Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 989: Ôn Noãn khi dễ Thái Thấm Nguyệt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ngọa tào, anh cái tên hỗn đản, nửa ngày như vậy hóa ra là lừa gạt tôi, anh con mẹ nó.."

    Vu Hi tức giận đến muốn đánh người.

    Kết quả Giản Dật Thần đã trước một bước chạy đi.

    "Mẹ nó, tên hỗn đản này, lần sau không bao giờ tin tưởng anh ta!" Vu Hi cắn răng.

    ###

    Biết Giản Nhất Lăng đã tẩy thoát được hiềm nghi, Thái Thấm Nguyệt tức giận vô cùng, ở trong phòng thuê tạm của mình phát tiết một hồi.

    Trong lúc đang tức giận, có người tới gõ cửa.

    "Ai?" Thái Thấm Nguyệt thở phì phò ra mở cửa.

    Lại phát hiện đứng ngoài cửa chính là Ôn Noãn.

    Ôn Noãn một thân trang phục thời thượng, trang sức tuy nhìn điệu thấp nhưng giá trị lại sang quý.

    Ôn Noãn ngày thường ăn mặc khá đơn giản, hôm nay không biết vì sao, lại trang điểm như một vị phu nhân.

    "Ôn Noãn? Cô tới làm gì?" Vừa thấy Ôn Noãn, Hàm răng Thái Thấm Nguyệt liền ngứa.

    "Tới mời chị rời khỏi nơi này." Ôn Noãn nói.

    "Cô có ý tứ gì? Nơi này không phải là của Ôn gia các người cũng không phải của Giản gia, cô dựa vào cái gì bắt tôi rời đi?"

    "Nhưng mà tôi đã mua căn hộ này rồi." Ôn Noãn nói, "Cho nên từ giờ trở đi căn hộ này tôi cho không thuê, mời chị dọn đi."

    Thái Thấm Nguyệt mở to hai mắt nhìn, không thể tin được Ôn Noãn thế nhưng làm ra loại chuyện này, "Ôn Noãn cô không cần khinh người quá đáng!"

    "Khinh người quá đáng? Tôi mua phòng ở, tôi đối với căn phòng của mình tiến hành xử lý, đều là hợp pháp, như thế nào lại là khinh người quá đáng?"

    "Toàn kinh thành có nhiều phòng như vậy cô không mua, cố tình mua căn phòng này, cô đây là cố ý đi?"

    "Đúng vậy, tôi chính là cố ý." Ôn Noãn hào phóng thừa nhận, "Cũng không biết là ai khi thấy con gái của tôi bị lời đồn hãm hại đã chạy tới Ôn gia trào phúng, Thái Thấm Nguyệt chị làm được chuyện đó thì tôi như thế nào không làm được chuyện này? Con gái của tôi không phải tùy tiện cho các người khi dễ!"

    "Ôn Noãn, cô cái đồ tiện nhân!" Thái Thấm Nguyệt phát điên, nhào lên muốn đánh Ôn Noãn.

    Ôn Noãn lui về phía sau một bước, để cho vệ sĩ đi theo đem Thái Thấm Nguyệt chắn ở bên ngoài.

    "Xin lỗi, biết chị sẽ nổi điên, nên tôi có mang theo vệ sĩ tới."

    "Ôn Noãn! Cô có gan thì đừng tránh ở sau lưng vệ sĩ."

    "Tôi là phụ nữ, tôi chính là không cần có gan, chị nhanh chóng dọn đi đi, một tháng tiền vi phạm hợp đồng tôi có thể cho chị. Nhưng mà chị đừng nghĩ lại ở kinh thành tìm được phòng thuê thích hợp."

    "Ôn Noãn cô cái đồ tiện nhân! Cô dùng tiền mua một căn phòng chính là vì muốn tôi chuyển nhà?"

    "Đúng vậy, tôi nguyện ý dùng số tiền này, tôi cảm thấy dùng số tiền này mà có thể xem chị lăn lộn, xem chị khổ sở, tôi cảm thấy thực đáng giá."

    Có tiền, chính là ngang tàng như vậy.

    Ôn Noãn hiện tại không chỉ có ở công ty làm việc kiếm tiền, còn có tiền chồng cùng con trai cho bà.

    Mua mấy căn phòng thì tính là gì?

    "Cô cái đồ tiện nhân! Cô đê tiện vô sỉ!"

    "Tùy tiện cho chị mắng, tôi dù sao cũng sẽ không cho chị tiếp tục an an ổn ổn mà sống ở kinh thành."

    Ôn Noãn đã quyết tâm muốn cùng Thái Thấm Nguyệt làm đến cùng.

    "Được! Tôi dọn đi! Tôi cũng không hiếm lạ cái phòng ở tồi tàn này của cô!"

    Thái Thấm Nguyệt cắn răng.

    Tuy rằng giận dỗi đáp ứng Ôn Noãn dọn đi, nhưng mà kế tiếp chờ Thái Thấm Nguyệt chính là một đống chuyện phiền toái.

    Muốn thu thập đóng gói, muốn tìm nhà mới.

    Hiện tại Thái Thấm Nguyệt đã không phải là Ôn phu nhân sống trong nhung lụa.

    Bà ta phải ăn mặc cần kiệm, còn phải để dành tiền mời luật sư thưa kiện cho con gái, không có tiền thuê người làm giúp, chuyện gì cũng đều phải tự tay mình làm lấy.

    Bà ta biết Ôn Noãn là thay đổi biện pháp lăn lộn bà ta, lại không có cách nào.

    Nghĩ đến đây, Thái Thấm Nguyệt không khỏi chút xót.

    Lại nghĩ đến Ôn Noãn một thân châu quang bảo khí, Thái Thấm Nguyệt càng thêm khó chịu.
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 990: Ôn Noãn khi dễ Thái Thấm Nguyệt (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thái Thấm Nguyệt bắt đầu tìm phòng ở, nhưng mà quá trình vô cùng không thuận lợi.

    Không phải không có phòng ở thích hợp, chính là chủ nhà vừa nghe nói là bà ta liền không thuê.

    Nếu không nữa thì chính là đều nói ra giá thuế cao, hoặc là đối phương lại lâm thời thay đổi, nói phòng ở muốn bán không thể cho bà ta thuê.

    Thật giống như có người ở sau lưng giở trò quỷ, cố ý không cho bà ta tìm được phòng ở.

    Cuối cùng Thái Thấm Nguyệt chỉ có thể ở tạm khách sạn.

    Mỗi ngày ở khách sạn cũng không quá tốt.

    Không có thu nhập, mỗi ngày chính là miệng ăn núi lở.

    Bà ta hối hận lúc ấy hấp tấp muốn cùng Ôn Trình ly hôn, đến nỗi cũng không có thương lượng tiền cấp dưỡng.

    Càng nghĩ càng cảm thấy không có lời, vì thế bà nhắn tin cho Ôn Trình.

