

Buông Xả Thôi
《舍离去》
Thể hiện: Vương Tử Kiện - 王子健
Trans: Củ Cải Bự
《Buông Xả Thôi》là một bài hát có thể nói là ngẫu hứng mà thành. Nhạc dạo với giọng của bạn nữ ban đầu chỉ là một đoạn ngẫu hứng, sau đó thêm thắt giai điệu, tiết tấu và cuối cùng qua tay Vương Tử Kiện "thổi hồn" tạo ra bản demo siêu chất lượng! Vương Tử Kiện có một chất giọng nhẹ nhàng, rất hay, rất đặc trưng. Nếu nghe qua 《Theo Dõi》của ổng, chắc chắn sẽ thấy những nốt luyến láy giống nhau giữa hai bài. Còn tại sao bài hát tên là 《Buông Xả Thôi》thì mọi người có thể lên douyin của ổng xem ha.
(Nếu không kiếm được thì mình sẽ trích trả lời bình luận của nhà Củ Cải Bự ở cuối bài viết nha.)
Chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ ^^
Lời bài hát & Pinyin:
谁说那春花秋月 不过梦一场
Shéi shuō nà chūnhuā qiūyuè bùguò mèng yī chǎng
看遍了人来人往 却难诉衷肠
kàn bìanle rén lái rén wǎng què nán sù zhōngcháng
只怪那不知天高的年少轻狂
zhǐ gùai nà bùzhī tiān gāo de níanshào qīngkúang
少年太声张 小看地久天长
shàonían tài shēngzhāng xiǎo kàn dì jiǔ tiāncháng
时间把真心都熬成了糊涂账
shíjiān bǎ zhēnxīn dōu áo chéngle hútú zhàng
蒙住了那时天真模样
méng zhùle nà shí tiānzhēn múyàng
荒唐了一场却还一如既往
huāngtángle yī chǎng què húan yīrújìwǎng
写故事终章 又潦草收场
xiě gùshì zhōng zhāng yòu lǎocǎo shōuchǎng
那一字一句都漫长
nà yī zì yījù dōu màncháng
写离断后如何轻拿轻放
xiě lí dùanhòu rúhé qīng ná qīng fàng
写深情滚烫 可纸短情长
xiě shēnqíng gǔntàng kě zhǐ duǎn qíng cháng
往后啊你别来无恙
wǎng hòu a nǐ bié lái wúyàng
写一曲别离至此不追既往
xiě yī qū biélí zhìcǐ bù zhuī jìwǎng
她轻轻地放下
tā qīng qīng de fàngxìa
零落碎花
língluò sùi huā
沉默决绝肃杀
chénmò juéjué sùshā
风吹过手中沙
fēng chuīguò shǒuzhōng shā
散得洋洋洒洒
sàn dé yángyángsǎsǎ
她转身不回答
tā zhuǎnshēn bù húidá
鲜衣怒马
xiān yī nù mǎ
背影咫尺天涯
bèiyǐng zhǐchǐtiānyá
只留下一地喧哗似梦一霎
zhǐ líu xìa yī dì xuānhúa shì mèng yīshà
且叹且哀且怨且自作自受且庸人自扰
qiě tàn qiě āi qiě yùan qiě zìzuòzìshòu qiě yōngrénzìrǎo
且重复着那些陈词滥调
qiě chóngfùzhe nàxiē chéncílàndìao
写故事终章 又潦草收场
xiě gùshì zhōng zhāng yòu lǎocǎo shōuchǎng
那一字一句都漫长
nà yī zì yījù dōu màncháng
写离断后如何轻拿轻放
xiě lí dùanhòu rúhé qīng ná qīng fàng
写深情滚烫 可纸短情长
