Bây Giờ Bây giờ đốt đuốc tìm nhau Tìm câu yêu cũ lạc vào tháng năm Đớn đau xưa gối khóc thầm Trăng sao rụng vỡ ướt đầm đìa mưa Ngậm ngùi muối đã thành dưa Sầu riêng riêng hỏi hết mùa còn không? Yêu nhau ném dải yếm hồng Cầu duyên đã bắc bão dông vẫn chờ Trăm năm là cái bây giờ Qua sông dìu níu sợi tơ hương tình Lá trầu chạm ngõ rung rinh Hoàng hôn bỗng thấy nắng bình minh lên. Thanh Trắc Nguyễn Văn Cảm nhận của cô Lưu Thị Hà, giáo viên văn trường Võ Thị Sáu đã nghỉ hưu: Bài thơ "Bây giờ" hay quá thi sĩ ơi. Quá lãng mạn. Hai câu thơ: "Ngậm ngùi muối đã thành dưa. Sầu riêng riêng hỏi hết mùa còn không" Câu hỏi mà không có mục đích nghi vấn, rồi lại:" sầu riêng riêng" không phải là danh từ thì nó là tính từ hay trạng từ đấy nhỉ? Thiệt tình, có một chút hơi hướng của dân ca Bắc Bộ, một chút thơ Đường và còn cả có phần Hàn Mặc Tử nữa. Bài thơ có vẻ nhẹ nhàng nhưng lại không hề nhẹ nhàng chút nào. Chất chứa đầy tâm trạng... chúc thi sĩ luôn có những ước mộng đẹp!