Tác giả: Lưu Quang Vũ (1948 - 1988) quê gốc ở Quảng Nam, sinh ra ở Phú Thọ, mất trong một tai nạn giao thông. Anh làm thơ từ thuở học cấp ba, rời ghế trường trung học, vào bộ đội anh viết rất nhiều và bắt đầu đăng báo. Năm 1968, hai mươi bài thơ đầu tay chọn in chung vào tập Hương cây. Anh cảm thụ đời sống không chỉ bằng nhận thức mà còn bằng cả giác quan. Cảm giác là hạt nhân đầu tiên trong cảm hứng của Lưu Quang Vũ. Đọc thơ anh ít thấy dấu vết của bố cục, cảm hứng liền dòng ào ạt, đầy ắp hiện thực và tưởng tượng, sách vở và đời sống hòa quyện thúc đẩy nhau trong các câu thơ dồn dập. Áo Cũ Tác giả: Lưu Quang Vũ Áo cũ rồi, mỗi ngày thêm ngắn Chỉ đứt sờn màu bạc hai vai Thương áo cũ như là thương ký ức Đựng trong hồn cho mắt phải cay cay. Mẹ vá áo mới biết con chóng lớn Mẹ không còn nhìn rõ chỉ để xâu kim Áo con có đường khâu tay mẹ vá Thương mẹ nhiều con càng yêu áo thêm. Áo đã ở với con qua mùa qua tháng Cũ rồi con vẫn quý vẫn thương Con chẳng nỡ mỗi lần thay áo mới Áo dài hơn thấy mẹ cũng già hơn. Hãy biết thương lấy những manh áo cũ Để càng thương lấy mẹ của ta Hãy biết thương những gì đã cùng ta sống Những gì trong năm tháng trôi qua.. Cảm nhận về bài thơ: "Áo Cũ" : Bài thơ nói về áo cũ chứa đựng biết bao tình cảm yêu thương của mẹ dành cho con qua từng đường khâu áo. Dù áo cũ nhưng tác giả không vứt đi vì manh áo cũ mẹ đã khâu cho con. Năm tháng áo cũ càng dài đi giống như tuổi mẹ càng già. Nhìn manh áo cũ lại thấy thương mẹ càng thương hơn. Bài thơ cho ta thấy tình cảm của mẹ dành cho con, cũng như tình cảm trân quý của con dành cho mẹ đã nuôi dưỡng, sinh thành, nhọc nhằn, không màng cực khổ, vất vả trăm điều. Đọc bài thơ với từ ngữ bình dị, chân chất, dễ hiểu đã lay động đến trái tim của độc giả. Tình cảm mẹ to lớn không gì sánh bằng. Tác giả trân quý manh áo cũ như trân quý tấm lòng hy sinh, vất vả của mẹ dành cho con mà chưa một lần mẹ nghĩ đến bản thân. Thương manh áo cũ như thương cả bầu trời kí ức khi tuổi mẹ đã cao, tóc bạc, mắt mờ vẫn ngồi chăm chút khâu áo cho con. Hình ảnh đó thật cảm động khi tất cả đều xuất phát từ tình yêu thương vô bờ vô bến. Xem thêm: Đọc Hiểu: Áo Cũ Rồi Mỗi Ngày Thêm Ngắn - Áo Cũ - Lưu Quang Vũ