xiě shēnqíng gǔntàng kě zhǐ duǎn qíng cháng
往后啊你别来无恙
wǎng hòu a nǐ bié lái wúyàng
写一曲别离至此不追既往
xiě yī qū biélí zhìcǐ bù zhuī jìwǎng
她轻轻地放下
tā qīng qīng de fàngxìa
零落碎花
língluò sùi huā
沉默决绝肃杀
chénmò juéjué sùshā
风吹过手中沙
fēng chuīguò shǒuzhōng shā
散得洋洋洒洒
sàn dé yángyángsǎsǎ
她转身不回答
tā zhuǎnshēn bù húidá
鲜衣怒马
xiān yī nù mǎ
背影咫尺天涯
bèiyǐng zhǐchǐtiānyá
只留下一地喧哗似梦一霎
zhǐ líu xìa yī dì xuānhúa shì mèng yīshà
她轻轻地放下
tā qīng qīng de fàngxìa
风月成沙
fēngyuè chéng shā
一寸一剪年华
yīcùn yī jiǎn níanhúa
败给无邪无暇
bài gěi wú xié wúxía
那个蝉鸣盛夏
nàgè chán míng shèngxìa
她转身不说话
tā zhuǎnshēn bù shuōhùa
浪迹天涯
làngjì tiānyá
捎一句无恙吧
shāo yījù wúyàng ba
只留下一地喧哗似梦一霎
zhǐ líu xìa yī dì xuānhúa shì mèng yīshà
多年后如梦如花不知真假
duōnían hòu rú mèng rúhuā bu zhī zhēn jiǎ
Lời dịch:
Ai nói rằng xuân hoa thu nguyệt cũng chỉ là một giấc mộng
Gặp bao người đi ngang qua đời mình mà tâm sự vẫn khó giải bày
Chỉ trách thuở niên thiếu cuồng ngạo nào biết trời cao đất dày
Chàng thiếu niên cao giọng tuyên bố xem thường thiên trường địa cửu
Thời gian giày vò chân tâm thành một đống hỗn độn
Đã lừa dối dáng vẻ ngây thơ ngày ấy
Trải qua một phen hoang đường mà vẫn nào khác gì trước đây
Viết chương cuối của câu chuyện lại kết thúc qua loa
Từng câu từng chữ dằng dặc không thôi
Sau khi viết đoạn chia ly, làm thế nào cầm được thì buông được đây?
Viết về tình nồng cuộn trào mà giấy quá ngắn, tình lại miên man
Sau này mong nàng bình an vô sự
Viết một khúc biệt ly, đến đây chẳng còn truy cứu chuyện xưa
Nàng nhẹ nhàng buông xả tất cả
Hoa tàn vụn vỡ
Âm thầm đoạn tuyệt sầu bi
Gió thổi cát chảy trên tay
Bay khắp mênh mông đất trời
Nàng quay đi không trả lời
Phong nhã trác tuyệt
Bóng lưng xa tận chân trời gần ngay trước mắt
Chỉ để lại ảo ảnh huyên náo như thoáng mộng mơ
Vừa than thở vừa ai oán, tự làm tự chịu, kẻ hèn tự giễu
Lại vừa lặp lại giọng điệu cũ rích ấy
Viết chương cuối của câu chuyện lại kết thúc qua loa
Từng câu từng chữ dằng dặc không thôi
Sau khi viết đoạn chia ly, làm thế nào cầm được thì buông được đây?
Viết về tình nồng cuộn trào mà giấy quá ngắn, tình lại miên man
Sau này mong nàng bình an vô sự
Viết một khúc biệt ly, đến đây chẳng còn truy cứu chuyện xưa
Nàng nhẹ nhàng buông xả tất cả
Hoa tàn vụn vỡ
Âm thầm đoạn tuyệt sầu bi
Gió thổi cát chảy trên tay
Bay khắp mênh mông đất trời
Nàng quay đi không trả lời
Phong nhã trác tuyệt
Bóng lưng xa tận chân trời gần ngay trước mắt
Chỉ để lại ảo ảnh huyên náo như thoáng mộng mơ
Nàng nhẹ nhàng buông bỏ
Năm tháng hóa cát bụi
Mỗi tấc xuân xanh
Đâu chỉ thua bởi sự ngây thơ
Vào giữa mùa hè ve kêu năm ấy
Nàng quay đi không nói lời nào
Phiêu bạt chân trời
Mang theo một câu "bình an nhé"
Chỉ còn lại ảo ảnh huyên náo như thoáng mộng mơ
Nhiều năm sau, chuyện xưa như mộng, như hoa, nào biết thật hay giả
--Hết--
谁说那春花秋月 不过梦一场
Shéi shuō nà chūnhuā qiūyuè bùguò mèng yī chǎng
看遍了人来人往 却难诉衷肠
kàn bìanle rén lái rén wǎng què nán sù zhōngcháng
只怪那不知天高的年少轻狂
zhǐ gùai nà bùzhī tiān gāo de níanshào qīngkúang
少年太声张 小看地久天长
shàonían tài shēngzhāng xiǎo kàn dì jiǔ tiāncháng
时间把真心都熬成了糊涂账
shíjiān bǎ zhēnxīn dōu áo chéngle hútú zhàng
蒙住了那时天真模样
méng zhùle nà shí tiānzhēn múyàng
荒唐了一场却还一如既往
huāngtángle yī chǎng què húan yīrújìwǎng
写故事终章 又潦草收场
xiě gùshì zhōng zhāng yòu lǎocǎo shōuchǎng
那一字一句都漫长
nà yī zì yījù dōu màncháng
写离断后如何轻拿轻放
xiě lí dùanhòu rúhé qīng ná qīng fàng
写深情滚烫 可纸短情长
xiě shēnqíng gǔntàng kě zhǐ duǎn qíng cháng
往后啊你别来无恙
wǎng hòu a nǐ bié lái wúyàng
写一曲别离至此不追既往
xiě yī qū biélí zhìcǐ bù zhuī jìwǎng
她轻轻地放下
tā qīng qīng de fàngxìa
零落碎花
língluò sùi huā
沉默决绝肃杀
chénmò juéjué sùshā
风吹过手中沙
fēng chuīguò shǒuzhōng shā
散得洋洋洒洒
sàn dé yángyángsǎsǎ
她转身不回答
tā zhuǎnshēn bù húidá
鲜衣怒马
xiān yī nù mǎ
背影咫尺天涯
bèiyǐng zhǐchǐtiānyá
只留下一地喧哗似梦一霎
zhǐ líu xìa yī dì xuānhúa shì mèng yīshà
且叹且哀且怨且自作自受且庸人自扰
qiě tàn qiě āi qiě yùan qiě zìzuòzìshòu qiě yōngrénzìrǎo
且重复着那些陈词滥调
qiě chóngfùzhe nàxiē chéncílàndìao
写故事终章 又潦草收场
xiě gùshì zhōng zhāng yòu lǎocǎo shōuchǎng
那一字一句都漫长
nà yī zì yījù dōu màncháng
写离断后如何轻拿轻放
xiě lí dùanhòu rúhé qīng ná qīng fàng
写深情滚烫 可纸短情长
xiě shēnqíng gǔntàng kě zhǐ duǎn qíng cháng
往后啊你别来无恙
wǎng hòu a nǐ bié lái wúyàng
写一曲别离至此不追既往
xiě yī qū biélí zhìcǐ bù zhuī jìwǎng
她轻轻地放下
tā qīng qīng de fàngxìa
零落碎花
língluò sùi huā
沉默决绝肃杀
chénmò juéjué sùshā
风吹过手中沙
fēng chuīguò shǒuzhōng shā
散得洋洋洒洒
sàn dé yángyángsǎsǎ
她转身不回答
tā zhuǎnshēn bù húidá
鲜衣怒马
xiān yī nù mǎ
背影咫尺天涯
bèiyǐng zhǐchǐtiānyá
只留下一地喧哗似梦一霎
zhǐ líu xìa yī dì xuānhúa shì mèng yīshà
她轻轻地放下
tā qīng qīng de fàngxìa
风月成沙
fēngyuè chéng shā
一寸一剪年华
yīcùn yī jiǎn níanhúa
败给无邪无暇
bài gěi wú xié wúxía
