Bài thơ: Đi thôi em Tác giả: Huỳnh Minh Nhật Lời thơ: Đi thôi em, đi để cảm nhận, đi để mà yêu Đi ngắm mùa trăng liêu xiêu Nhớ thời mười tám Đi thôi em, đường xa lắm, đời đâu xa lắm Một cái quay lưng đã bạc mái đầu.. Khóc đi em cho mắt bạc trăng mờ Rồi theo anh, quên đi bụi tình ngày cũ Vai lả rã rời, chân chùng mỏi gối Hoàng hôn vào tối Đẹp! Em khóc đi em.. Này tặng em những ánh sao khuya Này cho em bình minh nắng ấm Này tặng em cơn mưa ướt đẫm Này cho em cả một cuộc đời Em nín đi em.. Cuộc đời tôi là những chuyến đi, không chỉ là đi đến một nơi khác, một vùng đất khác, tôi còn đi trong những ký ức xưa mờ, tôi đi trên chuyện tình cảm, nhất là chuyện yêu đương, hình như một con người như tôi chẳng thể dừng lại và yêu một ai đó đến cuối đời được, tôi luôn muốn những điều mới lạ, và có thể cũng vì đó mà tôi luôn đi.. Cái mấu chốt là những chuyến đi với tôi chưa bao giờ là đủ, nên tôi chưa hề dừng lại dẫu một lần nào.. Bạn hiếu kỳ với thiên nhiên, hét thật to với sự kỳ vỹ của đất trời, tôi nghe như có niềm vui lan tỏa, chợt thấy ấm lòng. Thênh thang thế? Mênh mông thế? Phiêu diêu thế? Bình yên đến thế!