Cổ Đại [Dịch] Nghịch Thiên Thần Y Phi - Phụng Tử

Discussion in 'Box Dịch - Edit' started by gia đình của tôi, Apr 17, 2021.

  1. Chương 590: Nghe lén

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sở Cửu Ca và Nam Cung Hi hai người tràn đầy tự tin, mọi người không thèm để tâm, cho rằng họ cũng chỉ là gắng gượng mà thôi, sĩ diện, đợi khi họ tuyển chọn thất bại, có họ hối hận.

    Tuyển chọn bắt đầu, thực lực Lục Lục càn quét, rất nhanh liền đến Nam Cung Hi lên đài.

    Không ít người đều đang xem kịch hay, tu vi bị phế Nam Cung thiếu chủ có năng lực gì muốn đánh bại một Quy Nguyên cảnh ngũ trọng.

    Đối phương hiển nhiên một bộ thắng lợi nắm chắc trong tầm tay, "Nam Cung thiếu chủ, ta sẽ thủ hạ lưu tình."

    Nam Cung Hi nói: "Không cần, ngươi tốt nhất dốc hết toàn lực."

    Một trong các vị thiên tài của thánh địa, cho dù rơi vào kết cục như vậy vẫn xem thường người khác như vậy, đối phương giận rồi.

    Hắn mở miệng nói: "Được, Vậy ta liền dốc hết toàn lực, nếu như thất thủ thương đến Nam Cung thiếu chủ, vẫn mong Nam Cung thiếu chủ đừng trách tội."

    Đối phương vừa ra tay liền là những chiêu số lãnh liệt, trên người Nam Cung Hi đột nhiên bạo phát ra sự lãnh liệt không thua kém gì hắn, khiến cho mọi người đều muốn rớt cả tròng mắt.

    "Đây ít nhất cũng là Quy Nguyên cảnh ngũ trọng, Nam Cung Hi không bị phế đi."

    "Không đúng! Hạ Hầu Kiệt rõ ràng đã nói, Nam Cung Hi sớm đã bị hắn phế đi rồi, thương thế như thế sao có thể hồi phục được?"

    Nam Cung Hi không chỉ thực lực không bị phế, hơn nữa mạnh lên không ít, không có triển lộ ra bao nhiêu, liền đem đối thủ giải quyết rồi, khiến cho mọi người nhìn không thấu độ thâm sâu của hắn.

    "Sao ta có một loại cảm giác Nam Cung thiếu chủ so với trước càng lợi hại rồi." Có người thấp giọng nói.

    Trận tuyển chọn này do các trưởng lão của các đại gia tộc chủ trì, biết được tình huống Nam Cung Hi bên này, nhanh chóng đi thông báo cho các vị gia chủ.

    Nam Cung Hi thắng một trận, liền không ai dám xem thường hắn nữa, dường như vị Nam Cung thiếu chủ lúc trước đã trở về.

    Tiếp đến, liền là thi đấu của Sở Cửu Ca, thực lực Sở Cửu Ca ở thánh địa Đông Vực đích thực không nổi bật, thực lực Hóa Đan cảnh sao đủ, cũng không biết mắt nhìn của Nguyệt Lạc trưởng lão là như thế nào, thế mà lại thu một người đệ tử như vậy.

    "Ầm ầm ầm!" Đối phương ra tay độc, khiến người ta cảm giác khó tin chính là Sở Cửu Ca toàn bộ đều tránh được, thân ảnh cô nhanh chư chớp, dù đối thủ thực lực cao hơn cô rất nhiều vẫn không thể làm gì cô.

    "Thân pháp thật nhanh!" Mọi người kinh ngạc không thôi.

    Thân pháp Sở Cửu Ca càng ngày càng nhanh, trong chớp mắt sử dụng đồng thuật, Vạn đồng vẫn diệt.

    Công kích đồng thuật đến một cách đột ngột, người đó căn bản không có phòng bị, chỉ cảm thấy linh hồn một trận nhói đau, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh.

    Cao thủ đồng thuật!

    "Viu!" Sở Cửu Ca kéo cung, chỉ là ba mũi tên thông thường, nhưng đều nhắm đến nhược điểm của đối phương, khiến cho cho đối phương căn bản không có cách tránh né.

    "Phụt!" Người đó trực tiếp bay ra ngoài, trên mặt đầy vẻ khó tin.

    Hắn bại rồi, bại cho một người Hóa Đan cảnh.

    "Thắng rồi, Sở Cửu Ca vậy mà thắng rồi!"

    "Có thể được Nguyệt Lạc trưởng lão nhìn trúng, đương nhiên có điểm lợi hại của cô ta."

    "Sư huynh quá khinh địch rồi." Người quan chiến thấp giọng nghị luận.

    Thi đấu sau đó, khiến cho mọi người ngạc nhiên là mấy vị thiên tài của thánh địa Đông Vực thế mà tất cả đều đến quan chiến, họ đương nhiên không phải đến xem thi đấu của những đệ tử khác, người được chú ý nhất chính là Nam Cung Hi và Lục Lục.

    Bởi vì hai người này, họ cảm thấy rất có khả năng trở thành đối thủ mạnh nhất của họ.

    Sự thật, cũng đích thực như vậy, sau khi thấy được Lục Lục và Nam Cung Hi biểu hiện, họ đều rất kinh ngạc.

    Còn về Sở Cửu Ca, một người Hóa Đan cảnh, không đáng cho họ sợ hãi, mỗi lần có thể thắng lợi, đều là ăn may mà thôi.

    Tuyển chọn kết thúc, Hóa Đan cảnh Sở Cửu Ca là thắng sát nút, có được tư cách.

    Kết thúc tuyển chọn, Mộc Luyện biết được Nam Cung Hi khôi phục tu vi, cực kỳ cao hứng, thậm chí còn ở Nam Cung gia đặc biệt tổ chức một buổi yến tiệc, chúc mừng tu vi hắn khôi phục.

    "Nam Cung huynh, chúc mừng chúc mừng!"

    "Ta kính huynh một ly!

    Những người này khôi phục lại thái độ như xưa với hắn, dường như người tránh hắn như tránh rắn độc, người ném đá xuống giếng trước đó không phải là chúng.

    Nam Cung Hi ung dung ứng đối, Dư Vi lần này trang điểm kỹ càng xuất hiện, cô nói:" Hi ca ca huynh quá lợi hại rồi, sau khi vào bí cảnh, Vi nhi liền nhờ huynh chiếu cố rồi. Hi ca ca huynh không chê muội chứ. "

    Nam Cung Hi nói:" Tuy rằng ngươi cũng là một thành viên của Nam Cung gia, là đệ tử của Nam Cung gia chủ, nhưng bảo vệ ngươi vẫn là thôi đi, ta sẽ hợp tác với người khác, còn về ngươi chẳng lẽ Nam Cung gia tộc không còn những thiên tài khác lập tổ đội với ngươi sao? "

    Dư Vi bị từ chối một chút không chừa mặt mũi như vậy, sắc mặt có chút trắng," Đã lâu vậy rồi, Hi ca ca một nam tử hán đại trượng phu liền không thể độ lượng chút sao? Ta thực sự không phải cố ý mà. "

    " Ta chỉ làm đồng bạn với người ta có thể tín nhiệm, mà không phải hợp tác với người sẽ đâm một nhát sau lưng mình, ngươi hãy tìm người khác đi! "Nam Cung Hi vẻ mặt lạnh lùng nói.

    Đối phó người không biết xấu hổ như vậy, chính là không thể cho cô ta chút hy vọng nào, tránh cô ta thuận thế trèo cao.

    Nam Cung Hi thay đổi như vậy khiến cho Dư Vi rất vô lực, hắn thành thục rồi, trở nên càng quyết tuyệt, không giống như trước do dự thiếu quyết đoán.

    Sở Cửu Ca không đến tham gia, chỉ ở trong viện bồi Dung Uyên uống chút rượu, cô hỏi:" Đối với bí cảnh này, Dung yêu nghiệt chàng hiểu rõ không? "

    " Hiểu, hơn nữa vào đó qua! Bí cảnh này đối với việc đề thăng thực lực của Cửu nhi rất có tác dụng, cho nên mới không ngăn cản nàng vào đó. Nhưng bên trong bị phong ấn một gia hỏa không đơn giản, người của thánh địa Đông Vực thấy ta đến mới dám mở ra bí cảnh. Ta sẽ bảo vệ Cửu nhi. "Dung Uyên nhìn Sở Cửu Ca nói.

    " Ân! Thực lực Hóa Đan cảnh đúng là nên tiến một bước đột phá rồi, bí cảnh thánh địa Đông Vực này là một cơ duyên tốt. "Sở Cửu Ca cười nói.

    " Mấy hôm nay, ta sẽ thám thính Mộc Luyện bên kia! Cũng không biết đồ có ở trong tay hắn không. "Nay Sở Cửu Ca đã đem Nam Cung gia dò xét rõ ràng, tên đó cũng là một tên che giấu đến giọt nước cũng không lọt.

    Mắt thấy phải vào bí cảnh rồi, tên gia hỏa che giấu rất tốt này lộ ra dấu vết, thay vì nói lộ dấu vết, không bằng nói là diễn một vở kịch lớn!

    " Sư phụ, đồ nhi không tốt sao? Tại sao người vẫn luôn nhớ nhung lão nữ nhân Nguyệt Lạc kia. Cô ta cũng chỉ là thực lực cao một chút mà thôi, được sư phụ bồi dưỡng, thực lực ta cũng sẽ không kém hơn cô ta. "Một thanh âm thấp mà dịu dàng của nữ tử nói.

    " Ta chỉ vì khống chế Nam Cung gia mà thôi, hơn nữa có thể có được nữ nhân của Nam Cung Kỳ, cũng cực kỳ có thành tựu. "Một thanh âm trầm thấp truyền ra.

    " Đừng nghe! "Dung Uyên phong bế thính giác của Sở Cửu Ca, bởi vì tiếp đến liền có chút ghê tởm.

    Sắc mặt Sở Cửu Ca khẽ trầm, người tác hợp cho Nam Cung Hi và Dư Vi chính là bản thân Mộc Luyện, không ngờ sau lưng lại có những hành động bẩn thỉu như vậy.

    Sở Cửu Ca nói:" Những lúc như vậy, Mộc Luyện mới có thể thổ lộ ra bí mật, tại sao không nghe? Cũng chẳng phải việc lớn gì. Ta không xấu hổ chẳng lẽ Dung yêu nghiệt chàng lại xấu hổ!"

    Đôi tử mẫu của Dung Uyên trở nên nguy hiểm vài phần, cúi đầu che lấy miệng của Sở Cửu Ca.
     
  2. Chương 591: Tăng cường hồn thể

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dù là đối mặt với người bên gối, Mộc Luyện cũng chưa từng thổ lộ bao nhiêu tin tức quan trọng, nhưng Mộc Luyện lại đáp ứng Dư Vi, nhất định không để Nam Cung Hi từ bí cảnh sống sót đi ra.

    "Yên tâm, thực lực Nam Cung Hi khôi phục lại rồi, đối với ta mà nói cũng là một tồn tại chướng mắt, bắt buộc phải khiến hắn chết không có chỗ chôn, như vậy ta mới có thể tranh thủ khiến cho Nguyệt Lạc không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta." Mộc Luyện âm lạnh nói.

    Sở Cửu Ca cực không ưa hai người này, cô nói: "Xem ra không nghe ngóng được gì rồi, trước khi đi tặng một phần lễ cho Mộc Luyện."

    "Hắc Viêm, giao cho ngươi rồi." Một tàn ảnh màu đỏ lóe qua, một con hồ ly ôm theo một gói thuốc bột, nhảy ra ngoài.

    Nhất thời động tĩnh trong phòng ngừng lại, Dư Vi lo lắng nói: "Sư phụ, sư phụ người sao rồi?"

    Sắc mặt Mộc Luyện đen cực, giận dữ nói: "Cút ra ngoài, lập tức cút ra ngoài!"

    "Vâng!"

    Sở Cửu Ca và Dung Uyên trở về, lúc này Nam Cung Hi và Lục Lục đang nghiên cứu về bí cảnh, ôm lấy một đống cổ tịch do Nguyệt Lạc trưởng lão đưa đến.

    Nghe thấy Dư Vi và Mộc Luyện muốn đối phó nhi tử mình, Nguyệt Lạc hận không thể đi tìm Mộc Luyện liều mạng, nhưng không thể không thừa nhận, thực lực bây giờ của cô không bằng hắn, không phải là đối thủ của hắn.

    "Hi nhi!" Người đó âm hiểm xảo trá, lúc trước trượng phu mình cũng là bị Mộc Luyện tính kế, cô thực sự sợ Hi nhi xảy ra chuyện.

    Nam Cung Hi nói: "Yên tâm đi! Con cũng không phải một mình, còn có Cửu Ca và Lục Lục mà! Mới không sợ chúng đâu."

    "Chúng ta sẽ chuẩn bị đầy đủ, ứng đối với quỷ kế của lão già Mộc Luyện đó, Nguyệt Lạc sư phụ người yên tâm đi!" Sở Cửu Ca đáp.

    Bí cảnh thánh địa Đông Vực bắt đầu, Dung Uyên cũng ở trong số các vị thủ tịch trưởng lão, ngay khi cánh cửa cổ lão đó mở ra, thủ tịch đại trưởng lão nói: "Vào thôi! Mọi thứ cẩn thận, bên trong có cơ duyên, có bảo tàng, đồng thời cũng có nguy cơ, mọi thứ cẩn thận."

    Khi cánh cửa triệt để mở ra, thủ tịch đại trưởng lão nói họ có thể đi vào rồi, vô số đạo thân ảnh nhanh như chớp hướng cánh cửa đó phóng qua.

    Vừa vào Sở Cửu Ca liền sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát tình huống xung quanh, tất cả mọi người đều nhanh chóng tản ra, có địa điểm mục tiêu của họ, xung quanh phân bổ không ít yêu thú.

    "Mẫu thân nói rồi, trước đi Hồ Vạn Linh, nơi đó tuy ở vòng ngoài của bí cảnh, nhưng là nơi linh hồn lực nồng đậm nhất, có lẽ có thể giúp đỡ Cửu Ca ngươi xông phá cấp bậc càng cao. Hơn nữa nơi đó linh dược nhiều, mỗi một lần bí cảnh mở ra, nơi đó cũng là một nơi nhiều người lựa chọn nhất." Nam Cung Hi nói.

    Phàm là đệ tử đi vào, đều được cao thủ thánh địa chỉ điểm, trực tiếp đi nơi nào sẽ có lợi cho họ, tuyệt đối sẽ không đi đường oan.

    Sở Cửu Ca nói: "Được, chúng ta liền qua đó."

    Nguyệt Lạc cũng chỉ biết khu vực đại khái của Hồ Vạn Linh mà thôi, còn phải dựa vào chính họ tự đi tìm.

    Đương nhiên năng lực của Sở Cửu Ca thì cực kỳ thuận tiện, Bất tử sinh mệnh chi đồng có thể cảm nhận được bất kì động tĩnh nào ở rất xa, trong lúc họ hướng về phía Đông, cô cảm nhận được một nơi vô cùng ẩm ướt hơn nữa linh lực lại tràn đầy.

