nghĩ nhiều: [Vậy cô đổi tài khoản của mình đi, tôi lại một lần nữa thiết lập.]

    Sau đó Giản Nhất Lăng liền đăng xuất tài khoản của Hồ Kiều Kiều, đồng thời cũng tắt phát sóng trực tiếp bên này của cô.

    An Dương đợi trong chốc lát, thu được một cái xin gia nhập phòng:
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 344: Không thiếu tiểu đệ (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cái tên này An Dương không có khả năng không quen thuộc.

    Hai cái tên bị cậu ta định nghĩa phi nhân loại thì đây là cái tên thứ nhất.

    Hiện giờ đang xếp thứ nhất trong bảng!

    Trong nháy mắt nhìn thấy cái tên này, An Dương đều hoài nghi mình là nhìn lầm rồi.

    Các tiểu đệ phía sau vẻ mặt càng kinh ngạc.

    "Dương ca, này không phải là cái ngươi nhất bảng sao?"

    "Trời ạ, người chơi nhất bảng xin gia nhập phòng đây là tình huống như thế nào? Là muốn cùng anh chơi solo sao?"

    "Này cũng quá kích thích đi?"

    Bởi vì An Dương còn không có tắt đi phát sóng trực tiếp, giao diện trò chơi còn ở trên phát sóng trực tiếp, các bạn học cùng cậu ta giống nhau đều thấy được cái xin gia nhập này.

    Bình luận lại bắt đầu điên cuồng.

    [A a a a, nhất bảng nhất bảng, tôi cũng từng ở trong bảng này, người nhất bảng và nhì bảng đặc biệt biến thái.]

    [Dương ca mau tiếp nhận xin gia nhập phòng đi! Chúng em muốn xem đại thần nhất bảng thao tác.]

    [Không, tôi muốn nhìn cậu và đại tỷ cùng nhất bảng solo!]

    [+1]

    [+10086]

    An Dương sau khi do dự một chút, liền nhấn vào nút xác nhận.

    Sau đó liền nhìn thấy J10 xuất hiện ở trong phòng.

    Đẳng cấp: Tông sư.

    Xếp hạng: Đệ nhất.

    Chiến đội: Thịnh khí lăng nhân; đứng vị trí thứ mười trong thi đấu chiến đội.

    Có so sánh có tổn thương, một cái so sánh này, cái tài khoản của An Dương liền có vẻ yếu thế.

    [Chụp ảnh chung chụp ảnh chung, tôi cùng đại thần chụp ảnh chung!]

    [A a a a, bình luận của các cậu quá nhiều, ngăn trở tôi cùng đại thần cùng chung khung hình.]

    [Biến thái trong bảng thật sự xuất hiện! Tôi cũng ở trong bảng này, nhất bảng thật sự cấp bậc quái vật, chiến tích toàn thắng! Mỗi điểm tích lũy đều cao đến phát rồ!]

    Hai cái người nhất bảng và nhì bảng cùng với người chơi phía sau điểm số chênh lệch rất lớn.

    Người chơi khác chơi trò chơi này là: Làm thế nào đảm bảo thanh máu của mình không trống mà vẫn đánh giết nhiều Trùng tộc nhất.

    Mà nhất bảng cùng nhì bảng chơi trò chơi này là: Làm thế nào tận dụng khả năng chỉ dùng một lần mà đánh giết nhiều Trùng tộc nhất, hoàn thành chuỗi tiêu diệt, đạt được nhiều điểm cộng nhất.

    Chuỗi tiêu diệt điểm nhân lên nhiều lần, nhưng khó khăn quá cao, người bình thường ngẫu nhiên may mắn có thể đạt được một lần liền không tồi.

    Muốn bằng năng lực của mình thường xuyên tạo ra chuỗi tiêu diệt, trừ bỏ việc dự đoán được vị trí, còn phải thiết kế bố cục, còn phải có đủ súng đạn tốt và thời cơ ra tay cùng đem khống chế.

    An Dương sửng sốt một hồi lâu sau, ở trên màn hình chính dò hỏi.

    [Đại thần tiến vào làm cái gì? ]

    [Làm đại tỷ của anh.]

    Năm chữ, đơn giản sáng tỏ.

    Nhưng tất cả những người nhìn thấy câu này đều choáng váng.

