Bài thơ: Bằng Lăng Thương Nhớ Tác giả: Tô Hồng Lâm Loài hoa nào cũng đẹp và mỗi loài hoa lại mang đến cho người ta những nỗi buồn, những kỉ niệm hoặc là những khoảnh khắc hạnh phúc trong cuộc đời. Tháng ba về trời vàng nắng rộ Trên đường mòn rũ bóng bằng lăng Màu tím biếc ngập trời thương nhớ Cành chen cành lá đẩy xô nhau. Ngày xưa đó vẫn còn trong kí ức Em nhẹ nhàng bước dưới bằng lăng Thân mảnh mai e ấp mái tóc dài Đôi bờ vai gầy gầy bé nhỏ. Tà áo trắng mỏng manh trong gió Đôi mắt buồn một chút nhớ xa xăm Cơn gió chiều pha sương lành lạnh Để em về ai còn mãi bâng khuâng. Chẳng phải anh không dám ngỏ lời Sợ lời chối từ em buông vội Sợ tình ai chưa đủ lớn hơn thôi Để anh phải sầu nhớ suốt đêm dài. Thời gian đi chẳng quay trở lại Em bên người anh chẳng thể buông tay Cứ loay hoay thương thương nhớ nhớ Như cánh bằng lăng vương khắp lối về.