1 người đang xem
Bài viết: 4 Tìm chủ đề
2140 131
Thị trấn nào anh đến chiều nay

Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét

Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt

Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa


Xóm làng nào anh sẽ đi qua

Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi..

Dẫu em biết rằng anh trở lại

Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh


Thời gian trôi theo cánh cửa một mình

Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói

Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi

Một con đường vời vợi núi cùng sông


Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không

Chỉ lá rụng dạt dào lối phố

Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ

Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.


6-3-1985

Xuân Quỳnh

srGGakC.jpg


Bình luận:

Trong những nỗi khổ của con người thì "Ái biệt li khổ" là một. Yêu nhau mà phải xa nhau thì khổ lắm. Khổ vì ngóng đợi, khổ vì những lo lắng cho người xa nhà. Dẫu em biết chắc rằng anh trở lại của Xuân Quỳnh là một bài thơ như thế.

Bài thơ được viết năm 1985, lúc này, chồng bà, nhà viết kịch nổi tiếng Lưu Quang Vũ đang hăg say làm việc và đã cho ra những vở kịch mang hơi thở thời đại, phản ánh những mặt trái của xã hội trong những năm cuối của chế độ quan liêu bao cấp. Ông thường phải đi xa, đến các tỉnh để dựng vở. Lúc này, đất nước không còn chiến tranh, nhưng những khó khăn thì vẫn còn và tâm trạng một người phụ nữ yêu chồng có thể có những lúc suy diễn quá lên. Nhưng cũng bởi tình yêu chồng thiết tha mãnh liệt bằng một trái tim riêng của Xuân Quỳnh.
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back