Lục Bát Yêu Nắng nung cháy cả trời trưa Nắng gay nắng gắt gọi mưa tắm trời Tình tôi cháy cả một đời Nung em tan chảy trong vời vợi mê Xin em đừng rớt lời thề Tình kia lạc mất lối về chênh chao Bầu trời muôn vạn ánh sao Tìm trong đáy sáng ngôi nào cháy tôi? Em Gọi Trăng Tình Em gọi trăng mòn cổ thụ Gọi anh lạc giọng gió ngàn Em gọi sương sương hóa khói Em gọi tình tình đi hoang Em gọi trăng ngã vào em Trăng hôn bờ môi khát ướt Em gọi anh từ kiếp trước Mà anh còn khuất chân mây Em gọi trăng vào ly rượu Em uống em uống cho say Em say em mơ em ngủ Mơ anh về ôm tay đầy Em gọi trăng làm tấm áo Che em mờ ảo liêu trai Em thành hồ ly quyến dụ Cho anh cởi áo trăng bay Em gọi trăng về trên mắt Đọng trên giọt lệ khóe mi Ôi tình yêu trò cút bắt Em khóc trăng rơi lâm ly Yêu ai đâu hề có tội Nhưng yêu mà chẳng được yêu Em khóc trăng vàng nông nỗi Em gọi trăng trong cô liêu Em gọi trăng mòn cổ thụ Gọi anh lạc giọng gió ngàn Em gọi sương sương hóa khói Em gọi tình tình đi hoang Em gọi quỳnh đêm hương tỏa Ru em quên mộng trăng vàng Lục Bát Tìm Anh Em tìm hạnh phúc dài lâu Nhờ nương nguyệt lão nối cầu hợp duyên Gió đưa nước chảy xuôi thuyền Trỗi ngàn hy vọng chớ quên thuở nào Niềm vui tuổi mộng ước ao Thương rồi đợi buổi ngọt ngào trăm năm Vay tơ dệt thảm hoa tằm Trăng thời lại sáng mười lăm để rồi Miền yêu hết lẻ mình tôi Nhớ về ai lắm đêm ngồi nỏ yên Trải bao vất vả kim tiền Đường quê đệm gót ngả nghiên nổi chìm Anh à khắc đậm buồng tim Qua dòng lục bát lần tìm nẻo tương Chùm Thơ Lục Bát Về Tình Yêu: Em Yêu Của Anh Cho anh đặc nụ hôn đầu Bờ môi ngọt lịm đượm màu tình yêu Thương nhau cách trở muôn chiều Lòng anh mãi mãi một điều thủy chung Cho anh góp nhặt hình dung Tim ai khắc cốt thành khung bóng nàng Dù cho gió bảo vô vàng Tình anh trọn kiếp không màng nắng mưa Xin em hãy giữ lòng tin Hoa xuân đẹp mãi bóng hình dễ thương Ngày sau nắng hạ chung đường Dài bao nhiêu dậm đo lường khát khao Xin em vẹn chữ tình trao Mai sao sóng gió chớ nào phụ anh Thuyền trôi bảo tố mong manh Đôi ta gắn bó tụ thành trường sơn Nhặt Tình Lục Bát – Tác Giả: Tam Nguyenthanh Thương ai ngày tháng đợi chờ? Cho ta say nhớ vần thơ nghĩa tình Từ ấy Lục Bát lung linh Để Ta nhặt lấy cho mình chơi vơi! Lục tình Bát nghĩa ai rơi? Rồi gieo nhung nhớ cho đời thắm tươi Tình yêu muôn sắc rạng ngời Thơ tình Lục bát luôn cười đón em. Lục bát.. rơi chi.. lệ mềm! Cho mi em vướng.. ái êm giọt tình Ngày đêm nỗi nhớ riêng mình Vần thơ Lục bát thắm in vào hồn. Dù ai lý lẽ ngoan khôn! Thơ ta Lục bát ru hồn mộng yêu Sắc màu nắng ngã tím chiều Vần thơ ta mãi Lục tình Bát thương.. Lục Bát Tìm Em Anh chờ mong mỏi từ lâu Nhờ ai để đến bắc cầu trao duyên Gió ơi có hiểu lòng thuyền Trỗi từng kỉ niệm chưa quên thủa nào Niềm tin ủ mộng ước ao Thương nhau bồi đắp ngọt ngào tháng năm Vay dâu bể vỗ thân tằm Trăng vàng lẻ bóng xa xăm quá rồi Miền này còn lại mình tôi Nhớ nhiều như thể đứng ngồi chẳng yên Trải qua cuộc sống kim tiền Đường đời mấy nẻo bút nghiên đắm chìm Em về nhận lại con tim Qua câu lục bát để tìm bến tương Thơ Lục Bát Yêu: Nhớ Nhau Nắng hè hong sợi nắng cong Em xa anh thấy cõi lòng tái tê Lại mong đến hẹn em về Chén ngọc hai đứa chuốc mê mẫn tình Uống vào cả đóa hương trinh Trong mơ lại cũng giật mình nhớ nhau Em ơi tình mấy sắc màu? Mà xa nhau lại lòng đau đáu chờ! Em về trong những lời thơ Cùng bao kỷ niệm vật vờ trong anh Nắng vàng dưới bóng trời xanh Ti yêu hai đứa chồng chềnh nhớ thêm Nụ hôn còn đọng môi mềm Em đi bỏ lại một đêm mặn nồng Bên thềm vẫn sợi nắng cong Chắc giờ hai đứa quặn lòng nhớ nhau. Lục Bát Tình Ta – Tác Giả: Duy Vinh Cao Yêu em từ thủa xa xưa Từ khi lục bát còn chưa thành vần Tới khi cha mẹ kết thân Cũng câu lục bát hát ngân ngoài đồng Hỡi cô cấy lúa má hồng Năm nay mười mấy có chồng hay chưa? Anh hỏi thì em xin thưa "Con em hai đứa" nhưng chưa có chồng Là hai con mắt nhớ mong Mong người quân tử rộng lòng thứ tha Mênh mông ruộng lúa gần xa Đối câu lục bát thế là lên duyên Phận đời con gái thuyền quyên Bến trong bến đục biết thuyền bến nao! Yêu em từ mãi thủa nào Mà nay thấy nhớ xôn xao trong lòng Viết câu lục bát thầm mong Gieo vần cho đúng để lòng em say Em cười đôi mắt ngất ngây Yêu anh từ thủa.. anh cầy.. tăng ca Cô này cứ ghẹo người ta Thế là hai đứa vỡ òa yêu thương Viết câu lục bát vần.. ương Thêm chữ TH nữa là THƯƠNG thật nhiều Lục Bát Sầu Vay ANH về góp nhặt tình ngâu NHỜ men rượu đắng chôn sầu vào tim GIÓ đâu cây lặng im lìm TRỖI lòng sóng dậy vùi chìm mộ sâu NIỀM tin thay vạn nỗi sầu THƯƠNG yêu gom lấp bể dâu kiếp đời VAY tình biển rộng cố bơi TRĂNG khuya nửa mảnh chơi vơi cõi lòng MIỀN Nam trời trở gió đông NHỚ em phương Bắc ấm nồng bên ai TRẢI phơi tình lỡ đọa đày ĐƯỜNG duyên không nợ bi hài trót mang EM gieo tôi lắm phũ phàng QUA bao năm tháng lệ tràn sầu vương Chiều Hè Phố Biển Chiều hè phố biển quê tôi Giao mùa gió nổi lở bồi bờ xa Nước xanh biển rộng bao la Dập dềnh thuyền thúng lướt qua chòng chành Mây hình lồng bóng biển xanh Dáng em in trái tim anh chiều này! Gió nồm thổi nhẹ làn mây Cánh cò lạc bạn lẻ bay ngoài ngàn Dưới tây giắt vạt nắng vàng Sang thu em sẽ sang ngang ngày nào Anh về may áo lụa đào Gởi em mặc lúc lạy chào vu qui Âm thầm tiễn bước em đi Tròn câu thệ hẹn chia ly.. nát lòng Ngày mai hạnh phúc bên chồng Anh ngồi nhặt xác pháo hồng.. đỏ sân Gặp nhau mai gọi cố nhân Cuối đầu bước vội.. sầu lâng lâng sầu Lục Bát Tình Yêu: Tình Xưa Tình xưa ngỡ vẫn đong đầy Ngờ đâu là những đắng cay đoạn trường Trăm lời nhớ, vạn lời thương Đã bay theo gió, theo sương buổi chiều Bằng lăng tím rụng tiêu điều Lòng ta cũng nhỏ bấy nhiêu giọt sầu Lặng nhìn mơ ước chìm sâu Bởi người gieo nỗi cơ cầu trái ngang Bây giờ mỗi độ Hè sang Trông về nơi ấy, ngỡ ngàng lệ rơi Bão giông chen giữa cuộc đời Vùi chôn tất cả.. khoảng trời bình yên Ngóng Trông Nhà anh đối diện nhà em Đợi ai cửa sổ bao đêm ngóng chờ Đèn bên lúc tỏ lúc mờ Lắm khi anh giống kẻ khờ bao năm. Mong em rồi cứ ước thầm Ánh đèn mỗi tối nhà nằm trước sân. Ánh đèn sáng thoáng lâng lâng Hồn như pháo nổ bao lần Xuân sang. Đêm nay không ánh đèn sang Lòng như chiếc lá héo vàng chực rơi Nhà bên cửa sổ không lời Nơi đây cũng vậy rã rời. Ngóng trông. Hình ai vội khắc trong lòng Đem vào gửi tận giấc nồng trọn thêm Chiều buông lại đợi góc thềm Mong nhìn đèn sáng nhà bên mọi ngày. Cho Vừa Lòng Ai Tóc thề em vẫn buông lơi Cho lòng nhớ mãi một thời đã xa Chữ tình còn lắm phong ba Lời yêu tựa gió thoảng qua hững hờ Thời gian như lớp bụi mờ Chôn vùi tất cả dại khờ lúc xưa Tóc thề em vẫn đong đưa Tim tôi vụn vỡ, cho vừa lòng ai Xin Chầu Nước Mắt Cho anh một chút làm tin. Mai này lỡ gặp còn nhìn nhận nhau. Em à nước mắt em đâu? Khóc đi anh đợi chờ lâu lắm rồi. Chỉ xin lần cuối này thôi. Khóc đi, khóc tặng cho người yêu em. Không lần nào nữa xin thêm. Không cần em khóc trước thềm kiệu hoa. Anh trao nước mắt thay quà. Một lần yếu đuối để xoa dịu lòng. Ngày mai khoác áo theo chồng. Như con chim sáo sang sông bỏ đàn. Đêm nay còn chút thời gian. Chúng mình cứ khóc thay ngàn tiếc thương. Cấm ngày sau chuyện vấn vương. Lệ sầu ướt gối canh trường lê thê. Hứa trao nhau một lối về. Nẻo xưa còn đó lời thề cỏ may. Còn chầu nước mắt đêm nay. Xin làm vốn sống những ngày không em.