

Tôi không phải là một học sinh chuyên văn, cũng không phải là một học sinh viết văn hay, tôi chỉ là một người thích viết văn, là một học sinh bình thường ở trong một lớp gọi lớp chọn của trường nhưng điểm văn của tôi chưa bao giờ được đạt tới ngưỡng 8 điểm tròn. Đúng vậy đâu phải là học sinh chuyên văn hay giỏi văn mới có quyền được viết. Chúng ta đã quá khổ sở vì những danh từ chăng. Bạn không cần được công nhận là một họa sĩ mới có quyền vẽ. Bạn không cần được công nhận là vũ công chuyên nghiệp rồi mới có quyền múa. Làm một điều vì trái tim muốn thế, không được sao? Trong cược sống, chỉ cs những động từ quan trọng thoii. Viết, vẽ, múa, cứ làm đi vì đó là những động từ đẹp. Những danh từ sẽ đến khi bạn xứng đáng, không đến cũng không sao, nó cũng chỉ sinh ra để vuốt ve bản ngã xuống thôi. (nguồn từ Trang Xtd "tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại").
Các bạn thấy đấy vậy nên hãy cứ ước mơ, hãy cứ khát khao đi rồi sẽ có một ngày bạn sẽ nhận được điều bạn mong muốn, hãy hành động đi nào. Mặc dù bây giờ tôi vẫn chưa có câu trả lời để giải đáp cho câu hỏi "bạn có bao giờ nghĩ mình trượt đại học chưa" mình biết là những câu ở trên nó không liên quan nhưng mà, bạn có sẵn sàng để giúp tôi không?
Các bạn thấy đấy vậy nên hãy cứ ước mơ, hãy cứ khát khao đi rồi sẽ có một ngày bạn sẽ nhận được điều bạn mong muốn, hãy hành động đi nào. Mặc dù bây giờ tôi vẫn chưa có câu trả lời để giải đáp cho câu hỏi "bạn có bao giờ nghĩ mình trượt đại học chưa" mình biết là những câu ở trên nó không liên quan nhưng mà, bạn có sẵn sàng để giúp tôi không?