Chùm Thơ Viết Về Cảm Xúc Mùa Thu Rất Hay Của Nhà Thơ Xuân Diệu

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Chiracat, 8 Tháng tám 2018.

  1. Chiracat Nhân Ngư Ham Việc

    Bài viết:
    589
    Mùa thu tự cổ chí kim đến nay vẫn là đề tài được ưa thích của nhiều thi sĩ. Và Xuân Diệu – những hồn thơ xuân mơn mởn ấy cũng đã hơn một lần phải lòng với mùa thu. Và mùa thu, mùa của sự "biệt ly êm ái", mùa của những "xa rời lãng mạn" đã đi vào những hồn thơ của Xuân Diệu với tứ thơ và vần điệu như thế nào? Ngay sau đây, mời các bạn cùng thưởng thức 5 bài thơ viết về mùa thu rất hay của nhà thơ Xuân Diệu, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ mùa thu buồn lãng mạn và tâm trạng này!

    [​IMG]

    Đây Mùa Thu Tới

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tặng Nhất Linh

    Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,

    Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng;

    Đây mùa thu tới – mùa thu tới

    Với áo mơ phai dệt lá vàng.

    Hơn một loài hoa đã rụng cành

    Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;

    Những luồng run rẩy rung rinh lá..

    Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.

    Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ..

    Non xa khởi sự nhạt sương mờ..

    Đã nghe rét mướt luồn trong gió..

    Đã vắng người sang những chuyến đò..

    Mây vẩn từng không, chim bay đi,

    Khí trời u uất hận chia ly.

    Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói

    Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.

    Thu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu;

    Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì.

    Hư vô bóng khói trên đầu hạnh;

    Cành biếc run run chân ý nhi.

    Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa,

    Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà.

    Buồn ở sông xanh nghe đã lại,

    Mơ hồ trong một tiếng chim qua.

    Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm,

    Hây hây thục nữ mắt như thuyền.

    Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu,

    Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên.

    Ý Thu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tặng Nguyễn Lương Ngọc

    Những chút hồ buồn trong lá rụng

    Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân.

    Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng;

    Chẳng hái mà hoa cũng hết dần.

    Dưới gốc, nào đâu thấy xác ve,

    Thế mà ve đã tắt theo hè.

    Chắc rằng gió cũng đau thương chứ;

    Gió vỡ ngoài kia, thu có nghe?

    Hôm nay tôi đã chết theo người

    Xưa hẹn nghìn năm yêu mến tôi;

    Với bóng hình xưa, tăm tiếng cũ,

    Cách xa chôn hết nhớ thương rồi.

    Yêu vui xây dựng bởi nguôi quên.

    Muốn bước trong đời, phải dậm trên

    Muôn tiếng kêu than thầm lẳng lặng.

    Nhưng hoa có thể cứ lâu bền.

    Ờ nhỉ! Sao hoa lại phải rơi?

    Đã xa, sao lại hứa yêu hoài?

    Thực là dị quá – Mà tôi nữa!

    Sao nghĩ làm chi chuyện nhạt phai?

    Bụi Mưa Mờ Cũ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bụi mưa mờ cũ gương trăng,

    Hoa lau trắng đã kết bằng tiêu tao.

    Đêm đêm trời nhạt vơi sao,

    Sông Ngân dòng bạc cũng hao bóng vàng.

    Gió mưa, mưa gió âm u;

    Dưới trần mà đã nghe thu lạnh rồi.

    Càng cao càng lạnh trao lôi,

    Trên cung xanh vắng lạnh thôi mấy chừng!

    Trăng thu thường thấy trắng phau,

    Ấy màu của tuyết, ấy màu của băng.

    Lạnh thay! Là cảnh cô Hằng

    Lạnh trong cung lạnh, trong trăng lạnh lùng.

    Chiều Đầu Thu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chiều đầu thu ôi hương hoàng lan

    Ngạt ngào nhào trộn cả không gian

    Mới còn nắng gắt hôm qua thế

    Mà bỗng trên trời mây nhẹ tan..

    Chưa tàn cuối hạ đã sang thu

    Ngây ngất hôm nay một ánh mờ..

    Mai hẳn lại về trong nắng hạ

    Ô hay bàng bạc thực cùng mơ..

    Chỉ biết di lăng hoa đã thơm

    Cánh vàng hương lại chín vàng hơn

    Cây cao lá thẫm đung đưa nhánh

    Nhịp điệu mùa thu ngàn vạn năm..

    Hết.
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng ba 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...