

CÓ NHÀ NHƯ KHÔNG
Thể hiện: Tọi, Kumaego
Music Producer: Kumaego
Instruments by Kumaego
Guitarist: Hà Trà Đá
Record: The A Label
Mixing & Mastering: Kumaego x The A Label
Hamonize Vocal: Kumaego x Phương Nghiêm
Thể hiện: Tọi, Kumaego
Music Producer: Kumaego
Instruments by Kumaego
Guitarist: Hà Trà Đá
Record: The A Label
Mixing & Mastering: Kumaego x The A Label
Hamonize Vocal: Kumaego x Phương Nghiêm
Nhà là nơi để về, là nơi mà mỗi con người chúng ta cảm thấy bình yên ấm áp nhất sau mốt ngày miệt mày lao động.
Nhưng có những người, nhà không phải là lựa chọn cuối cùng..
Những đứa trẻ sinh ra trong gia đình không hạnh phúc, ngày ngày đắm chìm trong những tiếng la, tiếng chửi bới "Mày mày, tao tao" cuộc sống không hạnh phúc.
Có lẽ.. kết thúc cuộc đời thì vẫn tốt hơn một đời chơi vơi không nơi để về.
Nhưng.. đâu ai có cái quyền ban phát cho chúng ta cái suy nghĩ mà phải dừng lại:
"
Dù xa lạ hay là người nhà
Không có ai có cái quyền
Ban phát cho mày
Cái suy nghĩ
Là mày phải dừng lại
Không được dừng lại"
LỜI BÀI HÁT:
"Cô là cái thứ sống sai"
"Còn riêng tôi thì đếch biết nó giống ai"
Quay sang nhìn thằng nhóc đang khép nép
"Điên à! Không con anh thì con ai"
Nến xanh
Nến vàng
Nến nhanh
Sớm tàn
Thắp lên ánh đèn đường
Nơi cây cầu tối đó tràn đầy sương
Và người hòa mình vào dòng nước xanh ngời
Lòng đầy bồng bềnh tựa một cánh chim trời
Ngày nào chần chừ
Giờ đã hết xa vời
Vẫn tốt hơn một đời chơi vơi
Ngàn lần buồn rầu
Chạm vào trái tim và
Tìm một đường về
Ơ cơ mà hóa ra
Hóa ra không cần về
Vì đây là điểm đến cuối cùng
Chần chừ, bước nhỏ
Thập thò, từ nhỏ
Căn nhà phía trước ngõ
Nhưng trong tâm hồn là vết xước to
"Mày mày, tao tao"
Từ trong nhà vang xa
Và con ngươi
Tự nhiên nước mắt cứ tan ra
Chẳng thể nào đếm nổi đây là buổi chiều thứ mấy
Và chẳng thể nhớ cái ngày đấu tiên
Nó phải chịu đựng những thứ này
Bước vào nhà
Bước vào nhà, hai người lớn lặng im, mỉm cười
"Chào con!"
Còn nó thì mặt lạnh băng
Nhưng nỗi đau thì đang cố đắm chìm
Cất đôi giày và đi lên gác
Tay nghe Fujii Kaze bàn tay vô thức viết vài dòng man mác
Từ bên dưới, vẫn khe khẽ
Tiếng chửi nhau và tiếng vỡ tan tác
Cò nó thì chỉ thầm nghĩ
"Liệu ngày mai mình có sang một trang khác?"
Và người hòa mình vào dòng nước xanh ngời
Lòng đầy bồng bềnh tựa một cánh chim trời
Ngày nào chần chừ
Giờ đã hết xa vời
Vẫn tốt hơn một đời chơi vơi
Ngàn lần buồn rầu
Chạm vào trái tim và
Tìm một đường về
Ơ cơ mà hóa ra
Hóa ra không cần về
Vì đây là điểm đến cuối cùng
* * *
Và người hòa mình vào dòng nước xanh ngời
Lòng đầy bồng bềnh tựa một cánh chim trời
Ngày nào chần chừ
Giờ đã hết xa vời
Vẫn tốt hơn một đời chơi vơi
Ngàn lần buồn rầu
Chạm vào trái tim và
Tìm một đường về
Ơ cơ mà hóa ra
Hóa ra không cần về
Vì đây là điểm đến cuối cùng
* * *
Chiều hôm ấy có bóng ai
Nhẹ chân bước noa ngóng tai
Có đôi vợ chồng kia
Chửi bới nhau từ sáng đến khuya rằng:
Không, mày không được phép nằm xuống
Dù xa lạ hay là người nhà
Không có ai có cái quyền
Ban phát cho mày
Cái suy nghĩ
Là mày phải dừng lại
Không được dừng lại
Tại sao phải dừng khi mày đã từng không có bố khi mày mới lên ba
Mày cũng từng không cảm thấy mừng khi cặp vợ chồng mới cưới ngang qua
Lấp ló từ xa xa, ước nhìn thật xa hoa
Một gia đình hạnh phúc tinh hoa trong chính ngôi nhà mày đã từng sinh ra
Bước đi trước khi, tất cả điều họ làm cưới đi, làm xước đi..
Trái tim trong vắt sau song sắc vì không chắc
Mày có đang được sống đúng với cái tuổi mười ba
Chỉ vì những người lớn luôn phóng túng cái hôn nhân mà họ đã chọn..
Thật buồn cười ha!
Thật buồn.. cười ha! (Don't give f**k, man)
Thôi thì cứ làm quen cho con người mày chai sạn
Và rồi tâm hồn mày sẽ được bù đắp bằng những chất liệu lai láng
Câu chuyện người lớn dù đúng dù sai nỗi đau trẻ con này ai oán?
Mày cứ đi tiếp, miệt mày ghi viết, vẽ lên bức tranh của cuộc đời mày đừng để một ai phán