    "Có lẽ chính là bên đó rồi, gia tăng tốc độ." Thời gian vào bí cảnh có hạn, Hồ Vạn Linh chỉ là mục tiêu đầu tiên của họ mà thôi, không thể lãng phí quá nhiều thời gian.

    "Được!"

    "Soạt soạt soạt!" Ba đạo thân ảnh gia tăng tốc độ hướng về phía đó, ngoại trừ cảm ứng được ba động linh lực, Sở Cửu Ca còn cảm nhận được khí tức của những người khác.

    Còn có những thiên tài khác của thánh địa đến nơi đó nhanh hơn họ, tiếp tục tiếp cận phía trước, liền có thể thấy được một phiến hồ bao la không thấy tận cùng, quả nhiên đã có một bộ phận người đến được nơi này.

    Khi những người đó nhìn thấy Nam Cung Hi qua đây, khẽ ngẩn ra, một người âm dương quái khí cười nói: "Không ngờ Nam Cung thiếu chủ vậy mà lại nhìn trúng Hồ Vạn Linh, cứ tưởng người như ngươi sẽ đi khu vực hạch tâm mới đúng!"

    Nam Cung Hi nói: "Ta đi đâu, dường như ngươi không quản được."

    "Nơi này có Tinh Linh Thảo, không tệ!" Sở Cửu Ca nhìn thấy linh dược, rất nhanh liền phóng qua đó.

    Cô trước đó có được một bộ phận khác của Tinh Thần Hỗn Độn đỉnh, bên trong có được một loại đan dược có thể giúp tăng cường linh hồn thể.

    Nam Cung tiền bối tuy rằng ở trong Hồn Châu khôi phục cũng không tệ, nếu như có được đan dược giúp hắn tăng cường linh hồn thể, hắn có lẽ có thể triệt để hóa thành thực thể.

    Đến khi đó hắn trở về, Mộc Luyện liền không thể ngồi vững vị trí gia chủ của hắn nữa rồi.

    Có loại đan dược nghịch thiên như thế, linh dược cần thiết đương nhiên rất nhiều, trong tay cô không đủ, hy vọng ở bí cảnh thánh địa có thể tìm đủ.

    Họ vận khí không tồi, vừa đến Hồ Vạn Linh liền tìm được một loại, Sở Cửu Ca tốc độ cực nhanh đem linh dược thu thập, điều này khiến cho nhóm người khác có chút phẫn nộ.

    "Nam Cung Hi, ngươi tuy là thiếu chủ Nam Cung gia, nhưng cũng không thể không nói lý như vậy chứ! Chúng ta trước tìm được Hồ Vạn Linh, các ngươi vậy mà không nói một tiếng liền giành trước hái linh dược."

    Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi là thứ gì? Còn muốn ta nói trước một tiếng, linh dược nơi này, ai tốc độ nhanh thì thuộc về người đó, người thấy đều có phần, các ngươi chậm như vậy thì trách được ai?"

    "Sở Cửu Ca, ngươi đừng quá ngạo mạn, chỉ là một Hóa Đan cảnh mà thôi." Chúng giận dữ nói.

    "Đừng lãng phí thời gian với chúng, hái linh dược, hái linh dược!" Sở Cửu Ca nói.

    "Ân!" Nam Cung Hi và Lục Lục đều hành động rồi, bề mặt hồ trông như không chút gợn sóng kỳ thực tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm, một con yêu thú sinh trưởng trong nước đột nhiên hướng Sở Cửu Ca đang hái linh dược bổ nhào đến.

    Trên mặt những gia hỏa đó đều lộ ra vẻ hả hê khi người gặp nạn, cho tiểu nha đầu ngạo mạn, bây giờ đợi chết đi!

    Sở Cửu Ca sớm đã cảm ứng được sự tồn tại của gia hỏa này rồi, đột nhiên thi triển đồng thuật của bản thân, nhất thời đầu yêu thú cảm giác linh hồn bản thân muốn đông cứng lại.

    "Phụt!" Một cây ngân châm đâm trúng đôi mắt nó, nó hoảng loạn chạy trốn.

    Hữu kinh vô hiểm, Sở Cửu Ca dường như không bị chút quấy nhiễu nào mà tiếp tục hái linh dược, thân là thần trộm phàm là nhìn trúng liền nhanh chóng lấy đến tay, tốc độ đó nhanh đến khiến người ta trợn to mắt.

    Linh dược chúng có thể đạt được ít đến đáng thương, cuối cùng chỉ đành đứng nhìn, lúc này có mấy đạo thân ảnh phóng đến nói: "Mấy người các ngươi đứng ngốc tại đó làm gì?"

    "Hạ Hầu Lập sư huynh, Nam Cung thiếu chủ quá bá đạo rồi, không để chúng tôi thu thập linh dược. Chúng tôi vốn dĩ muốn thu thập một chút linh dược hiếu kính huynh, không ngờ lại như vậy." Chúng chân chó nói.

    Người đến vừa hay là một đệ tử thân truyền của đại trưởng lão Hạ Hầu tộc, hắn không cần tham gia tuyển chọn, trực tiếp đạt được tư cách.

    Hạ Hầu tộc vì Nam Cung Hi mà mất đi vị thiếu chủ Hạ Hầu Kiệt, tuy nhiên vốn Hạ Hầu Lập không ưa Hạ Hầu Kiệt, nhưng đây dù sao đối với Hạ Hầu gia chúng tạo thành ảnh hưởng không tốt, Hạ Hầu gia tộc trên dưới đều cực kỳ thù địch Nam Cung Hi.

    Mấy người bọn chúng nhảy đến, nói: "Nam Cung Hi, đem một nửa linh dược các ngươi thu thập được tại Hồ Vạn Linh giao cho chúng ta, chúng ta liền không tính toán, nếu không chúng ta không ngại lấy vũ lực giải quyết quyền sở hữu linh dược tại đây."
     
  3. Chương 592: Ngươi chạy không thoát

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Dùng vũ lực liền dùng vũ lực, thực cho rằng chúng ta sợ các ngươi sao." Xúc xắc vuông bay đến, Lục Lục không nói hai lời liền động thủ.

    Những gia hỏa vướng việc này mau cút đi, như vậy liền không có người quấy rầy Cửu muội muội nhà hắn thu thập linh dược nữa rồi.

    "Trò vặt vãnh, tìm chết!"

    Những gia hỏa Hạ Hầu gia kết trận phòng vệ, chặn lại công kích của Lục Lục, sau đó bắt đầu phản kích.

    Chúng phân tán ra đối phó ba người bọn Sở Cửu Ca, đương nhiên tập trung nhiều nhất là đối phó với vị Nam Cung thiếu chủ Nam Cung Hi.

    Bởi vì Lục Lục ở trên đài đã triển lộ ra thực lực bản thân, chúng cảm thấy Nam Cung Hi là tồn tại mạnh nhất trong ba người bọn họ.

    "Binh binh binh!" Vừa giao thủ, những gia hỏa Hạ Hầu gia tuyệt đối không có kết cục tốt nào, từng người bị kích lui, thậm chí trọng thương.

    Ba người bọn họ, đối phó một đội người, nhưng lại rất nhẹ nhàng.

    "Ta ngược lại xem thường các ngươi rồi." Hạ Hầu Lập lạnh giọng nói.

    Hạ Hầu Lập đột nhiên phóng qua, cách chiến trường một khoảng cách, hắn lấy ra một cây đàn tỳ bà, đột nhiên hòa tấu một khúc cực kỳ không có quy luật.

    Khó nghe, quá khó nghe rồi.

    Âm thanh này đối với người mình mà nói, đó chỉ là khó nghe mà thôi, nhưng đối với kẻ địch hắn nhắm đến, đó chính là đầu đau như búa bổ.

    Hạ Hầu Lập nói: "Ba người các ngươi đã rất không tệ rồi, thế nhưng đem ta ép đến bước đường này, mà một khi ta dùng chiêu này, xem các ngươi còn lực hoàn thủ hay không."

    Là âm công!

    Đối phương sử dụng âm công khiến cho Lục Lục không kịp đề phòng, nhất thời dính chiêu, cảm giác cực khó chịu, linh lực không cách nào vận chuyển một cách như thường.

    Chính vào lúc đó, một đạo thân ảnh màu đỏ xuất hiện, nhanh như chớp tiếp cận Hạ Hầu Lập.

    Âm công với đồng thuật giống nhau, đều cực kỳ tiêu hao linh lực, Hạ Hầu Lập vừa mới thi triển âm công, linh hồn lực không được tập trung, lúc này đối diện với một đôi mắt vô cùng băng lạnh, phút chốc não hắn trống rỗng.

    Toàn thân đều không nghe sai sử, linh hồn đều muốn đông cứng lại, toàn thân cảm thấy lạnh thấu xương.

    Đối mặt Hạ Hầu Lập mất đi ý thức, Sở Cửu Ca trực tiếp một chưởng đánh qua, lại bổ thêm một chiêu lên người hắn.

    "Rầm!" Cả người Hạ Hầu Lập bay ngược ra ngoài, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.

    "Ngươi.. ngươi lại không trúng chiêu, không thể nào."

    Sở Cửu Ca trước khi âm ba công kích của đối phương chưa kịp đến được chỗ cô, Sở Cửu Ca sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng đã phát hiện rồi, sau đó liền dùng ngân châm phong bế huyệt vị, phong bế thính giác của cô.

    Đối phó một người không nghe được, uy lực của âm công có mạnh hơn nữa cũng không ảnh hưởng được cô.

    Lục Lục giận rồi, "Ta bị người ám toán rồi, tức quá!"

    Thế là những người này liền không tốt rồi, Lục Lục vừa ra tay liền đem chúng quét sạch, "Không cho các ngươi biết chút mặt mũi, thực cho rằng Lục gia ta rất dễ đối phó à!"

    Nam Cung Hi cũng quyết tuyệt động thủ, mà Hạ Hầu Lập nói: "Trước giải quyết người nữ nhân này, có cô ta ở ta không cách nào tiếp tục yên tâm thi triển âm công."

    Âm công là sát chiêu mạnh nhất của hắn, đối với uy lực của nó rất có lòng tin, hắn tin nếu không có người ngán chân, hắn nhất định có thể đánh bại Nam Cung Hi và tên tiểu tử thúi đó.

    "Nằm mơ! Các ngươi đừng lãng phí hơi lực của Cửu muội muội nhà ta nữa." Những tên muốn đánh lén Sở Cửu Ca, toàn bộ đều bị Lục Lục chặn lại rồi.

    Các loại đạo cụ cá cược hóa thành huyền binh nguy hiểm công kích, ngăn cản ở trước mặt chúng.

    "Binh binh binh!" Không ai có thể tiếp cận Sở Cửu Ca, Hạ Hầu Lập biết cứ vậy đi xuống chúng sẽ thua, hơn nữa là thua không còn chút gì.

    Hắn lại lấy ra một cây trường tiêu, thổi khúc, lần này Lục Lục sớm có phòng bị, ngay lúc hắn thi triển âm công liền sử dụng linh hồn lực cuồn cuộn tạo thành một bức tường, khiến cho cơn sóng âm đó không cách nào tiến thêm nửa phân.

    Nam Cung Hi cũng vị thế mà một chút cảm giác cũng không có, Hạ Hầu Lập thật rất khó tin, bị chặn lại rồi.

    Một tấm thẻ bài nhanh như chớp bay ra ngoài, trong chớp mắt cây trường tiêu đó của Hạ Hầu Lập liền một phân thành hai rơi trên đất.

    "Phụt!" Linh hồn lực bị phản phệ, khiến hắn lảo đảo ngã ra đất.

    Lục Lục xem thường nói: "Chỉ dựa vào những gia hỏa các ngươi, mà muốn giành linh dược với Cửu muội muội ta, không biết tự lượng sức."

    Hạ Hầu Lập thấp giọng gào lên: "Các ngươi có gì mà kiêu ngạo, động thủ, tuyệt đối không thể để mấy gia hỏa này được tốt."

    Hạ Hầu Lập vừa hạ lệnh, những tiểu đệ này của hắn chỉ có thể dốc toàn lực đối phó đám Lục Lục, thế nhưng kết quả không gì thay đổi.

    "Binh binh binh!" Từng gia hỏa như tấm giẻ rách bay ra ngoài, Hạ Hầu Lập đại kinh thất sắc.

    "Đáng chết!"

    Xem ra nhân thủ của chúng vẫn là không đủ, phải tìm nhiều sư huynh lợi hại hơn cùng nhau đối phó ba người này mới được.

    Hắn nói: "Dốc toàn lực giữ chân chúng, các vị sư đệ, ta đi gọi thêm cứu binh."

    Chuẩn bị ném lại sư đệ của mình, một mình chạy trốn, mang danh là đi tìm cứu binh.

    Những người kia không có cách nào, bây giờ chạy cũng chạy không được, chỉ có thể tiếp tục giao thủ với Nam Cung Hi và Lục Lục.

    Hạ Hầu Lập chạy được một đoạn, hắn quay đầu lại nhìn Sở Cửu Ca đang lấy ra một bộ cung tên, kéo cung.

    Sở Cửu Ca cười lạnh nói: "Muốn chạy, ngươi cảm thấy chạy thoát được sao?"

    "Mau chạy!"

    Hắn cảm thấy cần phải nhanh hơn chút, lại nhanh hơn chút, kéo giãn khoảng cách, vậy thì cô ta không thể bắn trúng hắn.

    Kỳ thực Sở Cửu Ca sau khi hắn chạy đi, vẫn luôn không có động thủ, đợi khi hắn chạy được một khoảng nhất định mới động thủ.

    Cho rằng có thể an toàn chạy thoát, kỳ thực là nằm mộng ban ngày.

    "Viu!" Một đạo âm thanh phá không truyền ra, chuẩn xác từ đùi của Hạ Hầu Lập xuyên qua, máu tươi phun ra.

    Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Muốn chạy, ta cho ngươi chạy nè! Nhưng bây giờ ngươi chạy không được rồi, từ từ mà bò."

    "Hạ Hầu Lập sư huynh!" Những tiểu đệ của hắn sắc mặt cũng trở nên cực khó coi.

    Những gia hỏa Hạ Hầu gia cực kiêu căng lúc này như chó nhà có tang.

    "Tiếp tục hái linh dược, kệ chúng!" Sở Cửu Ca nói.

    Tiếp theo việc thu thập linh dược tại Hồ Vạn Linh cực kỳ thuận lợi, Sở Cửu Ca dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát mỗi một nơi của Hồ Vạn Linh này.

    Sau khi thu thập hết linh dược xung quanh Hồ Vạn Linh, Sở Cửu Ca chỉ một chỗ phía trước, nói: "Chúng ta qua đó, bên đó có rất nhiều đồ, các ngươi cẩn thận."

    Cái gọi là rất nhiều đồ, không phải là chỉ rất nhiều linh dược, còn có rất nhiều linh thú đang mai phục dưới nước.

    Lục Lục gật đầu nói: "Ta mở đường cho Cửu muội muội."

    Họ nhẹ nhàng đạp trên mặt nước, đột nhiên phóng ra nhanh như chớp, mặt hồ đi về trước càng trở nên eo hẹp, nước cũng trở nên cực an tĩnh, không có chút gợn sóng.

