- Xu
- 767,242,267


Bài thơ "Đây mùa thu tới" của Xuân Diệu được xem là một trong những thi phẩm tiêu biểu mở đầu cho phong trào Thơ mới. Với bút pháp tinh tế, hình ảnh gợi cảm và nhạc điệu uyển chuyển, Xuân Diệu đã vẽ nên một bức tranh thu đầy buồn thương và man mác chia ly. Không chỉ dừng lại ở vẻ đẹp thiên nhiên, nhà thơ còn gửi gắm trong từng câu chữ nỗi xao xuyến, bâng khuâng của lòng người trước sự đổi thay của thời gian và tuổi trẻ. Qua đó, ta cảm nhận rõ nét hồn thơ Xuân Diệu – luôn nhạy cảm, thiết tha với cuộc sống, đồng thời khắc khoải trước những tàn phai, chia biệt của kiếp người.
Tặng Nhất Linh
Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng;
Đây mùa thu tới - mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.
Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá..
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.
Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ..
Non xa khởi sự nhạt sương mờ..
Đã nghe rét mướt luồn trong gió..
Đã vắng người sang những chuyến đò..
Mây vẩn từng không, chim bay đi,
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.
Xuân Diệu
Trong Lời đưa duyên giới thiệu tập Thơ thơ, tác giả viết: "Đây là lòng tôi đương thời sôi nổi, đây là hồn tôi vừa lúc vang ngân và đây là tuổi xuân của tôi, và đây là sự sống của tôi nữa (). Tập thơ bắt đầu của tôi đây, bạn chớ bắt chước những người khôn ngoan, họ không biết quý phần ngon nhất của đời: Tình yêu và tuổi trẻ (). Tôi gửi hồn tôi cho những người trẻ tuổi và nhất là trẻ lòng!"
Nguồn:
1. Tinh tuyển văn học Việt Nam (tập 7: Văn học giai đoạn 1900-1945 ), Trung tâm Khoa học xã hội và nhân văn quốc gia, NXB Khoa học xã hội, 2004
2. Hoài Thanh, Hoài Chân, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2007
Tặng Nhất Linh
Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng;
Đây mùa thu tới - mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.
Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá..
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.
Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ..
Non xa khởi sự nhạt sương mờ..
Đã nghe rét mướt luồn trong gió..
Đã vắng người sang những chuyến đò..
Mây vẩn từng không, chim bay đi,
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.
Xuân Diệu
Trong Lời đưa duyên giới thiệu tập Thơ thơ, tác giả viết: "Đây là lòng tôi đương thời sôi nổi, đây là hồn tôi vừa lúc vang ngân và đây là tuổi xuân của tôi, và đây là sự sống của tôi nữa (). Tập thơ bắt đầu của tôi đây, bạn chớ bắt chước những người khôn ngoan, họ không biết quý phần ngon nhất của đời: Tình yêu và tuổi trẻ (). Tôi gửi hồn tôi cho những người trẻ tuổi và nhất là trẻ lòng!"
Nguồn:
1. Tinh tuyển văn học Việt Nam (tập 7: Văn học giai đoạn 1900-1945 ), Trung tâm Khoa học xã hội và nhân văn quốc gia, NXB Khoa học xã hội, 2004
2. Hoài Thanh, Hoài Chân, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2007
Chỉnh sửa cuối: