Chương 251: Luận về một trăm kiểu hiến máu (18)
[BOOK][HIDE-THANKS]Hạ Di Dạ thay xong quần áo đi ra, hắn vẫn đeo chiếc mặt nạ kia, những người qua lại xung quanh thỉnh thoảng cũng có thể thấy người đeo, cũng không có gì đột ngột.
Kiệt Tây lấy được phương thức liên lạc, lúc này rất tự giác rời đi, nhường không gian cho hai người nói chuyện.
Ánh mắt Hạ Di Dạ dừng trên cổ tay Linh Quỳnh, Linh Quỳnh theo ánh mắt hắn nhìn xuống, giơ tay lên: "Đẹp không?"
".. Ừm."
Hạ Di Dạ thu hồi tầm mắt, mặt căng thẳng, "Sao cô phát hiện ra tôi?"
"Em đi theo anh vào mà." Linh Quỳnh cong mắt cười.
Hạ Di Dạ: "Cô giúp tôi, sẽ rước rắc rối vào người."
"Không sao, em giải quyết được." Linh Quỳnh dùng đầu ngón tay gảy hạt trên vòng tay, nói rất trấn định.
Hạ Di Dạ nghĩ đến thân phận của cô, quả thật không cần hắn phải lo lắng.
Yết hầu Hạ Di Dạ khẽ động, hỏi: "Cô không sợ sao?"
Cô bé nghiêng đầu, trên khuôn mặt ngây thơ vô tội tràn đầy tin tưởng: "Em đã nói rồi, ca ca làm gì cũng đúng. Chắc chắn là người kia bắt nạt ca ca!"
"..."
* * *
Tân Khắc Lai đến tìm Linh Quỳnh, nói buổi đấu giá bắt đầu rồi.
Linh Quỳnh kéo Hạ Di Dạ cùng đi, Hạ Di Dạ cúi đầu, có mặt nạ che chắn, Tân Khắc Lai cũng không nhận ra.
Hắn nghi ngờ đánh giá Hạ Di Dạ hai mắt, "Hứa quản sự, vị tiên sinh này.."
"Ồ, người bên kia mang ra." Linh Quỳnh chỉ ra phía sau viện, "Kiệt Tây nói có thể mang đi."
Kiệt Tây?
Sao cô ta quen người này..
Tân Khắc Lai đương nhiên biết phía sau là hoàn cảnh gì, người từ đó mang ra, là người như thế nào không cần nói cũng hiểu.
Sao cô ta lại chạy ra phía sau đó.. vừa nãy hắn nghe nói phía sau xảy ra chuyện.
Tân Khắc Lai thăm dò nói: "Hứa quản sự, cô còn nhỏ mà nhỉ?" Mới tí tuổi đã bắt đầu chơi con trai rồi!
Linh Quỳnh trừng mắt: "Nhỏ thì sao? Nhỏ thì không xứng sao?"
"Tôi không có ý đó.. Hứa quản sự thích thì cứ mang theo đi." Tân Khắc Lai vội vàng chuyển chủ đề: "Buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi, ta dẫn Hứa quản sự qua đó."
Buổi đấu giá ở trên lầu, người vào đều là các đại lão trong giới.
Huyết tộc và nhân loại ngồi lẫn lộn, không có phân biệt đặc biệt.
Vị trí Tân Khắc Lai sắp xếp ở hàng thứ hai.
"Hứa quản sự, hân hạnh."
"Hứa quản sự, cô cũng đến xem sao?"
Linh Quỳnh đi vào, có người chào hỏi cô, đều là những người trước đây đã gặp.
Sau khi Linh Quỳnh ngồi xuống, những người chào hỏi mới tản đi.
Sau khi ngồi xuống, Hạ Di Dạ liền muốn buông Linh Quỳnh ra, Linh Quỳnh nắm chặt lấy hắn, ghé sát vào tai hắn, nhỏ giọng nói.
"Ca ca, giả vờ một chút đi, bị người ta phát hiện thì không hay."
Ánh mắt Hạ Di Dạ quét qua bốn phía, cuối cùng không rút tay ra, để cô nắm lấy.
Linh Quỳnh quay đầu hỏi Tân Khắc Lai ngồi phía sau: "Mọi chuyện đã xử lý xong chưa?"
"Hứa quản sự yên tâm, đều đã xử lý xong, ra mắt áp chót." Tân Khắc Lai lập tức đảm bảo với Linh Quỳnh.
* * *
Vật phẩm đấu giá lần này, phần lớn là liên quan đến huyết tộc, có người mua về sưu tầm.
Ngoài ra còn có một số châu báu thư họa.
Linh Quỳnh đối với những thứ này đều không hứng thú, nghe mà ngáp liên tục.
Linh Quỳnh lật xem quyển sách nhỏ Tân Khắc Lai đưa sau đó, bây giờ còn chưa được một nửa..
Linh Quỳnh lật thêm hai trang, nhìn thấy mục tiêu hôm nay của mình.. giá khởi điểm làm cô giật mình.
Cô cảm thấy mình có lẽ không mua nổi.
Cho dù bán bình máu kia cũng căn bản không đủ..
Cái này mẹ nó là một tòa cổ bảo đó!
Cổ bảo thật sự!
Thẻ cô rút được chỉ hiển thị nhà của Hạ Di Dạ trên màn hình đấu giá, toàn cảnh đều không hiển thị.
Cô tưởng chỉ là một căn biệt thự bình thường gì đó.
Ai mẹ nó nghĩ tới lại là một tòa cổ bảo thật sự.
Xong đời rồi..
Linh · nghèo rớt mồng tơi · Quỳnh hoảng hốt cực độ.
Bố đi đâu kiếm ra nhiều tiền như vậy?
Đấu giá có trả góp được không?
【Thân thân, có thể vay đó. 】
Cái quái gì? Các người còn cho vay nặng lãi à?
【Thân thân, chúng tôi không lấy lãi đâu. 】 Nhấp Nháy nói: 【Mục tiêu của chúng tôi là để người chơi có trải nghiệm tốt hơn. 】
Linh Quỳnh: "..."
Chẳng lẽ có cái hố nào khác?
【Thân thân, ngài đừng nghĩ về chúng tôi như vậy. 】 Nhấp Nháy ủy khuất.
Linh Quỳnh: ".. Ha ha."
【Vậy ngài có vay không? 】
"..."
Đấu giá còn hai món nữa là đến.
Linh Quỳnh cảm thấy không ổn, Nhấp Nháy Cẩu tử chắc chắn đang đào hố.
Nếu không sao lại có chuyện tốt như vậy?
Bố đây không cần!
* * *
Mười phút sau, Linh Quỳnh nhìn số dư vừa nhận được mà trầm tư.
Làm game đúng là sướng, muốn bao nhiêu tiền, trực tiếp sửa đổi dữ liệu là có.
Linh Quỳnh nợ một khoản tiền khổng lồ thở dài, chán nản đóng quyển sách nhỏ lại, nắm lấy tay Hạ Di Dạ, tự cổ vũ mình.
Chẳng phải chỉ là chút tiền lẻ sao?
Bố đây kiếm lại được!
Nuôi con không dễ, hy vọng con đối tốt với bố chút đi..
"Sau đây xin mời xem món đấu giá tiếp theo." Người đấu giá ra hiệu về phía màn hình lớn, trên đó trước tiên hiển thị nội cảnh một khu vườn, cảnh quan đẹp mắt, nhìn là biết giá trị không nhỏ.
Sau đó từ từ nâng cao kéo ra toàn cảnh.
Toàn cảnh hiện ra, những người phía sau lập tức bàn tán xôn xao.
Hạ Di Dạ nhìn chằm chằm vào màn hình, trong đồng tử ánh lên sự suy tàn của tòa cổ bảo, sâu thẳm lạnh lẽo.
"Nơi này tin rằng không ít vị ở đây đều rất quen thuộc, tòa cổ bảo này là một trong những lâu đài cổ xưa nhất của huyết tộc, nó được kiến trúc sư nổi tiếng của huyết tộc thiết kế, mất mười năm để xây dựng.."
Người đấu giá kể lại lịch sử của tòa cổ bảo.
"Hiện tại chủ nhân của tòa cổ bảo vì một số nguyên nhân không thể ở nữa, cho nên mới xuất hiện ở đây."
Người đấu giá nói rất hăng say, nhưng những người bên dưới bàn tán, người muốn đấu giá dường như không nhiều.
Hạ Di Dạ vẫn luôn nhìn những hình ảnh tòa cổ bảo đang chuyển đổi trên màn hình, mắt cũng không chớp lấy một cái.
"Đừng có lừa chúng ta, chỗ đó bị cháy mất một nửa rồi!" Cuối cùng có người lên tiếng, "Cái giá này căn bản không đáng."
Bị huyết tộc vạch trần ngay tại chỗ, người đấu giá có chút lúng túng, "Phần chính không bị hư hại, chỉ cần tu sửa một chút là có thể giống như trước đây."
"Tu sửa xong có thể giống như lúc hoàn chỉnh sao? Hơn nữa chỗ đó ai dám đến ở, chết.."
Huyết tộc đang nói im bặt, không nói tiếp.
Nhưng những huyết tộc này tỏ vẻ sẽ không đấu giá.
Tòa cổ bảo này hiện tại đã có chủ nhân, hắn còn không cần, chứng minh tòa cổ bảo đó không phải là thứ tốt lành gì.
Căn bản không có giá trị.
Bây giờ còn mang ra đấu giá, coi bọn họ những huyết tộc này là kẻ ngốc sao!
Một số người thuộc nhân loại có chút động lòng, nghe lời của huyết tộc, lúc này cũng chùn bước.
Người đấu giá không ngờ lại xảy ra tình huống này, vội vàng tìm người liên hệ với chủ nhân hiện tại của tòa cổ bảo.
Năm phút sau, giá khởi điểm trên màn hình giảm đi một nửa.
"Tiếp theo đi, chúng ta không đấu giá cái này, xui xẻo!" Có huyết tộc trực tiếp hô.
Người đấu giá: "..."
Giá khởi điểm giảm xuống hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn không có ai trả giá.
【Thân thân, ngài không đấu giá sao? 】
Linh Quỳnh ngồi vững như núi, hoàn toàn không có ý định đấu giá.
Cuối cùng người đấu giá đành phải bỏ qua, bắt đầu món đấu giá tiếp theo.
Ánh mắt Hạ Di Dạ rũ xuống, nhìn hoa văn trên thảm.
Linh Quỳnh nghiêng đầu nhìn hắn một cái, không biết có phải cô ảo giác không, cô cảm thấy nhóc con lúc này có chút thất vọng.
Nhìn thấy nhà mình bị đấu giá.. trong lòng khó chịu cũng là lẽ thường.
Thương nhóc con.
Cái gì cũng muốn mua cho nhóc con![/HIDE-THANKS][/BOOK]
[BOOK][HIDE-THANKS]Hạ Di Dạ thay xong quần áo đi ra, hắn vẫn đeo chiếc mặt nạ kia, những người qua lại xung quanh thỉnh thoảng cũng có thể thấy người đeo, cũng không có gì đột ngột.
Kiệt Tây lấy được phương thức liên lạc, lúc này rất tự giác rời đi, nhường không gian cho hai người nói chuyện.
Ánh mắt Hạ Di Dạ dừng trên cổ tay Linh Quỳnh, Linh Quỳnh theo ánh mắt hắn nhìn xuống, giơ tay lên: "Đẹp không?"
".. Ừm."
Hạ Di Dạ thu hồi tầm mắt, mặt căng thẳng, "Sao cô phát hiện ra tôi?"
"Em đi theo anh vào mà." Linh Quỳnh cong mắt cười.
Hạ Di Dạ: "Cô giúp tôi, sẽ rước rắc rối vào người."
"Không sao, em giải quyết được." Linh Quỳnh dùng đầu ngón tay gảy hạt trên vòng tay, nói rất trấn định.
Hạ Di Dạ nghĩ đến thân phận của cô, quả thật không cần hắn phải lo lắng.
Yết hầu Hạ Di Dạ khẽ động, hỏi: "Cô không sợ sao?"
Cô bé nghiêng đầu, trên khuôn mặt ngây thơ vô tội tràn đầy tin tưởng: "Em đã nói rồi, ca ca làm gì cũng đúng. Chắc chắn là người kia bắt nạt ca ca!"
"..."
* * *
Tân Khắc Lai đến tìm Linh Quỳnh, nói buổi đấu giá bắt đầu rồi.
Linh Quỳnh kéo Hạ Di Dạ cùng đi, Hạ Di Dạ cúi đầu, có mặt nạ che chắn, Tân Khắc Lai cũng không nhận ra.
Hắn nghi ngờ đánh giá Hạ Di Dạ hai mắt, "Hứa quản sự, vị tiên sinh này.."
"Ồ, người bên kia mang ra." Linh Quỳnh chỉ ra phía sau viện, "Kiệt Tây nói có thể mang đi."
Kiệt Tây?
Sao cô ta quen người này..
Tân Khắc Lai đương nhiên biết phía sau là hoàn cảnh gì, người từ đó mang ra, là người như thế nào không cần nói cũng hiểu.
Sao cô ta lại chạy ra phía sau đó.. vừa nãy hắn nghe nói phía sau xảy ra chuyện.
Tân Khắc Lai thăm dò nói: "Hứa quản sự, cô còn nhỏ mà nhỉ?" Mới tí tuổi đã bắt đầu chơi con trai rồi!
Linh Quỳnh trừng mắt: "Nhỏ thì sao? Nhỏ thì không xứng sao?"
"Tôi không có ý đó.. Hứa quản sự thích thì cứ mang theo đi." Tân Khắc Lai vội vàng chuyển chủ đề: "Buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi, ta dẫn Hứa quản sự qua đó."
Buổi đấu giá ở trên lầu, người vào đều là các đại lão trong giới.
Huyết tộc và nhân loại ngồi lẫn lộn, không có phân biệt đặc biệt.
Vị trí Tân Khắc Lai sắp xếp ở hàng thứ hai.
"Hứa quản sự, hân hạnh."
"Hứa quản sự, cô cũng đến xem sao?"
Linh Quỳnh đi vào, có người chào hỏi cô, đều là những người trước đây đã gặp.
Sau khi Linh Quỳnh ngồi xuống, những người chào hỏi mới tản đi.
Sau khi ngồi xuống, Hạ Di Dạ liền muốn buông Linh Quỳnh ra, Linh Quỳnh nắm chặt lấy hắn, ghé sát vào tai hắn, nhỏ giọng nói.
"Ca ca, giả vờ một chút đi, bị người ta phát hiện thì không hay."
Ánh mắt Hạ Di Dạ quét qua bốn phía, cuối cùng không rút tay ra, để cô nắm lấy.
Linh Quỳnh quay đầu hỏi Tân Khắc Lai ngồi phía sau: "Mọi chuyện đã xử lý xong chưa?"
"Hứa quản sự yên tâm, đều đã xử lý xong, ra mắt áp chót." Tân Khắc Lai lập tức đảm bảo với Linh Quỳnh.
* * *
Vật phẩm đấu giá lần này, phần lớn là liên quan đến huyết tộc, có người mua về sưu tầm.
Ngoài ra còn có một số châu báu thư họa.
Linh Quỳnh đối với những thứ này đều không hứng thú, nghe mà ngáp liên tục.
Linh Quỳnh lật xem quyển sách nhỏ Tân Khắc Lai đưa sau đó, bây giờ còn chưa được một nửa..
Linh Quỳnh lật thêm hai trang, nhìn thấy mục tiêu hôm nay của mình.. giá khởi điểm làm cô giật mình.
Cô cảm thấy mình có lẽ không mua nổi.
Cho dù bán bình máu kia cũng căn bản không đủ..
Cái này mẹ nó là một tòa cổ bảo đó!
Cổ bảo thật sự!
Thẻ cô rút được chỉ hiển thị nhà của Hạ Di Dạ trên màn hình đấu giá, toàn cảnh đều không hiển thị.
Cô tưởng chỉ là một căn biệt thự bình thường gì đó.
Ai mẹ nó nghĩ tới lại là một tòa cổ bảo thật sự.
Xong đời rồi..
Linh · nghèo rớt mồng tơi · Quỳnh hoảng hốt cực độ.
Bố đi đâu kiếm ra nhiều tiền như vậy?
Đấu giá có trả góp được không?
【Thân thân, có thể vay đó. 】
Cái quái gì? Các người còn cho vay nặng lãi à?
【Thân thân, chúng tôi không lấy lãi đâu. 】 Nhấp Nháy nói: 【Mục tiêu của chúng tôi là để người chơi có trải nghiệm tốt hơn. 】
Linh Quỳnh: "..."
Chẳng lẽ có cái hố nào khác?
【Thân thân, ngài đừng nghĩ về chúng tôi như vậy. 】 Nhấp Nháy ủy khuất.
Linh Quỳnh: ".. Ha ha."
【Vậy ngài có vay không? 】
"..."
Đấu giá còn hai món nữa là đến.
Linh Quỳnh cảm thấy không ổn, Nhấp Nháy Cẩu tử chắc chắn đang đào hố.
Nếu không sao lại có chuyện tốt như vậy?
Bố đây không cần!
* * *
Mười phút sau, Linh Quỳnh nhìn số dư vừa nhận được mà trầm tư.
Làm game đúng là sướng, muốn bao nhiêu tiền, trực tiếp sửa đổi dữ liệu là có.
Linh Quỳnh nợ một khoản tiền khổng lồ thở dài, chán nản đóng quyển sách nhỏ lại, nắm lấy tay Hạ Di Dạ, tự cổ vũ mình.
Chẳng phải chỉ là chút tiền lẻ sao?
Bố đây kiếm lại được!
Nuôi con không dễ, hy vọng con đối tốt với bố chút đi..
"Sau đây xin mời xem món đấu giá tiếp theo." Người đấu giá ra hiệu về phía màn hình lớn, trên đó trước tiên hiển thị nội cảnh một khu vườn, cảnh quan đẹp mắt, nhìn là biết giá trị không nhỏ.
Sau đó từ từ nâng cao kéo ra toàn cảnh.
Toàn cảnh hiện ra, những người phía sau lập tức bàn tán xôn xao.
Hạ Di Dạ nhìn chằm chằm vào màn hình, trong đồng tử ánh lên sự suy tàn của tòa cổ bảo, sâu thẳm lạnh lẽo.
"Nơi này tin rằng không ít vị ở đây đều rất quen thuộc, tòa cổ bảo này là một trong những lâu đài cổ xưa nhất của huyết tộc, nó được kiến trúc sư nổi tiếng của huyết tộc thiết kế, mất mười năm để xây dựng.."
Người đấu giá kể lại lịch sử của tòa cổ bảo.
"Hiện tại chủ nhân của tòa cổ bảo vì một số nguyên nhân không thể ở nữa, cho nên mới xuất hiện ở đây."
Người đấu giá nói rất hăng say, nhưng những người bên dưới bàn tán, người muốn đấu giá dường như không nhiều.
Hạ Di Dạ vẫn luôn nhìn những hình ảnh tòa cổ bảo đang chuyển đổi trên màn hình, mắt cũng không chớp lấy một cái.
"Đừng có lừa chúng ta, chỗ đó bị cháy mất một nửa rồi!" Cuối cùng có người lên tiếng, "Cái giá này căn bản không đáng."
Bị huyết tộc vạch trần ngay tại chỗ, người đấu giá có chút lúng túng, "Phần chính không bị hư hại, chỉ cần tu sửa một chút là có thể giống như trước đây."
"Tu sửa xong có thể giống như lúc hoàn chỉnh sao? Hơn nữa chỗ đó ai dám đến ở, chết.."
Huyết tộc đang nói im bặt, không nói tiếp.
Nhưng những huyết tộc này tỏ vẻ sẽ không đấu giá.
Tòa cổ bảo này hiện tại đã có chủ nhân, hắn còn không cần, chứng minh tòa cổ bảo đó không phải là thứ tốt lành gì.
Căn bản không có giá trị.
Bây giờ còn mang ra đấu giá, coi bọn họ những huyết tộc này là kẻ ngốc sao!
Một số người thuộc nhân loại có chút động lòng, nghe lời của huyết tộc, lúc này cũng chùn bước.
Người đấu giá không ngờ lại xảy ra tình huống này, vội vàng tìm người liên hệ với chủ nhân hiện tại của tòa cổ bảo.
Năm phút sau, giá khởi điểm trên màn hình giảm đi một nửa.
"Tiếp theo đi, chúng ta không đấu giá cái này, xui xẻo!" Có huyết tộc trực tiếp hô.
Người đấu giá: "..."
Giá khởi điểm giảm xuống hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn không có ai trả giá.
【Thân thân, ngài không đấu giá sao? 】
Linh Quỳnh ngồi vững như núi, hoàn toàn không có ý định đấu giá.
Cuối cùng người đấu giá đành phải bỏ qua, bắt đầu món đấu giá tiếp theo.
Ánh mắt Hạ Di Dạ rũ xuống, nhìn hoa văn trên thảm.
Linh Quỳnh nghiêng đầu nhìn hắn một cái, không biết có phải cô ảo giác không, cô cảm thấy nhóc con lúc này có chút thất vọng.
Nhìn thấy nhà mình bị đấu giá.. trong lòng khó chịu cũng là lẽ thường.
Thương nhóc con.
Cái gì cũng muốn mua cho nhóc con![/HIDE-THANKS][/BOOK]