

Cảm nhận về cảnh đoàn thuyền đánh cá ra khơi trong bài thơ "Quê hương" của tác giả Tế Hanh.
Cảnh đoàn thuyền đánh cá ra khơi trong văn bản "Quê hương" của tác giả Tế Hanh là một khung cảnh thiên nhiên đẹp, hứa hẹn một chuyến ra khơi đầy bội thu. Trong hồi ức của người con xa quê hình ảnh đầu tiên hiện trong nỗi nhớ của tác giả là một không gian quen thuộc của quê hương,
"Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng."
Tác giả đã sử dụng rất linh hoạt các tính từ miêu tả "trong", "nhẹ", "hồng" gợi ra một buổi bình minh tươi đẹp bình yên thuận lợi cho một chuyến ra khơi đánh bắt. Trên khung cảnh thiên nhiên lí tưởng đó là hình ảnh của người ngư dân được lãng mạn hóa tràn đầy sự sống
"Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá"
Cụm từ dân trai tráng tạo nên một tầm vóc lớn tràn đầy sức trẻ, khỏe, mạnh mẽ của những con người vạm vỡ dày dặn kinh nghiệm trong lao động. Trên nền trời xanh đó không chỉ có hình ảnh con người mà còn có hình ảnh con thuyền gắn bó thân thiết bao đời cùng người dân làng chài.
[HIDE-THANKS]"Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phang mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang"
Tác giả đã so sánh con thuyền với con tuấn mã khỏe và đẹp đang lao lên mạnh mẽ với khí thế trẻ trung, năng động. Nổi bật trong khung cảnh ra khơi nhộn nhịp là cánh buồm trong bút pháp lãng mạn của nhà thơ
"Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió"
Tác giả đã lấy cái hữu hình để so sánh với cái vô hình thấy được cánh buồm mang trong mình linh hồn của làng chài. Đan xen vào đó là nghệ thuật nhân hóa "rướn", "thâu góp" để thấy được vẻ đẹp tâm hồn của con người hòa hợp với thiên nhiên trong một khung cảnh lao động quen thuộc của người dân làng chài. Với cách sử dụng linh hoạt biện pháp tu từ tác giả đã ra một làng chài yên bình với những người dân lao động hăng say, gần gũi hòa hợp với thiên nhiên biết bao![/HIDE-THANKS]
Cảm ơn các bạn đã xem, hãy ấn like để xem full đoạn văn nhé, cái này mình từng học nên đăng lên chia sẻ các bạn, chứ không có copy từ một trang mạng nào đâu.
Cảnh đoàn thuyền đánh cá ra khơi trong văn bản "Quê hương" của tác giả Tế Hanh là một khung cảnh thiên nhiên đẹp, hứa hẹn một chuyến ra khơi đầy bội thu. Trong hồi ức của người con xa quê hình ảnh đầu tiên hiện trong nỗi nhớ của tác giả là một không gian quen thuộc của quê hương,
"Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng."
Tác giả đã sử dụng rất linh hoạt các tính từ miêu tả "trong", "nhẹ", "hồng" gợi ra một buổi bình minh tươi đẹp bình yên thuận lợi cho một chuyến ra khơi đánh bắt. Trên khung cảnh thiên nhiên lí tưởng đó là hình ảnh của người ngư dân được lãng mạn hóa tràn đầy sự sống
"Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá"
Cụm từ dân trai tráng tạo nên một tầm vóc lớn tràn đầy sức trẻ, khỏe, mạnh mẽ của những con người vạm vỡ dày dặn kinh nghiệm trong lao động. Trên nền trời xanh đó không chỉ có hình ảnh con người mà còn có hình ảnh con thuyền gắn bó thân thiết bao đời cùng người dân làng chài.
[HIDE-THANKS]"Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phang mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang"
Tác giả đã so sánh con thuyền với con tuấn mã khỏe và đẹp đang lao lên mạnh mẽ với khí thế trẻ trung, năng động. Nổi bật trong khung cảnh ra khơi nhộn nhịp là cánh buồm trong bút pháp lãng mạn của nhà thơ
"Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió"
Tác giả đã lấy cái hữu hình để so sánh với cái vô hình thấy được cánh buồm mang trong mình linh hồn của làng chài. Đan xen vào đó là nghệ thuật nhân hóa "rướn", "thâu góp" để thấy được vẻ đẹp tâm hồn của con người hòa hợp với thiên nhiên trong một khung cảnh lao động quen thuộc của người dân làng chài. Với cách sử dụng linh hoạt biện pháp tu từ tác giả đã ra một làng chài yên bình với những người dân lao động hăng say, gần gũi hòa hợp với thiên nhiên biết bao![/HIDE-THANKS]
Cảm ơn các bạn đã xem, hãy ấn like để xem full đoạn văn nhé, cái này mình từng học nên đăng lên chia sẻ các bạn, chứ không có copy từ một trang mạng nào đâu.