Con Cò Sáng tác: Lưu Hà An Trình bày: Tùng Dương Con cò, hình ảnh thân thương, bình dị gắn liền với văn hóa nông thôn Việt Nam bao đời. Thân cò gầy guộc, lam lũ, quanh năm suốt tháng quẩn quanh với ruộng đồng. Con cò trong thơ ca cổ chỉ mò cua bắt ốc mong cho no bụng đêm nay, ngày mai và những ngày sau trong cả cuộc đời cò vẫn mãi đói nghèo, khổ sở. Mấy ai trong cuộc đời không từng trải qua cảm giác chênh vênh, buồn tủi, tăm tối trong vòng xoay cơm áo gạo tiền. Hệt như những cánh cò đơn độc kiếm ăn trong đêm, lầm lũi, cô đơn trong khi cơn dông bão cuộc đời vẫn đang dồn dập ập tới. Và con cò của nhạc sĩ Lưu Hà An không như vậy, chúng bay lên, vút cao, bay về phía mặt trời, bay về phía chân trời với quyết tâm tràn đầy hi vọng, làm chúng ta vỡ òa với lối mòn bấy lâu nay. Cùng nghe và cảm nhận nhé mọi người! Lời bài hát: Con cò mày đi ăn đêm, mày đi ăn đêm Sao đi í a một mình Một mình lầm lũi canh ba thức giấc Trong đêm khuya vắng một mình lầm lũi thân cò. Được một con tôm đôi ba con tép Đêm nay không thấy có con cá nào Cò ơi, cò hỡi thôi đi về đi Đêm qua cũng thế, đêm nay cũng thế cò ơi. Lặn lội cả đêm thương cho đàn con Canh khuya vẫn thức đợi mẹ về mới yên lòng Ới a cò ơi, thôi về cò ơi. Kìa có cơn giông ập đến rồi Sấm đầu mùa rụng ba hồi Đón cơn mưa đầu tiên về Để ngày mai. [ĐK:] Nhìn đàn cò trắng ngẩng đầu vượt gió Sãi rộng cánh bay, bay về phía chân trời Bầu trời rộng lớn, lòng người rộng lắm Đàn cò vút lên, bay về phía mặt trời. Cò ơi, thương những đêm lắm bùn đen Để sáng nay khi mặt trời thức giấc Lại khát khao bay lên lại bay lên, cò ơi!