Cuồng Vọng Tác giả: Xuân Phong Lựu Hỏa Editor: Mic Thể loại: Ngọt văn, Đôi bên thầm mến, Vườn trường, HE, Thiếu nữ kiêu ngạo hung dữ vs Tiểu thiếu gia bại hoại có văn hóa Số chương: 45 chương Tình trạng: Đã hoàn *Lưu ý: Mình viết review theo cảm nhận của bản thân, kinh nghiệm review chưa cao, hẳn sẽ có nhiều sai sót. Mong bạn đọc niệm tình đừng chê cười, nếu có thể, rất vui được bạn đọc góp ý. *Cảnh báo spoil. ***** *Tóm tắt truyện* Mười lăm tuổi, Ân Chi Dao được mẹ ruột-sau một khoảng thời gian li hôn bỏ đi-đón về tổ ấm mới. Bố mất cách đó khá lâu, cô được một người anh, quen gọi là "anh trai thối" trưởng dưỡng. Cuộc sống gập ghềnh khó khăn, có thể nói là tầng lớp ở dưới đáy xã hội bỗng chốc trở nên giàu sang sung sướng, có nhà to, có tình yêu thương của gia đình: Tình thương của bố dượng, của mẹ. Chỉ là, quan hệ giữa Ân Chi Dao và anh trai kế Kiều Chính Dương thoặt đầu không quá thơ mộng lắm. Trình Vọng, mười tám tuổi, được biết đến là một con người hoàn hảo, có gia có thế, có tài có sắc, lịch thiệp ôn nhu, đốn gục bao trái tim thiếu nữ. Nhưng tâm tư anh mang, thế gian này, mấy ai có thể thấu hiểu được? Người nhà giàu có nỗi khổ của những người nhà giàu cũng như cô có nỗi khổ của những con người bần cùng. Định mệnh đẩy đưa hai tâm hồn gặp gỡ nhau dưới một chiều mưa mùa hạ, có lẽ, cũng bắt đầu thầm mến nhau từ đấy chăng? Cuộc sống cao trung lắm nhọc nhằn, lắm gian nan của cô vẫn xoay quanh ba người anh trai không cùng huyết thống: Tạ Uyên-được bố Ân Chi Dao đưa về nuôi khi còn bé (thà li hôn với vợ cũng một mực giữ anh ở lại), người đã cam lòng thôi học để chăm lo cho "em gái kiki" ăn học đến nơi đến chốn; Kiều Chính Dương-con trai bố dượng, luôn gây chuyện với cô; và cuối cùng là Trình Vọng-hàng xóm nhà bên, đối tượng yêu thầm. Xen lẫn cuộc đuổi bắt không ngơi giữa anh và cô, là bí mật quá khứ của Tạ Uyên, sự ra đi của bố Tạ Uyên và của bố Ân Chi Dao, liên quan đến Hứa Như Đồng-tiểu thư may mắn được lập hôn ước với thiếu gia Trình Vọng, là hoa khôi của trường, thành tích xuất sắc, cũng là bạn cùng lớp với cô. Hiểu lầm, hận thù, muộn phiền, day dứt.. sau tất cả, đúng sai phân rõ, rồi ai nấy đều có một tương lai hạnh phúc, viên mãn. *Nhân vật* 1. Ân Chi Dao: Được miêu tả là một cô gái có ngoại hình xinh đẹp, hồn nhiên ngây thơ nhưng cũng rất bạo lực, đầu óc cũng khá ranh mãnh bởi đã phải trải qua tuổi thơ khó khăn, vất vả, túng thiếu. Cô có năng khiếu hội họa thiên phú, thành tích học tập không quá tệ, nhưng so đi so lại thực chất cũng chẳng bằng ai. Cô được Tạ Uyên hết mực thương yêu bảo vệ, dù phải theo mẹ rời xa khỏi anh, dù anh có làm điều sai trái, đối với cô, anh vẫn chính là "anh trai thối" thương cô nhất, và cô thương nhất, là gia đình, là tuổi thơ của cô. Ngược lại, cô đối với Kiều Chính Dương chẳng khác gì kẻ thù một chết một còn, tuy nhiên, mối quan hệ cũng dần được cải thiện. Còn Trình Vọng, cô bị mê hoặc bởi sắc đẹp, tài hoa của anh, bởi sự dịu dàng, cả những trầm tư muộn phiền trong lòng anh, đem lòng yêu mến chôn giấu sâu trong tâm khảm, tự nhắc bản thân không ngừng nỗ lực để có thể sánh ngang với anh. Cô là một "kiki" rất thú vị và đáng yêu. 2. Trình Vọng: Ôn nhu, lịch thiệp nhưng lại lạnh lùng, xa cách với bạn khác phái. Gia đình làm ăn xuống dốc, buộc phải liên hôn với Hứa gia. Con người mẫu mực ấy dường như nổi dậy vùng vẫy trong tuyệt vọng, vẫn quyết không chịu từ bỏ vì sự xuất hiện của Ân Chi Dao. Anh luôn đứng về phía cô, bảo vệ cô, giúp đỡ cô, thực lòng xem cô như một nơi nương tựa. Anh là hàng xóm cách vách, cũng là bạn thân của Kiều Chính Dương. Anh cũng từng đánh gãy tay Tạ Uyên vì chút hiểu lầm. Anh đam mê trượt ván, nhưng lại bị cấm thúc, rất giỏi lĩnh vực kỹ thuật công nghệ. 3. Kiều Chính Dương: Không được miêu tả quá nhiều nhưng xem ra anh cũng không đến nỗi tệ. Ban đầu vô cùng không đội trời chung được với em gái kế, còn làm nhiều chuyện ấu trĩ, thực chất, trong lòng anh cũng rất quan tâm cô, cũng cố gắng ra dáng anh trai nhưng dù thế nào đi nữa cũng không thể sánh với anh trai Trình Vọng. Đối với bạn thân, anh cũng rất quan tâm. Anh từng hiểu lầm Tạ Uyên là bạn trai của em gái kế, từng để ý bạn thân của kiki, nhưng dường như kết quả không được khả quan lắm. 4. Tạ Uyên: Anh trai nuôi của Ân Chi Dao, từ sau khi bố cô qua đời, anh luôn là người bảo vệ, nuôi nấng, chăm sóc, dạy dỗ cô, cam lòng buông tay để cô theo mẹ có cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc hơn, có một tương lai tươi sáng hơn. Anh lên cấp ba đã thôi học, mở một quán ăn dưới gầm cầu kiếm tiền nuôi sống hai anh em. Chẳng ai ngờ, sau lưng anh là một bí mật động trời. Anh phạm một sai lầm phải đi tù, nhưng tình cảm giữa hai người vẫn không thay đổi. Anh và Trình Vọng không hòa hợp lắm, nhưng sau cùng mọi thứ đều ổn thỏa. 5. Dụ Bạch: Bạn thân "trà xanh" của Ân Chi Dao, thành tích học tập khá xuất sắc, ngoại hình không chê vào đâu được, bởi tính cách "trà xanh" của cô chỉ mỗi Ân Chi Dao trị được nên hai người "miễn cưỡng" thành một cặp. Nói gì thì nói, cô bạn này cũng không phải người xấu, cũng giúp đỡ Ân Chi Dao khá nhiều trong học tập, cũng như chuyện tình cảm. Cô từng thích Tạ Uyên nhưng lại bị anh từ chối. 6. Hứa Như Đồng: Cô nàng có thể xem là nguyên nhân sâu xa của mọi rắc rối, phiền phức xuyên suốt bộ truyện. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả, được nâng như trứng, hứng như hoa, ngoại hình xinh đẹp, thành tích luôn đứng đầu lớp, được hứa hôn với thiếu gia Trình Vọng triệu người mơ ước, và lẽ thường tình, tính cách không nói cũng đoán được. Cô là một nguyên nhân khiến Ân Chi Dao không dám tiến đến với Trình Vọng, là một chướng ngại khiến Trình Vọng khó tiến đến với Ân Chi Dao. Cô cũng là nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của bố Tạ Uyên, kéo theo đó là sai lầm của bố Ân Chi Dao. Suy cho cùng, đến cuối, cô phải tự mình lãnh nhận mọi hậu quả. Ngoài ra, con nhiều nhân vật khác góp phần tạo drama cho câu chuyện. *Cảm nhận* Qua cái tên "Cuồng vọng", mình có thể cảm nhận được khát khao, hy vọng cuồng nhiệt của tuổi trẻ. 