

Cô gái đừng chạy trốn
Tác giả: Trúc Xanh
Thể loại: Tản văn
Tác giả: Trúc Xanh
Thể loại: Tản văn

Gửi cô gái tôi thương,
Em từng nói với tôi, chạy trốn không phải là cách hay nhất nhưng lại là cách nhiều người sử dụng nhất. Tôi cho đó là ngụy biện của em. Tại sao em phải chạy trốn khi em có khả năng đối mặt. Em tự nhận mình mạnh mẽ, nhưng thử hỏi nếu em mạnh mẽ thì em đã lựa chọn kiên cường đối mặt rồi. Em không mạnh mẽ như em vẫn tưởng, em hiểu chứ?
Tôi thực sự rất quan tâm em, tôi cũng muốn đưa em ra khỏi quá khứ tươi đẹp ấy của em. Quá khứ tươi đẹp thì sao chứ, không phải nó đã qua rồi sao, qua rồi và chẳng bao giờ trở lại nữa. Em biết rõ điều này đúng không? Tôi từng đọc ở đâu đó viết rằng, nếu một người cứ mãi ngoảnh lại để nhìn về phía sau, họ sẽ chẳng thế nào nhìn thấy con đường tươi đẹp phía trước. Em định ngoái lại phía sau ấy đến bao giờ? Bất cứ ai, bất cứ chuyện nhỏ nào, thậm chí là một cử chỉ chẳng đáng nói, một câu nói vu vơ của ai đó, em cũng nghĩ tới anh ta. Nhưng anh ta đã bỏ rơi em, không cần em nữa đó là sự thật. Em cần nhìn nhận sự thật này, cho dù nó khiến em tổn thương và đau đớn tới thế nào. Chúng ta đang sống, chúng ta sống với ước mơ nhưng không phải sống trong giấc mơ, em phải hiểu rõ điều này. Em hãy tỉnh lại đi, thoát khỏi cơn u mê ấy, đối mặt với thực tại, có được không? Chỉ cần em đồng ý, bất cứ khi nào em cần, tôi sẽ sẵn sàng bên em, chia sẻ cùng em những vui buồn, những khó khăn. Khi em mệt mỏi, tôi có thể cho em mượn bờ vai này cho em nghỉ ngơi dưỡng sức. Em cũng đừng vì sự quan tâm của tôi mà cảm thấy áp lực, bởi tôi không cần em phải đáp trả lại sự quan tâm đó. Chỉ cần em nhận ra sự có mặt của tôi bên cạnh em là được.
Em nói xem, ai mà chẳng có quá khứ, ai mà chẳng có thứ gọi là "đã từng" và điều đó không có gì là sai trái cả. Tôi nghĩ em cũng không nhất thiết phải quên toàn bộ quá khứ của mình đi. Bởi cái đã xảy ra sao có thể coi chưa từng xảy ra được, huống hồ đó là thứ mà em rất trân trọng. Nhưng đừng quá chìm đắm mà thi thoảng hoài niệm chút thôi, để biết rằng em đã từng trải qua những hạnh phúc và khổ đau như thế. Vậy thôi em nhé, có được không?
Cô gái, đừng chạy trốn nữa! Hãy dừng lại đối mặt với thực tại đi em! Chỉ cần em dũng cảm tiến về phía trước, cứ bước đi đi, đừng ngoái lại phía sau nữa. Rồi ở phía trước ấy, em sẽ thấy nhiều thứ tốt đẹp đang chờ đợi mình. Tương lai sẽ cho em nhiều hơn những gì em đã mất trong quá khứ. Tin tôi đi!
Chúc em may mắn!
- Hết -
Last edited by a moderator: