Bài Hát: Cúc Họa Mi Trình Bày: Vy Vy "Cúc Họa Mi" là bài hát nằm trong Album đầu tay "Buộc Vào Cơn Gió" của Vy Vy với giai điệu trong trẻo dịu dàng đã thu hút nhiều người nghe bao ngày qua. Bằng sự nỗ lực của mình, cô ca sĩ trẻ Vy Vy dường như trở thành hiện tượng được khán giả tìm kiếm và yêu mến cô. "Cúc Họa Mi" không chỉ là bài hát về loài hoa mỏng manh đầy sức sống, mà còn là biểu tượng của những kỷ niệm đã qua và những xúc cảm của tình yêu. Qua hình ảnh loài hoa nhỏ bé và thuần khiết này, bài hát truyền tải thông điệp về sự mong manh tình cảm con người, những tình yêu giản đơn nhưng chân thành, cùng với đó là sự tiếc nuối trước những khoảnh khắc không thể quay trở lại. Để cảm nhận những khoảnh khắc đẹp đẽ của tuổi trẻ ấy, mời các bạn lắng nghe ca khúc sau cùng mình nhé! Lời Bài Hát Verse 1: Em nằm bên thềm đón tia nắng mềm Chào mùa tinh khôi, chào mùa hoa trôi Khắp những phố phường Em là hương là hoa là sương Trên hàng rong ai qua Chở mùa thu xa, đến thật gần. Cứ như thế những đóa họa mi theo bước đôi người qua bao phố phường Câu chuyện mình cũng thế dài hơn theo những con đường Cứ như thế những lúng túng ngại ngùng phút chốc khiến tim vỡ òa Khi anh đến dưới hiên một ngày mưa trắng xóa. Nỗi nhớ từ khi nao lớn lên trong lòng, em chẳng thể giấu đi Lặng lẽ trong veo như đóa họa mi gói bên thềm, anh để lại trước sân Cho đợi chờ nhung nhớ diết da vơi đầy cơn mưa tháng mười Mùa thu ấy dường như đánh rơi rồi, những niềm vui chẳng nên lời. Verse 2: Em nằm bên thềm đón tia nắng mềm Chào mùa tinh khôi, chào mùa hoa trôi Khắp những phố phường Em là hương là hoa là sương Trên hàng rong ai qua Chở mùa thu xa, đến thật gần. Nỗi nhớ từ khi nao lớn lên trong lòng, em chẳng thể giấu đi Lặng lẽ trong veo như đóa họa mi gói bên thềm, anh để lại trước sân Cho đợi chờ nhung nhớ diết da vơi đầy cơn mưa tháng mười Mùa thu ấy dường như đánh rơi rồi, những niềm vui chẳng nên lời. Outro: Nỗi nhớ từ khi nao lớn lên trong lòng, em chẳng thể giấu đi Lặng lẽ trong veo như đóa họa mi gói bên thềm, anh để lại trước sân Cho đợi chờ nhung nhớ diết da vơi đầy cơn mưa tháng mười. Mùa thu ấy dường như đánh rơi rồi, những niềm vui chẳng nên lời. * * * Những niềm vui chẳng nên lời.