    Này.. Này..

    Đây là lời nói của Giản Nhất Lăng a!

    [Cô là Giản Nhất Lăng? ] An Dương với tâm trạng kinh ngạc đánh ra câu hỏi nghi vấn.

    [Đúng.]

    [J10 là Giản Nhất Lăng? ]

    Vấn đề này mới vừa phát ra, An Dương chính mình đều sửng sốt.

    J10, Giản Nhất Lăng, âm đọc đều là giống nhau!

    Thật là tài khoản của Giản Nhất Lăng! Thần linh ơi! Đây là người chơi đại thần phi nhân loại kia!

    An Dương lại lập tức phát một tin nhắn: [Cô vừa rồi vì cái gì không dùng tài khoản này? ]

    [Thuận tiện giúp bạn đạt một chút điểm.]

    Giản Nhất Lăng vừa rồi cùng An Dương đánh solo, đánh được rất nhiều chuỗi tiêu diệt, đạt được rất nhiều điểm thành tựu.

    Có nhiều điểm thành tựu có thể mở khóa trang bị mới, sau ván thi đấu vừa rồi, tài khoản của Hồ Kiều Kiều liền mở được rất nhiều trang bị phía trước không có.

    Bình luận lập tức bắt đầu nhảy ra.

    [Đại tỷ, tài khoản của đệ cũng cần mở khóa trang bị mới.]

    [Đại tỷ, tỷ còn muốn chơi trò chơi không? Tài khoản của đệ đang gào khóc đòi ăn no.]

    [Tôi phải dùng biện pháp gì mới có thể khiến cho đại tỷ chú ý, để tỷ lâm hạnh một chút tài khoản của tôi, online chờ, rất cấp bách.]

    [Đại tỷ, đệ là tiểu đệ thất lạc nhiều năm của tỷ a!]
     
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 345: Cũng không phải rất khó tiếp thu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    An Dương sau một trận kích thích, thế nhưng lại cũng không có quá tiêu cực.

    Bỗng nhiên cảm thấy chuyện kêu Giản Nhất Lăng là đại tỷ cũng không phải là chuyện khó tiếp thu như vậy.

    An Dương nhanh chóng thiết lập một chút, cùng Giản Nhất Lăng đăng ký xưng hô.

    Giản Nhất Lăng xác nhận đồng thời cũng cấp cho An Dương thiết lập xưng hô: [Tiểu đệ J10]

    An Dương chấp nhận cái thiết lập này, cũng đem cái thiết lập này treo ở trước tên của mình.

    Quen làm đại ca người khác, giờ làm tiểu đệ vốn dĩ rất thương cảm, nhưng nhân vật đổi phía trước thành J10 thì phía sau cũng không có khó chịu như vậy.

    Làm xong chuyện này, Giản Nhất Lăng liền offline.

    Quần chúng vây xem còn có điểm chưa đã thèm.

    An Dương bên này, nhìn màn hình một hồi lâu.

    "Dương ca, anh còn tốt không?" Các tiểu đệ có điểm lo lắng An Dương tâm lý không tiếp thu được.

    "Giống như làm tiểu đệ của đại thần nhất bảng cũng không phải chuyện rất khó tiếp thu." An Dương nói cùng với các tiểu đệ của mình.

    Các tiểu đệ hai mặt nhìn nhau.

    Dương ca bọn họ đây là chịu nhiều kích thích, bắt đầu tự mình an ủi sao?

    Dương ca đáng thương.. Ngày mai còn phải đến trường học tự mình gặp mặt đại tỷ a.

    Hình ảnh kia..

    ###

    Hôm sau, An Dương sáng sớm liền đi đến trường học, còn mua một ít đồ ăn vặt, xách theo tới cửa lớp tám năm nhất.

    Các bạn học trong lớp vừa thấy An Dương, liền kêu Giản Nhất Lăng, "Đại tỷ, tiểu đệ của cậu tới!"

    Sau giọng nói này, các bạn trong lớp đều sôi nổi ngẩng đầu.

    Mọi người đều xem cảnh náo nhiệt ngày hôm qua.

    Bọn họ đều chờ cảnh gặp mặt ngày hôm nay.

    Các bạn học trong lớp mặt ngoài bất động thanh sắc, kỳ thật đều đang vây xem, đôi mắt không ngừng ngắm hướng Giản Nhất Lăng cùng An Dương.