    [A Trình, tôi có việc muốn gặp mặt ông, ông khi nào thì có thời gian rảnh? ]

    Thực nhanh có tin nhắn trở về: [WeChat của anh tôi đã thay đổi, cái WeChat cũ tôi đang quản lý, chị có chuyện gì trực tiếp cùng tôi nói đi.]

    Là Ôn Noãn trả lời tin nhắn!

    Bà ấy vậy mà đem số WeChat của Ôn Trình đều thay đổi!

    Đây là nói rõ không cho bà ta có cơ hội tìm Ôn Trình!

    Thái Thấm Nguyệt tức giận đến muốn đập di động.

    [Ôn Noãn cô đủ chưa? Cô đều gả đi ra ngoài mấy chục năm, còn muốn quản chuyện của anh trai cô nữa sao? ]

    [Gả đi ra ngoài bao nhiêu năm đều là anh em, không giống như có một số người, ly hôn rồi thì không còn là vợ của anh trai tôi nữa.]

    [Ôn Noãn cô thật sự có bệnh, thích lo chuyện bao đồng như vậy!]

    Ôn Noãn trực tiếp gửi hình của vài người phụ nữ cho Thái Thấm Nguyệt.

    [Những người này đều đẹp đúng không? Tôi gần đây đang tìm đối tượng giới thiệu cho anh của tôi, họ xuất thân đều thực không tồi, phẩm hạnh của họ tôi cùng mẹ đều đã suy tính qua.]

    Thái Thấm Nguyệt nói Ôn Noãn thích lo chuyện bao đồng, Ôn Noãn khiến cho bà ta kiến thức được công lực thích lo chuyện bao đồng của bà ấy.

    Nhìn thấy những ảnh chụp đó Thái Thấm Nguyệt quả thực muốn hộc máu: [Ôn Noãn cô có bệnh, anh cô cùng tôi ly hôn mới có bao lâu.]

    [Vì giúp anh tôi mau chóng hết đau buồn, tôi giới thiệu anh ấy đối tượng mới có cái vấn đề gì? Ly hôn không bao lâu thì cũng đã ly hôn, cũng không biết lúc trước là ai sau khi biết anh tôi muốn phá sản liền nói ly hôn so với người khác đều muốn nhanh hơn bao nhiêu!]

    Thái Thấm Nguyệt cắn chặt răng, nhịn rồi lại nhịn: [Ôn Noãn tôi hiện tại muốn tìm anh của cô, cô đem phương thức liên hệ mới của anh cô gửi cho tôi đi.]

    [Muốn nói chuyện gì cùng tôi nói, anh tôi hiện tại muốn bắt đầu cuộc sống mới của anh ấy, chị không cần quấy rầy anh ấy.]

    [Cho dù tôi và ông ấy đã ly hôn, ông ấy vẫn là ba của con tôi!]

    [Con của các người hiện tại ở trong tù, chị muốn nói chuyện gì? ]

    Ôn Noãn cái hay không nói, nói cái dở.

    [Ôn Noãn! Cô cái đồ tiện nhân!]

    [Tôi tiện hay không tiện không tới phiên chị tới đánh giá, chị nếu muốn bị tôi kéo vào sổ đen cứ việc nói thẳng.]

    Thái Thấm Nguyệt tức giận đến mức muốn nổ phổi.

    Tay cầm di động nâng lên lại buông xuống.

    Rốt cuộc không để đập di động.

    Lại không dám thật sự làm Ôn Noãn đem bà ta kéo vào sổ đen.

    Thái Thấm Nguyệt chịu đựng cả người khó chịu: [Ôn Noãn, nể tình chúng ta xem như đã nhận thức mấy chục năm, đem phương thức liên hệ mới của anh cô gửi cho tôi đi, tôi chỉ là muốn cùng ông ấy nói chuyện chi phí cấp dưỡng.]

    [Không cho. Phương thức liên hệ sẽ không cho chị, chi phí cấp dưỡng chị cũng đừng nghĩ muốn.]

    [Ôn Noãn! Rốt cuộc cô muốn như thế nào? ]

    [Không muốn như thế nào, các người khi dễ con gái của tôi, tôi liền muốn trả về lại cho các người mà thôi!]

    [Chúng tôi đã thảm như vậy, cô còn không chịu buông tha sao? ]

    [Chỉ có vậy? Chỉ là làm chị trải qua mỗi ngày với cuộc sống không giàu có lắm, thảm chỗ nào? Sống Ôn gia an nhàn sung sướng đã lâu làm chị quên mất cái gì mới gọi là khổ! Hãy cố chịu đi!]

    Thái Thấm Nguyệt cảm thấy mình nếu là có bệnh cao huyết áp, lúc này đã bị Ôn Noãn làm cho tức giận phải nhập bệnh viện.
     
    Heoheocon9552tram100 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 15 Tháng chín 2022
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 991: Định ngày hẹn gặp trưởng lão gia tộc Goodman (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Căn cứ Hòa Khí Minh, là một khu tập thể hình của hội viên cao cấp.

    Mặt ngoài là khu tập thể hình, nhưng mà lại không tiếp nhận một người ngoài nào.

    Bể bơi trong nhà, Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ đang bơi lội.

    Địch Quân Thịnh nằm ở trên ghế nằm bên bể bơi.

    Nửa người trên để trần lộ ra cơ bắp cùng đường cong rõ ràng.

    Vu Hi nằm ở vị trí bên cạnh.

    "Thịnh gia, cậu cùng trưởng lão gia tộc Goodman quen biết sao?" Vu Hi hỏi Địch Quân Thịnh.

    "Không quen biết."

    "Ai? Sao tôi lại nghe nói, Henry cùng Lucy sở dĩ bị bắt là bởi vì có người ở bên trong gia tộc Goodman phát hiện hành vi của bọn họ, đối với bọn họ có điều bất mãn nên đem chứng cứ phạm tội của bọn họ thả ra."

    "Ân." Địch Quân Thịnh thấp thấp mà lên tiếng.

    "Vậy.. Không phải Thịnh gia cậu làm?"

    "Không phải."

    "Ai? Vậy ai làm? Chẳng lẽ là Lăng Thần có vận khí tốt?" Vu Hi vuốt cằm, lớn mật mà suy đoán.

    Nếu không phải có người ở bên trong gia tộc Goodman xử lý hai người Henry cùng Lucy, bọn họ căn bản không có khả năng nhanh như vậy giải quyết xong chuyện này.

    Địch Quân Thịnh không nói chuyện, chậm rì rì mà thưởng thức đồ uống trong tay.

    "Thịnh gia, cậu đang uống cái gì? Không giống sữa đậu nành cũng không giống sữa bò hay nước trái cây."

    "Canh bổ."

    "Hả?"

    "Nhất Lăng nấu."

    Vu Hi, "..."

    Có thể đem canh bổ uống ra cảm giác rượu trắng, Thịnh gia cũng là độc nhất vô nhị!

    Vu Hi phục.

    Hàn Mông Dự bơi qua lại hai cái sau đó lên bờ, trêu chọc, "Tiểu Hi Hi, do cậu không biết, Thịnh gia chúng ta hiện tại là đại lão dưỡng thân cực hạn, không chỉ có làm việc và nghỉ ngơi theo quy luật, ăn uống cũng quy luật, lần trước còn uống một tuần thuốc bổ trung dược. Tôi cảm thấy nếu không phải cậu ấy đối với chị dâu nhỏ có chấp niệm thâm hậu, hiện tại cho cậu ấy một chuỗi Phật châu cậu ấy đều có thể trực tiếp làm hòa thượng."

    "Thậy hay giả? Thịnh gia không phải ghét nhất cái loại đồ vật cay đắng sao?"

    Vu Hi tỏ vẻ không thể tin được.

    "Thiên chân vạn xác, vẫn là anh hai của chị dâu nhỏ tự mình nấu!"

    "Vậy thì khó trách.. Đến từ sự quan tâm của anh vợ tương lai, làm sao không dám không cần."

    Trong lòng Vu Hi vì Địch Quân Thịnh bi ai ba giây, cũng chỉ là ba giây đồng hồ mà thôi, dư lại 57 giây dùng để cười.

    Ở ngay lúc này, Giản Nhất Lăng đi đến.

    Xa xa thấy Giản Nhất Lăng xuất hiện, trên mặt Hàn Mông Dự rất là kinh ngạc.

    "Chị dâu nhỏ như thế nào tới đây? Tới tuần tra sao?"

    "Đem quần áo mặc vào!" Địch Quân Thịnh hạ mệnh lệnh.

    "Quần áo, quần áo ở đâu?"

    Hàn Mông Dự cùng Vu Hi vội vàng tìm quần áo.

    Hai người bắt lấy quần áo liền nhanh chóng mặc lên người, tay chân luống cuống, binh hoang mã loạn.

    "Bọn họ đang làm gì?" Giản Nhất Lăng đi đến trước mặt.

    Vu Hi cùng Hàn Mông Dự đều đã mặc kín mít, cũng chỉ có Địch Quân Thịnh còn trần trụi nửa người trên.

    "Không có việc gì, bọn họ đang thi đấu ai mặc quần áo nhanh hơn, người thua mời ăn cơm chiều." Địch Quân Thịnh giải thích.

    "..."

    Lúc này Hình Vĩ bơi qua lại vừa vặn trở lại bên bờ.

    Anh ấy đang muốn đi lên, Hàn Mông Dự thấy, một chân dẫm lên trên đầu của anh.

    "Hàn Mông Dự, cậu làm.. Lộc cộc lộc cộc lộc cộc.."

    Hàn Mông Dự quay đầu lại nở nụ cười đen tối với Giản Nhất Lăng, "Chị dâu nhỏ, cô không cần để ý đến cậu ta, cậu ta đang luyện tập nín thở!"

    "..."

    "Em như thế nào đột nhiên đến đây?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng quay đầu lại đi.

    "Lại đây nhìn anh." Giản Nhất Lăng nói.

    "Nhớ anh sao?" Địch Quân Thịnh nhướng mày.

    "Ân."

    Được đến lời trả lời khẳng định, khóe miệng Địch Quân Thịnh giơ lên, nhưng ở trước mặt mấy huynh đệ của của mình lại giả vờ như chính mình không có cao hứng cho lắm.

    Vu Hi cùng Hàn Mông Dự đều đã nhìn không được.
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 992: Định ngày hẹn trưởng lão gia tộc Goodman (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thịnh gia a, cậu cũng đừng giả vờ, chúng tôi đều đã nhìn ra, cậu đã cao hứng muốn bay lên, còn bày đặt cái gì.

    Bởi vì Giản Nhất Lăng quay người đi, Hàn Mông Dự thả lỏng chân, đầu Hình Vĩ thành công từ trong nước lộ ra, cùng huynh đệ mình nhìn xem Thịnh gia khoe khoang.

    "Các anh đang thảo luận cái gì?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Chúng ta vừa mới nói về gia tộc Goodman." Vu Hi trả lời.

    Hàn Mông Dự giải thích bổ sung thêm, "Cái hạng mục ở Thành Tây kia, gia tộc Goodman cũng muốn cắm một chân, cùng Hòa Khí Minh chúng ta có cạnh tranh xung đột, căn cứ ích lợi tối thượng, nếu không cần thiết thì không nên xảy ra xung đột, nếu có thể nói chuyện, chúng ta còn muốn trước cùng bọn họ nói chuyện."

    Hàn Mông Dự xưa nay là người thuộc phái lý trí, làm buôn bán hòa khí sinh tài, có thể không xảy ra xung đột thì không cần để xảy ra.

    Chuyện này cũng không có ý nghĩa là bọn họ sợ gây ra xung đột.

    Hàn Mông Dự lại nói, "Nhưng mà chúng ta còn không có gặp được người, người ta là trưởng lão gia tộc Goodman, thân phận hiển hách, không giống Henry Goodman lúc trước, người bình thường không gặp được."

    Vu Hi nói, "Đỉnh cấp hào môn trên thế giới này chính là không giống nhau, chúng ta không đủ trình độ cũng thực bình thường."

    Hình Vĩ tán đồng, "Thật sự không được, cái hạng mục ở Thành Tây kia chúng ta nhượng bộ một ít cũng được."

    Anh một mở miệng, Giản Nhất Lăng liền quay đầu lại nhìn anh.

    Hàn Mông Dự tay mắt lanh lẹ, một chân lại đem Hình Vĩ dẫm vào trong nước mặt.

    "Lộc cộc lộc cộc lộc cộc.."

    "Chị dâu nhỏ không cần để ý đến cậu ta, cậu ta đang luyện nín thở." Hàn Mông Dự cười giải thích.

    Giản Nhất Lăng quay đầu lại, nói với Địch Quân Thịnh, "Mọi người muốn gặp, tôi có thể giúp mọi người hẹn."

    "Ai? Lăng Thần cô nói cái gì?" Vẻ mặt Vu Hi kinh ngạc.

    "Tôi mang mọi người đi." Giản Nhất Lăng nói.

    "Lăng Thần quen biết vị trưởng lão kia?" Vu Hi vội hỏi.

    Địch Quân Thịnh cũng tò mò mà nhìn Giản Nhất Lăng.

    Nếu Giản Nhất Lăng có quen biết, như vậy chuyện phát sinh lúc trước đều có thể giải thích.

    "Không quen biết."

    "Ai?" Vu Hi thực buồn bực, không quen biết vì cái gì Lăng Thần lại kiên định mà nói có thể dẫn bọn họ đi gặp trưởng lão gia tộc Goodman chứ?

    Hàn Mông Dự nói, "Chị dâu nhỏ, vị trưởng lão kia không dễ đối phó, thân phận địa vị của ông ta gác ở đó, sẽ không dễ dàng tiếp chúng ta, chuyện lần trước đại khái là chính là bên trong gia tộc Goodman bọn họ đang rửa sạch đi."

