Lục Lam Phong ăn đau lại bị giảm tu vi rất tức giận. Quan trọng là hắn cũng không hiểu tại sao một người mới chỉ ở kim đan trung kì mà có thể gây ra thương tổn lớn như thế cho hắn. Nhưng trang tử hán đại trượng phu biết cong biết uốn mới làm nên chuyện lớn. Tuy nhiên. Vị chí tông môn cũng không thể dễ dàng giao cho Veronica.
"Nếu ngươi muốn lấy được chức vị chưởng môn này thì ngươi phải đứng đầu bảng xếp hạng trong thí luyện đại lục sắp tới!"
"Được thôi!" Cô nói xong liền rời đi.
Lúc này, những trưởng lão và Lục Lam Phong mới thở phào. Bọn họ không hiểu sao cú đánh của Thiên Tư lại có sức sát thương cao đến vậy.
Vũ Hoàng nhìn theo bóng dáng của cô gái rời đi liền nảy sinh hứng thú.
Veronica nhẹ nhàng bay lên đỉnh núi.
"Ta về rồi!" Cô nói.
"Đi chơi vui không?" Phong Việt Trạch đột nhiên xuất hiện giữa sân.
"Không vui lắm! Có mấy con heo cứ thích trèo cây!"
"Ồ! Muốn ăn gì?"
"Món nào huynh nấu ta đều thích!"
Phong Việt Trạch gật gật đầu, có vẻ rất hài lòng.
[Kí chủ! Đột nhiên ta thấy ngài rất lợi hại nha! Sức mạnh như trâu, ăn như heo, may ra người ngủ không nhiều!]
[Hệ thống đang bị phá huỷ.. 70%.. 99%.. Hệ thống bị hỏng!.. Đang khởi động lại!.. Hệ thống không khởi động lại được!.. Hệ thống đang tắt!.. 100%]
"Thích chết!"
Lúc Phong Việt Trạch mang món ăn lên thì Veronica cũng đã tắm xong. Nguyên chủ không phải quá xinh đẹp, cũng chẳng quá kiều diễm, chỉ nhìn được. Ngoài cái là thiên tài ra thì cũng chẳng ra gì. Mắt lại còn kém nữa.
"Ta đi cùng được không?"
"Hả?" Veronica nhìn anh.
"Không phải nàng đi thí luyện à?"
"À! Có chứ! Chàng phải đi với ta. Nếu không nỡ có người bắt nạt ta thì sao?"
"Nga!" Có người bắt nạt được cô ấy cơ à?
Ngày thí luyện.
Lục Lam Phong không hề nhắc gì đến ngày cùng nơi diễn ra thí luyện. Nhưng mọi thứ làm sao có thể qua mắt được Phong Việt Trạch.
Từ sớm, anh đã lôi cô nương bảo bối nhà mình ra khỏi giường, chuẩn bị cho cô, cho cô ăn rồi đưa cô đến nơi thí luyện.
Veronica với đôi mắt lim dim. Cô không hiểu sao thí luyện diễn ra sớm vậy. Nhưng mà đáng ghét hơn là rất nhiều đôi mắt đang nhìn người của mình.
[Hệ thống đang khởi động lại!.. 30%.. 100%]
[Kí chủ! Tôi quay lại rồi đây!]
Thấy kí chủ nhà mình vẫn còn đang ở trong lòng đối tượng công lược mà dụi dụi thì hệ thống đột nhiên có cảm giác nhớ vợ ở nhà.
Veronica bơ hệ thống nhà mình. Cô không thèm đếm xỉa tới nó. Chỉ sau chưa đầy một chén trà, thí luyện chính thức bắt đầu.
Các tông môn lần lượt di chuyển vào thí luyện. Trước khi vào, Veronica đã thơm hôn cho Phong Việt Trách mấy cái rồi tiêu sái rời đi.
Lục Lam Phong tất nhiên không dễ dàng gì mà để cho cô lấy được cái chức trưởng tông môn của mình. Hắn chọn thí luyện này không chỉ vì các tông môn, các thiên tri kiểu tử, nhân tài trên đại lục này đều tham gia vào trong thí luyện này, mà còn vì những thú linh bên trong thí luyện.
Mỗi trăm năm, thí luyện đại lục lại mở ra, nhưng hơn phần nửa số người đi vào mà không thể đi ra. Nhưng vì những kì chân dị bảo, danh tiếng và cả quyền lực mà vẫn có rất nhiều người không sợ chết tham gia thí luyện này.
Veronica đi vào bên trong. Nơi cô được đưa đến là cạnh một hồ nước. Veronica nhìn quanh, nơi này khá thanh tịnh, không gió, không mây, mặt hồ cũng không chút gợn sóng.
Đây là sự bình yên trước cơn bão à?
Veronica đột nhiên nhảy vào hồ nước làm hệ thống giật mình.
[Kí chủ! Người làm gì vậy? ]
Cô bơi sâu xuống dưới, màu đen như bao trùm lấy cô.
[Kí chủ? Người bơi lâu thế, sợ không duy trì được lâu thêm nữa đâu? Hay chúng ta quay lại nhé? ]
"Đến rồi!"
[Hả? Đến gì? ]
Đột nhiên hệ thống thấy sợ, nó không tin vào mắt mình nữa. Một con quái vật đang mở mắt nhìn bọn họ, nó có một cơ thể dạng phẳng, và những cái bướu nhỏ của nó trông giống như các hòn đảo. Con quái vật này có hàng chục cánh tay dài, to lớn tựa như những xúc tua.
[! Kí chủ? Mau chuồn thôi!]
Trong khi hệ thống hốt hoảng, sợ hãi thì Veronica vẫn bình tĩnh, không nói gì.
[Tiểu tổ tông ơi! Con xin người! Chúng ta mau rời khỏi đây thôi! Làm sao mà người có thể đánh bại được con thủy quái này chứ? ]
"Ngươi có thấy nó giống với quái vật biển
Kraken không?"
[Lúc này là lúc nào rồi mà ngài còn bàn giống hay không? Mà nhìn cũng giống thiệt! Nhưng không phải nó ở biển sao? Đây là hồ nước ngọt mà. Với lại đây là thế giới tu tiên mà sao ở đây lại có nó!]
"..."
Vừa thấy sợ hãi nó xong, bây giờ bàn tán về nó nhanh thế.
"Ngươi là ai? Sao dám xâm phạm vào lãnh địa của ta?" Con quái vật vẫn nhắm mắt nói.
Veronica cũng không đánh giá nó nữa mà vào việc chính luôn.
Cô mở miệng đọc một ngôn ngữ lạ mà hệ thống hay con quái vật không hiểu được. Nhưng việc này thì lại khiến con quái vật thấy chướng tai gai mắt liên nhấc tay lên đánh cô, nhưng một luồng sáng tựa như là sợi dây được làm bởi các chữ cái quấn chặt lại các cánh tay và xúc tua của nó.
Con quái vật cảm giác như mình đang bị hút hết sinh lực, nó không thể chống cự cũng không thể van xin nữa mà chỉ có thể chấp nhận chịu đựng.