


Bùi Giáng Ơi, Bàng Giúi Ơi!
Đi về với gió phù du (1)
Mở trang trí tuệ cho mù sa bay (2)
Người đi bỏ lại tháng ngày
Câu thơ cười khóc đầy vơi tháng ngày
Mưa nguồn nặng hạt tuôn rơi
Ướt đầm hư ảnh tơi bời "Giáng" xưa
Sài Gòn đổ nắng giữa trưa
Ngã tư vung gậy chọc đùa ngựa xe
Thi nhân nằm quán ngủ hè
Nữa đêm gió thổi Kiều về hiu hiu
Chẳng hay cố quận xa nhiêu
Đá hoa cồn còn bao điều thở than
Người đi qua bãi nhân gian
Cúi dâng lời nguyện bạt ngàn cỏ lau
Nữa xin gởi lại bên cầu (2)
Nữa xin trường mộng nhiệm màu mang theo (3)
Hết.
Phạm Long Phượng
Chú thích (1, 2) - thơ Bùi Giáng, (3, 4 vô danh)