

Tình Yêu Tuổi Học Trò
Thuở còn cắp sách bắt đầu yêu
Bạn học đang xuân dáng diễm kiều
Kiếm cớ lân la bằng mọi cách
Đi theo chiều chuộng muốn em xiêu
Em cười chấp thuận cho anh chở
Anh đạp phi mau được ấy yêu
Nhờ thế anh luôn ham thích học
Niềm vui kết quả vẹn đôi điều.
Tạm Biệt Bạn Bè Xưa
Trong mỗi người in đậm mối tình quê
Tình bè bạn, tình thầy cô thắm thiết
Để ngày mai chia tay tạm biệt
Kỷ niệm vui ấm cả những phương trời
Mai chia tay mỗi đứa một nơi
Để về với những gia đình bé nhỏ
Lại buồn vui giữa cuộc đời gian khó
Tuổi ấu thơ cũng mãi theo về
Hoa Học Trò – Tác Giả: Van Hong
Bây giờ còn nhớ hay không?
Ngày xưa hè đến phượng hồng nở hoa.
Ngây thơ em rủ anh ra,
Bảo nhặt hoa phượng về nhà chơi chung.
Bây giờ còn nhớ hay không?
Bây giờ còn nhớ hay không?
Tuổi Học Trò – Tác Giả: Vậng Phạm
Ai cũng có tình dại khờ để nhớ
Tuổi học trò còn đó những ước mơ
Nhặt phượng hồng ghép vội mấy vần thơ
Ngơ ngẩn đợi sau những giờ tan lớp
Hàng phượng vĩ nghiêng mình che bóng rợp
Tiếng ve ngân bản hợp xướng tình đầu
Lời tỏ tình lưu trong vở từ lâu
Không dám trao ướt lem màu mực tím
Gói tâm tư ôm nỗi niềm phong kín
Nhớ thương thầm tà áo trắng thơ ngây
Mối tình đầu đành trôi theo gió mây
Dòng lưu bút còn đây em nào thấy
Bao năm qua theo dòng đời xô đẩy
Phút ban đầu đâu dễ mấy ai quên
Cây phượng già vẫn còn khắc hàng tên
Tuổi học trò êm đềm còn đâu nữa!
Nét Duyên Học Trò
Ngày xưa ấy ta cùng sánh bước
Cái thưở nhiều mơ ước bâng quơ
Thưở ngây thơ vương chút dại khờ
Rồi chia tay người đi kẻ ở
Tình Yêu Tuổi Học Đường
Em leo cành mộng hái hoa mơ
Anh thả bùa yêu kín nẻo chờ
Thầy tưởng trò ngoan chăm toán lý
Mẹ mừng con giỏi thích văn thơ
Ngờ đâu tập trắng ghi nhăng nhít
Nào biết lòng son nhớ ngẩn ngơ
Hình bóng người dưng đầy trí não
Ngó vô bài vở rối như tơ.
Tình Yêu Tuổi Học Trò
Thuở còn cắp sách bắt đầu yêu
Bạn học đang xuân dáng diễm kiều
Kiếm cớ lân la bằng mọi cách
Đi theo chiều chuộng muốn em xiê
Em cười chấp thuận cho anh chở
Anh đạp phi mau được ấy yêu
Nhờ thế anh luôn ham thích học
Niềm vui kết quả vẹn đôi điều.
Mối Tình Tuổi Học Trò – Tác Giả: Cơn Mưa Mùa Hạ
Em có nghe! Tiếng vọng của mùa hè
Thoáng trong đó, có mùi hương thương nhớ
Cánh hoa phượng, gấp vội vàng trang vở
Chút nồng nàn xen lẫn những vần thơ..
Sao xa nhau.. để nước mắt dại khờ
Bao kí ức, nay chỉ còn vụn vỡ
Tiếng trống trường, vang hòa lời than thở
Tuổi học trò, tuổi của những mộng mơ..
Hỏi em này? Giờ có nhớ anh không?
Có còn chút, vấn vương nào nho nhỏ
Còn lòng anh, vẫn như ngày xưa đó
Tận bây giờ, ngỡ như mới hôm qua..
Thôi chào em! Anh về nơi chốn xa
Vì anh biết, ta không còn chung lối
Con đường xưa, nhưng giờ người thay đổi
Duyên không thành, đành hẹn lại ngàn thu.
Thơ Em
Thơ em cái tuổi học trò
Sao mà hay thế lần mò tới xem
Tinh mơ cho đến nhá nhem
Câu thơ cái chữ lén đem về nhà..
Tuổi thơ đã lóe tình riêng
Giữ vào sâu thẳm cõi thiêng hồn người
Sao mơ mộng thế em ơi!
Hoa khôi từ thuở, còn đời học sinh
Tình Yêu Học Trò
Ve sầu nức nở vọng non ngàn
Phượng đỏ sân trường cũng vội tan
Bạn hữu giảng đường nay thiếu vắng
Đợi chờ hình bóng đã phai tàn
Người đi kẻ ở lòng nhung nhớ
Ước mộng còn đâu thở với than
Lặng lẽ âm thầm đành gắng chịu
Tình đầu gió thoảng nhói tâm can
Thuở còn cắp sách bắt đầu yêu
Bạn học đang xuân dáng diễm kiều
Kiếm cớ lân la bằng mọi cách
Đi theo chiều chuộng muốn em xiêu
Em cười chấp thuận cho anh chở
Anh đạp phi mau được ấy yêu
Nhờ thế anh luôn ham thích học
Niềm vui kết quả vẹn đôi điều.
Tạm Biệt Bạn Bè Xưa
Trong mỗi người in đậm mối tình quê
Tình bè bạn, tình thầy cô thắm thiết
Để ngày mai chia tay tạm biệt
Kỷ niệm vui ấm cả những phương trời
Mai chia tay mỗi đứa một nơi
Để về với những gia đình bé nhỏ
Lại buồn vui giữa cuộc đời gian khó
Tuổi ấu thơ cũng mãi theo về
Hoa Học Trò – Tác Giả: Van Hong
Bây giờ còn nhớ hay không?
Ngày xưa hè đến phượng hồng nở hoa.
Ngây thơ em rủ anh ra,
Bảo nhặt hoa phượng về nhà chơi chung.
Bây giờ còn nhớ hay không?
Bây giờ còn nhớ hay không?
Tuổi Học Trò – Tác Giả: Vậng Phạm
Ai cũng có tình dại khờ để nhớ
Tuổi học trò còn đó những ước mơ
Nhặt phượng hồng ghép vội mấy vần thơ
Ngơ ngẩn đợi sau những giờ tan lớp
Hàng phượng vĩ nghiêng mình che bóng rợp
Tiếng ve ngân bản hợp xướng tình đầu
Lời tỏ tình lưu trong vở từ lâu
Không dám trao ướt lem màu mực tím
Gói tâm tư ôm nỗi niềm phong kín
Nhớ thương thầm tà áo trắng thơ ngây
Mối tình đầu đành trôi theo gió mây
Dòng lưu bút còn đây em nào thấy
Bao năm qua theo dòng đời xô đẩy
Phút ban đầu đâu dễ mấy ai quên
Cây phượng già vẫn còn khắc hàng tên
Tuổi học trò êm đềm còn đâu nữa!
Nét Duyên Học Trò
Ngày xưa ấy ta cùng sánh bước
Cái thưở nhiều mơ ước bâng quơ
Thưở ngây thơ vương chút dại khờ
Rồi chia tay người đi kẻ ở
Tình Yêu Tuổi Học Đường
Em leo cành mộng hái hoa mơ
Anh thả bùa yêu kín nẻo chờ
Thầy tưởng trò ngoan chăm toán lý
Mẹ mừng con giỏi thích văn thơ
Ngờ đâu tập trắng ghi nhăng nhít
Nào biết lòng son nhớ ngẩn ngơ
Hình bóng người dưng đầy trí não
Ngó vô bài vở rối như tơ.
Tình Yêu Tuổi Học Trò
Thuở còn cắp sách bắt đầu yêu
Bạn học đang xuân dáng diễm kiều
Kiếm cớ lân la bằng mọi cách
Đi theo chiều chuộng muốn em xiê
Em cười chấp thuận cho anh chở
Anh đạp phi mau được ấy yêu
Nhờ thế anh luôn ham thích học
Niềm vui kết quả vẹn đôi điều.
Mối Tình Tuổi Học Trò – Tác Giả: Cơn Mưa Mùa Hạ
Em có nghe! Tiếng vọng của mùa hè
Thoáng trong đó, có mùi hương thương nhớ
Cánh hoa phượng, gấp vội vàng trang vở
Chút nồng nàn xen lẫn những vần thơ..
Sao xa nhau.. để nước mắt dại khờ
Bao kí ức, nay chỉ còn vụn vỡ
Tiếng trống trường, vang hòa lời than thở
Tuổi học trò, tuổi của những mộng mơ..
Hỏi em này? Giờ có nhớ anh không?
Có còn chút, vấn vương nào nho nhỏ
Còn lòng anh, vẫn như ngày xưa đó
Tận bây giờ, ngỡ như mới hôm qua..
Thôi chào em! Anh về nơi chốn xa
Vì anh biết, ta không còn chung lối
Con đường xưa, nhưng giờ người thay đổi
Duyên không thành, đành hẹn lại ngàn thu.

Thơ Em
Thơ em cái tuổi học trò
Sao mà hay thế lần mò tới xem
Tinh mơ cho đến nhá nhem
Câu thơ cái chữ lén đem về nhà..
Tuổi thơ đã lóe tình riêng
Giữ vào sâu thẳm cõi thiêng hồn người
Sao mơ mộng thế em ơi!
Hoa khôi từ thuở, còn đời học sinh
Tình Yêu Học Trò
Ve sầu nức nở vọng non ngàn
Phượng đỏ sân trường cũng vội tan
Bạn hữu giảng đường nay thiếu vắng
Đợi chờ hình bóng đã phai tàn
Người đi kẻ ở lòng nhung nhớ
Ước mộng còn đâu thở với than
Lặng lẽ âm thầm đành gắng chịu
Tình đầu gió thoảng nhói tâm can
Tuổi Hồng Thuở Ấy
Bồng bềnh gió chải tóc mây
Nắng nghiêng lơi lả hây hây má hồng
Vườn xưa bao nỗi ngóng trông
Hạ về nhặt lại tuổi hồng ngày thơ
Một thời áo trắng ước mơ
Tròn xoe đôi mắt đứng chờ đợi nhau
Thẹn thùng nép nhánh hoa ngâu
Bóng trăng lổ đổ áo màu cười duyên
Đêm mơ trộm lúm đồng tiền
Đuổi nhau khúc khích bên triền sông xưa
Giọt yêu lấp lánh trong mưa
Quyện mùi hương tóc như vừa đâu đây
Hạ về thấp thoáng trong mây
Tuổi hồng thuở ấy vương đầy túi thơm
Mối Tình Học Trò – Tác Giả: Cơn Mưa Mùa Hạ
Em à!
Em có nghe! Tiếng vọng của mùa hè
Thoáng trong đó, có mùi hương thương nhớ
Cánh hoa phượng, gấp vội vàng trang vở
Chút nồng nàn xen lẫn những vần thơ..
Sao xa nhau.. để nước mắt dại khờ
Bao kí ức, nay chỉ còn vụn vỡ
Tiếng trống trường, vang hòa lời than thở
Tuổi học trò, tuổi của những mộng mơ..
