

Xa rồi mới nhớ, mẹ ơi
Cánh đồng ta nước trắng trời quanh năm.
Và bàn tay mẹ bón chăm
Mỗi cây lúa, mỗi nhọc nhằn buồn vui
* * *
Suốt mùa cấy, mẹ đi lùi
Bàn chân vết nứt đất vùi hóa nâu.
Hết đồng cạn đến đồng sâu
Mỏng manh vạt áo bạc màu nắng mưa
* * *
Phải là dáng mẹ nghìn xưa
Lưng cong dấu hỏi giữa trưa gió lùa?
Cánh đồng buổi sớm, buổi trưa
Ngấn tay của mẹ vẫn chưa hết bùn
* * *
Phải là dáng mẹ run run,
Bước chân khấp khểnh qua từng bờ đê
Miếng trầu không đỡ tái tê
Giấu trong túi áo đi về sớm hôm
* * *
Dẫu rằng con đã lớn khôn
Áo kia mẹ mặc vẫn sờn hai vai
Vẫn mong đêm ngắn ngày dài.
Vẫn lo cây mạ ra ngoài tháng Giêng
* * *
Hỡi ai bên mẹ đừng quên
Đỡ cho dáng mẹ khỏi nghiêng trên đồng!
Cánh đồng ta nước trắng trời quanh năm.
Và bàn tay mẹ bón chăm
Mỗi cây lúa, mỗi nhọc nhằn buồn vui
* * *
Suốt mùa cấy, mẹ đi lùi
Bàn chân vết nứt đất vùi hóa nâu.
Hết đồng cạn đến đồng sâu
Mỏng manh vạt áo bạc màu nắng mưa
* * *
Phải là dáng mẹ nghìn xưa
Lưng cong dấu hỏi giữa trưa gió lùa?
Cánh đồng buổi sớm, buổi trưa
Ngấn tay của mẹ vẫn chưa hết bùn
* * *
Phải là dáng mẹ run run,
Bước chân khấp khểnh qua từng bờ đê
Miếng trầu không đỡ tái tê
Giấu trong túi áo đi về sớm hôm
* * *
Dẫu rằng con đã lớn khôn
Áo kia mẹ mặc vẫn sờn hai vai
Vẫn mong đêm ngắn ngày dài.
Vẫn lo cây mạ ra ngoài tháng Giêng
* * *
Hỡi ai bên mẹ đừng quên
Đỡ cho dáng mẹ khỏi nghiêng trên đồng!
Chỉnh sửa cuối: