

Để Gió Cuốn Bay
Tác giả: Tô Hồng Lâm
Không ai buồn mãi mãi và cũng chẳng có nỗi nhớ nào không thể nguôi ngoai. Những gì là của ngày hôm qua, hãy cứ xem như hạt bụi nhẹ mình bay theo gió!
Chiều tàn ngày cuối thu lành lạnh
Nắng nhạt màu le lói sau rặng cây
Tiếng chim gọi từng bầy bay về tổ
Gió reo theo lùa tán lá vui cười
Mây vờn gió nhẹ trôi lãng đãng
Chẳng biết đi đâu vẫn cữ theo dòng
Đến chốn xa xôi có dừng chân lại
Hay mãi mãi cứ trôi vào hư không
Đường quanh co uốn từng lối nhỏ
Ven bờ đê rợp bóng lũy tre làng
Bên nhánh sông con thuyền trôi lờ lững
Chở nỗi sầu hay nỗi nhớ bâng khuâng
Chẳng có ai cả đời buồn mãi
Chẳng nỗi nhớ nào không thể nguôi ngoai
Để một ngày ngoảnh đầu nhìn lại
Thì ra ta đã bỏ lỡ nhau rồi
Nhưng cuộc đời chẳng ai làm lại
Khi thời gian không đợi chờ ta
Khi lời nói đã buông khỏi miệng
Cứ để gió cuốn đi như hạt bụi trên đường!
Tác giả: Tô Hồng Lâm
Không ai buồn mãi mãi và cũng chẳng có nỗi nhớ nào không thể nguôi ngoai. Những gì là của ngày hôm qua, hãy cứ xem như hạt bụi nhẹ mình bay theo gió!
Chiều tàn ngày cuối thu lành lạnh
Nắng nhạt màu le lói sau rặng cây
Tiếng chim gọi từng bầy bay về tổ
Gió reo theo lùa tán lá vui cười
Mây vờn gió nhẹ trôi lãng đãng
Chẳng biết đi đâu vẫn cữ theo dòng
Đến chốn xa xôi có dừng chân lại
Hay mãi mãi cứ trôi vào hư không
Đường quanh co uốn từng lối nhỏ
Ven bờ đê rợp bóng lũy tre làng
Bên nhánh sông con thuyền trôi lờ lững
Chở nỗi sầu hay nỗi nhớ bâng khuâng
Chẳng có ai cả đời buồn mãi
Chẳng nỗi nhớ nào không thể nguôi ngoai
Để một ngày ngoảnh đầu nhìn lại
Thì ra ta đã bỏ lỡ nhau rồi
Nhưng cuộc đời chẳng ai làm lại
Khi thời gian không đợi chờ ta
Khi lời nói đã buông khỏi miệng
Cứ để gió cuốn đi như hạt bụi trên đường!