    An Dương cũng không ngần ngại, trực tiếp vào lớp tám năm nhất, đem trái cây đồ ăn vặt mình mua đặt lên bàn của Giản Nhất Lăng.

    "Nói đi, muốn tôi làm cái gì."

    An Dương tuy rằng nhận người khác làm đại tỷ, nhưng còn không có thói quen thật đem người khác như đại tỷ của mình, nói chuyện ngạo khí vẫn là trước sau như một.

    "Vì cái gì khiêu chiến với tôi?" Giản Nhất Lăng chất vấn An Dương.

    "Cô hỏi tôi vì cái gì? Lúc khiêu chiến không phải tôi đã nói rõ rồi sao? Tôi muốn cô làm sáng tỏ nhà các cô oan uổng cho Mạc Thi Vận cùng mẹ của cậu ấy."

    "Anh vì cái gì cảm thấy, tôi oan uổng cô ấy."

    Giản Nhất Lăng cũng không rõ chuyện của Mạc Thi Vận.

    Từ lúc cô xuyên qua đến bây giờ, cô tự nhận thấy quan hệ giữa cô cùng Mạc Thi Vận cũng không có cái gì xung đột cùng giao thoa.

    Thậm chí trước lúc An Dương tìm tới cô, cô cũng không biết Ôn Noãn ở trường đã làm chuyện gì.

    Trong nguyên tác những việc này đều không có phát sinh.

    Mạc Thi Vận xuất thân tuy rằng không tốt, một đường đi tới cũng thực vất vả, nhưng cô ấy trong nguyên tác đều là một đường xuôi gió xuôi nước.

    Dọc theo đường đi có rất nhiều quý nhân trợ giúp cô ấy, mỗi lần gặp được khó khăn cũng đều có thể ở thời điểm mấu chốt hóa giải nguy cấp.

    Mà Giản Nhất Lăng là người mà Mạc Thi Vận ngay từ đầu liền coi thường.

    Mạc Thi Vận cũng không muốn phản ứng với một đại tiểu thư được nuông chiều từ bé luôn vô cớ gây rối, tùy ý Giản Nhất Lăng gây rắc rối như thế nào, cô ấy đều có thể cười cho qua chuyện.

    Hiện tại Giản Nhất Lăng không đi tìm Mạc Thi Vận gây phiền toái, trên lý thuyết, quan hệ giữa hai người liền không nên có cái gì liên lụy.

    An Dương nhìn tiểu cô nương đại tỷ trước mặt, nhẫn nại tính tình, "Cho dù không phải cô oan uổng, thì cũng là người nhà của cô làm, cô tới làm sáng tỏ, cô ấy liền có thể không có việc gì. Tôi nói không phải chứ, Giản gia các người gây rắc rối cho cô ấy làm gì, cô ấy từ nhỏ đã rất khó khăn, một người sống đến bây giờ không dễ dàng, cô ấy chịu rất nhiều khổ cực, trả giá bằng nỗ lực hơn người khác rất nhiều lần, các người như vậy huỷ hoại cô ấy thật sự không tốt."

    Trong giọng nói An Dương lộ ra sự đau lòng đối với Mạc Thi Vận.
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 348: Hoàn cảnh giống với Giản Nhất Lăng trước đây

    Bấm để xem
    Đóng lại
    An Dương đi rồi, hình tượng của Mạc Thi Vận ở trong cảm nhận của các bạn học hoàn toàn sụp đổ.

    Mọi người đều không nói gì trước mặt Mạc Thi Vận, nhưng trên diễn đàn tràn đầy những bình luận tiêu cực về cô ấy.

    [Mạc Thi Vận thật sự làm được như vậy luôn, cư nhiên lợi dụng sự yêu thích của An Dương đối với cô ấy.]

    [Đúng vậy, nghe hai người bọn họ nói chuyện, An Dương hoàn toàn là bị cô ta lừa.]

    [Dương ca đáng thương.]

    [Cho nên nói liếm cẩu làm không được, liếm cẩu liếm đến cuối cùng hai bàn tay trắng.]

    (*) Liếm cẩu có hai loại hàm nghĩa khác nhau. Loại thứ nhất: Liếm cẩu là việc biết đối phương không thích mình nhưng vẫn đặt tình cảm của mình cho đối phương. Loại thứ hai: Liếm cẩu là châm chọc a dua nịnh hót người khác.

