Loay hoay một hồi cuối cùng cũng xong. Ngọc Linh ngó nhìn đồng hồ thì thấy cũng không sớm hơn mọi khi là bao.
Hôm nay khá quan trọng nên cô muốn dậy sớm để lên tinh thần chuẩn bị tốt thôi.
Ra đến phòng khách thì thấy Thu Nguyệt đang ngồi chòm hõm xem ti vi, chủ yếu là kênh tin tức giải trí.
"Không ngủ nữa à?" Ngọc Linh hỏi.
"Bị chuông báo thức của cậu đánh cho tỉnh hẳn rồi còn đâu."
Ngọc Linh cười nhăn răng: "Chứ không phải là mấy hôm nay cậu ngủ quá nhiều à?"
Thu Nguyệt phồng má, đương nhiên là cô không muốn thừa nhận việc đó.
Chợt Ngọc Linh để ý tới cuốn tạp chí ở trên bàn, hình như là tạp chí tuần này mà hôm qua quản lý của Thu Nguyệt gửi đến. Trang đầu tiên là hình ảnh một người phụ nữ đầy sang trọng và quý phái.
Khuân mặt này thì Ngọc Linh khó lòng mà quên được.
Thu Nguyệt cũng để ý: "À, đây chả phải là Phí Phương Nga, biên kịch cũng được đánh giá là xuất sắc, nhưng hay có phong độ lên xuống thất thường sao.
Nghe nói tác phẩm dạo này của bà ta khá tốt. Đã quay thành phim và sắp khởi chiếu nữa đấy.
Thế nào? Cậu hâm mộ à? Sao cứ nhìn chằm chằm vậy?"
"Tất nhiên! Bà ý tài năng như vậy, sao mình không hâm mộ cho được chứ?" Ngọc Linh khẽ nhếch mếp cười, ý vị sâu xa.
Thu Nguyệt nhìn nhìn: Bộ dạng này có thấy giống đâu?
"Ting!"
Thông báo điện thoại vang lên, Ngọc Linh cầm lên xem. Là tin nhắn thông báo tử vi hôm nay.
[ Tử vi hôm nay ngày 21/4 của bạn:
Tình duyên: Người cũ gặp người mới, nhân duyên phức tạp.
Công việc: Công việc cũng được coi là thuận lợi nhưng quá trình hơi khó khăn.
Tài chính: Cẩn thận mất đồ.
Cẩn trọng: Hãy cẩn trọng trong các mối quan hệ để tránh phiền phức.]
Ngọc Linh: ? Biết thế thà không xem.
Thu Nguyệt cũng liếc thấy liền đá cho Ngọc Linh ánh mắt nhìn khinh bỉ: "Cái đồ mê tín."
Ngọc Linh cười hì hì: "Có thờ có thiêng, có kiêng có lành mà!"
Thật ra cô cũng không phải là người mê tín lắm! Chỉ những hôm nào có việc gì đó thì cô mới xem thôi.
Để nếu như xem hôm ý là ngày tốt thì cô có thể thoải mái, tự tin hơn. Còn nếu là ngày xấu, thì khi có chuyện xảy ra, cô có thể bình tĩnh mà đón nhận hơn, vì cô đã có chuẩn bị sẵn tâm lý nếu có trường hợp vạn nhất rồi.
Mà hình như hôm nay cũng không được tốt lắm thì phải.
"Mà chuyện đó.. cậu quyết định rồi à?" Thu Nguyệt bỗng nhiên hỏi.
Ngọc Linh nhìn qua, hiểu được từ 'chuyện đó' mà Thu Nguyệt vừa nói là chuyện gì.
"Ừm! Thế nên hôm nay mình đi ký nốt hợp đồng và chuẩn bị công tác chuẩn giao công việc đây. Mấy ngày nữa chắc cũng khá bận."
Thu Nguyệt chẹp chẹp miệng, vươn vai ngáp: "Vậy cũng tốt. Con người mà, chỉ có cơ hội sống duy nhất một lần trên đời. Vậy nên nếu có ước nguyện gì thì hãy làm đi, cả sau rồi lại nuối tiếc cả đời."