    "Không có việc gì, tôi mang các người đi." Giản Nhất Lăng ngữ khí chắc chắn.

    Hàn Mông Dự chần chờ mà nhìn về phía Địch Quân Thịnh.

    Việc này.. Anh ta thật ra không sao cả, không được thì không được, cũng như chạy một chuyến vô ích mà thôi.

    Nhưng mà sợ đến lúc đó việc không thành, bị thương chính là mặt mũi của chị dâu nhỏ.

    Vẫn là để Thịnh gia quyết định đi.

    "Vậy đi." Địch Quân Thịnh nói.

    "Cái kia Thịnh gia.." Hàn Mông Dự muốn nhắc nhở Địch Quân Thịnh, xem mặt mũi của chị dâu nhỏ nha.

    Làm chị dâu nhỏ thương tâm thì không tốt.

    Mặt mũi của con gái cũng rất quan trọng.

    "Đi." Đáp án của Địch Quân Thịnh thực khẳng định.

    Lời nói đều nói đến phân thượng này, Hàn Mông Dự cũng không nói gì nữa.

    "Vậy.. Chúng ta khi nào đi?" Hàn Mông Dự thật cẩn thận dò hỏi.

    Anh ta nghĩ, trễ mấy ngày rồi nói, bọn họ hẳn là còn có thời gian chuẩn bị.

    Vị George Goodman tiên sinh kia cũng không phải hoàn toàn không có khả năng gặp bọn họ.

    Bọn họ suy nghĩ ra nhiều biện pháp liên lạc, nói không chừng bọn họ còn có cơ hội có thể liên hệ với vị trưởng lão của gia tộc Goodman này, nghĩ cách trước tiên thuyết phục ông ấy, cho mặt mũi của chị dâu nhỏ không chịu tổn thương.

    "Hiện tại." Giản Nhất Lăng nói.

    "Ai?" Hàn Mông Dự sửng sốt một chút, "Cái kia.. Cái kia hôm nay có thể hay không quá hấp tấp."
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 993: Định ngày hẹn trưởng lão gia tộc Goodman (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hẹn trưởng lão gia tộc Goodman loại chuyện này, nói như thế nào phải hẹn trước mấy ngày.

    Loại cấp bậc nhân vật này, làm gì khi nào muốn gặp là có thể gặp được chứ?

    Cho dù người ta bằng lòng gặp bọn họ, cũng không có khả năng là chiều nay liền gặp.

    "Cái kia.." Hàn Mông Dự nháy mắt ra hiệu với Địch Quân Thịnh.

    Trái tim của chị dâu nhỏ không thể bị thương nha.

    Vu Hi cũng khuyên bảo, "Lăng Thần, chiều nay gặp có thể hay không quá hấp tấp? Nếu không chúng ta hỏi trước xem."

    Đừng nói người ta với cấp bậc này, cho dù là ba của anh ta, người bình thường muốn gặp ba anh ta, cũng không có khả năng một cuộc điện thoại gọi đến nói tôi chiều nay muốn cùng ông gặp mặt, lập tức liền đi.

    "Mọi người buổi chiều có việc sao?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Chúng tôi nhưng thật ra không có chuyện gì đặc biệt, nhưng mà vấn đề này giống như không phải là chúng tôi có thể hay không.." Vu Hi thật cẩn thận mà nói.

    Hàn Mông Dự cũng khuyên, "Chị dâu nhỏ, nếu không chúng ta trễ mấy ngày lại đi."

    Chiều nay anh ta chính là thật sự không có thời gian chuẩn bị.

    "Không cần, mọi người rảnh là được." Giản Nhất Lăng nói.

    "Cái kia, Thịnh gia, cậu nói như thế nào?" Hàn Mông Dự chỉ có thể lại lần nữa đem vấn đề ném cho Địch Quân Thịnh.

    "Ân, chuẩn bị một chút, hiện tại liền đi." Địch Quân Thịnh nói.

    "Kia, vậy được rồi." Hàn Mông Dự cũng không có biện pháp, Thịnh gia đều nói như vậy, vậy đi thôi.

    Địch Quân Thịnh nói với Giản Nhất Lăng, "Em ra phòng nghỉ bên ngoài chờ mọi người đi."

    "Vì cái gì?"

    "Chúng ta muốn tắm rửa thay quần áo."

    Còn có một người còn đang ngâm mình ở trong nước muốn bò dậy.

    "Được."

    Giản Nhất Lăng sau khi rời đi, Hình Vĩ rốt cuộc có thể từ bên trong bể bơi bò lên.

    ###

    Một giờ sau, năm người ngồi xe đi tới biệt thự Kinh Giao của gia tộc Goodman ở kinh thành.

    Biệt thự có kiến trúc cổ điển Châu Âu.

    Bên ngoài đình viện nghiêm ngặt, xe của mọi người ngừng ở bên ngoài cửa sắt lớn đại.

    Từ trên xe xuống dưới tâm tình Hàn Mông Dự rất là thấp thỏm.

    Hàn Mông Dự nháy mắt ra hiệu với đưa mắt: Làm sao bây giờ? Chị dâu nhỏ vậy mà trực tiếp mang theo chúng ta tới.

    Vu Hi trả về ánh mắt: Tôi như thế nào biết làm sao bây giờ, Thịnh gia cũng không khuyên nhủ, chúng ta có thể làm sao bây giờ.

    Giản Nhất Lăng sau khi xuống xe, đi thẳng đến chỗ chuông cửa.

    Nhìn dáng vẻ là muốn trực tiếp ấn chuông cửa đi vào.

    Chào hỏi đại lão cấp bậc này mà trực tiếp tới cửa sao có thể gặp được chứ?

    Ít nhất cũng phải hẹn trước vài ngày?

    Chị dâu nhỏ cũng quá hung tàn!

    Trực tiếp tới gặp, người ta đại lão hơn phân nửa là khinh thường gặp nha!

    Trong chốc lát người làm trong nhà chay ra cự tuyệt, vậy chị dâu nhỏ sẽ thật mất mặt?

    Vạn nhất một khi đau lòng liền rớt nước mắt thì làm sao bây giờ?

    Mấy người nhìn khuôn mặt nhỏ xinh xắn kia của Giản Nhất Lăng, thật sự không đành lòng nhìn thấy cô thương tâm khổ sở.

    Hàn Mông Dự vội tiến lên khuyên nói, "Cái kia, chị dâu nhỏ, nhìn chỗ này quạnh quẽ, vị trưởng lão kia hẳn là không có ở nhà, nếu không chúng ta vẫn là hôm nào lại đến đi."

    Hình Vĩ vội phụ họa, "Đúng đúng đúng, ông ấy hẳn là đi ra ngoài, dù sao cũng là một người bận rộn a!"

    Giản Nhất Lăng, "Hẳn là ở."

    Sau đó liền ấn xuống chuông cửa.

    Sau khi vang lên hai tiếng, người làm bên trong đã nhận được.

