


Dang Dở
Thôi em nhé xin đừng buồn đừng khóc
Đã hết rồi chuyện cũ của ngày xưa
Nói đi em, nói thật nhỏ cho vừa
Đừng câm nín e dè hay ngượng nghịu
Em vẫn biết lặng câm là hèn yếu
Thế tại sao em chẳng nói nên lời?
Nhìn bờ môi ngấn lệ mãi đầy vơi
Anh chua xót ngập ngừng qua hơi thở
Em ạ! Anh còn nhớ thuở yêu em lo sợ
Sợ hôm nay rồi sợ cả ngày mai
Sợ đôi ta sẽ có đứa đổi thay
Xem tình cảm như một trò đuổi bắt
Đem vào lòng niềm cô đơn vắn chặt
Lắng tâm tư đếm lại chuỗi ngày buồn
Yêu một lần rồi nhặt vạn sầu thương
Tình không trọn thôi thì đành dang dở.