Tại một vùng núi phía tây nam, một bóng người mặc áo choàng đi đường màu xám sẫm nằm trong rừng, lấy bụi cây che thân hình, liếc mắt nhìn về một điểm nào đó ở phía xa.
Hình dáng là một đạo sĩ già với mái tóc và lông mày bạc trắng, trông giống như một đạo sĩ bất tử, nhưng tư thế của ông ta lúc này trông khá tiều tuỵ.
Không giống một đạo sĩ, mà càng giống một thợ săn hơn.
Một bóng đen từ xa nhảy ra dừng lại trước một vài bông hoa màu tím, nhìn kỹ hơn thì hóa ra đó là một con cáo đen với bộ lông bóng loáng. Trên chân trước bên trái của con cáo đen còn quấn một vòng vải trắng thấm máu, tựa hồ đã được con người băng bó qua.
Khi nhìn thấy con cáo đen, hai mắt lão Đạo sáng lên, mai phục ba ngày cuối cùng chờ đến! Đợi thêm vài hơi, khi con cáo đen quay đầu nhìn cái gì đó, ngay tại thời điểm sự chú ý của nó đã bị thu hút hết, lão đạo bất ngờ bật dậy lao về phía con cáo đen với một chiêu thức sắc bén hoàn toàn không tương xứng với lứa tuổi của lão..
"Trời xanh, mở mắt ra, định!" Một bên gấp rút phi nước đại, một bên lão đạo sĩ hô to.
Thân thể cáo đen run lên một cái, đúng là đã bị làm cho cố định không thể động đậy, ánh mắt lộ ra hoảng sợ, thần sắc tuyệt vọng.
Lão đạo hợp nhất thanh kiếm, hướng thẳng cáo đen ở phía xa xa: "Lôi Công giúp ta, chém"
Một mảnh vừa phải sấm sét bỗng xuất hiện tại chỗ trống của khu rừng, kèm theo đó là ánh sáng của tia chớp, từng tầng từng tầng sấm sét nhanh chóng chồng chất lên,
Nhưng ngay tại thời điểm tia chớp vừa hình thành sắp đánh xuống, một bóng người nhỏ bé lao ra cách con cáo đen không xa và hét lên: "Hắc hắc, chạy đi!"
"Nguy rồi! Nguy hiểm!" lão đạo kinh hãi, bấm tay nghĩ cách lôi tên tiểu tử đột nhiên xuất hiện trở ra
Nhưng thời gian đã tới, câu thần chú sấm sét đã hình thành, ông ta cũng vô pháp tạm dừng tia sét đánh xuống, chính giữa tiểu thiếu niên.
Khi lão Đạo chạy tới, chỉ thấy cậu nhóc nhắm mắt nằm dưới đất, con cáo đen đã chạy mất hút. Trong nháy mắt, con cáo đen đã ở xa trăm mét, từ xa nhìn về phía bên này. Con cáo đen này là một con quỷ hồ ly, có tu vi rất cao, tốc độ cực nhanh, nếu không phải tại nó không có đề phòng tình huống bị mai phục này thì sẽ rất khó để bắt hoặc giết nó, lần này để nó chạy thoát sẽ cần một đợt mới truy đuổi và phục kích. Đối với lão Đạo mà nói, con cáo đen này được một đại nhân sủng ái, đối với môn phái cực kỳ trọng yếu.
Nhưng nhìn đứa nhỏ bất tỉnh trên mặt đất, Lão đạo do dự một chút, rốt cuộc không có tiếp tục đuổi theo cáo đen, mà là ngồi xổm xuống kiểm tra đứa nhỏ. Từ xa nhìn thiếu niên ngã trên mặt đất, mắt cáo đen đầy bi thương, sầu não, nó do dự một hồi, cuối cùng xoay người rời đi, rất nhanh biến mất giừa rừng núi, hoàn toàn không thấy tung tích "..."
"A" Lão đạo kiểm tra tình trạng của cậu thiếu niên phát hiện cậu ta dường như không bị thương tích gì, toàn thân còn nguyên vẹn, da thịt không bị sét đánh bỏng.
