HẸN EM KIẾP SAU Gặp nhau cứ ngỡ là duyên phận Sau nghìn năm mới dần tiếp diễn Sao lại lẫn vào duyên âm dương Tôi cứ vướng vào nỗi lưu luyến Vẻ đẹp tỏa sáng chứ ưu phiền Liệu tôi được quyên nghe nó không? Tôi chỉ mong bên em mãi thôi! Nhưng đôi khi ước nguyện ngược dòng Thương em nhưng đành lòng tiễn đi Khi lòng chỉ còn nỗi vướng bận Tôi đợi.. vẫn mãi đợi em về Kể cả khi kéo dài vạn năm.