Hỏi em này? Giờ có nhớ anh không?
Có còn chút, vấn vương nào nho nhỏ
Còn lòng anh, vẫn như ngày xưa đó
Tận bây giờ, ngỡ như mới hôm qua..
Thôi chào em! Anh về nơi chốn xa
Vì anh biết, ta không còn chung lối
Con đường xưa, nhưng giờ người thay đổi
Duyên không thành, đành hẹn lại ngàn thu.
Bài Thơ Tình Yêu Toán Học
Lại còn toán học thơ tình
Thôi thì cứ mặc đao đình rụng rơi
Có ưng đánh tiếng gạn lời
Chẳng cần phải toán cùng mời nhau kem
Lòng anh vẫn yêu em như đạo hàm liên tục
Anh đã khảo sát, dùng nhiều dạng thức
Mà phân tích lòng mình
Đồ thị kia vẫn đồng biến rành rành
Và diện tích, chu vi ta muốn thấy
Trong mắt nhau là ẩn số tiềm tàng
Góc cạnh nào còn khiếm khuyết dở dang
Thì kiểm chứng bằng phương trình khảo nghiệm
Thích nhất hai góc kề
Để tay cùng trong tay
Anh đi tìm ẩn số
Long lanh trong mắt nai.. hi
Thích nhất hai góc kề
Để tay cùng trong tay
Anh đi tìm ẩn số
Long lanh trong mắt nai.. hi
Mỗi người có một phương trình
Với hằng đẳng thức thơ tình đều vui!
Lập phương, phép tính tuyệt vời
Thơ tình toán học rạng ngời sân thơ!
Chuyện Xưa Anh Kể
Chuyện ngày xưa em thường nghe anh kể
Thuở học trò anh cứ mãi vấn vương
Người con gái học khác lớp chung trường
Tóc đen dài mi cong và mắt biếc..
Anh yêu lắm nhưng anh nào dám nói
Sợ người ta từ chối sẽ bị quê
Nên cứ mãi là cái bóng theo về
Bên người ấy suốt một thời Trung học!
Lúc trường tan anh dõi theo từng bước
Tóc đen huyền thoang thoảng một mùi hương
Dáng kiêu sa tha thướt bước trên đường
Tà áo trắng tinh khôi chiều nắng nhạt!
Có một hôm bỗng dưng cơn mưa đổ
Chạy nhanh vào nép dưới bóng tàng cây
Thoáng nhìn anh người ấy nở nụ cười
Mưa ngoài trời mà lòng anh bối rối!
Miệng ngập ngừng tay chân anh lóng ngóng
Muốn mở lời nhưng chẳng biết nói sao
Hoa phượng đỏ thích không.. vu vơ hỏi?
Mắt rạng ngời người ấy liếc lên cây..
Ngắm nhìn anh ướt đẫm dưới cơn mưa
Trên cành cao hoa phượng đỏ gọi mời
Thoăn thoắt trèo anh nhanh tay bẻ vội
Chùm phượng vĩ làm vui lòng cô ấy!
Chỉ vậy thôi lời yêu không dám ngỏ
Để mối tình vuột mất khỏi tầm tay
Rồi tiếc nuối phải chi đừng ngần ngại
Mà dạn dĩ như tuổi này tóc trắng!
Kỷ niệm xưa đã đi vào huyền thoại
Có còn chăng trong giây phút xao lòng
Nhìn phượng đỏ hồn bỗng chợt đi hoang
Rồi mỉm cười sao mà ngu ngơ quá!
Cánh Phượng Hồng
Trên cây đả trổ cánh phượng hồng
Đã đến mùa hè đó phải không?
Nhớ tà áo trắng trước sân trường
Đọng mãi trong tâm nhiều nhớ thương..
Tiếc hồi xuân xanh tình chưa ngỏ..
Đắm đuối mến thương tuổi học trò..
Hứa hẹn tình xưa nay đã lỡ..
Nhớ thương thầm lặng thuở hẹn hò..
Thơ Tình Toán Học Ngắn
Hai đường chéo cho dù chia tay vội
Cũng gặp nhau tại giao điểm sau cùng
Sợ nhất là hai đường thẳng song song
Thì vĩnh viễn sẽ là hai thái cực!
Góc cạnh nào còn khiếm khuyết dở dang
Thì kiểm chứng bằng phương trình khảo nghiệm.
Mà trái tim hoàn toàn là tâm điểm
Sẽ dần xoay theo đường kính hình tròn
Kỷ Niệm Áo Trắng
Nắng ươm hồng trải nhẹ bóng chiều rơi
Tô điểm sắc bâng khuâng trời cõi hạ
Vùng kỉ niệm dâng trào không thể xóa
Tuổi học trò ôi đến lạ vấn vương
Thắm rạng ngời màu áo thật mến thương
Như mây trắng khắp sân trường phủ bọc
Ghế đá cũ hàng cây bàng cạnh góc
Biết bao mùa lũ bạn học bài thi
Vỏn vẹn còn khoảnh khắc buổi chia ly
Bằng lăng tím buồn thêm vì cách biệt
Xin gửi tặng chút niềm kia da diết
Những tạ từ nên đem viết thành thơ.
Bồng bềnh gió chải tóc mây
Nắng nghiêng lơi lả hây hây má hồng
Vườn xưa bao nỗi ngóng trông
Hạ về nhặt lại tuổi hồng ngày thơ
Một thời áo trắng ước mơ
Tròn xoe đôi mắt đứng chờ đợi nhau
Thẹn thùng nép nhánh hoa ngâu
Bóng trăng lổ đổ áo màu cười duyên
Đêm mơ trộm lúm đồng tiền
Đuổi nhau khúc khích bên triền sông xưa
Giọt yêu lấp lánh trong mưa
Quyện mùi hương tóc như vừa đâu đây
Hạ về thấp thoáng trong mây
Tuổi hồng thuở ấy vương đầy túi thơm
Mối Tình Học Trò – Tác Giả: Cơn Mưa Mùa Hạ
Em à!
Em có nghe! Tiếng vọng của mùa hè
Thoáng trong đó, có mùi hương thương nhớ
Cánh hoa phượng, gấp vội vàng trang vở
Chút nồng nàn xen lẫn những vần thơ..
Sao xa nhau.. để nước mắt dại khờ
Bao kí ức, nay chỉ còn vụn vỡ
Tiếng trống trường, vang hòa lời than thở
Tuổi học trò, tuổi của những mộng mơ..
Hỏi em này? Giờ có nhớ anh không?
Có còn chút, vấn vương nào nho nhỏ
Còn lòng anh, vẫn như ngày xưa đó
Tận bây giờ, ngỡ như mới hôm qua..
Thôi chào em! Anh về nơi chốn xa
Vì anh biết, ta không còn chung lối
Con đường xưa, nhưng giờ người thay đổi
Duyên không thành, đành hẹn lại ngàn thu.

Bài Thơ Tình Yêu Toán Học
Lại còn toán học thơ tình
Thôi thì cứ mặc đao đình rụng rơi
Có ưng đánh tiếng gạn lời
Chẳng cần phải toán cùng mời nhau kem
Lòng anh vẫn yêu em như đạo hàm liên tục
Anh đã khảo sát, dùng nhiều dạng thức
Mà phân tích lòng mình
Đồ thị kia vẫn đồng biến rành rành
Và diện tích, chu vi ta muốn thấy
Trong mắt nhau là ẩn số tiềm tàng
Góc cạnh nào còn khiếm khuyết dở dang
Thì kiểm chứng bằng phương trình khảo nghiệm
Thích nhất hai góc kề
Để tay cùng trong tay
Anh đi tìm ẩn số
Long lanh trong mắt nai.. hi
Thích nhất hai góc kề
Để tay cùng trong tay
Anh đi tìm ẩn số
Long lanh trong mắt nai.. hi
Mỗi người có một phương trình
Với hằng đẳng thức thơ tình đều vui!