    Thông qua màn hình cửa điện tử Giản Nhất Lăng biểu lộ ý đồ đến đây, "Tôi tới gặp George Goodman tiên sinh."

    Người làm dừng một chút, nhìn chằm chằm Giản Nhất Lăng trên màn hình một hồi lâu sau mới trả lời, "Goodman tiên sinh đi ra ngoài."

    Nghe thấy câu trả lời này, Hàn Mông Dự vội vàng nói với Giản Nhất Lăng, "Chị dâu nhỏ cô xem đi, người ta xác thật đi ra ngoài, chúng ta lần sau lại đến đi!"
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 994: Định ngày hẹn trưởng lão gia tộc Goodman (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đúng đúng đúng, lần sau lại đến." Hình Vĩ tán thành.

    Anh ta cùng Hàn Mông Dự hai người thoạt nhìn so với Địch Quân Thịnh còn muốn khẩn trương hơn.

    Vu Hi cũng khuyên bảo, "Nếu đối phương không có ở nhà, chúng ta vẫn là lần sau lại đến, hôm nay chúng ta liền đi về trước chơi trò chơi đi."

    Đúng lúc này người làm trên màn hình điện tử lại mở miệng, "Ngài xin chờ một chút, tôi bên này hiện tại liền giúp ngài liên hệ Goodman tiên sinh, xem ông ấy có trở về liền được không."

    Ai?

    Hàn Mông Dự, Hình Vĩ, Vu Hi ba người ngây ngẩn cả người.

    Sao lại thế này?

    Người làm này là có ý tứ gì, chủ nhân không ở, khách không có hẹn trước tới cửa cô ta không chỉ có không đuổi người, còn hỗ trợ liên hệ George Goodman tiên sinh, còn hỏi có thể trở về ngay hay không?

    Là người làm này hồ đồ, hay là bọn họ nghe lầm?

    Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ mắt to trừng mắt nhỏ, cũng không biết đây là tình huống như thế nào.

    Thời điểm chờ đợi, cửa sắt lớn bên ngoài biệt thự mở ra.

    Bên trong ra tới mấy người phương Tây mặc tây trang.

    "Xin chào Giản tiểu thư, tiên sinh chúng tôi hiện tại không ở nhà, vừa mới đã liên lạc với ngài ấy, ngài ấy ước chừng sẽ trong khoảng mười lăm phút nữa về tới, nếu ngài không ngại, vào bên trong chờ một lát."

    "Được."

    Giản Nhất Lăng đồng ý.

    Hàn Mông Dự, Hình Vĩ cùng Vu Hi ba người hoàn toàn choáng váng.

    Thái độ này của gia tộc Goodman cũng thật tốt quá đi?

    Hàn Mông Dự nhỏ giọng dò hỏi Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, sao lại thế này?"

    "Không biết." Địch Quân Thịnh khóe miệng giơ lên, biểu tình có chút nghiền ngẫm.

    "Rốt cuộc là truyền thống của gia tộc Goodman tốt, hay là chúng ta hôm nay tới có vận khí tốt?" Hình Vĩ ngơ ngẩn hỏi.

    "Tôi cảm thấy có thể là thường thức của chúng ta xuất hiện vấn đề, lẽ nào gia tộc hào môn đỉnh cấp thế giới giống như gia tộc Goodman như vậy cũng không có khó gặp mặt như vậy." Vu Hi nói.

    "Mặc kệ thế nào, mặt mũi của chị dâu nhỏ bảo vệ được."

    Hàn Mông Dự cảm thấy mặc kệ cái nguyên nhân gì, không làm chị dâu nhỏ khổ sở chính là chuyện tốt.

    Vào biệt thự, mấy người ở phòng tiếp khách ngồi chờ hơn mười phút.

    Sau đó liền nhìn thấy vị tộc trưởng tiếng tăm lừng lẫy của gia tộc Goodman, George Goodman tiên sinh.

    Là một vị lão giả bảy mươi.

    Dáng người trung bình, không mập không gầy.

    Làm một người phương Tây, George Goodman tiên sinh ngũ quan lập thể.

    Ánh mắt của George lão tiên sinh George lão tiên sinh đơn giản mà đảo qua năm người, cuối cùng chỉ đem lực chú ý đặt ở trên người Giản Nhất Lăng.

    "Giản tiểu thư tới gặp ta là có chuyện gì sao?"

    "Bọn họ tìm ông." Giản Nhất Lăng nói.

    Ánh mắt George lão tiên sinh lúc này mới chuyển tới trên người Địch Quân Thịnh bốn người bọn họ.

    Hàn Mông Dự đều có chút không biết nên đáp lại như thế nào.

    Vị trưởng lão gia tộc Goodman này cũng quá bình dị gần gũi đi?

    Cùng với tưởng tượng của bọn họ có rất nhiều khác biệt!

    Mấy người sửng sốt trong chốc lát, sau khi tinh thần phục hồi lại liền bắt đầu cùng George Goodman tiên sinh nói đến chính sự.

    Giản Nhất Lăng ở bên cạnh ngồi, an tĩnh mà nghe bọn họ nói chuyện.

    Giống như chuyện này cùng cô đều không có cái quan hệ gì.

    Thậm chí trong lúc đó còn lấy di động ra chơi nửa ngày.

    Một hồi lâu sau, George Goodman tiên sinh đã biết ý đồ của mấy người đến đây, liền tỏ vẻ, "Các người yên tâm, tôi cũng không nghĩ cùng các người xảy ra xung đột, chúng ta hợp tác cộng thắng."

    Được câu trả lời khẳng định của George tiên sinh, đám người Hàn Mông Dự còn có chút không thể tin được.

    Chủ yếu không phải không tin George tiên sinh trả lời, mà là không tin chuyện này có thể tiến triển thuận lợi đến như vậy.

    Sau đó George lão tiên sinh lại quay đầu nhìn về phía Giản Nhất Lăng, "Giản tiểu thư còn có chuyện gì khác sao?"

    Giản Nhất Lăng lắc lắc đầu.
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 995: Thật sự không hiểu rõ thái độ của trưởng lão đối với Lăng Thần

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Vậy là tốt rồi, muốn hay không lưu lại ăn một bữa cơm?" George hỏi Giản Nhất Lăng, ngữ khí hiền từ khiêm tốn.

    "Không cần, cảm ơn." Giản Nhất Lăng lễ phép khách khí mà trả lời, thanh âm mềm mại.

    "Tôi tính toán đi trở về." Giản Nhất Lăng lại nói.

    Giản Nhất Lăng muốn nói đi trở về, George cũng không ép buộc lưu lại, tự mình đưa mấy người tới cửa, nhìn mấy người lên xe sau đó ông ấy mới rời đi.

    Thẳng đến trở lại trên xe, vẻ mặt của mọi người vẫn là nghi hoặc.

