Cuộc đời như bát bún riêu Chả cua thì ít, cà chua thì nhiều *Chính là chà sửa chân trâu, không phải trà sữa trân châu, không ngọt, không béo, càng không ngon. [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Túc
Không đề - số 1 Mai vàng nở rộ khắp thành Nắng xuân e ấp trên cành cây cao Xua ngày đông lạnh qua mau Chờ anh về, lại bên nhau tháng ngày Thanh xuân không tiếc phí hoài Nhưng người đi mãi tình này trao ai? Bây giờ nỗi nhớ sắp phai Tóc mây sắp bạc, tay gầy sắp buông Chân tình một mảnh suông suông Trao người, người lại chẳng buồn để tâm.
Không đề - Số 2 Mặc dòng đời, chân dừng bước lang thang Tâm bình thản ngắm cõi trần ai lụy Lòng kiên định ngại chi điều hiềm tị Tự người ganh, người tự gánh sân si
Không đề - Số 3 Bao nỗi niềm trong khoảnh khắc chia ly Tỏ sao hết, mảnh tình chưa ghép vẹn Thốt chẳng ra, đầu môi lời thề hẹn Nói không thành, nghẹn mãi, câu tương phùng
Không đề - Số 4 Cành trơ lá sương mờ giăng khắp lối Đông về rồi em lạnh phải không em * * * Nắng rất mềm và mây trắng rất êm Nhưng gió Bấc vẫn vương bờ vai nhỏ Không còn ai đợi chờ nơi đầu ngõ Đón nụ cười cùng ánh mắt long lanh * * * Mùa đông về từ lúc chẳng còn anh Hạnh phúc lạnh như gió mùa Đông Bắc Lòng đã lặng giữa sắc trời trong vắt Thêm một mùa im bặt tiếng thương yêu * * * Đừng hỏi em sao không thấy tịch liêu. Thật khó đếm rừng bao nhiêu chiếc lá Càng khó tả cần bao nhiêu mảnh vá Để chữa lành cho nửa trái tim đau.
Mơ mộng hão huyền Sau năm tháng mất mát đau thương Ta về với bản ngã đời thường Không mơ nữa xa hoa hào nhoáng Thu tâm, gác lại những lo toan Ngoảnh đầu, thấy người đang ở đó Làm một điểm tựa nhỏ Mà ấm áp bình yên.
Không đề - Số 5 Giữa tháng ngày nhàm nhàm chán chán Em vô tình ngán cả yêu thương Phút tâm tư trở lại bình thường Thảng thốt thấy thanh xuân vụt mất. Em ngơ ngác nhìn đời tất bật Sau lưng chỉ còn mỗi bóng mình List bạn bè cũng sáng lặng thinh Vì tất cả lâu không liên lạc.
Tự giễu Không đủ muối, tính tình quá nhạt Thiếu EQ, năm điểm ngoại hình Cả em cũng thấy chán chính mình Chẳng tự tin tán anh gì cả.
Mơ hoài dang dở *** Ước chi em đừng mơ thấy anh Luyến lưu dịu dàng nơi đáy mắt Nét cười hiền vươn sắc thiên thanh. * * * Ước chi em đừng mơ thấy anh Quên bóng đêm tràn sương buốt giá Từng giọt buồn thấm ướt cỏ xanh. * * * Ước chi em đừng mơ thấy anh Tiếc lá thu rơi chiều dĩ vãng Sắc khô vàng nhói mảng nắng hanh. * * * Ước chi em đừng mơ thấy anh Giấc chông chênh mơ ngày xưa cũ Mộng không thành hối đủ tròn đêm.
Biết tìm đâu? Mấy ngày mưa gió liêu xiêu Cỏ cây ướt sũng, thủy triều nước dâng. Tựa hiên nhìn thoáng ra sân, Hoàng hôn bóng đổ, bụi trần khẽ vương. Ta như khách lạc qua đường Tương tư một khắc, gió sương một đời. Tim còn một mảnh tình rơi Nên lòng một mảnh chơi vơi, tiêu điều. Ngẩng trông vệt nắng cuối chiều Biết đâu tìm lại tin yêu ban đầu?