Lập phương, phép tính tuyệt vời
Thơ tình toán học rạng ngời sân thơ!
Chuyện Xưa Anh Kể
Chuyện ngày xưa em thường nghe anh kể
Thuở học trò anh cứ mãi vấn vương
Người con gái học khác lớp chung trường
Tóc đen dài mi cong và mắt biếc..
Anh yêu lắm nhưng anh nào dám nói
Sợ người ta từ chối sẽ bị quê
Nên cứ mãi là cái bóng theo về
Bên người ấy suốt một thời Trung học!
Lúc trường tan anh dõi theo từng bước
Tóc đen huyền thoang thoảng một mùi hương
Dáng kiêu sa tha thướt bước trên đường
Tà áo trắng tinh khôi chiều nắng nhạt!
Có một hôm bỗng dưng cơn mưa đổ
Chạy nhanh vào nép dưới bóng tàng cây
Thoáng nhìn anh người ấy nở nụ cười
Mưa ngoài trời mà lòng anh bối rối!
Miệng ngập ngừng tay chân anh lóng ngóng
Muốn mở lời nhưng chẳng biết nói sao
Hoa phượng đỏ thích không.. vu vơ hỏi?
Mắt rạng ngời người ấy liếc lên cây..
Ngắm nhìn anh ướt đẫm dưới cơn mưa
Trên cành cao hoa phượng đỏ gọi mời
Thoăn thoắt trèo anh nhanh tay bẻ vội
Chùm phượng vĩ làm vui lòng cô ấy!
Chỉ vậy thôi lời yêu không dám ngỏ
Để mối tình vuột mất khỏi tầm tay
Rồi tiếc nuối phải chi đừng ngần ngại
Mà dạn dĩ như tuổi này tóc trắng!
Kỷ niệm xưa đã đi vào huyền thoại
Có còn chăng trong giây phút xao lòng
Nhìn phượng đỏ hồn bỗng chợt đi hoang
Rồi mỉm cười sao mà ngu ngơ quá!

Cánh Phượng Hồng
Trên cây đả trổ cánh phượng hồng
Đã đến mùa hè đó phải không?
Nhớ tà áo trắng trước sân trường
Đọng mãi trong tâm nhiều nhớ thương..
Tiếc hồi xuân xanh tình chưa ngỏ..
Đắm đuối mến thương tuổi học trò..
Hứa hẹn tình xưa nay đã lỡ..
Nhớ thương thầm lặng thuở hẹn hò..
Thơ Tình Toán Học Ngắn
Hai đường chéo cho dù chia tay vội
Cũng gặp nhau tại giao điểm sau cùng
Sợ nhất là hai đường thẳng song song
Thì vĩnh viễn sẽ là hai thái cực!
Góc cạnh nào còn khiếm khuyết dở dang
Thì kiểm chứng bằng phương trình khảo nghiệm.
Mà trái tim hoàn toàn là tâm điểm
Sẽ dần xoay theo đường kính hình tròn
Kỷ Niệm Áo Trắng
Nắng ươm hồng trải nhẹ bóng chiều rơi
Tô điểm sắc bâng khuâng trời cõi hạ
Vùng kỉ niệm dâng trào không thể xóa
Tuổi học trò ôi đến lạ vấn vương
Thắm rạng ngời màu áo thật mến thương
Như mây trắng khắp sân trường phủ bọc
Ghế đá cũ hàng cây bàng cạnh góc
Biết bao mùa lũ bạn học bài thi
Vỏn vẹn còn khoảnh khắc buổi chia ly
Bằng lăng tím buồn thêm vì cách biệt
Xin gửi tặng chút niềm kia da diết
Những tạ từ nên đem viết thành thơ.