    [Thật là không nghĩ tới a, tôi vẫn luôn cảm thấy Mạc Thi Vận là con người khá tốt, tính cách ôn hòa, ở chung rất tốt, ai, thật là..]

    Mặc kệ là nam sinh hay là nữ sinh, đã lưu lại lốp xe dự phòng cho mình, còn kích động lốp xe dự phòng vì mình làm việc đều là chuyện thực chán ghét.

    Mọi người nghiêng về một bên mà phê phán Mạc Thi Vận.

    Các bạn trong lớp cũng bắt đầu cố ý hoặc vô tình mà xa cách với Mạc Thi Vận.

    Cảnh tượng như vậy, cùng với lúc trước Giản Nhất Lăng bị bôi nhọ đẩy Giản Duẫn Náo xuống cầu thang là thập phần tương tự.

    Đối mặt với những chuyện này, Mạc Thi Vận đều nhịn xuống.

    Buổi tối về đến nhà, Mạc Thi Vận tìm mẹ mình hỏi chuyện.

    "Mẹ, hiện tại mẹ chỉ có đem toàn bộ chuyện nói cho con biết, con mới biết được nên làm như thế nào."

    Sau khi Mạc Thi Vận nói như vậy, Mạc Tuệ Cầm mới kể hết chuyện cho Mạc Thi Vận biết.

    Mạc Thi Vận sau khi nghe xong đều cảm thấy sững sờ, những chuyện mẹ cô nói đến đã tác động rất lớn đến cô.

    Mạc Thi Vận cảm thấy một góc trong thế giới nội tâm của cô đã sụp đổ.

    Mạc Thi Vận nghĩ đến những việc xảy ra với cô trong thời gian này.

    Về cuộc thi hóa học, cái ngày bị đuổi ra khỏi Giản gia, lúc nhìn thấy Tần Xuyên đi chung với Giản Nhất Lăng, vai diễn của cô bị thay thế, và việc cô bị nhục mạ ở trường..

    Mạc Tuệ Cầm hoảng hốt, "Thi Vận, con đừng dọa mẹ, đều do mẹ không tốt, là mẹ hại con."

    Mạc Tuệ Cầm đã biết con gái mình hôm nay ở trường học gặp rất nhiều chuyện không hay.

    Mạc Thi Vận dùng một chút thời gian tiêu hóa xong chuyện vừa rồi, sau đó mới rưng rưng nước mắt nói chuyện với mẹ cô, "Mẹ, chuyện này mẹ làm sai, mẹ không nên làm những chuyện như vậy."

    "Thực xin lỗi, mẹ biết sai rồi, mẹ tưởng rằng một mình mẹ gánh vác là được, nhưng mà.. hiện tại vẫn là liên lụy đến con! Mẹ đã theo chân bọn họ xin lỗi, mẹ cầu xin bọn họ tha thứ, nhưng mà vô dụng.. bọn họ căn bản không nghe.. hiện tại con cũng bị mẹ hại cho liên luỵ, là mẹ không tốt, mẹ thực xin lỗi con.."

    Mạc Tuệ Cầm khóc không thành tiếng, mặt đầy nước mắt.

    Nhìn thấy mẹ mình cái dạng này, Mạc Thi Vận tim như bị đao cắt, không đành lòng lại trách cứ bà.

    "Mẹ, mẹ đừng khóc nữa, con biết mẹ làm những việc này đều là vì con, con làm gì có tư cách để trách cứ mẹ chứ."

    Mẹ cô làm sai, nhưng bà ấy làm những chuyện này toàn bộ là vì cô.

    Toàn bộ thế giới đều có tư cách trách cứ bà ấy, nhưng chỉ có cô là không có.

    Mạc Thi Vận tiếp tục nói, "Mà mẹ cũng chỉ nói dối một chút thôi, sai lầm thực sự là do bản thân Giản Duẫn Náo, thế mà bây giờ Giản gia lại muốn đối phó với chúng ta."

    Mạc Thi Vận tìm một lý do cho bản thân cô và mẹ cô, cô không muốn thừa nhận mẹ con cô là người xấu xa, cho nên người ác độc chính là những người của Giản gia.

    Mạc Thi Vận lạnh lùng nói, "Mẹ, mẹ đã từng che mưa che gió cho con, từ nay về sau, con sẽ che mưa che gió cho mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ bảo vệ mẹ, con sẽ không để cho mẹ phải chịu đau khổ nữa.."

    ###

    Ngày cuối tuần này là ngày gia đình tụ hội của Giản gia mỗi tháng một lần.

    Trừ bỏ chú ba không có ở thành phố Hằng Viễn, một nhà bác cả Giản Thư Hình, và một nhà chú hai Giản Thư Hoằng đều đến nhà cũ Giản gia để bồi lão gia tử và lão phu nhân, mọi người ngồi vào cùng nhau ăn cơm và nói chuyện phiếm.

    Lúc đến nhà cũ, Giản Duẫn Náo liếc mắt một cái liền thấy được Giản Duẫn Mạch mặc một chiếc áo len màu trắng.

    Cùng cái áo màu đen của anh cả cậu ta có kiểu dáng giống nhau như đúc.

    Thực hiển nhiên, đây cũng là do Giản Nhất Lăng đan.

    Giản Duẫn Náo trong lòng hụt hẫng, nhưng cậu ta cũng không dám nói gì với anh hai của cậu, cảnh lần trước bị anh hai cậu đánh vẫn còn ở trước mắt cậu, hơn nữa anh hai cậu đã nói, hiện tại tính tình anh ấy không tốt, khả năng còn sẽ lại đánh cậu, để cậu tự giác cách anh ấy xa một chút.

    Một nhà Giản Thư Hình đến không bao lâu, Hà Yến cũng mang theo Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp hai người tới.

    Cũng không biết có phải các anh em đã thương lượng trước hay không, hôm nay mặc y phục đều là áo len Giản Nhất Lăng tự tay đan lấy kia.

    Bốn cái áo kiểu dáng giống nhau như đúc, chỉ là màu sắc khác nhau.

    Giản Duẫn Thừa: Màu đen.

    Giản Duẫn Mạch: Màu trắng.

    Giản Vũ Mân: Màu đỏ sậm.

    Giản Vũ Tiệp: Màu xám nhạt.

    Giản Duẫn Náo: Không có.

    Chuyện bên lề:

    Vu Hi: Tiêu chí để Nhất Lăng muội muội chọn màu là gì?

    Nhất Lăng: Trực giác

    Vu Hi: Nếu là Thịnh gia, em chọn màu gì?

    Nhất Lăng: Màu xanh lá cây,

    Thịnh Gia cầm con dao, nhìn chằm chằm Giản Nhất Lăng một chút, rồi chém về phía Vu Hi.

    Vu Hi: Lạy chúa, tại sao cậu lại chém tôi?

    Thịnh Gia: Cậu hỏi ai?
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 349: Anh ba trong lòng thực hụt hẫng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc Giản Nhất Lăng từ trên lầu đi xuống, Giản Duẫn Náo đang muốn tiến lên, Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp đã trước cậu ta một bước đi lên rồi.

    Sau đó Giản Duẫn Náo nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng hai người bọn họ nói chuyện, khi thì gật đầu, khi thì mềm mại mà nói một câu, bộ dáng ngoan ngoãn.

    Giản Duẫn Náo không khỏi nhớ tới khi còn nhỏ, em gái cậu cầm cây kẹo nhỏ hình con gấu dỗ dành cậu.

    "Anh ba không khóc, xe hỏng rồi thì để anh cả mua lại cho anh, kẹo con gấu nhỏ em cho anh ăn, anh hai trộm cho em đó, em cũng chưa có ăn! Đừng cho mẹ biết, mẹ không cho em ăn kẹo, ăn kẹo sẽ bị đánh ê mông!"

    Bàn tay nhỏ trắng mềm đem cây kẹo con gấu nhỏ nhét vào trong tay của cậu, nhếch miệng lộ ra hàm răng sún.

    Nhưng sau đó hình ảnh hồi ức hiện lên, là cậu đang đứng ở một chỗ có khoảng cách rất xa em ấy.

    Rõ ràng.. cậu là anh trai ruột của Tiểu Lăng, Vũ Mân và Vũ Tiệp chỉ là anh họ.