Sấm sét này không phải là sấm sét bình thường, bị đánh trúng không có khả năng không chút tổn hại nào như vậy được.
Chẳng lẽ vừa rồi chém sai lệch?
Không có khả năng đó, a.
Lão đạo lại kiểm tra cậu thiếu niên một lần nữa, không khỏi kinh hãi, đừng nhìn cậu ta bề ngoài trông giống như không có chuyện gì, thực chất bên trong lại có một cỗ chí dương linh khí đang tàn phá. Nếu không quan tâm tới nó, không bao lâu nữa, nội tạng của tên nhóc sẽ bị linh lực này đốt cháy, dẫn đến chết.
Lão đạo nhanh chóng từ trong ngực lấy ra một đống bình sứ nhỏ, sau đó tìm được cái tinh xảo nhất, đổ một viên đan dược, đút cho đứa nhỏ nuốt xuống. Nhưng viên đan dược quý này cũng không ngăn chặn được cỗ chí dương linh khí kia, tình trạng của cậu nhóc vẫn tiếp tục chuyển biến xấu.
Lão đạo không hiểu đây rốt cuộc là tình huống gì, lại càng không biết lý do, a? Thấy đứa bé trai này sắp chết, lão đạo do dự một chút, cuối cùng nhắm mắt lại bấm ngón tay. Một lúc sau, lão đạo mở mắt ra, nôn ra một ngụm máu lớn, mái tóc trắng vốn dĩ trông cực kỳ bóng bẩy đã trở nên bạc phếch, trên mặt hiện lên một vệt máu dị thường.
Lão cúi đầu trầm mặc nhìn đứa nhỏ không có gì khác thường, lại không nhịn được mà kinh hô.
"Ngọa tào! Cửu thế đồng nam?"
"Cửu chuyển phạt lôi gặp gỡ cửu thế đồng nam? Tam Thanh Đạo Tổ lão thiên gia, đây là đặc biệt chơi ta sao!"
Lúc này lão đạo một bụng muốn khóc cũng khóc không được Nhưng tiêu hao 10 năm cuộc đời để tìm ra nguyên nhân gốc rễ của vấn đề, tóm lại có thể nghĩ biện pháp giải quyết Lão Đạo xếp hàng ngay cạnh đứa nhỏ, chuẩn bị làm phép.
Vài giờ sau, lão đạo vác cậu nhóc vẫn còn hôn mê tiến đến ngôi làng trên núi nhỏ gần nhất và hỏi thăm nhà cậu bé. Đứa bé trai này tên là Trần Khoát, năm nay 7 tuổi, phụ mẫu đều bị tai nạn qua đời khi đang làm việc bên ngoài, hiện tại cùng gia đình thúc thúc sinh sống.
Thúc thúc của Trần Khoát cũng đang đi làm công bên ngoài, một mình thẩm thẩm chăm sóc 4 đứa nhỏ, tự nhiên không thể có chuyện mọi người đều được chăm sóc tốt như nhau.
Lão đạo nói Trần Khoát bị sét đánh trúng, khả năng có nội thương rất khó trị tận gốc Ở trong thôn chờ đợi ba ngày, Trần Khoát cuối cùng cũng tỉnh lại Nuôi nửa năm có thể xuống giường đi lại, một năm sau cuối cùng lại chạy nhót tưng bừng còn có thể hướng lên núi mà chạy.
Tuy nhiên, chí dương linh khí trong cơ thể Trần Khoát không hề bị tiêu trừ, ngược lại còn dung hợp chặt chẽ với kinh mạch bằng xương bằng thịt của hắn và càng ngày càng mạnh.
Một khi xử lý không đúng cách nội tạng sẽ bị đốt bỏng dẫn đến chết, lão đạo chỉ có thể tận lực tìm phương pháp áp chế, tìm kiếm một loại động thái cân bằng. Ông ta căn bản không có biện pháp trị tận gốc.
Vì vậy một năm sau khi bị trúng "Cửu chuyển phạt lôi", Trần Khoát cùng lão đạo rời khỏi sơn thôn, chính thức trở thành môn hạ của lão.
Cửu thế đồng nam: Cậu bé thế hệ thứ 9
- Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ mình nhé!