Xa rồi mới nhớ, mẹ ơi Cánh đồng ta nước trắng trời quanh năm. Và bàn tay mẹ bón chăm Mỗi cây lúa, mỗi nhọc nhằn buồn vui * * * Suốt mùa cấy, mẹ đi lùi Bàn chân vết nứt đất vùi hóa nâu. Hết đồng cạn đến đồng sâu Mỏng manh vạt áo bạc màu nắng mưa * * * Phải là dáng mẹ nghìn xưa Lưng cong dấu hỏi giữa trưa gió lùa? Cánh đồng buổi sớm, buổi trưa Ngấn tay của mẹ vẫn chưa hết bùn * * * Phải là dáng mẹ run run, Bước chân khấp khểnh qua từng bờ đê Miếng trầu không đỡ tái tê Giấu trong túi áo đi về sớm hôm * * * Dẫu rằng con đã lớn khôn Áo kia mẹ mặc vẫn sờn hai vai Vẫn mong đêm ngắn ngày dài. Vẫn lo cây mạ ra ngoài tháng Giêng * * * Hỡi ai bên mẹ đừng quên Đỡ cho dáng mẹ khỏi nghiêng trên đồng!
Bài thơ: Mẹ Tác giả: Đỗ Trung Lai Lưng mẹ còng rồi Cau thì vẫn thẳng Cau-ngọn xanh rờn Mẹ-đầu bạc trắng * * * Cau ngày càng cao Mẹ ngày một thấp Cau gần với giời Mẹ thì gần đất! * * * Ngày con còn bé Cau mẹ bổ tư Giờ cau bổ tám Mẹ còn ngại to! * * * Một miếng cau khô Khô gầy như mẹ Con nâng trên tay Không cầm được lệ * * * Ngẩng hỏi giời vậy - Sao mẹ ta già? Không một lời đáp Mây bay về xa. Nguồn: Đỗ Trung Lai, Đêm sông Cầu, NXB Quân đội nhân dân, 2003
Chùm thơ hay về mẹ *** Bài thơ: Mẹ là tất cả Tác giả: Lăng Kim Thanh Mẹ là cơn gió mùa thu Cho con mát mẻ lời ru năm nào Mẹ là đêm sáng trăng sao Soi đường chỉ lối con vào bến mơ Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ Cho con thành tựu được nhờ tấm thân Mẹ thường âu yếm ân cần Bảo ban chỉ dạy những lần con sai Mẹ là tia nắng ban mai Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng Lòng con vui sướng nào bằng Mẹ luôn bên cạnh nhọc nhằn trôi đi Mẹ ơi con chẳng ước gì Chỉ mong có mẹ chuyện gì cũng qua Vui nào bằng có mẹ cha Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương Cho con dòng sữa ngọt đường Mẹ là ánh sáng vầng dương diệu kỳ Xua đêm tăm tối qua đi Mang mùa xuân đến thầm thì bên con.