45 chương, không quá dài, không quá ngắn, đủ để khắc họa rõ nét, chân thật tâm hồn, cảm xúc, suy nghĩ của từng nhân vật, đặc biệt là Ân Chi Dao, Trình Vọng, và Tạ Uyên. Mình rất thích hình tượng nữ chính mà tác giả xây dựng, trong nóng ngoài lạnh, tính tình tuy chút lưu manh bạo lực, ăn nói có phần thẳng thắn sổ sàng, hay tạo nên những tình huống dở khóc dở cười, nhưng tâm hồn lại vô cùng trang sáng, đáng quý, đáng yêu. Cô điều khiển tốt lý trí lẫn tình cảm, dẽ dặt trong chuyện yêu đương, quan tâm đến những người xung quanh. Cô khá ngốc nghếch khi không nhận ra tấm chân tình của anh trai cách vách, hoặc có lẽ, cô vẫn mặc định rằng anh ta đối tốt với mình như em gái, hoặc cảm thấy mình không xứng, giấu tất cả tình cảm của mình vào trong lòng, âm thầm thích anh, âm thầm nhớ nhung, âm thầm chờ đợi. Đã thế còn thường xuyên giục anh ấy tìm bạn gái: Cô soạn một dòng tin nhắn cho Trình Vọng: "Anh, nếu anh tìm được bạn gái, người đó nhất định phải thích anh đấy, rất thích anh mới được." Nhất định phải thích anh hơn cả cô mới được. Lúc anh nói có người thích còn ngây ngô giục anh mau tỏ tình. Ân Chi Dao là một cô gái mạnh mẽ, kiên cường. Sau khi được Trình Vọng và Tạ Uyên khuyên, cô quyết định lựa chọn đi theo con đường mình yêu thích, mình ước mơ, không vì ai mà hy sinh tương lai của mình. Lên đại học, cô dường như trở thành một người khác, xinh đẹp hơn, trưởng thành hơn, giỏi vẽ tranh, giỏi trượt ván, "trở thành bông hoa cao vời vợi của học viện nghệ thuật, không ai có thể hái được. Giống như Trình Vọng năm ấy." Thế là cuối cùng, cô cũng có thể xứng đáng đứng bên cạnh anh, người thầm mến bấy lâu. Hình mẫu Trình Vọng rất dễ bắt gặp trong các bộ tiểu thuyết ngôn tình, đặc biệt là thanh xuân vườn trường. Một con người có thể nói là hoàn mỹ cùng cuộc sống không thể nào hoàn thiện. Nhìn bề ngoài dường như anh có tất cả mọi thứ nhưng thật chất lại chẳng có thứ gì. Vì sự nghiệp gia tộc, ông đã đặt rất nhiều kỳ vọng lên người anh, kỉ luật nghiêm khắc, bao giờ cũng phải theo lời người lớn sắp đặt sẵn. Anh bao giờ cũng ôn nhu hòa nhã, nhưng trong lòng chất chứa biết bao muộn phiền, và có lẽ, chỉ có cô mới có thể xoa dịu được. Năm mười tám, anh đã từng tuyên bố: "Cháu chưa trưởng thành." Trình Vọng quay đầu nhìn Ân Chi Dao, kiên định nói: "Nhưng cháu không muốn một ngày nào đó khi cháu trưởng thành sẽ hối hận vì trước đây đã không dốc hết sức che chở người mà mình quan tâm." Lần đầu tiên anh gặp cô là lúc đang trượt ván dưới cơn mưa, môn thể thao anh yêu thích nhất. Lần đầu tiên cô gặp anh là lúc đang trở về sau khi vẽ tường cho một buổi nhảy đường phố, trò giải trí cô yêu thích nhất. Quả thật, một cuộc gặp gỡ đầy "sắp đặt". Trình Vọng đúng là anh trai mưa, dường như mỗi lần xuất hiện quan trọng đèu mang theo những giọt mưa, nhưng nỗi lòng lạnh lùng, sóng gió của anh vậy. Lần đầu gặp nhau: "Bởi vì mưa rất to nên toàn bộ khu phố chỉ có một mình thiếu niên này, đi mưa cũng không cầm dù, chơi nổi vô cùng." Khi được cô hỏi sẽ làm gì khi phải chọn giữa người mình sắp kết hôn với người mà mình thích: "Nếu thật sự như vậy, đại khái anh sẽ rất đau lòng. Đau lòng không thôi, chạy trong mưa khóc to cũng không chừng." Lúc muốn thổ lộ nhưng không thể nói nên lời: "Anh mặc kệ cơn mưa, chậm rãi cất bước đi về con phố trước mặt." Và lúc chính thức thổ lộ: Ân Chi Dao thấy anh cả người ướt đẫm trong khi trong tay có cầm ô thì vội hỏi: "Anh có ô sao lại không che? Cảm rồi thì làm sao!" Nhân vật mà mình vô cùng tâm đắc ở đây chính là Tạ Uyên. Bố Ân Chi Dao có lỗi với bố anh. Anh hận. Nhưng anh vẫn không đem chuyện đó đổ trên mình cô, trái lại còn một lòng bảo bọc che chở cô như em gái ruột, luôn cho cô những điều tốt đẹp nhất. Tuy anh có những hành động trả thù không hay, thậm chí phải đi tù, tuy biết rằng cô sẽ hận anh, nhưng thật đáng ngưỡng mộ, tình cảm của anh dành cho cô vẫn không thay đổi. Thật khó để tìm được một người anh trai không cùng chung huyết thống, lại mang một mối hận với gia đình mình, chăm sóc cho mình tử tế, không lợi dụng mình, và cho dù bất kể chuyện gì xảy ra đều hết lòng yêu thương mình. Anh dù thất học, cuộc sống bôn ba, nhưng rất thông minh sáng dạ, có khiếu nấu nướng, làm ăn cũng không tồi. Thấy ai ức hiếp em gái liền không nhịn được. Anh là người dạy cô phải sống tự lập, cố gắng nỗ lực học tập, vươn lên bằng chính sức mình: "Em cho rằng đến Kiều gia là có thể kê cao gối không cần lo lắng? Người đàn ông Kiều gia kia không phải ba ruột của em, ba của em đã mất rồi, mẹ em còn phải dựa vào ông ta mà sống.. Nếu như tự bản thân em không tiến bộ thì em còn có thể trông cậy vào ai? Cuộc đời mà người cũng như chó, mãi mãi sẽ không có tôn nghiêm, không có tự do, em có từng nghĩ tới một cuộc sống như vậy chưa?" "Hào phong bằng tá lực, tống ngã thượng thanh vân. Đừng đem tương lai giao cho người khác, chỉ có bản thân thực sự trở nên mạnh mẽ mới có thể nắm giữ.." Ân Chi Dao hỏi anh: "Nắm giữ gì ạ?" Tạ Uyên: "Nắm giữ được mọi thứ em thích." Đây thật sự là một người anh trai triệu người mơ ước. "Anh muốn ở cạnh em." Tạ Uyên ngắt lời cô, giọng điệu hết sức bình thản: "Bù đắp ba năm đã mất này." Nhìn em gái yêu thương nhất trưởng thành, lập gia đình, có cục cưng dễ thương, sau đó hạnh phúc mà già đi. Đời này của anh coi như viên mãn. Đương nhiên, mình cũng rất thích các nhân vật còn lại. Anh trai Kiều Chính Dương cũng tuyệt vời không kém, không ít lần khiến mình cười ngả nghiêng ngả ngửa. Dụ Bạch không khui nổi lon nước ngọt hay Hứa Như Đồng tâm địa khó lường.. mỗi nhân vật, mỗi tình tiết đều có thể khiến chúng ta bất ngờ. Câu chuyện ngọt ngào, không quá nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, khai thác thành công nội tâm nhân vật, mang tính giải trí cao, đặc biệt rất sạch, không có H nhé. Bộ này gợi mình nhớ đến "Vụng trộm yêu thầm" của Trúc Dĩ, cũng thầm mến, cũng theo đuổi nhau, những gánh nặng đè nén trong lòng nam chính, tình thương của anh trai, và cả những tình tiết hài hước.. Không biết các bạn cảm thấy thế nào nhỉ? Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.