Cà phê đợi một người – cửu bả đao

Thảo luận trong 'Cần Sửa Bài' bắt đầu bởi duonghuyhieu, 25 Tháng sáu 2023.

  1. duonghuyhieu

    Bài viết:
    6
    Review "Cà phê đợi một người" – Cửu Bả Đao

    > Nếu bạn muốn hiểu thế nào là "tình yêu bắt đầu từ tình bạn đơn thuần", không cưa cẩm cũng chẳng thả thính, cứ thế thích nhau lúc nào không hay, thì Cà phê đợi một người của Cửu Bả Đao sẽ cho bạn đáp án mãn nguyện – xứng đáng đọc lại nhiều lần nữa.

    Đó là câu đúc kết chuẩn nhất cho quyển tiểu thuyết ngôn tình kỳ lạ này.

    Mọi chuyện khởi nguồn từ quán cà phê kỳ dị mang tên Đợi Một Người với menu không thuộc về quán, mà nằm trong miệng của những vị khách ghé thăm.

    Mỗi nhân vật trong tiểu thuyết đều đang đợi một người

    * * *một người khiến trái tim họ rung lên lần nữa,

    * * *một người dám chấp nhận con người thật của họ,

    * * *hay một người có thể cùng họ san sẻ bất cứ điều gì trong cuộc sống mà không cần cố giữ hình tượng hoặc khiên cưỡng lễ nghi.

    Riêng nữ chính, cô ấy đúng là đã đợi một người, đợi bạch mã hoàng tử khiến cô thầm thương trộm nhớ ngỏ lời tỏ tình. Để rồi đến khi mộng thành hiện thực, cô bất ngờ "lật lại" ván cờ, nhận ra mình đã.. chọn nhầm "hoàng tử" và ngay lúc ấy cô hiểu ra, ai mới là người thực sự chiếm giữ trái tim cô..

    * * *Đó chính là anh bạn tốt cùng cô trải qua vô số chuyện, nào là dẫn cô đi gặp rất nhiều nhân vật "quái dị" trên đời mà anh ta kết giao được, nghe cô tâm sự về chàng hoàng tử kia, hay đơn giản là sẵn sàng "bay" đến bên cô chỉ cần cô muốn.

    > Không tỏ tình, không cưa cẩm, cứ thế mà trở thành người bạn tử tế và tôn trọng thế giới của cô, cũng không ngại để cô vào khám phá thế giới của anh.

    Cuối cùng, câu chuyện "đợi một người" khép lại khá viên mãn, người có tình đều tìm thấy nhau và còn gì hạnh phúc hơn khi nam nữ chính rốt cuộc cũng nên đôi nên cặp, mở ra thêm những câu chuyện đầy hứa hẹn đằng sau.

    * * *

    Mình thật hóng tác giả sẽ hào phóng viết thêm phần 2 cho tiểu thuyết này, nhưng có lẽ cái gì nhiều quá cũng chưa hẳn tốt.

    > Cái hay của tiểu thuyết "điểm kết thúc này lại là điểm khởi đầu kia", chính là để độc giả tự do tưởng tượng, bay bổng với những ước muốn riêng cho phần hậu truyện, tận hưởng nhiều hơn dư âm cảm xúc sau khi khép sách lại.

    Biết đâu được, sẽ có người được truyền cảm hứng để viết nên những tiểu thuyết khác thú vị vậy thì sao, như mình chẳng hạn *cười ngại*.

    * * *

    Điều ấn tượng nhất Cà phê đợi một người để lại cho mình là:

    "Bạn có thể theo đuổi bất cứ ai khiến bạn mê mẩn hay yêu từ cái nhìn đầu tiên.

    Nhưng người bạn chọn để cùng viết lên tiểu thuyết tình yêu, nhất định sẽ là người dám âm thầm" giam giữ "tâm trí của bạn. Vậy làm sao để biết người ấy là ai?

    Hãy cứ sống chân thật nhất, thành thật nhất với tình cảm của mình, trước sau gì bạn sẽ có được câu trả lời thỏa đáng."

    > Còn nếu vẫn chưa tìm được, tức là chưa đến lúc.

    Như nữ chính phải mất 2 năm để nhận ra mình thực sự thích ai, rồi phải đợi 2 năm nữa để được chính thức kết đôi với người ấy. Thời gian không hứa hẹn bạn điều gì, chỉ có lòng thành mới đủ sức cho bạn đáp án thuyết phục nhất. Kiên nhẫn nhé
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...