Cô gái đừng chạy trốn Tác giả: Trúc Xanh Thể loại: Tản văn Gửi cô gái tôi thương, Em từng nói với tôi, chạy trốn không phải là cách hay nhất nhưng lại là cách nhiều người sử dụng nhất. Tôi cho đó là ngụy biện của em. Tại sao em phải chạy trốn khi em có khả năng đối mặt. Em tự nhận mình mạnh mẽ, nhưng thử hỏi nếu em mạnh mẽ thì em đã lựa chọn kiên cường đối mặt rồi. Em không mạnh mẽ như em vẫn tưởng, em hiểu chứ? Tôi thực sự rất quan tâm em, tôi cũng muốn đưa em ra khỏi quá khứ tươi đẹp ấy của em. Quá khứ tươi đẹp thì sao chứ, không phải nó đã qua rồi sao, qua rồi và chẳng bao giờ trở lại nữa. Em biết rõ điều này đúng không? Tôi từng đọc ở đâu đó viết rằng, nếu một người cứ mãi ngoảnh lại để nhìn về phía sau, họ sẽ chẳng thế nào nhìn thấy con đường tươi đẹp phía trước. Em định ngoái lại phía sau ấy đến bao giờ? Bất cứ ai, bất cứ chuyện nhỏ nào, thậm chí là một cử chỉ chẳng đáng nói, một câu nói vu vơ của ai đó, em cũng nghĩ tới anh ta. Nhưng anh ta đã bỏ rơi em, không cần em nữa đó là sự thật. Em cần nhìn nhận sự thật này, cho dù nó khiến em tổn thương và đau đớn tới thế nào. Chúng ta đang sống, chúng ta sống với ước mơ nhưng không phải sống trong giấc mơ, em phải hiểu rõ điều này. Em hãy tỉnh lại đi, thoát khỏi cơn u mê ấy, đối mặt với thực tại, có được không? Chỉ cần em đồng ý, bất cứ khi nào em cần, tôi sẽ sẵn sàng bên em, chia sẻ cùng em những vui buồn, những khó khăn. Khi em mệt mỏi, tôi có thể cho em mượn bờ vai này cho em nghỉ ngơi dưỡng sức. Em cũng đừng vì sự quan tâm của tôi mà cảm thấy áp lực, bởi tôi không cần em phải đáp trả lại sự quan tâm đó. Chỉ cần em nhận ra sự có mặt của tôi bên cạnh em là được. Em nói xem, ai mà chẳng có quá khứ, ai mà chẳng có thứ gọi là "đã từng" và điều đó không có gì là sai trái cả. Tôi nghĩ em cũng không nhất thiết phải quên toàn bộ quá khứ của mình đi. Bởi cái đã xảy ra sao có thể coi chưa từng xảy ra được, huống hồ đó là thứ mà em rất trân trọng. Nhưng đừng quá chìm đắm mà thi thoảng hoài niệm chút thôi, để biết rằng em đã từng trải qua những hạnh phúc và khổ đau như thế. Vậy thôi em nhé, có được không? Cô gái, đừng chạy trốn nữa! Hãy dừng lại đối mặt với thực tại đi em! Chỉ cần em dũng cảm tiến về phía trước, cứ bước đi đi, đừng ngoái lại phía sau nữa. Rồi ở phía trước ấy, em sẽ thấy nhiều thứ tốt đẹp đang chờ đợi mình. Tương lai sẽ cho em nhiều hơn những gì em đã mất trong quá khứ. Tin tôi đi! Chúc em may mắn! - Hết -
Hi bạn, lại là mình đây, mình là thành viên bang LOO và có một số góp ý cho tản văn ngắn của bạn. Mình nghĩ bạn nên thêm phần thảo luận góp ý để mọi người ai muốn nhận xét truyện của bạn như mình nè, thì nhảy vô đó cùng bàn luận ă. Về tên tản văn, cô gái đừng chạy trốn. Mình nghe tên thấy rất tò mò, tưởng tượng ra là cô gái ấy đang trốn tránh điều gì đó. Tình yêu ư? Sự nghiệp ư? Cuộc sống ư? Và thực sự mình rất thú vị, muốn khám phá nó ngay để bật mí bí mật đằng sau tản văn của bạn. Thêm nữa, ảnh bìa của bạn rất phù hợp với truyện đó. Nhìn rất thần bí, một cô gái chèo đò dưới màn đêm và bầu trời đầy sao, còn có cả mưa sao băng nữa chứ. Nhìn rất lãng mạn nhưng lại thoáng chốc đâu đó sự cô đơn, vì cô gái chỉ có một mình, không có ai bầu bạn. Về nội dung tản văn, rất sáng tạo ă. Lúc đầu mình nghĩ sẽ là lời tâm sự của cô gái, về cuộc đời đầy chông gai và khó khăn của mình. Nhưng không, đây là những dòng văn của một chàng ỷai si tình, gửi đến người con gái mình yêu với tất cả sự chân thành, thương nhớ. Chàng muốn cô gái ấy hãy mạnh mẽ lên, mặc kệ tất cả, đừng vì quá khứ mà chạy trốn hiện tại. Chàng thật sự rất quan tâm cô gái, cũng muốn đưa cô ra khỏi quá khứ tối tăm và tiếp cho cô thêm sức mạnh. Dẫu như nào chàng vẫn ở bên cô. Con người, ai chả có những kí ức không tốt, kiên cường đối mặt với nó và biến nó thành hư không, hướng tới một tương lai tốt đẹp. Ấy mới là chân lý của của cuộc sống. Trong tản văn, chàng trai đã gửi gắm biết bao điều muốn nói, và kết tản văn là một lời chúc, lời cảm ơn đến em, cô gái tôi yêu. Tản văn của bạn rất có nhiều ý nghĩa, nhất là đối với các bạn cùng cảnh ngộ như cô gái ấy, đang yếu lòng và cần được vỗ về, an ủi cũng như giúp họ tự tin hơn để bước tiếp. Đọc tản văn của bạn mình thấy rất thích. Nhưng mình vẫn thấy nó hơi ngắn, nó chưa đủ sức lay động mạnh vào tiềm thức của mọi người. Khá nhẹ nhàng, chưa tạo được điểm nhấn vào sâu trong trái tim của người đọc. Và cũng chưa rõ là quá khứ cô gái đã gặp chuyện gì đáng sợ đến nỗi phải thu mình lại trong vỏ bọc yếu đuối. Nghe còn khá mập mờ và không rõ ràng ă bạn. Có lẽ nhắc lại chuyện cũ sẽ làm cô gái tổn thương nhưng không biết chuyện gì đã xảy ra với cô gái thì mọi người lại còn khá mơ hồ và tản văn cũng chưa có được tình tiết gay cấn. Về hình thức, bạn trình bày rất đẹp mắt, câu chữ rành mạch, rõ ràng, mượt. Bạn cũng không bị mắc lỗi chính tả nào hết, bạn ngắt nghỉ câu và đoạn cũng rất hợp lý. Sau đây là nhận xét của mình về tản văn của bạn. Cảm ơn bạn đã lắng nghe. Chúc bạn có nhiều tác phẩm hay hơn trong tương lai không xa.
hi, cảm ơn bạn về những lời nhận xét, góp ý. Lúc đầu tớ có đọc qua mấy bài hướng dẫn nên tưởng chỉ truyện dài theo chương hồi mới cần link thảo luận, góp ý. Để mình tìm lại bài để lập link nhé ^^. Chắc không quá phức tạp chứ bạn nhỉ, tại mình hơi gà