那个蝉鸣盛夏
nàgè chán míng shèngxìa
她转身不说话
tā zhuǎnshēn bù shuōhùa
浪迹天涯
làngjì tiānyá
捎一句无恙吧
shāo yījù wúyàng ba
只留下一地喧哗似梦一霎
zhǐ líu xìa yī dì xuānhúa shì mèng yīshà
多年后如梦如花不知真假
duōnían hòu rú mèng rúhuā bu zhī zhēn jiǎ
Lời dịch:
Ai nói rằng xuân hoa thu nguyệt cũng chỉ là một giấc mộng
Gặp bao người đi ngang qua đời mình mà tâm sự vẫn khó giải bày
Chỉ trách thuở niên thiếu cuồng ngạo nào biết trời cao đất dày
Chàng thiếu niên cao giọng tuyên bố xem thường thiên trường địa cửu
Thời gian giày vò chân tâm thành một đống hỗn độn
Đã lừa dối dáng vẻ ngây thơ ngày ấy
Trải qua một phen hoang đường mà vẫn nào khác gì trước đây
Viết chương cuối của câu chuyện lại kết thúc qua loa
Từng câu từng chữ dằng dặc không thôi
Sau khi viết đoạn chia ly, làm thế nào cầm được thì buông được đây?
Viết về tình nồng cuộn trào mà giấy quá ngắn, tình lại miên man
Sau này mong nàng bình an vô sự
Viết một khúc biệt ly, đến đây chẳng còn truy cứu chuyện xưa
Nàng nhẹ nhàng buông xả tất cả
Hoa tàn vụn vỡ
Âm thầm đoạn tuyệt sầu bi
Gió thổi cát chảy trên tay
Bay khắp mênh mông đất trời
Nàng quay đi không trả lời
Phong nhã trác tuyệt
Bóng lưng xa tận chân trời gần ngay trước mắt
Chỉ để lại ảo ảnh huyên náo như thoáng mộng mơ
Vừa than thở vừa ai oán, tự làm tự chịu, kẻ hèn tự giễu
Lại vừa lặp lại giọng điệu cũ rích ấy
Viết chương cuối của câu chuyện lại kết thúc qua loa
Từng câu từng chữ dằng dặc không thôi
Sau khi viết đoạn chia ly, làm thế nào cầm được thì buông được đây?
Viết về tình nồng cuộn trào mà giấy quá ngắn, tình lại miên man
Sau này mong nàng bình an vô sự
Viết một khúc biệt ly, đến đây chẳng còn truy cứu chuyện xưa
Nàng nhẹ nhàng buông xả tất cả
Hoa tàn vụn vỡ
Âm thầm đoạn tuyệt sầu bi
Gió thổi cát chảy trên tay
Bay khắp mênh mông đất trời
Nàng quay đi không trả lời
Phong nhã trác tuyệt
Bóng lưng xa tận chân trời gần ngay trước mắt
Chỉ để lại ảo ảnh huyên náo như thoáng mộng mơ
Nàng nhẹ nhàng buông bỏ
Năm tháng hóa cát bụi
Mỗi tấc xuân xanh
Đâu chỉ thua bởi sự ngây thơ
Vào giữa mùa hè ve kêu năm ấy
Nàng quay đi không nói lời nào
Phiêu bạt chân trời
Mang theo một câu "bình an nhé"
Chỉ còn lại ảo ảnh huyên náo như thoáng mộng mơ
Nhiều năm sau, chuyện xưa như mộng, như hoa, nào biết thật hay giả
--Hết--
!!! Trans Củ Cải Bự: 舍离去 là buông tay, rời xa, cất bước. Ổng để meme giải nghĩa tên bài còn kiểu 'buông tay để em rơi xún vực sâu, anh lùi lại vài bước phủi tay đi mất'.
!!! Vương Tử Kiện là anh chàng này nha các bạn:
!!! Vương Tử Kiện là anh chàng này nha các bạn:

Chỉnh sửa cuối: