

Phần 1: Cách mở đầu một câu truyện
Đối với sinh viên Đại học năm 1, lười biếng nhưng luôn tự nhủ phải trở nên chăm chỉ ít nhất 3 lần mỗi ngày, thì chủ nhật là một ngày tuyệt vời để bắt đầu và kết thúc một việc nào đó. Tuần trước là tập thể dục, tuần trước nữa là vẽ, còn tuần này sẽ là viết. Nhưng viết cái gì? Quá trẻ để kể trải nghiệm, quá già để vẽ thần tiên. Khó quá thì thôi, không viết hết câu truyện, chỉ viết đoạn mở đầu vậy!
"..."
Từ đã, "Microsoft Copilot", "viết đoạn mở đầu khoảng 200 chữ một bộ tiểu thuyết thể loại bất kì", "Enter".
"Bầu trời đêm như một tấm màn nhung đen thẳm, điểm xuyết những vì sao tựa như những viên kim cương rải rác trên vũ trụ vô tận. Giữa vùng đất hoang vu của Vùng Đất Bị Lãng Quên, một bóng dáng cô độc lặng lẽ bước đi, đôi mắt ánh lên tia nhìn kiên định. Đó là Lyra, kẻ lưu lạc giữa những truyền thuyết bị lãng quên, người mang trên vai lời tiên tri chưa ai hiểu rõ."
Nghe giống AI quá..
"Tiếng đồng hồ treo tường kêu tích tắc vang vọng trong can phòng nhỏ, hòa cùng ánh đèn đường mờ ảo xuyên qua khung cửa sổ phủ đầy bụi. Trên bàn làm việc bừa bộn, những hồ sơ vụ án chồng chất như những mảnh ghép còn thiếu của bức tranh đêm.."
Truyện trinh thám khó viết quá..
"Bước qua ngưỡng cửa, không khí lạnh buốt ôm lấy cơ thể An như một bàn tay vô hình. Những bức tường bong tróc, những dấu vết mờ nhạt của một cuộc sống đã từng tồn tại nơi đây, tất cả gợi lên một sự bất an sâu thẳm. Đột nhiên, một tiếng động nhỏ vang lên trên tầng hai-một bước chân, hoặc có lẽ chỉ là trò đùa của những cơn gió.
Nhưng An biết mình không hề đơn độc.."
"Viết thể loại không phải kinh dị"
"Đất đai cằn cỗi. Gió mang theo những nắm cát bụi. Đây có lẽ là những hình ảnh cuối cùng của Jin về trái đất này. Chỉnh lại tấm mặt nạ khí, hơi thở của anh vang lên nhè nhẹ trong khoang tàu tĩnh lặng. Con tàu mang số hiệu NLIFE-21 là phương tiện cuối cùng mang con người rời khỏi nơi đây, rời khỏi trái đất này. Họ, những người trên tàu, là những kẻ may mắn được chọn lựa, hoặc đơn giản là những kẻ cuối cùng. Dù vậy, nếu rời đi, thì họ sẽ đi đến đâu, giữa vũ trụ bao la rộng lớn?"
Cũng tàm tạm, khoa học viễn tưởng là thể loại khá thú vị. Không quá hiện thực, mà cũng không quá mộng mơ, nơi phải tuân theo một số quy tắc, mà vẫn có thể tạo lên những thứ điên rồ nhất.. Cơ mà nhân vật chính tên Jin có "nước ngoài" quá không nhỉ? Cơ mà Việt Nam cũng đã có tàu vũ trụ đâu? Ơ nhưng đang viết khoa học viễn tưởng mà? Viết xong rồi có cần đăng kí bản quyền không nhỉ? Rồi xuất bản kiểu gì nữa? Hay là đăng lên trên mạng trước? Mà lấy tên tác giả là gì nhỉ?
"Lấy cho tôi một cái tên tác giả thật đặc biệt."
"Hạ Vũ Thiên", "Bạch Nguyệt Cầm", "Dạ Minh Tinh", "Kinh Vũ Lạc".. toàn tên nghe Trung Quốc quá.
"Tên tác giả mang tính quốc tế.".. Thôi, tên tác giả tình đành tự nghĩ vậy.
Được rồi, tên tác giả sẽ là "Cát", trong tiếng Hán Việt mang nghĩa là may mắn. À mà kiểm tra thử xem có tác giả nổi tiếng nào tên vậy chưa, lỡ nổi tiếng thật thì sao..
Được rồi, tên tác giả sẽ là "Cát".