Ngọc Linh nhìn Thu Nguyệt mà không còn buồn mồm nói tiếp, liền cắp đít đi làm. Trước khi đi còn không quên dặn: "Dạo này mọi chuyện cũng lắng rồi nhưng vẫn nên hạn chế ra đường thì tốt hơn đấy."
Thu Nguyệt vẫy vẫy tay, nói: "Biết rồi! Biết rồi! Mình sẽ làm như một cô vợ hiền ngoan ngoãn ở nhà chờ chồng tan làm về là được chứ gì." Làm Ngọc Linh bật cười lắc đầu chêm một câu rồi quay đi: "Đừng nghĩ làm vợ của ta đây mà ngon nhé! Không xứng!"
Đi ra được mấy bước còn nghe thấy tiếng Thu Nguyệt văng vẳng "Bà đây cũng đếch thèm!" làm tâm tình của Ngọc Linh tốt hơn hẳn.
* * *
Bên trong công ty ICVN.
Ngọc Linh đang sắp xếp lại giấy tờ để chuẩn bị đi đàm phán hợp đồng thì có người tiến lại gần. Cô ngẩn đầu lên thì hóa ra là Gia Hân, con bé mới đến đây thực tập một tháng thỉnh thoảng cũng được cô giúp đỡ.
Thấy mặt con bé tiu ngiủ, cô hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Con bé nhìn cô, muốn nói nhưng lại không dám, sau rồi vẫn ấp a ấp ủng mở miệng: "Chị Ngọc Linh có phải.. có phải.. chị.. chị?"
Ngọc Linh nghiêng đầu khó hiểu.
"Chị, chị sắp lấy.. lấy.. chồng đúng không?" cuối cùng cũng thốt ra miệng.
"Hả?" Ngọc Linh trố mắt giật mình.
Gia Hân xua xua tay: "Không phải em, là em.. em nghe mọi người đồn."
Ngọc Linh: ? Ai đồn mà ác quá vậy?
Cô vội vàng giải thích "Không phải. Chỉ là tin đồn nhảm thôi."
"A! Thật ạ!"
"Tất nhiên rồi. Em nhìn chị có giống người sắp lấy chồng đâu."
"Làm em cứ tưởng. Mọi người đồn thổi dữ lắm! Người thì bảo với tính cách của chị thì chắc chắn thích người trưởng thành, ít nhất phải hơn chị năm tuổi. Người thì lại nói chắc chị sẽ thích người trẻ tuổi như anh Long hơn.
Riêng em thì em lại cảm thấy chị sẽ thích người cùng tuổi với mình.
A!" phun ra một tràng Gia Hân mới phát hiện ra hình như mình hơi nhiều chuyện liền gãi gãi đầu cười ngại ngùng.
Ngọc Linh cũng chỉ cười haha theo.
"Nhưng mà vui thật đấy! Chị không lấy chồng.
A.. không. Ý em không phải như thế đâu. Ý.. ý em là chị lấy chồng cũng rất tốt.. tốt" ý thức thấy bản thân có phần hơi vô duyên Gia Hân lại ấp a ấp úng.
Ngọc Linh xua tay: "Thôi, xong hiểu nhầm rồi. Em không mau đi làm việc là bị sếp mắng đấy."
"Vâng, à mà tổng giám đốc nhờ em chuyển lời là tí chị vào phòng gặp mặt ý."
"Ừ, chị biết rồi, không có gì nữa thì em đi làm việc của mình đi."
"Vâng, vậy em đi nhé!" nói rồi Gia Hân cũng đi luôn, mặc dù trong đầu cô cứ có cảm giác như quên quên cái gì đó.
Nhìn bóng lưng Gia Hân rời đi, Ngọc Linh chỉ biết lắc đầu.
Ngốc! Làm vậy thì người ta cũng không có cảm kích em đâu.
Chắc phải rất lâu rồi Ngọc Linh mới gặp được kẻ ngốc như vậy. Đúng là tuổi trẻ con người ta hay làm mấy điều ngu ngốc mà.
Đăng Ký