[Bài Thơ] Biển Nhớ - Đỗ Trung Quân

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Ột Éc, 2 Tháng mười 2023.

  1. Ột Éc

    Bài viết:
    2,951
    Biển Nhớ

    Thể thơ: Tự do

    Tác giả: Đỗ Trung Quân

    [​IMG]



    Em đã lấy hết của anh những buổi tối yên tĩnh
    Những buổi tối bây giờ sóng biển tràn vào nhà
    Em đã lấy của anh những trưa êm ả
    Trưa đỏ trời sắc lửa cháy trên hoa.

    Em lấy hết chừa cho anh nỗi nhớ
    Nỗi nhớ ba mươi bốn năm cộng lại - Nhân mười
    Nỗi nhớ biến gã đàn ông chợt thành lẩn thẩn
    Giữa đám đông nào cũng thảng thốt - Em ơi!

    Em đã lấy hết của anh những tháng ngày hạnh phúc
    Chừa lại cho anh gió lạnh bốn mùa
    Em vui vẻ trong dòng đời vui vẻ
    Chừa một dòng hiu quạnh để anh đi...

    Ừ, cứ lấy hết, anh dành cho em hết
    Anh chỉ giữ lại riêng ánh mắt không lời
    Chỉ giữ lại bông hoa đêm nào em cài trên mái tóc
    Cạnh chỗ em ngồi, gần gũi mà xa xôi...

    Em lấy hết của anh những tháng ngày lặng gió
    Chung quanh anh ngập sóng tự lâu rồi
    Biển nơi nào - biển trùng vây anh vậy?
    Cứ xô vào bờ tên một người thôi!

    1. Vài nét về tác giả - tác phẩm:

    Tác giả:


    Đỗ Trung Quân sinh ngày 19-1-1955 tại Thành phố Hồ Chí Minh. Ông được mẹ là bà Đỗ Thị Hảo nuôi lớn đến năm 15 tuổi thì mẹ mất. Ông tiếp tục mưu sinh và sau khi tốt nghiệp Tú tài, ông vào học tại Viện Đại học Vạn Hạnh, là Hội viên hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1997.

    Đỗ Trung Quân tham gia Thanh niên xung phong Thành phố Hồ Chí Minh từ năm 1976 đến năm 1980, sau đó về công tác tại báo Tuổi trẻ. Ngoài sáng tác văn học, Đỗ Trung Quân còn trình bày bìa sách, minh họa sách báo. Nhiều bài thơ của ông được phổ nhạc và được nhiều người yêu thích như Hương tràm, Quê hương, Phượng hồng.

    Tác phẩm:

    - Cỏ hoa cần gặp (thơ, 1991)

    - Chân mây cuối trời (in chung cùng Hoàng Ngọc Biên, 2003)

    2. Cảm nhận về bài thơ: Biển nhớ - Đỗ Trung Quân:

    Đến với thơ của Đỗ Trung Quân, ta sẽ cảm nhận được những tiếng lòng, tâm trạng của thi sĩ về tình yêu. Bài thơ: "Biển nhớ" không ồn ào, náo nhiệt mà chỉ nhẹ nhàng, êm đềm trôi vào dĩ vãng. Tình yêu dang dở, nhiều tiếc nuối trong bài thơ sẽ mang lại cho người nhiều cảm xúc khó phai.

    Nhân vật trữ tình "anh" luôn nhớ về em, chấp nhận hy sinh tất cả để đổi lấy sự bình yên cho "em". Phải chăng đó chính là những tâm trạng, cung bậc cảm xúc khi ta yêu một người nhưng lại không thành.

    Những vần thơ của Đỗ Trung Quân rất tự nhiên như mạch nguồn cảm xúc xuất phát trái tim chân thật. "Biển nhớ" đúng với tên gọi khi nhân vật trữ tình nghĩ về em.

    Biển mang theo nỗi nhớ, kí ức về một tình yêu trắc trở khiến người ta cứ ngẩn ngơ, day dứt, tiếc nuối khôn nguôi.
     
    Tiên Nhichiqudoll thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...