    Một đóa hoa sen màu xanh tím nở rộ trong nước, tỏa ra một cỗ mùi hương nồng đậm, Sở Cửu Ca nói: "Ngừng thở, tránh ra!"

    "Phụt phụt phụt!" Mặt hồ yên tĩnh trở nên sôi sục hung ác, vô số thủy tảo từ trong hồ xông ra, điên cuồng quấn lấy họ.

    "Phụt phụt phụt!" Lục Lục ném ra thẻ bài, Nam Cung Hi huy động trường kiếm chặt đứt những sợi thủy tảo đó, nhưng càng chặt đứt chúng càng xuất hiện nhiều hơn.
     
  4. Chương 593: Vĩnh sinh hồn tửu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đám thủy tảo này tính đàn hồi rất mạnh, hơn nữa còn nhớp nháp, không dễ thoát chút nào.

    Lục Lục nói: "Các ngươi đều tránh ra!"

    Vô số hạt châu tròn nhanh như chớp bắn ra từ tứ phía, từng trận nổ khủng bố truyền ra, nước bắn tứ tung.

    Vẫn không được, đám thủy tảo này đã hình thành một cái lồng, đem họ nhốt thật chặt.

    Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang, cô sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát nhất cử nhất động xung quanh hồ, ba động lực lượng của tất cả thủy tảo toàn bộ đều đến từ một đóa hoa sen rất xinh đẹp và tinh xảo.

    Sở Cửu Ca lấy ra cung tên của mình, một mũi tên bắn ra.

    "Rầm!" Đóa hoa nhỏ nhắn yếu đuối như vậy nhưng lại có lực phòng vệ vô cùng mạnh, một trận sáng lam chặn lấy công kích của Sở Cửu Ca.

    Lục Lục nói: "Là thứ đồ chơi này tác quái sao? Ta đến!"

    Lục Lục triệt để bạo phát ra lực lượng bản thân, một quyền hướng đến thứ đó đấm qua, thế nhưng một chút tác dụng cũng không có.

    Nam Cung Hi cũng tiếp tục động thủ, kết quả cũng thế, tiếp đến đám thủy tảo đó công kích càng thêm điên cuồng.

    Sở Cửu Ca nói: "Yểm hộ cho ta."

    "Được!"

    Sở Cửu Ca nhanh chóng lùi lại, cô lấy ra Đế Ma Cung và Huyết Tiễn, nhất thời một mũi tên đỏ sẫm phút chốc bay ra ngoài.

    Phòng vệ của đóa hoa sen vừa bắt đầu vẫn còn đang kháng cự, cuối cùng bị Sở Cửu Ca một mũi tên triệt để bắn xuyên mệnh mạch, sinh cơ biến mất, đám thủy tảo đó cũng phút chốc khô khốc.

    Lục Lục nói: "Thứ đồ chơi này liền bị giải quyết như vậy, nó có lẽ không phải linh dược lợi hại gì."

    "Đồ tốt, ở bên dưới." Sở Cửu Ca nói.

    "Vậy thì xuống dưới xem!"

    "Phụt phụt phụt!" Ba người họ đi vào bên dưới nước, bên dưới nước như một mê cung.

    Đột nhiên vô số bóng đen lóe qua, đây là quái ngư dưới hồ.

    "Cẩn thận!" Sở Cửu Ca tránh khỏi công kích của quái ngư, cô nhắc nhở những đồng bạn của cô cẩn thận.

    Đầu của quái ngư rất lớn, mở ra miệng lớn hướng Sở Cửu Ca bổ nhào đến, ở trong nước đám quái ngư này cực có ưu thế, mà thực lực bọn Sở Cửu Ca lại bị áp chế.

    "Binh binh binh!" Theo số lượng quái ngư càng ngày càng nhiều, họ lâm vào khốn cảnh.

    Đáng chết!

    Họ đều rất gấp, Sở Cửu Ca quyết định sử dụng băng tuyết chi lực của Bất tử sinh mệnh chi đồng, đối với linh hồn của nhân loại có tác dụng, vậy thì có lẽ đối với đám quái ngư cũng có tác dụng.

    Một cỗ hàn khí bạo phát ra, cỗ hàn khí này trực tiếp bao trùm lấy thần kinh của đám quái ngư, khiến cho thân thể to lớn của chúng rơi xuống đáy hồ.

    "Binh binh binh!" Lục Lục và Nam Cung Hi đều cực ngạc nhiên.

    Thành công rồi!

    Có được kỹ xảo đối phó đám quái ngư, họ không còn sợ công kích của đám quái ngư nữa.

    "Gào gào gào!" Bị một nhân loại công kích đến không còn chút lực phản kháng, đám quái ngư này hồi thần lại liền vô cùng phẫn nộ.

    Thế nhưng chúng phẫn nộ, cũng không dám tùy tiện tiếp cận Sở Cửu Ca, chúng đã sợ lực lượng của Sở Cửu Ca.

    "Còn chưa thu thập các ngươi đủ sao? Rất tốt!" Sở Cửu Ca lần nữa sử dụng băng tuyết chi lực, phút chốc đám quái ngư này bị dọa sợ rời khỏi.

    Họ ở dưới phiến hồ quái dị này, tìm được một huyệt động, bên trong huyệt động không hề phát hiện được linh dược gì, nhưng lại để Sở Cửu Ca nhìn thấy ba động linh lực rất mạnh.

    Sở Cửu Ca nói: "Tiếp tục đi vào bên trong."

    "Ân!"

    Đợi sau khi đi vào sâu được chút, Lục Lục nói: "Ta hình như ngửi được mùi rượu rất thơm, rất thơm!"

    "Đây không phải là rượu thông thường, còn mang theo nguồn linh lực rất mạnh, dường như đã được chôn giấu hơn vạn năm, đồ tốt!" Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua ánh sáng, cô gia tăng tốc độ.

    Càng đi xuống, nhiệt độ nơi đây càng thấp, đến cuối cùng, họ đi vào trong một băng thất.

    Băng thất này chất đầy các loại rượu, mỗi một loại rượu ở phía trước đều có một tấm bia đá, bên trên viết tên và công dụng của các loại rượu này.

    Sở Cửu Ca đối với rượu nơi này rất hài lòng, là bảo bối vô giá.

    Mà Nam Cung Hi nhìn thấy một loại rượu, hắn kinh ngạc nói: "Vĩnh sinh hồn tửu, dù là ở trạng thái linh hồn vẫn có thể hưởng thụ mỹ tửu, sau khi uống, có thể tăng cường linh hồn con người."

    "Cửu Ca, rượu này đối với phụ thân ta có tác dụng không?" Hắn kích động nói.

    Sở Cửu Ca đến gần, ngửi cẩn thận loại rượu này, phân tích thành phần của rượu, sau đó nói: "Trong loại rượu này có thêm vào rất nhiều thánh dược có tác dụng gia tăng, tu bổ linh hồn lực, đối với Nam Cung Kỳ tiền bối mà nói tuyệt đối là đồ tốt."

    "Quá tốt rồi." Nam Cung Hi vui mừng khôn xiết.

    "Đều là đồ tốt, chúng ta toàn bộ dọn sạch, một chum cũng không chừa lại."

    "Được!" Lục Lục cười nói.

    Toàn bộ đều bị quét sạch, nơi này có được một đại bảo bối như vậy thì đã không còn những bảo bối khác nữa rồi, Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta đi!"

    Họ ở trong kho rượu đủ lâu, dù sau khi đi ra, trên người vẫn còn hương rượu nồng đậm, hương rượu này đem các loại yêu ma quỷ quái đều thu hút đến.

    "Rầm rầm rầm!"

    Biết được muốn đối phó đám này dùng lực lượng gì có tác dụng, Sở Cửu Ca bạo phát ra băng tuyết chi lực rất mạnh, thẩm thấu vào ý thức đám quái ngư này.

    Linh hồn lực càng ngày càng mạnh, chế ngự đám gia hỏa cản đường này, bọn Sở Cửu Ca thuận lợi về đến trên mặt hồ.

    Lục Lục ngửi ngửi mùi trên người, nói: "Mùi đúng là có chút nặng, rửa lần nữa!"

    Họ còn chưa kịp đem mùi vị rửa sạch, lại một đội ngũ đột nhiên xuất hiện, chúng vừa đến liền bị mùi hương rượu nồng đậm mang theo linh lực nồng hậu hấp dẫn đến.

    "Nam Cung Hi, thì ra là các ngươi. Ta sớm đã nghe nói Hồ Vạn Linh ngoại trừ Lănlinh g dược còn có bảo bối khác, nay xem ra bảo bối này đã bị các ngươi tìm được, nuốt trọn một mình không phải là thói quen tốt. Đem bảo bối đó lấy ra cho chúng tôi xem." Người đến cực kỳ chua ngoa kiêu căng.

    Nam Cung Hi nhìn người đến, ánh mắt trầm đi, nói: "Hạ Hầu Sâm!"

    Lục Lục thì thầm, "Hạ Hầu Sâm, quan môn đệ tử của Hạ Hầu gia chủ, một trong mười đại thiên tài của thánh địa, chính là gia hỏa xếp hạng vẫn luôn không cao không thấp với A Hi ngươi."

    Ở thánh địa được một thời gian, đối với một số sự việc tại thánh địa, Lục Lục vẫn xem như hiểu rõ.

    "Đồ của chúng tôi, các ngươi dựa vào gì muốn chúng tôi giao ra, người Hạ Hầu gia các ngươi, từng người đều không biết xấu hổ như vậy sao?" Sở Cửu Ca băng lạnh nhìn sang chúng, đột nhiên sử dụng Vạn đồng vẫn diệt.

    Một loại đồng thuật vô cùng cường hoành, xé rách ý thức, tâm hồn của chúng, khiến chúng cảm giác uy áp linh hồn vô cùng khắc cốt.

    Những người Hạ Hầu gia chỉ cảm thấy nghẹt thở, hô hấp cực khó khăn.

    "Nhắm mắt lại!"

    "Tránh xa cô ta!"

    Chúng lòng giật thót, sử dụng ra toàn thân chiêu số, muốn thoát khỏi loại trạng thái này.

    Chúng cũng không ngờ, hắn vừa mở miệng nói một câu, đối phương liền không chút khách khí phản kích rồi, hoàn toàn không đem chúng để vào mắt.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...