Đối với sinh viên Đại học năm 1, lười biếng nhưng luôn tự nhủ phải trở nên chăm chỉ ít nhất 3 lần mỗi ngày, thì chủ nhật là một ngày tuyệt vời để bắt đầu và kết thúc một việc nào đó. Tuần trước là tập thể dục, tuần trước nữa là vẽ, còn tuần này sẽ là viết. Nhưng viết cái gì? Quá trẻ để kể trải nghiệm, quá già để vẽ thần tiên. Khó quá thì thôi, không viết hết câu truyện, chỉ viết đoạn mở đầu vậy!
"..."
Từ đã, "Microsoft Copilot", "viết đoạn mở đầu khoảng 200 chữ một bộ tiểu thuyết thể loại bất kì", "Enter".
"Bầu trời đêm như một tấm màn nhung đen thẳm, điểm xuyết những vì sao tựa như những viên kim cương rải rác trên vũ trụ vô tận. Giữa vùng đất hoang vu của Vùng Đất Bị Lãng Quên, một bóng dáng cô độc lặng lẽ bước đi, đôi mắt ánh lên tia nhìn kiên định. Đó là Lyra, kẻ lưu lạc giữa những truyền thuyết bị lãng quên, người mang trên vai lời tiên tri chưa ai hiểu rõ."
Nghe giống AI quá..
"Tiếng đồng hồ treo tường kêu tích tắc vang vọng trong can phòng nhỏ, hòa cùng ánh đèn đường mờ ảo xuyên qua khung cửa sổ phủ đầy bụi. Trên bàn làm việc bừa bộn, những hồ sơ vụ án chồng chất như những mảnh ghép còn thiếu của bức tranh đêm.."
Truyện trinh thám khó viết quá..
"Bước qua ngưỡng cửa, không khí lạnh buốt ôm lấy cơ thể An như một bàn tay vô hình. Những bức tường bong tróc, những dấu vết mờ nhạt của một cuộc sống đã từng tồn tại nơi đây, tất cả gợi lên một sự bất an sâu thẳm. Đột nhiên, một tiếng động nhỏ vang lên trên tầng hai-một bước chân, hoặc có lẽ chỉ là trò đùa của những cơn gió.
Nhưng An biết mình không hề đơn độc.."
"Viết thể loại không phải kinh dị"
"Đất đai cằn cỗi. Gió mang theo những nắm cát bụi. Đây có lẽ là những hình ảnh cuối cùng của Jin về trái đất này. Chỉnh lại tấm mặt nạ khí, hơi thở của anh vang lên nhè nhẹ trong khoang tàu tĩnh lặng. Con tàu mang số hiệu NLIFE-21 là phương tiện cuối cùng mang con người rời khỏi nơi đây, rời khỏi trái đất này. Họ, những người trên tàu, là những kẻ may mắn được chọn lựa, hoặc đơn giản là những kẻ cuối cùng. Dù vậy, nếu rời đi, thì họ sẽ đi đến đâu, giữa vũ trụ bao la rộng lớn?"
Cũng tàm tạm, khoa học viễn tưởng là thể loại khá thú vị. Không quá hiện thực, mà cũng không quá mộng mơ, nơi phải tuân theo một số quy tắc, mà vẫn có thể tạo lên những thứ điên rồ nhất.. Cơ mà nhân vật chính tên Jin có "nước ngoài" quá không nhỉ? Cơ mà Việt Nam cũng đã có tàu vũ trụ đâu? Ơ nhưng đang viết khoa học viễn tưởng mà? Viết xong rồi có cần đăng kí bản quyền không nhỉ? Rồi xuất bản kiểu gì nữa? Hay là đăng lên trên mạng trước? Mà lấy tên tác giả là gì nhỉ?
"Lấy cho tôi một cái tên tác giả thật đặc biệt."
"Hạ Vũ Thiên", "Bạch Nguyệt Cầm", "Dạ Minh Tinh", "Kinh Vũ Lạc".. toàn tên nghe Trung Quốc quá.
"Tên tác giả mang tính quốc tế.".. Thôi, tên tác giả tình đành tự nghĩ vậy.
Được rồi, tên tác giả sẽ là "Cát", trong tiếng Hán Việt mang nghĩa là may mắn. À mà kiểm tra thử xem có tác giả nổi tiếng nào tên vậy chưa, lỡ nổi tiếng thật thì sao..
Được rồi, tên tác giả sẽ là "Cát".
Chỉnh sửa cuối: