Tản Văn Cân Bằng - Lan Huong Nguyen

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Lan Huong Nguyen, 1 Tháng chín 2024.

  1. Lan Huong Nguyen

    Bài viết:
    8
    Tên tản văn: Cân Bằng

    Tác giả: Lan Huong Nguyen

    Thể loại: Tản văn



    Trong ánh đèn nhạt của buổi chiều muộn, Linh ngồi lặng lẽ trước màn hình máy tính, gương mặt phản chiếu ánh sáng xanh yếu ớt. Một ngày làm việc dài dường như chưa thể kết thúc với cô, khi còn đó những email chưa trả lời, những báo cáo chưa hoàn thành. Linh đã qua tuổi 30 được vài tháng, và mỗi ngày trôi qua, cô càng cảm thấy nặng nề hơn, như thể một gánh nặng vô hình đang đè lên đôi vai mảnh mai của mình.

    Nhìn vào chiếc đồng hồ trên bàn, Linh nhận ra rằng đã hơn 8 giờ tối. Cô thở dài, thu dọn đồ đạc, và chuẩn bị rời khỏi văn phòng. Khi bước ra ngoài, gió đêm thổi nhẹ qua, mang theo chút hơi lạnh của mùa đông đang tới. Linh kéo cao cổ áo, lặng lẽ bước đi trên con phố vắng người. Thành phố lúc này dường như trở nên yên tĩnh hơn, khác xa với sự ồn ào và hối hả ban ngày.

    Về đến nhà, Linh cảm thấy sự mệt mỏi xâm chiếm toàn bộ cơ thể. Cô đã dành phần lớn thời gian và tâm huyết của mình cho công việc, nhưng điều đó dường như không đủ để lấp đầy khoảng trống trong lòng. Nhìn xung quanh căn hộ nhỏ gọn gàng nhưng lạnh lẽo, Linh chợt nhận ra rằng đã lâu rồi cô không cảm thấy hạnh phúc thực sự.

    Một buổi sáng thứ Bảy, khi Linh đang ngồi nhâm nhi tách cà phê trong quán quen, cô vô tình gặp lại Mai, người bạn thân từ thời đại học. Mai vừa bước qua tuổi 32, nhưng trông cô vẫn rạng rỡ, đầy sức sống. Hai người bạn ôm nhau thật chặt, rồi ngồi xuống trò chuyện, kể cho nhau nghe về những thay đổi trong cuộc sống.

    Mai nói về công việc của cô với niềm say mê, nhưng điều làm Linh ngạc nhiên nhất là cách Mai đã cân bằng giữa sự nghiệp và cuộc sống cá nhân. Mai không chỉ thành công trong công việc mà còn biết cách chăm sóc bản thân, gia đình, và duy trì những mối quan hệ thân thiết. Linh ngưỡng mộ Mai, nhưng đồng thời cũng tự hỏi tại sao mình lại không thể có được sự cân bằng như thế.

    "Tại sao mình lại không thể vừa thành công trong công việc, vừa tận hưởng cuộc sống?" Linh tự hỏi. Cô biết mình đã bỏ quên nhiều thứ quan trọng trong cuộc sống, nhưng cô cũng không biết phải bắt đầu từ đâu để thay đổi.

    Mai nhìn Linh với ánh mắt đầy cảm thông và nói, "Tuổi 30 là thời gian để trân trọng những bài học, Linh à. Chúng ta đã trải qua đủ nhiều để hiểu rằng cuộc sống không chỉ có công việc. Hạnh phúc thực sự đến từ việc cân bằng giữa những thứ quan trọng. Không ai có thể làm tất cả mọi thứ một cách hoàn hảo, nhưng chúng ta có thể tìm ra sự cân bằng phù hợp với mình."

    Câu nói của Mai khiến Linh suy nghĩ rất nhiều. Cô bắt đầu nhận ra rằng mình đã quá tập trung vào công việc mà bỏ quên những thứ khác. Cô nhớ lại những lần từ chối những buổi tụ họp bạn bè, những cuộc gọi từ mẹ mà cô không kịp trả lời, và cả những giây phút yên bình mà cô từng yêu thích nhưng đã lâu rồi không có.

    Một ngày nọ, Linh quyết định thay đổi. Cô bắt đầu điều chỉnh lại lịch trình công việc, không còn làm việc đến khuya nữa. Cô dành thời gian cho bản thân nhiều hơn, bắt đầu tập yoga để giải tỏa căng thẳng và làm mới tinh thần. Linh cũng bắt đầu tham gia các hoạt động xã hội, gặp gỡ bạn bè và xây dựng lại những mối quan hệ đã phai nhạt theo thời gian.

    Trong công việc, Linh học cách từ chối và không ôm đồm quá nhiều. Cô nhận ra rằng không phải lúc nào cũng cần phải hoàn thành tất cả mọi thứ một mình. Đôi khi, việc biết khi nào cần dừng lại, khi nào cần nhờ đến sự giúp đỡ của người khác, lại là chìa khóa để duy trì sự cân bằng trong cuộc sống.

    Những thay đổi nhỏ ấy mang lại cho Linh sự bình yên và hạnh phúc mà cô từng đánh mất. Cô nhận ra rằng sự nghiệp và cuộc sống cá nhân không phải là hai thứ đối nghịch nhau, mà chúng có thể hòa quyện vào nhau nếu ta biết cách sắp xếp và trân trọng từng khoảnh khắc. Cô đã học được rằng không cần phải lựa chọn giữa công việc và cuộc sống - cả hai đều có thể tồn tại song song và cùng nhau phát triển.

    Cuối cùng, Linh hiểu rằng tuổi 30 không phải là sự kết thúc của thanh xuân, mà là thời điểm để trân trọng những bài học mà cuộc đời đã dạy cho cô. Đó là bài học về sự cân bằng, về việc biết trân quý từng khoảnh khắc nhỏ bé trong cuộc sống, và về việc tìm thấy hạnh phúc thực sự từ những điều giản dị nhất. Linh mỉm cười, biết rằng mình đã tìm được con đường đúng đắn cho cuộc đời, nơi mà cả sự nghiệp và cuộc sống đều quan trọng và đáng trân trọng.



    The end

    Cảm ơn các bạn đã chia sẻ cảm xúc của mình và đi cùng tôi trên mỗi câu chuyện!
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...