[Lyrics] Before - Eliza McLamb

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi Thanh Tien, 20 Tháng năm 2024.

  1. Thanh Tien

    Bài viết:
    1,870
    Before

    By Eliza McLamb

    From the first studio album "Going Through It"



    Track nhạc đầu tiên "Before" thuộc thể loại Pop phản ánh nỗi nhớ và sự mất mát, khám phá các chủ đề về sự ngây thơ, hối tiếc và thời gian trôi qua. Lời bài hát vẽ nên bức tranh khao khát một khoảng thời gian đơn giản hơn trước khi trải qua nỗi đau và vỡ mộng. Hình ảnh về ký ức tuổi thơ, động lực gia đình và những khoảnh khắc vui vẻ thoáng qua gợi lên cảm giác khao khát một quá khứ không bao giờ có thể lấy lại được. Đoạn điệp khúc nhấn mạnh mong muốn được trở lại trạng thái ngây thơ và thiếu hiểu biết, nơi sức nặng của sự hiểu biết vẫn chưa được nắm giữ. Cuối cùng, bài hát ghi lại cảm xúc buồn vui lẫn lộn khi muốn quay trở lại thời điểm trước khi sự phức tạp của cuộc sống thay đổi mọi thứ.

    Lời bài hát (English)

    Glittering lake under a splintering dock

    I get a piece of it to take home

    And I pick at the wood under skin

    Sunlight slipping and spinning new days as I stood

    In a moment, I'll try to recapture

    Through mushrooms and speeding through stop signs and bleeding

    I wish there were things I never understood

    The time before knowing

    The silence preceding a knock at the door

    The light till shadows cast on me over and over again

    How to be smaller again

    To pretend

    A beautiful wake, I cried too long and too late

    After the service, for the kids running fast

    Through the manicured lawn, untouched by what had been lost

    Just for a moment, though I know it'll pass

    Losing is so long

    All my love stuck in a time that will always be gone

    The time before knowing

    The silence preceding a knock at the door

    The light till shadows cast on me over and over again

    How to be smaller again

    To pretend

    Showing in spades, my father's closeted rage

    Sixteen and spitting back all the unsaid

    He turned away and went silent, so appalled by the sight

    Of all he had tried to put to rest

    Though it is fleeting in theory

    A body remembers a notch in the wood

    Though I was too young to have understood

    The beauty in the time before knowing

    The silence that I could afford to endure

    The light before shadow brought me a comfort that I can ignore

    I can't live in before

    Anymore
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...