Chương 1341: Kẻ hèn Địch Quân Thịnh, Tuần Vực không bỏ ở trong mắt (2)
"Tôi trước tự giới thiệu một chút, tôi là Tiền Phong, là người của bộ phận chấp pháp của Tuần Vực, những người này đều là cấp dưới của tôi." Nam nhân trung niên giới thiệu thân phận của mình cho Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.
Bộ phận chấp pháp của Tuần Vực, Giản Nhất Lăng là có nghe nói qua.
Tuần Vực chuyên môn thiết lập bộ phận này dùng để xử trí những nhân viên vi phạm quy định trong tổ chức, ở bên trong Tuần Vực có quyền lực rất lớn, đồng thời cũng có được một đám cao thủ vũ lực giá trị siêu giáp đẳng đứng đầu.
Những cao thủ này đến từ các nơi trên thế giới, có một số người là từ khi còn nhỏ đã được Tuần Vực tiếp thu rồi bồi dưỡng lên.
Bọn họ từ nhỏ đã chịu huấn luyện với trình độ khắc nghiệt muốn cao hơn so với vệ sĩ của Địch gia, đều không ở trên một cái trục hoành.
Tiền Phong tiếp tục nói, "Thân là thành viên Tuần Vực yêu cầu tuân thủ quy tắc của Tuần Vực, điểm này tôi tin tưởng thân là thành viên Tuần Vực hai vị hẳn là rõ ràng minh bạch đi?"
"Minh bạch." Địch Quân Thịnh đáp lại.
"Một khi đã như vậy, các người đối với kết quả xử lý kế tiếp của chúng tôi hẳn là sẽ không có dị nghị." Tiền Phong nói.
"Cái gì xử lý?" Địch Quân Thịnh rất có hứng thú hỏi.
"Địch Quân Thịnh, bởi vì anh làm trái quy tắc của Tuần Vực, hôm nay chúng tôi phải tiến hành xử phạt tương ứng đối với anh."
Tiền Phong tuyên bố Địch Quân Thịnh đã từng làm chuyện sai.
"Ta vi phạm cái quy tắc nào của Tuần Vực nào?" Địch Quân Thịnh lại hỏi.
"Tự mình lợi dụng tài nguyên của Tuần Vực mà không thông báo, còn trộm đi một bộ phận kim loại quý hiếm cùng dược phẩm thực nghiệm mà Tuần Vực cất giấu ở phòng thí nghiệm tại kinh thành. Kim loại quý hiếm cùng dược phẩn thực nghiệm đều là tài sản thuộc về Tuần Vực, không cho phép các thành viên khi chưa được sự cho phép của tổ chức đã tự mình vận dụng."
"Chứng cứ đâu?" Địch Quân Thịnh hỏi lại.
"Chứng cứ đương nhiên là có, nhưng mà hiện tại còn không thể cho anh xem." Tiền Phong không có lấy ra chứng cứ.
"Là không thể cho ta xem, hay là căn bản là không có?"
"Tôi là nhân viên chấp pháp của Tuần Vực, tôi nếu phán định như vậy, khẳng định là có chứng cứ vô cùng xác thực."
Ngữ khí của Tiền Phong chắc chắn, thái độ cường ngạnh.
Bên cạnh xem diễn khóe miệng Khúc Chấn cùng Thịnh Oánh Oánh nhịn không được lộ ra nụ cười.
Tần tiên sinh không hổ là Tần tiên sinh, trực tiếp vận dụng mối quan hệ của cậu ta ở Tuần Vực tiến hành chế tài đối với Địch Quân Thịnh.
Quan hệ với Tuần Vực cũng không phải là ai đều có thể có được.
Loại tổ chức phạm vi đỉnh cấp thế giới này, có thể thuyên chuyển tài nguyên, cùng lực lượng cường đại sau lưng không phải chỉ một gia tộc nào đó ở kinh thành có thể đánh đồng.
Địch gia đã từng so không được, hiện tại Tần gia cũng so không được.
Thịnh Oánh Oánh ở bên cạnh trào phúng, "Địch Quân Thịnh cậu liền không cần vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng, nếu Tiền tiên sinh trên tay nắm giữ chứng cứ, cậu khẳng định là trốn không thoát."
Tiền Phong nói, "Vị nữ sĩ này nói không có sai, nếu phạm sai lầm, liền phải tiếp thu xử phạt tương ứng."
"Không có chứng cứ liền định tội, đây là nguyên tắc làm việc của bộ phận chấp pháp của Tuần Vực các người sao?" Địch Quân Thịnh hỏi.
"Tuần Vực chúng tôi làm việc như thế nào không tới phiên anh tới khoa tay múa chân, thành viên bình thường không có quyền hỏi đến chuyện của bộ phận chấp pháp."
Thái độ của Tiền Phong rất là cường ngạnh.
Chỉ một người như Địch Quân Thịnh ông ta còn sẽ không bỏ ở trong mắt.
Thịnh Oánh Oánh châm chọc, "Địch Quân Thịnh, cậu đừng tưởng rằng cậu tới nơi nào đều sẽ giống như cậu ở kinh thành, Tuần Vực cũng không phải là địa phương mà cậu có thể giương oai. Cậu hãy xem kỹ Tần tiên sinh, rồi nhìn lại chính mình, nhận rõ thân phận cùng địa vị của cậu đi!"
Khúc Chấn thở dài một hơi, "Địch thiếu gia, nếu cậu thật sự phạm sai lầm, thì nhanh chóng nhận sai đi, quen biết một hồi, chúng tôi thật sự không đành lòng nhìn thấy cậu như vậy."
Tần Xuyên nói với Giản Nhất Lăng, "Em đừng đứng ở bên cậu ta, cách xa cậu ta một chút, trong chốc lát bọn họ động tay tới sẽ thương đến em."
Bộ phận chấp pháp của Tuần Vực, Giản Nhất Lăng là có nghe nói qua.
Tuần Vực chuyên môn thiết lập bộ phận này dùng để xử trí những nhân viên vi phạm quy định trong tổ chức, ở bên trong Tuần Vực có quyền lực rất lớn, đồng thời cũng có được một đám cao thủ vũ lực giá trị siêu giáp đẳng đứng đầu.
Những cao thủ này đến từ các nơi trên thế giới, có một số người là từ khi còn nhỏ đã được Tuần Vực tiếp thu rồi bồi dưỡng lên.
Bọn họ từ nhỏ đã chịu huấn luyện với trình độ khắc nghiệt muốn cao hơn so với vệ sĩ của Địch gia, đều không ở trên một cái trục hoành.
Tiền Phong tiếp tục nói, "Thân là thành viên Tuần Vực yêu cầu tuân thủ quy tắc của Tuần Vực, điểm này tôi tin tưởng thân là thành viên Tuần Vực hai vị hẳn là rõ ràng minh bạch đi?"
"Minh bạch." Địch Quân Thịnh đáp lại.
"Một khi đã như vậy, các người đối với kết quả xử lý kế tiếp của chúng tôi hẳn là sẽ không có dị nghị." Tiền Phong nói.
"Cái gì xử lý?" Địch Quân Thịnh rất có hứng thú hỏi.
"Địch Quân Thịnh, bởi vì anh làm trái quy tắc của Tuần Vực, hôm nay chúng tôi phải tiến hành xử phạt tương ứng đối với anh."
Tiền Phong tuyên bố Địch Quân Thịnh đã từng làm chuyện sai.
"Ta vi phạm cái quy tắc nào của Tuần Vực nào?" Địch Quân Thịnh lại hỏi.
"Tự mình lợi dụng tài nguyên của Tuần Vực mà không thông báo, còn trộm đi một bộ phận kim loại quý hiếm cùng dược phẩm thực nghiệm mà Tuần Vực cất giấu ở phòng thí nghiệm tại kinh thành. Kim loại quý hiếm cùng dược phẩn thực nghiệm đều là tài sản thuộc về Tuần Vực, không cho phép các thành viên khi chưa được sự cho phép của tổ chức đã tự mình vận dụng."
"Chứng cứ đâu?" Địch Quân Thịnh hỏi lại.
"Chứng cứ đương nhiên là có, nhưng mà hiện tại còn không thể cho anh xem." Tiền Phong không có lấy ra chứng cứ.
"Là không thể cho ta xem, hay là căn bản là không có?"
"Tôi là nhân viên chấp pháp của Tuần Vực, tôi nếu phán định như vậy, khẳng định là có chứng cứ vô cùng xác thực."
Ngữ khí của Tiền Phong chắc chắn, thái độ cường ngạnh.
Bên cạnh xem diễn khóe miệng Khúc Chấn cùng Thịnh Oánh Oánh nhịn không được lộ ra nụ cười.
Tần tiên sinh không hổ là Tần tiên sinh, trực tiếp vận dụng mối quan hệ của cậu ta ở Tuần Vực tiến hành chế tài đối với Địch Quân Thịnh.
Quan hệ với Tuần Vực cũng không phải là ai đều có thể có được.
Loại tổ chức phạm vi đỉnh cấp thế giới này, có thể thuyên chuyển tài nguyên, cùng lực lượng cường đại sau lưng không phải chỉ một gia tộc nào đó ở kinh thành có thể đánh đồng.
Địch gia đã từng so không được, hiện tại Tần gia cũng so không được.
Thịnh Oánh Oánh ở bên cạnh trào phúng, "Địch Quân Thịnh cậu liền không cần vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng, nếu Tiền tiên sinh trên tay nắm giữ chứng cứ, cậu khẳng định là trốn không thoát."
Tiền Phong nói, "Vị nữ sĩ này nói không có sai, nếu phạm sai lầm, liền phải tiếp thu xử phạt tương ứng."
"Không có chứng cứ liền định tội, đây là nguyên tắc làm việc của bộ phận chấp pháp của Tuần Vực các người sao?" Địch Quân Thịnh hỏi.
"Tuần Vực chúng tôi làm việc như thế nào không tới phiên anh tới khoa tay múa chân, thành viên bình thường không có quyền hỏi đến chuyện của bộ phận chấp pháp."
Thái độ của Tiền Phong rất là cường ngạnh.
Chỉ một người như Địch Quân Thịnh ông ta còn sẽ không bỏ ở trong mắt.
Thịnh Oánh Oánh châm chọc, "Địch Quân Thịnh, cậu đừng tưởng rằng cậu tới nơi nào đều sẽ giống như cậu ở kinh thành, Tuần Vực cũng không phải là địa phương mà cậu có thể giương oai. Cậu hãy xem kỹ Tần tiên sinh, rồi nhìn lại chính mình, nhận rõ thân phận cùng địa vị của cậu đi!"
Khúc Chấn thở dài một hơi, "Địch thiếu gia, nếu cậu thật sự phạm sai lầm, thì nhanh chóng nhận sai đi, quen biết một hồi, chúng tôi thật sự không đành lòng nhìn thấy cậu như vậy."
Tần Xuyên nói với Giản Nhất Lăng, "Em đừng đứng ở bên cậu ta, cách xa cậu ta một chút, trong chốc lát bọn họ động tay tới sẽ thương đến em."