    Trời biết buổi chiều hôm nay bọn họ đã trải qua như thế nào khai, thừa, chuyển, hợp. (*)

    (*) Khai, thừa, chuyển, hợp: Có nghĩa là câu đầu khởi nhập mở ra ý thơ; câu hai chuyển tiếp câu đầu mở rộng, triển khai, cụ thể hóa ý thơ; câu ba chuyển từ đề mục để khởi phát ý mới và câu bốn là hội tụ của ba câu trên nhập vào nhau để tổng kết, thâu tóm ý thơ. Đây là một trong những cấu trúc phổ biến của thơ Đường.

    Trên đường trở về, năm người ngồi ở ghế sau xe Rolls-Royce.

    "Cái kia, Lăng Thần, em không phải nói em không quen biết trưởng lão gia tộc Goodman sao?" Vu Hi tiến đến bên người Giản Nhất Lăng, nhỏ giọng dò hỏi.

    Thấy thái độ của George Goodman đối với Lăng Thần, đều không giống như là không quen biết.

    "Hôm nay lần đầu tiên gặp." Giản Nhất Lăng chắc chắn mà trả lời, cô không có nói sai, cô xác thật không quen biết George Goodman.

    "Ai?" Vu Hi đều thấy mông lung.

    Mọi người đều là lần đầu tiên gặp, vì cái gì thái độ của người ta đối với Lăng Thần so với bọn họ là tốt hơn nhiều như vậy?

    Chẳng lẽ nói là bởi vì lớn lên đẹp?

    Không đến mức như vậy đi?

    Tuy rằng Lăng Thần thật sự siêu cấp đẹp, siêu cấp nhuyễn manh.

    Nhưng mà George Goodman tiên sinh nói như thế nào cũng là lão tiền bối đức cao vọng trọng, ông ấy gặp qua người lớn lên xinh đẹp còn có thể thiếu sao?

    Lại nói đều sống hơn 70 năm, không đến mức giống như Thịnh gia bọn họ trầm mê sắc đẹp Lăng Thần chứ?

    Việc này nghĩ như thế nào cũng cảm thấy mơ hồ.

    Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ cũng cùng Vu Hi có phản ứng không sai biệt lắm.

    Sửng sốt trong chốc lát, hai người lại đều ngơ ngẩn mà nhìn về phía Địch Quân Thịnh, nghĩ muốn từ trên mặt Địch Quân Thịnh nhìn ra điểm gì.

    Trên mặt Địch Quân Thịnh nhưng thật ra không có quá nhiều biểu tình kinh ngạc, ánh mắt mang ý cười, biểu tình nhẹ nhàng.

    Hàn Mông Dự tiến đến bên người Địch Quân Thịnh nhỏ giọng dò hỏi, "Thịnh gia, chị dâu nhỏ thật sự không quen biết người của gia tộc Goodman sao?"

    "Không biết."

    "Vậy, cậu không hiếu kỳ sao?"

    "Hiếu kỳ."

    "Nhưng mà thoạt nhìn cậu một chút đều không giống như là bộ dáng hiếu kỳ."

    "Chậm rãi đem áo choàng trên người vị hôn thê từng kiện từng kiện kéo xuống, cũng là một loại tình thú, cậu không hiểu."

    "Ách.." Hàn Mông Dự thầm nghĩ, anh ta thật là không hiểu.

    Anh ta chỉ biết có lạc thú đem quần áo trên người nữ nhân từng kiện từng kiện mà kéo xuống.

    "Đúng rồi, Thịnh gia, chị dâu nhỏ của chúng ta được hoan nghênh như vậy, cậu không lo lắng bị nam nhân khác bắt cóc sao?" Hàn Mông Dự lại hỏi.

    "Hừ." Địch Quân Thịnh hừ một tiếng, không có thừa nhận cũng không có phủ nhận.

    "Thịnh gia, hôn ước không phải vạn năng, mấu chốt chính là cậu còn phải ôn nhu săn sóc lãng mạn, phải lưu lại tâm của chị dâu nhỏ." Hàn Mông Dự nói.

    Thịnh gia của bọn họ từ khi ra đời solo hơn hai mươi năm, thật vất vả đối với nữ nhân mới để tâm, làm anh em tốt đương nhiên là muốn giúp anh lưu lại đoạn tình cảm thật vất vả mới có được này.

    Nếu lúc này thất bại, trời biết bọn họ còn phải đợi bao nhiêu năm mới có thể chờ được đối tượng tiếp theo của anh.

    "Cậu có cái chủ ý gì?" Tại đây một phương diện, thật là bạn bè vô số như Hàn Mông Dự so với anh càng thêm có kinh nghiệm.

    "Tôi đặt trước bàn ăn ở hoa viên trên không trung buổi tối hôm nay, dưới sao trời lãng mạn cùng bữa tối ánh nến, vốn tính toán dùng để dỗ ngọt một tiểu minh tinh mười tám tuyến, nếu không tôi để lại cho cậu cùng chị dâu nhỏ?" Hàn Mông Dự nói.

    "Có thể."

    Trên mặt Địch Quân Thịnh không hiện ra, nhưng sau khi nghe xong ý tưởng của Hàn Mông Dự, đã bắt đầu bổ não hình ảnh anh cùng Giản Nhất Lăng dưới bóng đêm và ăn bữa tối ánh nến lãng mạn.
     
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 996: Hẹn hò (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hàn Mông Dự lại cười hì hì bổ sung, "Nhà hàng ở hoa viên trên không vẫn luôn đều khó đặt chỗ. Ít nhất phải đặt trước một hai tháng, cho nên Thịnh gia cậu yên tâm, tuyệt đối sẽ không có người tới quấy rầy cậu cùng chị dâu nhỏ hẹn hò lãng mạn!"

    Vị trí này cũng đã được đặt trước hai tháng.

    Vì anh em tốt của mình có thể nhanh chóng khai trai, anh ta mới nhịn đau bỏ đi những thứ yêu thích, đổi lại là người khác anh ta luyến tiếc nhường ra tới.

    Nói xong Hàn Mông Dự lại bỏ một ít đồ vật vào trong túi quần tây của Địch Quân Thịnh.

    "Thịnh gia, siêu mỏng, không nặng, độ thân mật max."

    Địch Quân Thịnh sờ soạng đồ vật trong túi một chút, sau khi biết là cái gì sắc mặt trầm xuống, nhưng mà cũng không có lấy ra tới trả lại Hàn Mông Dự.

    ###

    Hình Vĩ cùng Vu Hi sau khi biết được Hàn Mông Dự đem chỗ ngồi mà mình đã đặt trước nhường cho Địch Quân Thịnh liền khen khợi Hàn Mông Dự đủ nghĩa khí.

    "Anh em được nha, nhà hàng kia muốn đến ăn phải đặt trước, đến lúc đó liền nói đây là do Thịnh gia tỉ mỉ chuẩn bị, bảo đảm chị dâu nhỏ cảm động vô cùng, sau đó nương bóng đêm cùng men say.. Hắc hắc hắc.."

    Nụ cười của Hình Vĩ dần dần đáng khinh.

    "Các cậu đối với Lăng Thần như vậy có thật sự tốt không?" Vu Hi có một chút xíu chần chờ như vậy.

    Hàn Mông Dự, "Có cái gì không tốt? Đó là Lăng Thần của cậu, cũng là vị hôn thê của Thịnh gia chúng ta, đều đã gặp qua gia trưởng, đều ở tại dưới một mái hiên, vậy có phát sinh chút gì không phải là chuyện đương nhiên sao?"

    Vu Hi tán thành gật gật đầu.

    Hình Vĩ nói, "Lão Hàn, cậu lại xác định một chút, xác định xem nhà hàng bên kia có còn vị trí khác không? Đừng để đến lúc đó làm mấy vị anh trai ở nhà đối diện của chị dâu nhỏ biết, liền chạy tới quấy rối."

    Hàn Mông Dự thực chắc chắn, "Không có khả năng, bàn đặt trước đã đầy, sẽ không có vị trí trống, lão bản định ra quy củ, mặt mũi của ai cũng đều không cho, không tin cậu đi thử đi, nhìn xem người ta có thể lấy cho cậu bàn nào không."

    "Vậy được, tôi chờ tin tức tốt của Thịnh gia."

    ###

    Buổi tối, Địch Quân Thịnh nói với Giản Nhất Lăng muốn đưa cô đi nhà hàng hoa viên trên không ăn bữa tối.

    "Vì cái gì muốn đi nơi đó ăn? Em nấu không thể ăn sao?"

    "Em nấu đương nhiên ăn ngon, chỉ là hôm nay em hãy nghỉ ngơi một bữa, chúng ta đi nhà ăn ăn, anh đã đặt bàn rồi."

    "Vậy được."

    Không phải ghét bỏ cô làm cơm không thể ăn liền không thành vấn đề.

    Nếu lời nói đúng như vậy, cô có khả năng muốn suy xét mở rộng thực đơn của mình một chút.

    Tới thời gian, Địch Quân Thịnh lái xe chở Giản Nhất Lăng đến nhà hàng hoa viên trên không.

    Nhà hàng ở trên sân thượng của một tòa nhà cao tầng.

    Bầu trời đêm nay thực đẹp, bầu trời đầy sao.

    Dưới màn đêm thích hợp như thế này, ăn một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến.

    Vào nhà hàng, bên trong nhà hàng gieo trồng các loại hoa cỏ mỹ lệ quý hiếm, tràn ngập nhàn nhạt mùi thơm hoa cỏ.

    Ánh đèn của nhà hàng tương đối u ám, vừa đủ gần gũi để những người trong bàn có thể quan sát nhau.

    Bàn ăn của nhà hàng phân bố thực thưa thớt, các bàn sẽ không bị quấy rầy lẫn nhau.

    Mà bàn ăn mà Hàn Mông Dự đặt trước ở trong một góc, chung quanh được trồng các thực vật thật tươi tốt, giống như phòng đơn ghế lô, tuyệt đối tư mật.

    Địch Quân Thịnh cong cong khóe môi, lão Hàn làm việc vẫn là ổn thỏa trước sau như một.

    Hai người vào bàn, người phục vụ tiến lên đợi hai người gọi món, còn tri kỷ mà vì hai người thắp lên ngọn nến không khói.

    Trên đỉnh đầu là bầu trời đầy sao, trước mắt là người trong lòng cùng ánh nến, chung quanh là hoa cỏ cỏ cây quý hiếm, nhìn ra nơi xa là ngọn đèn của hàng vạn ngôi nhà.

    Không khí lãng mạn, tình thú tràn đầy.

    "Muốn ăn món gì?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng.

    "Chờ một chút." Giản Nhất Lăng trả lời.
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 997: Hẹn hò (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ân?" Địch Quân Thịnh có chút khó hiểu.

    Chờ một chút, phải chờ cái gì?

    Thời điểm Địch Quân Thịnh đang còn đang nghi hoặc, một bóng người đã đi tới.

    "Em gái!"

    Giản Vũ Tiệp đi tới bên cạnh Giản Nhất Lăng.

    Phía sau Giản Vũ Tiệp còn đi theo Giản Vũ Mân, cùng với lão bà đã đăng ký kết hôn mà chưa có làm hôn lễ của anh ấy La Tú Ân.

    Sau đó lại có một người khuôn mặt lạnh lùng trước sau như một, khuôn mặt giống như ai cũng đều thiếu anh ấy mấy trăm vạn, Giản Duẫn Thừa.

    Còn có một người trầm mặc Giản Duẫn Náo.

    "Anh Dật Hành và Dật Thần còn đang trên đường tới, bọn họ bị kẹt xe, phỏng chừng mười phút nữa mới đến." Giản Vũ Tiệp nói với Giản Nhất Lăng.

    Thực tốt, trừ bỏ một người không có ở kinh thành là Giản Duẫn Mạch, cùng một người quái gở không muốn cùng người khác lui tới là Giản Vũ Bác, các anh trai Giản gia đều đến đông đủ!

    Giản Vũ Tiệp cùng Địch Quân Thịnh nói, "Thịnh gia đại khái không biết đi, nhà hàng này siêu khó đặt bàn, muốn đặt trước thật lâu mới có bàn, nhưng là ông chủ nhà hàng này trên thực tế là anh hai Vũ Bác, cho nên khi anh Vũ Bác biết đêm nay em gái muốn đến đây ăn tối, vì sợ em gái một người ăn tối nhàm chán, liền chuẩn bị chỗ ngồi cho chúng tôi."

    Một người ăn cơm nhàm chán sao?

    Vậy anh là cái gì? Không khí sao?

    Còn tưởng rằng Giản Dật Thần mới là người có thể làm chuyện kia nhất, hiện tại phát hiện ra cái người luôn luôn yên lặng kia mới là dễ gây chết người!

    "Anh họ Vũ Bác thật là tri kỷ." Địch Quân Thịnh "Mỉm cười" đánh giá.

    "Cũng không phải sao, anh hai là người mặt lạnh tâm nóng, ngoài miệng tuy rằng không nói, nhưng trong lòng luôn yêu thương em gái." Giản Vũ Tiệp ngữ khí rất là tự hào.

    Giản Vũ Mân gõ đầu Giản Vũ Tiệp, "Yêu thương em gái không chỉ có anh hai em, còn có anh đâu, anh vốn tính toán cùng Tú Ân trả qua thế giới hai người, nhưng mà vừa nghe nói em gái cần người bồi, liền vứt bỏ thế giới hai người tới bồi em gái đây. Anh đây có đủ nghĩa khí hay không?"

    Ai muốn nghĩa khí như vậy?

    Hai người trải qua thế giới hai người không tốt hay sao?

    Lão bà anh không phải mang thai sao? Giúp chồng dạy con không tốt sao?

    Tới xem náo nhiệt làm gì?

    Người phục vụ dọn bàn ghế lại đây, ở bên cạnh bàn Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh kê thêm một cái bàn.

    Thực mau, một khu vực tương đối trống trải liền trở nên chen chúc.

    Hai anh em Giản Vũ Mân cùng Giản Vũ Tiệp tương đối thích nói, có thể làm sinh động không khí, thành công hấp dẫn phần lớn lực chú ý của Giản Nhất Lăng, cực đại trình độ làm nhạt nhòa cảm giác tồn tại của Địch Quân Thịnh.

    Giản Duẫn Thừa cùng Giản Duẫn Náo tương đối trầm mặc, nhưng trầm mặc thì trầm mặc, cảm giác tồn tại vẫn là rất mạnh.

    Đặc biệt là ánh mắt của Giản Duẫn Thừa, thập phần có lực xuyên thấu.

    Giản Vũ Tiệp chỉ vào kỳ hoa dị thảo chung quanh nói, "Mấy chỗ này đều là em gái cùng anh Duẫn Mạch tạo ra."

    Giản Vũ Mân nhìn quanh bốn phía, "Lần trước đi hải đảo Lạc Hải Sâm cũng gặp được không ít thảm thực vật."

    Giản Vũ Mân, "Anh liền nói cái tên hũ nút kia của nhà ta sao có thể làm ra tới mấy thứ có tình thú như vậy, hóa ra có một phần công lao của em gái."

    Giản Vũ Tiệp, "Không chỉ có như thế, thực đơn ở nơi này vẫn là do em gái nghĩ ra."

    Đối với chuyện của nhà hàng này, Giản Vũ Tiệp biết không ít, đều là Giản Nhất Lăng cùng Giản Vũ Bác nói cho anh.

    Địch Quân Thịnh hiển nhiên không biết nhiều như Giản Vũ Tiệp.

    Giản Vũ Mân, "Vậy trong chốc lát anh cần phải nếm thử!"

    La Tú Ân, "Em cũng muốn em cũng muốn, Nhất Lăng có món gì chua chua đề cử không? Chị gần đây đặc biệt thích ăn chua!"

    La Tú Ân vừa nói ra, mấy anh em Giản gia ở chung quanh lập tức quay đầu nhìn cô với ánh mắt không giống nhau.
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 998: Hẹn hò (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Em như thế nào có thể thích ăn chua?" Giản Vũ Mân vội vàng phủ nhận, "Em hẳn là thích ăn cay mới đúng! Em nhất định là thích ăn cay."

    "Không phải a, em không muốn ăn cay, chua tương đối ngon miệng." La Tú Ân thực chắc chắn mà trả lời, chính cô thích ăn cái gì cô sao có thể không biết.

    "Không được không được không được, em không thể thích ăn chua!" Giản Vũ Mân nóng nảy.

    "Tại sao em không thể thích ăn chua?" La Tú Ân ngốc.

    "Đúng đúng đúng, anh cả nói đúng, chị không thể thích ăn chua, chị thích ăn cay!" Giản Vũ Tiệp tán thành.

    Giản Duẫn Thừa nặng nề mà nói, "Chua con gái, cay con gái."

    "..."

    La Tú Ân trước tiên là há to miệng, sau đó giải thích nói, "Không thể nào, cách nói này không có căn cứ khoa học, trong lúc mang thai thích ăn cái gì cùng sinh con trai con gái không có liên hệ! Trong bụng em nhất định là con gái, em không cần con trai, bên người em đã có nhiều nam nhân thúi như vậy, em muốn một bé gái nhỏ nha!"

    "Thà rằng tin là có." Giản Vũ Mân nói, "Nếu không em cố gắng nghĩ đến? Nói không chừng trong chốc lát em liền muốn ăn cay?"

    "Em.." La Tú Ân "nghĩ đến" trong chốc lát, "Nhưng mà em vẫn tương đối muốn ăn chua.."

    Chuyện này không phải cô muốn sửa là có thể sửa nha.

    Lúc bọn họ nói chuyện với nhau, Giản Nhất Lăng đã gắp đồ ăn cho La Tú Ân.

    "Không cần rối rắm, gái trai đều tốt." Giản Nhất Lăng nói.

    "Đúng đúng đúng, em gái nói đúng, không rối rắm, cho dù là con trai, cũng sẽ đáng yêu." Giản Vũ Tiệp vội nói.

    "Cũng đúng." Giản Vũ Mân nhận, "Vậy ăn chút chua, nói không chừng con gái nhà ta khẩu vị độc đáo, liền thích ăn chua."

    "Anh, nếu đây là bé trai, nó chắc sẽ thương tâm." Giản Vũ Tiệp nói.

    "Là con trai thì.. thì sinh thêm một đứa!" Giản Vũ Mân nói.

    Nếu thật là con trai, thì anh ấy cũng phải nhận.

    "Ai.. Ai còn muốn sinh.." La Tú Ân đỏ bừng mặt.

    "Em không nghĩ muốn con gái sao?"

    "Em.. em muốn con gái, nhưng mà.." Nhưng mà cô ấy chưa nói cô ấy còn muốn sinh thêm cho anh ấy nha..

    "Muốn liền tiếp tục sinh, sinh thêm mấy đứa, chắc có thể sinh được con gái." Giản Vũ Mân trực tiếp quyết định.

    "Em.. em chưa nói muốn sinh thêm.."

    "Em là lão bà của anh, anh muốn con gái đương nhiên muốn tìm em sinh, bằng không tìm ai sinh?" Giản Vũ Mân "Đúng lý hợp tình", cảm thấy logic của mình thực chính xác.

    Giản Vũ Tiệp đỡ trán, anh trai đúng là sắt thép thẳng nam, nếu không phải bắt được đại tẩu một người mê muội này, anh ấy có khả năng cả đời này đều không có lão bà.

    Chỉ chốc lát sau, hai anh em Giản Dật Hành Giản Dật Thần đến trễ cũng tới rồi.

    "Em gái, có nhớ anh hay không?" Giản Dật Thần không biết xấu hổ, chạy đến gần Giản Nhất Lăng.

    "Buổi sáng gặp qua." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Buổi sáng mới thấy qua, mới một ngày không gặp, làm sao nhớ a?

    Giản Vũ Tiệp ghen ghét nói, "Anh Dật Thần thật giảo hoạt, ở đối diện nhà em gái, mỗi ngày đều có thể gặp mặt."

    Giản Dật Thần đắc ý, "Em cái đứa nhỏ này, hôm nay lấy lòng anh một chút, nói không chừng anh có thể suy xét đem phòng không có ai ở kia để lại cho em."

    Giản Vũ Tiệp, "Em đều đã hai mươi, không phải là đứa nhỏ."

    Giản Dật Thần, "Ở trong mắt mấy anh trai chúng ta, em vẫn luôn là đứa nhỏ."

    Trong lòng Giản Vũ Tiệp lẩm bẩm một câu, có mấy anh trai khác ở đây, anh cũng đoạt không được.

    Giản Vũ Tiệp không biết, người nam nhân không có cảm giác tồn tại ngồi đối diện anh càng đoạt không được.
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...