    Nhưng mà hiện tại.. cậu cùng Tiểu Lăng khoảng cách lại so với bọn họ còn muốn xa hơn.

    Hình ảnh bọn họ ba người ở bên nhau hài hòa tốt đẹp nói không nên lời.

    Lại nhìn đến trên người bọn họ mặc áo len do chính Tiểu Lăng đan, trong đầu nghĩ đến hình ảnh bàn tay nhỏ mềm mại của Tiểu Lăng dùng từng đường kim mũi chỉ mà đan áo, Giản Duẫn Náo trong lòng có tư vị nói không nên lời.

    Lúc ăn cơm, ngồi một bên Giản Nhất Lăng chính là Giản Duẫn Mạch, một bên khác chính là Giản Vũ Tiệp, đối diện ngồi chính là Giản Vũ Mân.

    Giản Duẫn Náo cùng Giản Nhất Lăng cách thật xa một khoảng cách, liền muốn gắp đồ ăn cho Giản Nhất Lăng cũng không có cơ hội.

    Ăn xong cơm trưa, Giản Vũ Tiệp, Giản Vũ Mân, Giản Duẫn Mạch cùng Giản Nhất Lăng đi chơi game.

    Bốn người cùng nhau mở phòng chơi game, vừa vặn tốt.

    Ngay cả Giản Duẫn Thừa, tuy rằng anh ấy không có cùng nhau chơi, nhưng trò chơi này là do công ty anh tạo nên.

    Giản Duẫn Náo trong lúc nhất thời không biết nên đi nơi nào, chỉ có thể ở một góc phòng ngồi nhìn, chính mình tự kiếm chuyện để làm, đó là xem sách.

    Nhưng mà bốn người bên kia chơi trò chơi động tĩnh rất lớn, làm lực chú ý của cậu không muốn bị hấp dẫn qua cũng khó.

    "Muội muội, xông lên, chúng ta giết sạch bọn họ!"

    "A, muội muội cứu ta! Ta bị một nhóm trùng tộc vây quanh!"

    Giản Vũ Mân lúc chơi trò chơi hoàn toàn mất hình tượng.

    Cái dạng này của anh ấy mà để cho fan của anh ấy thấy được, phỏng chừng sẽ có rất nhiều fan cuồng.

    "Nhất Lăng muội muội em đừng cứu anh ấy, anh ấy là con gà yếu ớt, không có gì tốt mà cứu!"

    Giản Vũ Tiệp một chút mặt mũi đều không cho anh trai ruột của mình.

    "Thằng em xấu xa, em đây là ghen tị với anh!"

    "Em mới không ghen tị với anh, điểm của anh đều không có cao bằng em!"

    "Em thằng xấu xa này, em chờ đó cho anh!"

    Hai anh em hằng ngày luôn cãi nhau như vậy.

    Sau đó Giản Nhất Lăng vẫn cứu Giản Vũ Mân, làm Giản Vũ Mân rất vui vẻ.

    Sau đó Giản Vũ Tiệp lại phát hiện Giản Duẫn Mạch toàn bộ hành trình đều im lặng, "A, anh Duẫn Mạch, anh thật quá đáng, vẫn luôn đi sau lưng muội muội, anh không thể tự mình đánh sao?"

    Giản Vũ Tiệp phát hiện Giản Duẫn Mạch toàn bộ hành trình đều cùng Giản Nhất Lăng như hình với bóng, chỉ hỗ trợ tấn công, đánh chết một cái đều không có.

    Ô, quả nhiên anh hai họ mà ở đây, cậu ta liền không đoạt được muội muội.

    Ô ô ô, anh hai khi nào mới về trường học ở nước ngoài đây a?

    Giản Vũ Mân cũng đi theo phun tào, "Duẫn Mạch em xem em kìa, điểm thấp nhất trong đội chúng ta."

    Giản Duẫn Mạch cười nhạt trả lời, "Không có việc gì, muội muội cao nhất là được."

    Giản Vũ Mân vẻ mặt ghét bỏ, Giản Duẫn Mạch này thật không biết xấu hổ, chính là dùng loại phương pháp không biết xấu hổ này bá chiếm muội muội, anh mới sẽ không học theo cậu ấy.

    Giản Duẫn Náo ở cách đó không xa nghe thấy, sách trong tay một chữ đều không có đọc được.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...